Chương 14: Lời Hứa Bên Nhau Trọn Đời
Sau tất cả những biến cố đã trải qua, Soonyoung và Jihoon hiểu rằng tình yêu không chỉ là niềm vui mà còn là sự sẻ chia mọi gánh nặng. Từng giọt mồ hôi, từng giọt nước mắt, từng vết thương trong lòng họ – tất cả đã trở thành chất keo gắn kết hai con người tưởng chừng khác biệt nhưng lại hòa quyện vào nhau một cách trọn vẹn.
Dù sóng gió đã lùi xa, bóng tối của quá khứ thỉnh thoảng vẫn gõ cửa. Nhưng lần này, họ không còn sợ hãi. Soonyoung và Jihoon quyết định cùng nhau bước qua mọi thử thách với một lời hứa thiêng liêng: bên nhau trọn đời.
Một buổi chiều mùa xuân
Ngày hôm đó, bầu trời trong xanh như gương, ánh nắng dịu dàng phủ lên mọi vật một màu vàng ấm áp. Soonyoung và Jihoon đứng bên nhau trong một khu vườn nhỏ. Những hàng cây anh đào bung nở, từng cánh hoa rơi nhẹ như một lời chúc phúc từ thiên nhiên. Xung quanh họ là những người thân thiết – không đông đúc, nhưng đủ để khiến không gian ấm cúng và ngập tràn yêu thương.
Soonyoung khoác lên mình bộ vest giản dị, nhưng nụ cười sáng bừng trên gương mặt anh khiến mọi thứ xung quanh trở nên mờ nhạt. Jihoon, trong bộ đồ trang trọng, đứng đó như một điểm tựa vững chãi. Giữa họ không có sự xa cách, chỉ có sự giao thoa giữa hai tâm hồn đã trải qua bao thăng trầm để tìm thấy nhau.
Lời thề nguyện của Jihoon
Jihoon nắm chặt tay Soonyoung, đôi mắt cậu ánh lên niềm kiên định và tình yêu sâu sắc. Cậu nói, giọng anh run nhẹ nhưng từng từ đều thấm đẫm cảm xúc: "Soonyoung, từ ngày đầu tiên gặp anh, em đã biết anh là người đặc biệt. Không phải vì anh hoàn hảo, mà vì anh dũng cảm. Anh không chỉ vượt qua quá khứ, mà còn mạnh mẽ đứng dậy để bảo vệ những điều tốt đẹp.
Anh đã dạy em rằng tình yêu không phải là không có vết thương, mà là chữa lành chúng. Em hứa sẽ dành cả đời để làm điều đó cho anh, để chúng ta không bao giờ phải xa cách nữa. Dù cuộc sống có khó khăn thế nào, chỉ cần anh ở đây, em biết mình có thể vượt qua mọi thứ. Em sẽ là chỗ dựa của anh, người bạn đồng hành và là người yêu của anh, mãi mãi."
Lời hồi đáp của Soonyoung
Soonyoung nghẹn ngào, đôi mắt anh long lanh chứa đầy cảm xúc. Bàn tay anh hơi run khi nắm lấy tay Jihoon. Trong lòng anh, từng ký ức đau thương, từng phút giây lạc lối hiện lên như một thước phim quay chậm. Nhưng khi nhìn vào mắt Jihoon, tất cả đều tan biến.
"Jihoon," Soonyoung nói, giọng anh khẽ run, "anh từng nghĩ rằng mình không xứng đáng với tình yêu. Anh từng chạy trốn, từng nghi ngờ bản thân. Nhưng em, em đã kéo anh ra khỏi bóng tối đó. Em đã dạy anh rằng mình có thể được yêu, và mình cũng có thể yêu lại.
Em không chỉ cứu anh khỏi những kẻ làm tổn thương anh, mà còn cứu anh khỏi chính anh – một con người đầy mặc cảm và sợ hãi. Anh hứa, từ hôm nay cho đến mãi mãi, anh sẽ dành trọn trái tim mình cho em. Anh sẽ yêu em bằng tất cả những gì anh có, không chỉ trong những ngày nắng đẹp, mà cả những ngày bão tố."
Chiếc nhẫn của sự gắn kết
Họ trao nhau chiếc nhẫn bạc đơn giản, nhưng không gì có thể so sánh được với ý nghĩa của nó. Chiếc nhẫn như một lời nhắc nhở rằng họ đã đấu tranh thế nào để đi đến ngày hôm nay, rằng tình yêu của họ không chỉ là kết quả của sự lãng mạn mà còn là sức mạnh vượt qua những đau thương.
Khi chiếc nhẫn được đeo vào tay, một làn gió nhẹ thoảng qua, mang theo hương thơm dịu ngọt của hoa anh đào. Từng người trong đám đông vỗ tay chúc mừng, nhưng với Jihoon và Soonyoung, thế giới lúc này chỉ còn lại hai người họ.
Những phút giây riêng tư
Khi buổi lễ kết thúc, họ trở về nhà, nơi ánh đèn vàng ấm áp chiếu sáng. Cả hai ngồi bên nhau trên chiếc ghế sofa quen thuộc. Soonyoung tựa đầu vào vai Jihoon, khẽ nhắm mắt. Anh thì thầm:
"Em biết không, Jihoon? Anh từng sợ rằng mình sẽ không bao giờ tìm thấy một nơi nào gọi là nhà. Nhưng giờ đây, anh nhận ra rằng nhà không phải là một nơi, mà là một người. Và em chính là nhà của anh."
Jihoon im lặng trong vài giây, rồi đặt một nụ hôn lên tóc Soonyoung. Cậu đáp nhẹ nhàng:
"Soonyoung, chúng ta đã tìm thấy nhau. Đó là điều quan trọng nhất. Và em hứa, anh sẽ không bao giờ phải đi qua những ngày cô đơn nữa. Dù bất cứ điều gì xảy ra, chúng ta sẽ cùng nhau đối mặt. Vì anh là lý do em muốn sống và chiến đấu với cuộc đời này."
Một khởi đầu mới
Dưới bầu trời đêm đầy sao, Soonyoung và Jihoon đứng ngoài hiên nhà, tay trong tay. Ánh sáng từ chiếc nhẫn trên tay họ phản chiếu như một ngọn lửa nhỏ, tượng trưng cho tình yêu và hy vọng.
Từ đây, họ không chỉ là hai con người, mà là hai mảnh ghép hoàn hảo của một bức tranh. Mỗi vết nứt, mỗi tổn thương trong họ đã hòa hợp để tạo nên một câu chuyện tình yêu mạnh mẽ và sâu sắc.
Soonyoung và Jihoon biết rằng cuộc đời không phải lúc nào cũng dễ dàng. Nhưng họ cũng biết rằng, chỉ cần họ có nhau, không có thử thách nào là không thể vượt qua.
Họ đã trao nhau lời hứa bên nhau trọn đời – một lời hứa không chỉ là sự ràng buộc mà còn là sức mạnh. Sức mạnh để yêu, để sống và để vượt qua mọi giông bão.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top