Epilogue
Giờ sao?
Đó là hai tiếng đầu tiên bật ra trong đầu Jihoon khi cậu mở mắt và chào buổi sáng bằng một khuôn mặt đẹp trai đang say ngủ. Soonyoung khi ngủ trông vô hại tới đáng ngờ, vì hắn chẳng còn chút đáng sợ nào như khi thức cả. Cậu im lặng đưa mắt mình theo từng đặc điểm trên khuôn mặt hắn - từ cặp chân mày và đôi mắt nhắm nghiền, cái mũi cao thẳng tắp, bờ môi với hai khoé môi vô cùng ương ngạnh, rồi xuống dần tới cổ. Tới đây cậu lập tức nhớ lại chuyện xảy ra đêm hôm trước, và ác ma nước thậm chí còn cảm nhận được cách màu hồng bắt đầu lan khắp cơ thể mình trong ngại ngùng.
Mà nhắc tới cơ thể, lúc này cậu mới ý thức được tình trạng của bản thân. Người không một mảnh vải, nằm gọn trong lòng Soonyoung, và hai cánh tay cứng như gọng kìm của hắn thậm chí còn không để cậu được cử động theo ý muốn. Nhưng cậu đã quá mệt, cơ thể mỏi rã rời sau một đêm kịch liệt từ chối hoạt động đến tối đa, vì vậy Jihoon chỉ chớp mắt, tiếp tục ngắm nhìn người còn lại say ngủ.
"Đừng nhìn tôi thế, ngại lắm."
Đồ lừa đảo. Ác ma nước nhăn mặt khinh bỉ, cậu mặc kệ cho cơ thể mình lại đột ngột bị kéo vào một cái ôm ngạt thở và thêm nhiều cái hôn rơi liên tục lên môi. Soonyoung đưa một tay lên gạt tóc cậu - nụ cười của hắn chói sáng hơn cả ánh nắng lọt vào từ bên ngoài và Jihoon thấy bụng mình trộn nháo nhào trong xao xuyến khó tả.
Thật kì lạ, kì lạ vô cùng. Không hiểu vì lí do gì tất cả những khung cảnh này đều quen thuộc với Jihoon đến nổi da gà, cho dù trước đến nay trong cả trăm năm tái sinh cậu chưa từng gần gũi với bất kì một ai đến như vậy cả. Cậu có thể cười khẩy vào vài ba cái lý do như định mệnh hay người yêu kiếp trước mà những con người ngây thơ lúc nào cũng tôn thờ cho tới khi họ gặp cậu để đi về thế giới bên kia, nhưng sự ấm áp đến tan chảy này chỉ đơn giản khiến cậu muốn rúc vào trong chăn - trong lòng hắn, lười biếng tận hưởng một buổi sáng chậm rãi.
"Anh dậy từ lúc nào?"
"Từ lúc tôi nhận ra là mình sẽ phải dậy để tiếp tục ngắm nhìn mĩ nhân," một cú thụi đáp lên ngực hắn không thương tiếc. "Em nói xem tôi sai ở đâu?"
Đảo mắt, Jihoon đưa tay lên để dí đầu hắn thêm một cái nữa, nhưng Soonyoung đã kịp ôm chặt lấy eo cậu, hắn vùi mặt vào hõm cổ đầy những dấu hôn, đưa môi mình ve vuốt làn da mịn màng. Hành động đó diễn ra quá bất ngờ nên Jihoon không kịp phản ứng gì, cậu chỉ còn biết ngửa cổ lên mà thở một tiếng dài đầy khoan khoái. Jihoon cảm thấy như mình đang phân ra làm hai nửa, một nửa muốn đẩy hắn ra để thực sự mà tỉnh dậy, dù sao một Thần Chết như cậu cũng đâu có rảnh rỗi gì cho cam? Nhưng nửa còn lại như thể chỉ được đà mà nhấn chìm cậu vào trong sự lười nhác đầy dễ chịu mà Soonyoung đem lại, để hắn dịu dàng vuốt ve những cơ bắp mỏi nhừ đầy yêu thương và khao khát.
