28.「tuổi trẻ.」pt.4(1) (e.)

và soonyoung cứ thế, chỉ ngấu nghiến bờ môi hơi sưng của chan vì hôn hơi lâu và cắn mút hơi nhiều. nhưng một nỗi, môi càng dày, thì ăn càng thích, nên soonyoung, theo tâm trí hỗn loạn muốn được lấp đầy của chan, thì anh có vẻ chỉ muốn ăn hết khuôn miệng này thôi.

"ưm... a..."

tưởng chừng, xung quanh chỉ toàn tiếng mút liếm gợi cảm vang vọng.

tay của chan bị soonyoung nắm chặt không thể cử động được gì mấy. nhưng khát vọng đến tuyệt vọng của chan là được cuồng hoan đến mị đi thực sự rất mạnh mẽ.

đến nỗi, em vùng lên, và đè soonyoung xuống.


"ha, em được đấy nhỉ."

soonyoung nhếch môi nhẹ, cười đến tà mị. tay anh vẫn quấn chặt cổ tay chan, giữ chúng thật chắc, kéo chan hạ xuống. chan nhắm mắt, run rẩy hôn xuống nét cười một lúc một đậm của soonyoung, chậm rãi đi xuống: từ khoé môi em hôn, xương hàm sắc lẻm có thể làm em chảy máu, yết hầu vừa nuốt ực gợi cảm; từ ngực đến gần đáy bụng, là lấm tấm siro dâu mà em không kìm được đưa đẩy vào người soonyoung mà hơi dính lên đường nét cơ thể hoàn toàn gợi tình của anh.

"không cần."

soonyoung lật em lại lần nữa, nhất quyết không cho chan được nếm thử những vệt đỏ ngọt ngào đó.

"em không được ăn trước, bé cưng ạ."

và soonyoung liếm mép, cúi xuống dưới tai mà rê lưỡi, ấn, quét, đập lưỡi chọc thật mạnh, rồi lại từ từ di chuyển, mút mát hương dâu thơm vương vãi một cách từ từ, và làm ấm quả dâu ngượng ngùng chín ngọt, một lúc một đỏ.

cặp cherry gặp lạnh cũng không vì thế mà tím tái, ngược lại lại đỏ au đến xinh đẹp. soonyoung nhẹ nhàng, lại chỉ có ngấu nghiến với bờ ngực mềm. chan thì rên rỉ, xen lẫn hơi thở gấp gáp.

"ahh... anh..."

"shh... im lặng nào... ai đó sẽ biết em ở đây mất."

phải nói, jun đã đoán sai vị trí mà soonyoung đem chan đi. không phải love hotel, cũng chẳng phải khách sạn hay nhà nghỉ nào.

thực ra, đó là cái gác xép ở ngay trên căn nhà của họ. vấn đề là chẳng ai biết đến nó trừ soonyoung, thậm chí chủ nhà cũ khi giao lại nhà cũng không biết đến có cái khoảng không be bé tiện nghi trên ấy. soonyoung không cần quan tâm đến lí do nhà thiết kế của ngôi nhà này lại không để cho chủ cũ biết, nhưng khi anh tìm được nó (một cách đầy khó hiểu) thì trong căn gác này đầy đủ cấu trúc và nội thất của một căn phòng rộng rãi và ấm cúng.

lúc đấy anh đã nghĩ đến vài thứ tuyệt vời.

và hôm nay là cái ngày như vậy.



"em- muốn..."

chan ưỡn người, bờ ngực áp sát vào khuôn mặt soonyoung. còn anh thì có vẻ như chỉ chờ có thế, ra sức vục mặt vào thưởng thức món cherry của mình. lại tiếng khoang miệng sục sạo và nước bọt co bóp quanh mặt da nhẵn nhụi.

"anh~"

cảm thấy cơ thể thực sự muốn phát ra tia lửa, chan nũng nịu hòng mong soonyoung mềm lòng mà chiều mình một chút.

"shh... nếu em không im lặng được, thì thôi vậy ha. em phải tự lau rửa đi đấy. và còn-"

soonyoung hơi thả tay, doạ dẫm còn chưa xong, thì chan đã vùi mặt vào gối rên rỉ. tiếng rên rỉ thút thít đứt quãng bị đè nén, vừa tội nghiệp vừa trong sáng, nhưng cũng cám dỗ vô ngần.

thú thật là soonyoung muốn bỏ luôn cái sự nhẫn nhịn nặng trịch trên người này, và phóng hết vào người kia, làm cho em chỉ có đê mê, chỉ có sung sướng, và chỉ biết nghĩ đến chơi đùa hoan ái cùng anh thôi.

nhưng chả phải tự nhiên em trốn đi khỏi chốn thiên đường, chạy về với mấy tên ác ma đấy ư?

thiên đường tuy là thiên đường, nhưng cũng phải có luật lệ công bằng. có tội là phạt.

"ngoan. anh còn đang phải rửa tội cho em."

chan hơi gật gật đầu. và soonyoung có thể nhìn thấy chỗ ấy đương cương cứng cũng chực giật giật theo.

'thôi đẩy nhanh tiến độ chút nhỉ.'


soonyoung cũng chậm chạp kéo rê lưỡi xuống, ra sức mút sạch thứ siro dâu đỏ tươi, ra sức hôn yêu lấy cơ thể mà anh hằng yêu quý và thề nguyện ở bên cạnh suốt đời mà bảo vệ, ban phát thứ tình yêu ngọt ngào hạnh phúc.

từng tấc da tưởng chừng đã trở thành của soonyoung với làn nước bạc mỏng dính.

