Chương 11: Bên Nhau Trọn Đời
Nhiều năm trôi qua, nhưng đối với Soonyoung và Jihoon, mỗi ngày mới đều giống như một bước đi vững vàng hơn trên con đường mà họ đã chọn. Cuộc sống bình dị nhưng đầy ý nghĩa của họ bắt đầu hình thành từ những buổi sáng sớm khi ánh nắng đầu tiên chiếu vào căn nhà nhỏ ven thành phố – một mái ấm mà họ đã cùng nhau xây dựng. Mái nhà này không chỉ là nơi họ sống, mà là nơi chứa đựng những giấc mơ chưa nói ra, những kỷ niệm ngọt ngào mà chỉ họ mới hiểu.
Mỗi sáng, Jihoon sẽ là người dậy sớm, pha một bình cà phê nóng, rồi mở cửa sổ cho ánh sáng chiếu vào, để căn nhà tràn ngập sự ấm áp. Soonyoung, dù có lười biếng thêm chút nữa trong chiếc giường êm ái, cũng không thể không cảm thấy an yên khi nhìn thấy Jihoon tất bật chuẩn bị cho một ngày mới. Họ không cần phải nói gì nhiều, chỉ cần nhìn nhau một cái là đủ hiểu rằng mọi thứ đều ổn.
Dù thế giới bên ngoài vẫn thay đổi không ngừng – những cơn sóng gió của xã hội, những ồn ào, tranh cãi, và sự vội vã không bao giờ ngừng nghỉ – tình yêu của họ không bao giờ phai nhạt. Soonyoung không còn là một kẻ tội lỗi lầm lỡ như ngày trước. Anh đã được chữa lành, không phải vì thời gian, mà vì sự kiên nhẫn và tình yêu mà Jihoon dành cho anh. Từng bước một, anh đã học cách chấp nhận bản thân mình, yêu lấy những vết sẹo, cả về thể xác lẫn tinh thần, vì chúng chính là minh chứng cho hành trình mà anh đã đi qua.
Mỗi buổi tối, khi màn đêm buông xuống, họ ngồi bên nhau, tay trong tay, nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi ánh đèn thành phố vẫn sáng lên như những ngôi sao trên mặt đất. Soonyoung nhìn Jihoon, ánh mắt anh lấp lánh niềm hạnh phúc, không còn sự giằng xé của những tháng ngày khó khăn. "Em có biết không, Jihoon?" anh hỏi, giọng trầm lắng. "Chúng ta đã đi qua rất nhiều, nhưng mọi thứ đều xứng đáng. Chỉ cần có em bên cạnh, anh thấy mình đã có tất cả."
Jihoon nắm chặt tay anh, ánh mắt anh cũng ấm áp không kém. "Em biết, Soonyoung. Em cũng cảm thấy vậy. Và em sẽ luôn ở đây, bên anh, dù thế giới có thay đổi thế nào đi nữa."
Cuộc sống của họ không chỉ là của riêng hai người. Họ đã tạo nên một gia đình thứ hai từ những con người mà họ giúp đỡ. Cả hai đều thấy rằng, không gì đẹp hơn khi có thể chia sẻ tình yêu và sự chăm sóc với những người đang tìm kiếm một tia hy vọng. Lớp học nhảy của Soonyoung vẫn tiếp tục, không chỉ dạy cho những thanh thiếu niên lạc lối về vũ điệu mà còn về cuộc sống, về sự kiên trì và niềm tin vào bản thân. Soonyoung không còn chỉ là người hướng dẫn nhảy, mà là người thầy, người bạn, và đôi khi là người cha thứ hai của những đứa trẻ đang tìm kiếm một cơ hội để thay đổi.
Cuộc sống của họ đã trở thành một chuỗi những hành động đẹp đẽ, những cử chỉ nhỏ nhưng đầy yêu thương. Tình yêu của họ đã không chỉ thay đổi bản thân họ, mà còn thay đổi những người xung quanh. Những người đã từng coi Soonyoung là kẻ lầm lỗi giờ đây nhìn nhận anh như một người đàn ông đã từng sai lầm, nhưng đang tìm cách để chuộc lại lỗi lầm và sống tốt hơn. Và Jihoon, người luôn đứng bên anh, đã trở thành biểu tượng của lòng kiên nhẫn và tình yêu vô điều kiện.
Mỗi ngày, họ cùng nhau dọn dẹp ngôi nhà nhỏ, chăm sóc vườn hoa trước cửa, và tạo dựng những kỷ niệm đáng nhớ. Những bữa tối cùng nhau, những cuộc trò chuyện về những điều bình dị trong cuộc sống, hay những lần cả hai ngồi im lặng nhìn ngắm bầu trời sao, đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của họ.
Soonyoung nhìn vào mắt Jihoon, trong lòng không còn chút nghi ngại nào. Anh hiểu rằng đây chính là nơi anh thuộc về. Và Jihoon, với tất cả sự kiên nhẫn và tình yêu, đã dạy anh biết rằng một người có thể tái sinh, có thể tìm lại chính mình, miễn là có niềm tin và tình yêu. Tình yêu của họ đã không chỉ là một câu chuyện tình lãng mạn, mà là minh chứng cho sức mạnh của sự tha thứ, của sự kiên trì và lòng tin không bao giờ từ bỏ.
Họ đã sống qua những ngày tháng khó khăn, và giờ đây, họ tận hưởng những giây phút bình dị nhưng trọn vẹn. Tình yêu của họ không chỉ là một khoảnh khắc, mà là một hành trình dài, một hành trình mà họ đã đi qua tay trong tay, vượt qua tất cả những chông gai, và cuối cùng tìm được hạnh phúc đích thực.
Với Jihoon, không có gì quan trọng hơn là thấy Soonyoung mỉm cười, thấy anh sống trọn vẹn và yêu thương. Và với Soonyoung, không có gì tuyệt vời hơn là được đứng bên cạnh Jihoon – người đã luôn tin vào anh, và giúp anh tin vào chính mình.
Họ đã tìm thấy trong nhau không chỉ một tình yêu, mà là một cuộc sống mà họ cùng nhau xây dựng, từng bước, từng ngày, với tất cả trái tim mình. Và dù có bất kỳ thử thách nào phía trước, họ biết rằng chỉ cần có nhau, họ sẽ không bao giờ bị đánh bại.
Bên nhau trọn đời – đó là lời hứa mà họ dành cho nhau, không cần phải nói ra, mà chỉ cần cảm nhận trong từng nhịp thở, trong từng cái nhìn, trong từng hành động mà họ chia sẻ. Tình yêu này, như một ngọn lửa cháy mãi, không bao giờ tắt.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top