Nhưng có suy nghĩ nữa cũng vô ích thôi, còn Jihoon biết rõ hơn ai hết rằng chính Soonyoung cũng đã tỉnh dậy.
Cơ thể nhạy cảm lập tức run lên vì ác ma lửa lại lén lút tách hai chân cậu ra để nằm vào giữa, đầu gối hắn cọ vào thân dưới xinh đẹp, đánh thức nó dậy khỏi cơn ngái ngủ. Má Jihoon lại tự nhiên mà chuyển sang màu đỏ, cậu cương lên rồi. Có lẽ ác ma lửa đã rất nhanh chóng mà nhận ra điều đó - cậu khá chắc với cái nhếch mép thoả mãn thoáng qua giữa hàng trăm nụ hôn đang rơi trên cặp xương đòn thanh thoát của mình - và hắn dịu dàng đưa tay mơn trớn nơi yếu ớt còn vương dịch nồng.
Jihoon giật bắn và cặp đùi mượt mà của cậu vô thức run lên, chính cậu cũng không nghĩ chỉ một đêm cuồng nhiệt lại có thể làm mình trở nên nhạy cảm đến như vậy.
"Ư-ư..mm.... Soon...."
"Lạy Chúa," Soonyoung lúc này đã ngẩng đầu lên để nhìn vào mắt người yêu và Jihoon thấy mình như chìm nghỉm trong đôi mắt sâu thẳm của người tình, mọi ham muốn và nhục dục như làn sóng cuốn cậu xuống tận đáy sâu, chới với không thấy bờ. Một ngón tay của hắn bắt đầu đưa vào bên trong cậu và Jihoon run rẩy nhắm mắt lại, ngượng ngùng khi hiểu rằng chính mình là lí do khiến hắn điên cuồng đánh mất sự kiềm chế như vậy. Tinh dịch từ tối hôm trước còn sót lại giúp công việc của hắn trở nên dễ dàng hơn nhiều. "Em làm tôi trở thành biến thái mất. Lúc nào cũng muốn được ở bên em, chạm vào em, làm tình với em" Jihoon ưỡn người lên khoan khoái vì tay hắn vừa trượt nhẹ qua điểm nhạy cảm, cậu lại tiếp tục vô thức dâng lên cho hắn toàn bộ cơ thể mình. "Không cho bất kì một ai được đụng vào em hết."
"Nếu em nói-" cậu thở nặng nhọc, một tay cũng đưa xuống để âu yếm thằng nhỏ cương cứng của hắn và đưa nó lại sát cơ thể mình. "Nếu em nói em cũng muốn được như vậy thì sao?"
"Em nói đi, nói xem chính xác em muốn gì."
Hai ngón tay đã được rút ra khỏi người cậu để chừa chỗ cho thứ lớn hơn, và cả cơ thể Jihoon run lên vì phấn khích. Cậu gom nốt chút sức lực còn lại để bám vào thành giường ngồi dậy trước khi run rẩy chống hai tay về phía sau, cả thân thể trắng hồng và cặp đùi thon thả với những vết hôn đầy chiếm hữu đều phơi bày không hề che giấu.
Và chỉ một cái rùng mình, cặp cánh đen tuyền mềm mượt của cậu một lần nữa dang rộng đầy khiêu khích.
"Vào trong em, Soonyoung."
