Chap 5 : Tôi Cũng Yêu Em


" A " Yeh Shuhua lần này thật sự ngây người.

Yeh Shuhua nắm chặt di động , nghẹn ngào nhìn trân trối phía trước , Seo SooJin cười tủm tỉm mà tắt điện thoại

Tiểu quỷ ngu ngốc, trốn không khỏi lòng bàn tay của tôi đâu.

Em nghĩ tôi không nhìn ra tâm tư của tên ngốc như em sao?

Trước kia đi học đều ngồi hàng đầu , ánh mắt cực nóng mà nhìn không chuyển mắt nhìn chằm chằm nàng .

Gặp câu hỏi khó không đi hỏi vị giáo sư tất nổi tiếng kia mà đi hỏi nàng.

Ở khu giải trí nắm tay nàng không buông ra , rõ ràng là nhỏ tuổi hơn nhưng lại chu đáo chăm sóc nàng.
Khi mà nàng bất đắt dĩ rời trường học tiếp nhận tập đoàn của gia đình , lại đau lòng nhìn thẳng vào nàng.
Vẫn luôn theo bên cạnh nàng giúp đỡ nàng làm việc công ty , khi thấy có nam nhân lợi dụng nàng thì lại phẫn nộ . Đồ ngốc qua nhiều năm như vậy em yêu tôi , tôi cũng yêu em.

Khi nào thì em mới có thể phát hiện ra chứ?

Khi em yêu tôi , tôi cũng đã yêu em rồi.

Khóe miệng Seo SooJin cong lên , nhớ tới những khoảnh khắc ở bên cạnh Yeh Shuhua , sự kiên định trong lòng càng lớn hơn , sau đó, mang nụ cười thõa mãn chờ mong vào giấc ngủ say.

Về phần Yeh Shuhua nàng khá buồn bực.

Vốn muốn uống xong nước nóng gừng sẽ đi ngủ , không ngờ bị câu nói " Tôi cũng nhớ em " của Seo SooJin làm nhiễu loạn , để bây giờ phải cố gắng bình tâm trở lại.

Cái gì vậy ?

Bạn thân cũng có thể nói những câu như vậy thôi.

Nhưng . . . Cảm giác này thật kì quá a

Chẳng lẽ Seo tỷ tỷ cũng thích mình sao ?

Không thể nào , nàng sao có thể thích mình được chứ?

Trăm ngàn ý niệm đảo quanh trong đầu , ban ngày đã bận rộn , ban đêm còn phải tăng ca , bây giờ còn phải chịu rối rắm như thế này . Yeh Shuhua suy nghĩ mãi rốt cuộc chịu không nổi mệt mỏi ngủ thiếp đi.
Có lẽ Seo SooJin cũng thích mình tựa như mình thích Seo SooJin . Trước khi ngủ , đó là ý nghiệm duy nhất còn lại trong đầu Yeh Shuhua

" Ha . . . " Yeh Shuhua nhìn bản báo cáo trong tay ngáp ngắn ngáp dài.

" Xùy . . . "

Vừa lúc giương mắt nhìn thấy Yeh Shuhua ngáp ngắn ngáp dài , Seo SooJin không nhìn được bật cười.

" . . . "

Giả vờ không nghe thấy tiếng cười của Seo SooJin , Yeh Shuhua trộm liếc một cái khinh thường.

Cười cái gì a , không phải bị chị làm hại hay sao?

" Tiểu quỷ, tối hôm qua ngủ không ngon sao? "

Vẻ mặt Seo SooJin chứa đầy ý cười , không được tự nhiên nhìn Yeh Shuhua

" Ân "

Lắc lắc đầu thực ngắn gọn mà trả lời.

" Haha . . ."

Seo SooJin đứng lên khỏi ghế , đi đến trước mặt Yeh Shuhua , dưới ánh mắt nghi hoặc của Yeh Shuhua lấy bảng báo cáo đang nằm trong tay Yeh Shuhua ra , ngồi lên đùi nàng, vẻ mặt quyến rũ mà ôm lấy người kia.

" Hay là , tối hôm qua em nghĩ đến tôi cả đêm qua ? "

" . . . "

Yeh Shuhua đầu óc trống rỗng ...

