Lưu Bình An, một thiếu niên bình thường, vì bảo vệ người nhà mà năm 13 tuổi đã gia nhập quân đội, chiến đấu trên chiến trường suốt 6 năm. Sau đó bị quân bộ chọn làm "chuột bạch" thử nghiệm kế hoạch "Ong Chúa".Đã có "Ong Chúa", tất nhiên sẽ có "ong đực". Nơi "ong đực" tụ tập nhiều nhất chính là Học Viện Quân Sự Lục Quân Aliya.Thiếu niên bị cưỡng chế đưa vào trường quân sự, lấy danh nghĩa "học tập", thực chất lại là ...…
Tác giả: Quan Tuyết YếnThể loại: Đam MỹTên gốc: Hữu chủng bài trực ngã_________________________________________Thường thì Hứa Huy hay bị mọi người nói là một nhị thế tổ*, bị nói như vậy nhưng gã cũng không có giận mà cũng chỉ cười cười cho qua, phun một hơi thuốc, nói, nhị thế tổ có cái gì không tốt, này chứng tỏ của cải nhà tôi nhiều.(Nhị thế tổ (二世祖) là một thành ngữ phổ biến trong tiếng Quảng Đông lấy từ tích vua Tần Nhị Thế Doanh Hồ Hợi. Thành ngữ chỉ con cháu những gia đình giàu có, chỉ biết ăn chơi phung phí tiền cha mẹ mà không biết lo lắng cho sự nghiệp, như Tần Nhị Thế đã phá hủy cơ nghiệp nhà Tần chỉ sau 3 năm làm vua.)Còn có cái gì tốt hơn danh hiệu này nữa chứ?Ngô Cảnh An nghĩ gã ta không phải là ngốc, chỉ là rất kiêu ngạo, người ta chửi gã, gã lại cho rằng đó là nịnh hót, thật không phải người bình thường.Hứa Huy thật không tưởng tượng được có ngày mình sẽ thích Ngô Cảnh An, một người tiền đồ sáng lạn lại đi thích một kẻ bình thường vô vị, đây là chuyện gì!Ngô Cảnh An nghĩ Hứa Huy không phải khẩu vị của anh, một thiếu gia ăn chơi trác táng, miếu nhỏ này thật không hầu hạ nổi.Nhưng không biết vị thần tiên nào không vừa mắt bọn họ, liền đem một sợi tơ hồng, buộc hai người lại với nhau.Ai nói người yêu trước nhất định chịu thiệt, kẻ yêu sau kêu to ủy khuất*, dựa vào cái gì người tỏ tình trước là cậu, đuổi theo sau mông cậu lại là tôi? Thiệt thòi nhất phải là tôi có biết không?(ủy khuất: có điều oan uổng tủi thân mà không nói ra được)…
Tên truyện: Xung Hỉ | 冲喜[重生]Tác giả: Tú Sinh | 绣生Nguồn raw: http://khotangdammyfanfic.blogspot.com/2021/02/xung-hi.htmlEditor: San, Mei Công TửĐộ dài: 145 chương chính văn + 3 phiên ngoại Ngày bắt đầu: 21/03/2021Ngày kết thúc: 29/08/2021Thể loại: Cung đình hầu tước, cổ trang, trọng sinh, điềm văn, sảng văn, chủ thụ, ngọt sủng, ôn nhu đại mỹ nhân thụ x thiết huyết tàn nhẫn Chiến Thần công.Một câu tóm tắt: Từ nay về sau, ta che chở ngươi.Dàn ý: Thân ở nghịch cảnh cũng không quên giữ vững bản tâm.Bản edit chưa có sự cho phép của tác giả, vui lòng không reup dưới mọi hình thức. -----------------------Cảm ơn Kho tàng đam mỹ về bản raw. <3 <3 <3 Mình không biết gì về tiếng Trung, đọc raw thấy nội dung thú vị và chưa có nhà làm nên muốn bắt tay vào edit. Nếu thấy lỗi sai cũng đừng nặng lời với mình nhé, mình luôn đón nhận những góp ý chân thành.Nhà mình edit theo tâm trạng, có thể là mỗi ngày 1 chương, hoặc cách ngày 1 chương hoặc mấy ngày 1 chương. Nhưng cam đoan là 1 tuần sẽ có ít nhất 2 chương cho các nàng đọc. Các nàng đọc và thả sao cho chúng tớ nhé. Cảm ơn các nàng. *cúi đầu cảm ơn*…
Biết là đào hố nhiều, nhưng vì ý tưởng dồn dập hơn là ra chap mới :))) khi nào nghĩ ra được chap mới thì sẽ viết thôi :)) .nội dung tóm tắt trước khi xuyên : Một cô nàng ăn mặc như tomboy , hay mặc đồ xộc xệch khi ở nhà, khuôn mặt thanh tú. Hay kiếm chuyện đánh nhau liên tục khi bực bội, vào một ngày mưa tầm tã , cô ấy bị một du côn tập kích giữa đường. cô bất chấp đánh hết bọn chúng, cuối cùng thương tích đầy mình, cô cố gắng chạy thoát khỏi bọn chúng. khi đến cây cầu, cô bị chặn hết hai đường, cô không còn đường lui nên đành nhảy xuống sông chảy xiết. .....Ngày viết : 14 / 5 / 2018 Ngày hoàn thành : 24/07/2018…
VĂN ÁN1.Đêm khuya, Ngôn Khanh lái xe đi ngang qua một cây cầu bắc qua sông, ai ngờ nửa đường xe bị chết máy.Cô liếc mắt thấy một người đàn ông đẹp trai đang đứng cách đó không xa, vì thế tiến lên xin giúp đỡ, trăm triệu lần không nghĩ tới Tay người đàn ông này lại nắm lấy lan can, chân dài nâng lên, đang chuẩn bị từ trên cầu nhảy xuống.Ngôn Khanh cảm thấy như mình đang nằm mơ.Dù cô chỉ tiện tay lôi kéo, thế mà lại cứu được Hoắc Vân Thâm, người có tiếng là âm trầm hung ác, lạnh lẽo bạc tình.Nhưng mà cái vị nhân vật lớn nhà họ Hoắc này không giống như trong tưởng tượng của cô lắm.Chẳng những cứ cuốn lấy cô gọi là bà xã một cách khó hiểu, lại còn coi cô như báu vật mà sủng lên tận trời, thậm chí không tiếc quỳ xuống, hốc mắt đỏ bừng, bướng bỉnh mà bất lực năn nỉ cô:"Khanh Khanh, đừng rời xa anh nữa."…