Soonyoung thề có trời cao đất dày, nếu như Jihoon không phải là Thần Chết đi nữa thì chỉ cần với những hành động không thể lường trước thế này, cậu cũng dư sức làm hắn bức bối đến chết. Hắn gầm lên và vội vàng nhào tới ấn cậu xuống giường, hai cánh tay cứng như gọng kìm chống xuống hai bên đầu khoá chặt cậu lại. Hắn đắm đuối ngắm nhìn đôi mắt mờ sương đầy mời gọi của cậu trước khi quỳ thẳng dậy, tận hưởng mĩ cảnh trước mắt. Jihoon xinh đẹp của hắn nằm dài trên nệm, da và tóc cậu như hấp thụ hết ánh nắng ban mai tràn vào phòng mà toả sáng đến chói chang, trong mắt hắn lúc này cậu như mặt trời của riêng mình hắn vậy. Tuy nhiên cặp cánh đen tuyền như nhắc nhở hắn rằng cậu là một Thần Chết đầy uy quyền, và nếu có ai đó hỏi Soonyoung, hắn sẽ trả lời rằng nó càng làm cậu trở nên lộng lẫy hơn nữa, gợi tình hơn nữa. Thân trên cậu điểm đầy những dấu hôn đã bắt đầu sẫm màu, nhưng chúng đều không thể đọ lại được hai đầu ngực non nớt và kiêu kì vươn mình trong không khí sớm mai còn se lạnh, lồng ngực cậu phập phồng từng nhịp thở. Ác ma lửa không nhịn được mà cúi xuống nút nhẹ lấy hai nụ hoa xinh đẹp kiều diễm ấy trước khi kéo môi mình dần lên trên. Hắn dây dưa hít hà thật lâu, chìm đắm vào cái cổ thơm tho và trắng mịn rồi mới chiếm lấy môi cậu một lần nữa, cảm nhận rõ sự phục tùng của Jihoon khi cậu quàng tay quanh cổ hắn và hôn hắn như thể trời đất sụp đổ, như thể hắn là nguồn không khí duy nhất mà cậu có lúc này.
Soonyoung mạnh bạo kéo hai chân cậu vòng qua người mình, gót chân ấn thật chặt trên hõm lưng trước khi hắn dập thân mình xuống và chìm vào đê mê thít chặt. Cả hai rên lên môi nhau những lời yêu ngọt ngào, kích thích đối phương bằng cả cơ thể lẫn những câu chữ mời gọi nhất. Không còn là tốc độ của một dã thú đêm qua nữa, nắng chiếu xuyên qua cửa kính cũng phải ngại ngần trước cảnh thân mật đến tan chảy khi hai bóng hình quấn lấy nhau, trao nhau những điều thầm kín nhất. Ác ma lửa lười nhác xoay hông, tận hưởng những cái siết ngon lành của cơ thể nhỏ bé bên dưới, bàn tay luồn vào chìm đắm trong những sợi lông vũ mềm mượt. Hắn thậm chí còn không muốn phải rút ra khỏi người cậu chút nào - hắn sẽ ở đó, đưa Jihoon lên cao trào để được ôm cậu vào lòng khi cậu yếu ớt nhất. Hắn yêu cậu, yêu cái cách mà cậu bất lực bám vào người hắn, yêu âm thanh ngọt ngào cậu chỉ rên rỉ cho mình hắn nghe, yêu đôi cánh mỏng manh vươn dài trong khoái lạc, và yêu chính cái tên của mình lộn xộn trên đầu môi cậu mỗi khi nhục cảm vượt quá sức chịu đựng thông thường. Soonyoung yêu Jihoon, và hắn không thể ngăn chính bản thân mình mỗi giây mỗi phút đều ham muốn cậu hơn nữa.
Jihoon nghĩ là cậu nghiện cảm giác được lấp đầy này mất rồi, nghiện đến mức cậu sẵn sàng làm với hắn ở bất kì nơi nào. Soonyoung này quá sức dịu dàng và cậu thấy mình mụ mị cả đi với những hành động đầy yêu thương của hắn - hắn đâm một lần rất ngọt, rất sâu, và cả thế giới của cậu như chìm trong sắc màu của khoái cảm. Cậu không ngừng nỉ non tên hắn, nỉ non những lời khiêu khích và hư hỏng, để rồi ác ma lửa tiến còn sâu hơn nữa, khiến cậu đê mê hơn nữa. Mỗi lần nghĩ tới cách cơ bắp của hắn gồng lên để đóng thật mạnh vào người mình làm má cậu hồng rực đầy thu hút, hai bàn tay xinh đẹp bấm vào bả vai cuồn cuộn của người phía trên, giống như hắn là điểm tựa duy nhất cho cậu bám vào trước từng đợt sóng của dục tình vậy.