Tim đập nhanh dần, mặt cũng nóng lên, nhìn Seo SooJin gần trong gang tấc , Yeh Shuhua lắp bắp mà mở miệng.

" Em . . . Chị . . ."

" Ngốc nghếch , ngay cả nói cũng không xong ? Em cái gì ? Tôi cái gì ? "

Tiếp tục đùa cợt với người mà khuôn mặt ngày càng đơ , Seo SooJin cực kì vui vẻ.

" . . . "

Yeh Shuhua không nói nên lời.

" Tiểu quỷ , tối hôm qua em hôn tôi . "

Seo SooJin dựa vào bả vai Yeh Shuhua , lắng nghe tiếng tim đập ngày càng dồn dập , ôn nhu thốt ra câu nói.

" Em . . . "

Nghĩ đếm hôm qua Seo SooJin tức giận sau khi mình hôn nàng , vội vàng muốn xin lỗi .

Nhưng chỉ một giây sau Yeh Shuhua mở to mắt .

Dấu son môi mà ngày hôm qua mình mãi nhớ bây giờ lại đặt trên môi mình.

Cảm giác đầu lưỡi Seo SooJin nhẹ nhàng mà xâm nhập , vô thức khẽ mở miệng cho người kia tiến vào , mặc nó khiêu khích đầu lưỡi của mình. Yeh Shuhua kịch liệt đón nhận thậm chí đảo khách thành chủ mà dẫn dắt Seo SooJin , hơi thở ngày càng dồn dập , bàn tay đặt bên hông Seo SooJin cũng không khống chế được mà dời xuống dưới . Tay còn lại linh hoạt mà cởi bỏ hai nút áo sơ mi , sau lại luồn tay vào trong quần áo , nhẹ nhàng chạm lấy bộ ngực chắc nịch , tay bên dưới nắm lấu mông nhẹ xoa . . .

" Reng . . . Reng . . . Reng "

Tiếng điện thoại vang lên , làm hai người đang mê loạn bừng tỉnh. Seo SooJin thở hỗn hển đón điện thoại.

Yeh Shuhua dựa vào lưng ghế , nhìn Seo SooJin cố gắng duy trì ngữ khí thật bình tĩnh để nói chuyện điện thoại mà lại cảm thấy mê loạn .

Áo sơmi bị cởi mất hai nút , ẩn có thể nhìn thấy áo ngực thuần trắng bên trong , áo giữ không được bộ ngực trong ấy, lộ ra khe suối nhỏ hẹp . Bộ váy vì mình vân vê mà có vài nếp nhăn . Mái tóc xoăn dài vắt trên vai , vài sợi tóc dính trên trán , khuôn mặt xinh đẹp động lòng người

. . .

" Ngốc nghếch tiểu quỷ lại là đại sắc lang ."

Để điện thoại xuống , Seo SooJin mắt nhìn Yeh Shuhua , lại phát hiện nàng không chút nào che giấu mà si mê nhìn mình , lại cảm thấy xấu hổ.

" Chị . . . Chị trách em sao? "

Tựa hồ đã hiểu được tình cảm của Seo SooJin , nhưng Yeh Shuhua không chắc chắn mà mở miệng hỏi.

" Ngốc nghếch "

Oán trách chạm lấy mũi Yeh Shuhua.

" Nhìn chị có vẻ nào giống trách em không? "

" . . . "

Mặc cho cái mũi của mình bị ngắt lấy , Yeh Shuhua bây giờ vẫn không tin hạnh phúc tự rơi xuống như vậy. Buông tay đang ngắt mũi của người kia ra , Seo SooJin cuối xuống , thì thầm :

" Em không có gì muốn nói với tôi sao? "

Mở trừng hai mắt , hoàn toàn hiểu được ý tứ trong câu nói xua nàng và ánh mắt mong chờ của nàng.

" Em yêu chị ... "

" Haha . . . Rốt cuộc cũng đợi được em mở miệng nói ra câu này . Tôi cũng yêu em ."

Seo SooJin ôn nhu mà nhìn Yeh Shuhua , cuối người xuống mà hôn lên trán nàng. Yeh Shuhua ngây người , vẫn cuối đầu nhìn cảnh đẹp sau chiếc áo sơmi bị cởi hai nút ấy.

Chảy máu mũi ...

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top