Chương 10

Ngày hôm sau, đúng hẹn, cả lũ đều có mặt ở quán cà phê gần trường.

- Hazzz. Nghĩ đến quán cà phê này thì lại tức.

Myungho thở dài mà nói.

- Sao?

- Do mày và Seoyun yêu quý của mày đó Chan. Lại còn sao.

- A..à. Tao xin lỗi, hứa hôm nay sẽ bao.

Chan ấp úng nói làm ra vẻ đã nhận lỗi.

- Thế tiện bao luôn bọn anh đi Chan.

Jisoo mắt sáng rực đề nghị với Chan.

- Không, em chỉ bao Myungho và Jun thôi.

- Xí, không thèm nữa. Đồ ki bo.

- Thôi, để em bảo cho. Anh Chan không cần đâu. Bữa nay em trả tiền hết cho.

Seoyun hào phóng lên tiếng.

- Wow, này Seoyun hào phóng quá ta.

- Yêu Seoyun nhất.

Seokmin đang tươi cười vui vẻ nghe được câu nói của Jisoo thì bỗng đen mặt. Cậu chẳng nói lời nào liền ra chỗ ngồi xuống còn người kia thì chẳng mảy may để ý mà vẫn tươi cười.

Đang gọi đồ thì Jisoo như một thói quen quay ra.

- Seokmin, em uống gì?

- Americano!

Jisoo nghe Seokmin nói xong có hơi bất ngờ vì không biết sao hôm nay Seokmin lại trả lời cụt ngủn vậy và lại còn không uống thức uống như mọi khi đi vẫn hay uống.

- Sao này em không uống latte?

- Muốn đổi khẩu vị!

Một câu nói cứng nhắc nữa lại vang lên. Jisoo lúc này cũng cảm thấy cậu hôm nay có hơi lạ nhưng đang mải tám chuyện với Jeonghan nên xua đi ngay.

Sau khi ngồi vào bàn, mọi người cũng bắt đầu tập trung vào học.

Cứ như vậy, ngồi suốt hai tiếng thì cũng đã giải quyết xong đống bài tập.

- Ôi. Cuối cùng cũng xong.

- Đừng có vội mừng Jun ạ. Còn nhiều đề lắm. Hôm nay là mới làm có một ít thôi.

- Thôi, đừng nhắc nữa Seungcheol, nghĩ thôi đã thấy đau đầu rồi. Mai hẵng nhắc bạn ạ.

- Được, không nhắc thì không nhắc nữa. Dù sao hôm nay mình cũng năng suất lăm rồi. Cứ như thế này mà phát huy. Chắc chắn phải đậu đại học.

- Đi về thôi Seungcheol. Nay cậu ăn nhà mình nhé. Ba mẹ cậu có việc đi rồi. Mai mới về.

Jeonghan mệt mỏi vươn vai nói.

- Được, nay không biết mẹ Yoon nấu gì đây. Tò mò quá.

- Có tò mò cũng không được dành ăn với mình đâu.

- Được rồi, cho cậu hết, mình không tranh đâu. Ăn nhiều mới thành thỏ ú được.

- Này, cậu lại thiếu đòn hả?

- Không, mình nói sự thật mà.

- Cậu.... Được, nay cậu đừng có đến nhà mình ăn nữa.

- Thôi, mình xin lỗi.

- Không chịu!

Jeonghan chu mỏ giận dỗi nói.

- 2 gói bim bim!

- ...

- 2 bim bim, 1 trà sữa, 1 kẹo dẻo.

- Chốt! Tha cậu đó.

Nghe thấy Jeonghan đã đồng ý Seungcheol liền thở phào nhẹ nhõm. Cứ thế mà dắt Jeonghan về.

- Xin phép về trước nhé. Seoyun trả hộ anh nha.

- Vâng ạ.

Seungcheol và Jeonghan đi được một lúc thì mấy người còn lại cũng về ngày sau đó.

Trền đường về nhà. Vì nhà Jisoo và Seokmin nằm trên một cũng đường nên cả hai luôn đi chung cùng nhau.

Jisoo cảm thấy Seokmin hôm nay rất bất bình thường. Mọi khi Seokmin luôn đi cùng tốc độ vơi anh. Nếu anh có bị tụt lại phía sau thì sẽ dừng lại chờ hoặc lại chỗ anh và đợi. Nhưng hôm nay Seokmin lại đi khá nhanh, không đợi anh như mọi khi nữa, cũng chẳng đi chậm lại. Mặt cậu cứ hằm hằm trong đến là đáng sợ.

Jisoo liền cố chạy lên trước mặt Seokmin. Anh quay xuống hỏi:

- Này, em đi nhanh vậy. Có chuyện gì gấp à?

- Không có!

- Sao trả lời cộc lốc vậy. Bình thường Seokmin ăn nói dễ thương lắm kia mà.

- ...

- Vậy anh muốn như nào?

Thấy Seokmin như vậy. Jisoo cũng chẳng biết làm gì. Chỉ đành về nhà nhắn tin nhờ bạn thỏ ú kia tư vấn vậy.

- Đến nhà anh rồi. Vào nhà đi.

- uhm, tạm biệt.

***

Về đến nhà. Jisoo liền nhanh nhảu mở máy lên ib ngay cho thằng bạn mình.

Jeonghan!!!!!!!

Thỏ ú!!!!

REP TAO NHANH LÊN!

Gì. Làm gì mà xồn xồn lên thế?

Nay Seokmin làm sao ấy.

Làm sao làm sao?

Em ấy lạnh nhạt với
tao lắm, mặt còn hằm
hằm nữa cơ.

À, vậy ý mày bây giờ
là muốn tao nói cho
mày biết là Seokmin
bị sao.

Uhm

Ok. Tao sẽ nói.

Nói đi!

Nay mày có bảo
với Seoyun là mày
yêu em ấy nhất
đời đúng không?

Ừ, thì sao?

Nguyên nhân là
đấy đấy.

Nguyên nhân gì?

Thì là Seokmin ghen
đó.

GHEN?

Yé. Chuẩn luôn!

Nhưng mà sao em
ấy ghen vậy?

Nó thích mày mà

Gì cơ, thích tao á?

Uhm.

Sao mày biết?

Nhìn biểu hiện là
biết rồi. Đừng đùa
với Yoon Zino

Vậy giờ phải làm gì?

Thôi tiến tới luôn đi.
Chúng mày hai đứa
đều thích nhau thì
tại sao cứ vờn qua
vờn lại làm gì. Bộ
không mệt hả?

Thì tại tao sợ em ấy
không thích tao mà.

Hazzz, nói chung là
tiến tới đi.

Cảm ơn bạn iu nhiều 😘

***

Sau cuộc trò chuyện với Jeonghan, Jisoo như đã khám khá ra chân trời mới. Anh quyết định mai sẽ tỏ tình Seokmin.

Trước đây, anh cứ nghĩ là Seokmin không thích mình nên dù có thích cũng chẳng hó hé gì.

- Mai chắc chắn mình sẽ tỏ tình thành công.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top