Những tiếng rên cứ ngày một gấp gáp và ác ma nước biết mình lại sắp lên đỉnh lần nữa - cậu dồn sức dùng hai đùi thon dài của mình kẹp hắn lại, hai cánh tay cũng đưa lên vòng qua cổ hắn, gắng sức kéo hắn vào gần mình nhất có thể. Tiếng gầm gừ trầm thấp trong họng Soonyoung báo với cậu rằng hắn cũng sắp không giữ được nữa, và ngay trong giây phút đó Jihoon để bên dưới mình mút mạnh một cái.
"Mẹ kiếp, Jihoon-"
Phản ứng của ác ma lửa làm cậu sung sướng vô cùng - hắn giật thằng nhỏ lại một chút để lấy đà mà đâm thẳng vào bên trong cậu sâu hơn nữa, đâm thẳng vào điểm G ngọt ngào. Nức nở gọi tên hắn trong đê mê, Jihoon quyết định dồn lực và làm điều đó một lần nữa, mạnh hơn, khẩn thiết hơn, dâm đãng hơn. Soonyoung chửi thề, và khoảnh khắc bên dưới đột nhiên ngập trong tinh dịch cùng tiếng rên trầm đục gọi tên cậu vang lên bên tai, cậu cũng để mình bắn ra những sợi dịch trắng của hoan lạc lên bụng cả hai.
"Ah.... Soonyoung....mnn..."
Sức lực lại bị rút cạn khỏi cơ thể Jihoon sau khi lên đỉnh, cậu buông xuôi cho hắn ôm vào lòng. Da trần cả hai dính nhớp, nhưng cậu đã quá mệt và quá đê mê để quan tâm được bất kì điều gì ngoài sự yêu chiều của hắn nữa. Jihoon mặc kệ cho hắn ghì chặt người mà giải phóng tất cả, kể cả khi xong xuôi hắn vẫn cố đẩy thật mạnh, đâm thật sâu như bản năng vốn có, gắng sức để lại trong cậu nhiều tinh khí của mình nhất.
"Thật tình," cậu thở dốc, cả người mềm oặt như cọng bún khi hắn rút ra và vòng tay ôm lấy cậu từ phía sau, cặp cánh cũng thu lại ngoan ngoãn trên lưng. "Đồ dã thú, anh lấy đâu ra nhiều sức vậy hả? Mệt muốn chết."
"Giết được một Thần Chết thì quả là vinh dự của tôi rồi," không cần nhìn Jihoon cũng tưởng tượng ra cái nháy mắt đầy quỷ quyệt của hắn. "Hơn nữa lại là làm tình đến chết với một Thần Chết nóng bỏng như em."
"Im ngay," thằng khốn, cậu nghiến răng và định xiên cho hắn một phát, nhưng cả cơ thể đều đồng nhất từ chối điều đó. Jihoon bất lực để hắn hôn lên cổ mình một nụ cười đắc thắng và siết chặt lấy cậu hơn.
"Nhưng em đừng lo," một, rồi rất nhiều nụ hôn ngọt ngào khác rơi lên chiếc cổ trắng muốt điểm đầy dấu hôn của cậu và Jihoon chỉ muốn tan chảy trong vòng tay vạm vỡ của hắn. "Nếu không phải tôi, thì sẽ không một ai được lấy mạng em hết. Tôi không cho phép điều đó."
"Làm như anh thì giết được em không bằng," cậu bĩu môi.
"Đánh nhau thì đúng là chưa chắc," hắn phì cười rồi đưa tay xoay mặt cậu về phía mình để cả hai đối mặt nhau, và Jihoon lại như ngạt thở vì nụ cười sáng bừng kia. "Nhưng nếu em cứ tiếp tục hoàn hảo như vậy thì có chết tôi cũng không để ai khác ngủ với em đâu."
Dẻo miệng tới vậy là cùng.
Nhưng đó chỉ là những gì Jihoon nghĩ trong đầu mà thôi, còn cậu đang bận rướn người lên đáp trả lại cái hôn ngọt ngào của hắn rồi.
----
Cái này thật ra mình đã viết kèm với đoạn chính luôn hồi ấy rồi nhưng hôm đăng lên thì cắt đi vì chưa xong :)) giờ tự dưng có hứng nên lôi ra viết nốt luôn.
Hôm nay là Chủ nhật rồi, chúc các bạn có một tuần mới vui vẻ nha.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top