"La Vie embrassa fort la Mort, concluant le terrible accord."
Au départ, ce n'était qu'un jeu. Un stupide jeu, pour gagner une « magnifique récompense » : avoir l'honneur d'embrasser, rien qu'une fois, Ethan, l'être le plus exécrable que j'avais jamais rencontré. Pour prouver mon courage, j'acceptai. Grave erreur. Dix filles, dix jours, dix épreuves, une récompense. Que risquais-je ? Ce n'était qu'un jeu stupide, organisé par des gens stupides. Enfin ça, c'était ce que je croyais. Ce Camp renfermait des secrets dépassant l'imagination. Le Jeu n'était plus stupide, mais mortel. L'amour n'était qu'une stratégie. Comment un baiser pouvait-il mener si loin ? Tous les coups étaient permis. Il ne fallait pas se fier aux apparences.
Tác giả: Khốn Ỷ Nguy LâuThể loại: Đam mĩ tiểu thuyết, hiện đại đô thị, minh tinh, nhất thụ nhất công, HECặp đôi: Lược tra công Tần Trí Viễn x Ôn nhuận tiêu sái thụ Cố NgônChuyển ngữ: QT + GG đại thúcEdit: bông chínhTình trạng bản gốc: 66 chương + 4 phiên ngoại (Hoàn).Ông chủ công ty giải trí nơi Cố Ngôn làm việc là Tần Trí Viễn và đạo diễn Tiêu Tần là đóa hoa bạch liên thẳng nam trong lòng của Tần tổng.Mặc dầu luôn luôn kìm nén không dám động vào nhưng lại bao dưỡng bình hoa tiểu sao kim Cố Ngôn làm tình nhân.Cuộc sống sinh hoạt được Tần Trí Viễn che chở quan tâm khiến một người không ôm ảo tưởng như Cố Ngôn dần dần nảy sinh tình yêu.Lúc này bất ngờ xảy ra một vụ tai nạn xe, Tần Trí Viễn bỏ mặc Cố Ngôn lao mình ra che chở đạo diễn Triệu, hành động này như chậu nước lạnh hất vào ngọn lửa nhỏ trong lòng Cố Ngôn.Đã trưởng thành, không phải không có tình yêu thì không thể sống, Cố Ngôn quyết định bắt đầu lại cuộc sống mới.Chụp diễn nhiều vẫn không quên giấc mộng mở nhà hàng, sinh hoạt cũng có thêm chút dư vị.Mà, vị Tần Trí Viễn kia cũng không chịu buông tay, nhất định phải đem người bị mình làm tổn thương bắt trở về...___________________________________up để đọc, chưa xin phép tác giả. nếu các cậu không đồng ý, mình sẽ gỡ xuống.…
Nguồn: taopho5k.wordpress.comNhiệm vụ của Diệp Trần là sửa chữa tư tưởng lệch lạc của các nhân vật phản diện để cứu vớt thế giới.Cô từng đổ máu vì nhân vật phản diện, từng chặn đao thay nhân vật phản diện, chăm bẵm những nhân vật phản diện kia trở nên béo trắng béo tròn, tư tưởng đứng đắn, ngay thẳng.Ai mà ngờ được...Nhân vật phản diện cô nuôi đều! ngoẻo! sạch!Hệ thống rút kinh nghiệm xương máu: "Không được! Kí chủ! Bạn không được đối xử quá tốt với nhân vật phản diện nữa! Làm thế họ sẽ yêu bạn, bạn tán đổ người ta xong liền bỏ chạy, sốc quá sốc."Diệp Trần gật đầu.Đến thế giới tiếp theo...Hệ thống: "A a a kí chủ! Bạn đang làm cái gì thế! Dừng tay lại! Đừng có tốt với họ như thế!"Diệp Trần rút thanh kiếm cắm trên người ra, cười dịu dàng với người con trai đứng trước mặt đang bàng hoàng.Đồng thời trong lòng thì khóc như có bão: "T_T xin lỗi, cứ nhìn thấy khuôn mặt này là lại háo sắc không quản nổi mình nữa."#nữ chính vô tâm vô tư giả bộ thâm tình, nam chính phong độ si tình hết mực##nam nữ đều đẹp, bàn tay vàng lớn##nam chính là một người duy nhất, dần dần thức tỉnh qua từng thế giới, cho nên kết cục ở mỗi thế giới có thế nào cũng đừng tiếc nuối#…
NAM CHÍNH LUÔN MUỐN ĐỘC CHẾT TÔITác giả: Bần Tăng Yêu Uống Rượu Nguồn convert: VespertineBìa: MMoc Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, H văn, nam chính biến thái, nữ chính trọng sinh, ngọt có ngược có, song sạch, 1VS1, HEEdit: Mị Mê MềuTruyện được edit trên Wattpad của kittenctump: https://aztruyen.top/tac-gia/kittenctumpTruyện được edit phi lợi nhuận, vui lòng không tự ý re-up ở bất kỳ đâu…
Đường Tiểu Nhiễm nói: " Chấp niệm của em quá lớn rồi, nếu em cứ sống mà không thể ôm lấy anh, em sẽ phát điên mất thôi."Mỗi người ai cũng có một chấp niệm của riêng mình, chấp niệm của Đường Tiểu Nhiễm thật ra chính là Thẩm Mộ Diễn.Đường Tiểu Nhiễm quá cố chấp, cố chấp đến mức biến thành chấp niệm. Mà chấp niệm này làm tổn thương người khác, làm tổn thương chính mình.Đường Tiểu Nhiễm không quan tâm đến vết thương của mình, thứ cô ấy quan tâm lại là tổn thương anh, tổn thương người khác. Chính vì thế mà đến khi hiểu được đạo lí này, cô đã làm ra việc khiến ai cũng không ngờ đến: cô quyết định chia tay, trả tự do cho anh.Nhưng cũng chính như cô nói, nếu cô cứ sống mà không thể ôm lấy Thẩm Mộ Diễn cô nhất định sẽ phát điên lên. Đường Tiểu Nhiễm đã quá mệt mỏi, thời khắc những đám mây phủ kín cả bầu trời hoàng hôn, trong căn hộ của mình, cô lặng lẽ giữa một vũng máu, nét mặt vô cùng bình thản, cô cứ nghĩ cuối cùng cũng rũ bỏ được tình yêu này nào ngờ không thể gạt bỏ được chấp niệm.Thẩm Mộ Diễn đã đạt được giấc mộng tự do mà anh hằng theo đuổi, nhưng để mất cô rồi mới phát hiện ra cuộc sống này vì sao bỗng nhiên trở nên nhạt nhẽo đến như vậy, cảm giác như vừa mất đi một thứ gì đó vô cùng quan trọng. Đường Tiểu Nhiễm, anh hối hận rồi. **************Nguồn: vietwritter.comP/s: Đăng để lưu >.<…