"ngọt ngào. si mê. tình ái. em. em đấy. em như thế, mà tại sao em lại có thể hư thế nhỉ?"

soonyoung khẽ nút mạnh phần đáy bụng cũng lem luốc thứ dịch ngọt đỏ au khiến cho chan nấc lên một tiếng hơi lớn. rồi lại thở dốc, đè hết vào gối mà tuôn trào những lời lẽ dẫn dụ.

"anh đâm chết em đi~"

"làm cho em đến nỗi không đi được đi anh yêu..."

"em chả thiết đi đâu ngoài nơi này nữa..."

soonyoung không phải là không nghe thấy, mà là còn thấy vô cùng muốn, sắp sửa bục luôn cả cúc quần. dám nói như thế, may là đã dặn là nén lại nên anh cũng không phải phát điên lên lập tức mà phá lệ ngay. tuy vậy, khuôn miệng đi xuống thêm sâu, hút mạnh dịch nhờn rỉ nhiễu một vùng đùi non, lưỡi cũng quét qua mấy cái trên đầu khất hồng hào và gân hơi nổi lên vì chịu đựng, răng nanh tinh quái lại cạ vào một chút nơi đỉnh đầu ngại ngùng.

những tinh hoa đương chờ đợi khi được kích thích liền nhanh chóng phóng ra ngoài, nơi có tiếng thét nho nhỏ đáng yêu mới thoát ra liền được mau chóng lịm vào mặt gối, dịch trắng chui vào khoang miệng ấm áp, tuột vào bụng dạ người sành ăn.

"đã sạch sẽ rồi đấy. muốn ăn gì không? chắc em đói rồi ha."

soonyoung cười cười, hôn nhẹ lên giữa mũi còn hơi mướt mồ hôi của chan, thè lưỡi ra liếm một chút. chan tít mắt lại, hai tay vòng qua người anh, ôm anh một chút.

"siro chứ? nãy em muốn nếm thử mà nhỉ. giờ thì cho nhiều luôn nè."


soonyoung tách vòng tay của chan ra, tay lại vươn tới chai siro.


dòng chảy đặc quánh tình yêu, đậu trên lớp quần âu - đang căng cứng vô cùng. chan vô thức ngồi dậy, bò tới soonyoung, ánh mắt ngây thơ nhìn lên đáy mắt khiêu khích của anh, rồi hạ mắt xuống nơi đáy quần phồng to đang đẫm siro và chút dịch nhờn.

"nào, liếm nó đi."

chan nghiêng đầu, tay ôm lấy đùi soonyoung, khuôn miệng mở ra, thè lưỡi nhỏ ra thăm dò, chạm nhẹ lên lớp siro. rồi em thêm can đảm, bám chặt vào anh hơn, nhắm mắt đem cả khuôn miệng ra áp vào ấy.

soonyoung nhìn quá trình chậm rãi này, khó chịu vô cùng, liền hơi gấp gáp bảo em dùng răng mà mở khoá quần.

"ở trong còn nhiều thứ ngon lành hơn."

chan nghe lời, cố gắng dùng răng và miệng mở cúc, vô cùng chật vật mà làm phần bụng của soonyoung lại nhiễu thêm chút nước miếng, đầu thì áp vào rồi kéo ra, xoay tới xoay lui cũng làm anh vô cùng khổ sở để tạm nhốt con thú trong người. cuối cùng cũng mở được cúc, chẳng cần phải kéo phéc-mơ-tuya, thì nó đã tự tuột xuống, đập vào khuôn mặt đỏ ửng còn mướt mồ hôi của chan là thứ đàn ông mạnh mẽ của soonyoung: cương cứng, gân guốc, đầu khất còn liễu nhiễu dịch nhờn nóng ấm. nó cũng thật ấm, như tình yêu của anh dành cho chan vậy.

soonyoung lại đổ thêm siro vào nơi nóng ấm ấy, rơi rớt trên khuôn mặt của chan, tà mị thì thầm.

"thức quà đặc biệt dành cho em, chanie."

"hãy nói là em thích nó."


chan ngẩng đầu lên nhìn anh một chút, rồi mỉm cười rạng rỡ, má dụi vào nơi cương cứng đó yêu chiều.

"em thích lắm. em cũng yêu anh nữa."

chất giọng trong sáng, sao lại dâm đãng và tội lỗi đến mức này?

"anh cũng yêu em nhiều. còn nhiều thế nào, thì chốc nữa em sẽ biết."

soonyoung luồn tay vào mái tóc chan, nhẹ nhàng vuốt ve chúng.

còn chan, em chăm chú vào việc thưởng thức món quà mà soonyoung đặc biệt dành cho mình, cố gắng mút liếm nó thật ngon lành, cốt để cho người em yêu biết, em yêu mọi thứ mà soonyoung dành cho em, và em cũng rất yêu con người này, mọi thứ của anh, em đều yêu.

kĩ thuật của chan gần như rất mù mờ, vì chưa bao giờ em chịu xem porn cùng soonyoung, hay chủ động thực hành nó cả. lúc nào cũng là do anh yêu chiều em, luôn làm cho em sung sướng trước.

còn hôm nay, em phải báo đáp nó.

đầu lưỡi rụt rè, chạm nhẹ lên đỉnh đầu còn rỉ nước, liếm lên một chút, rồi em mới cho khoang miệng vào ngậm nút một lúc. anh hơi run rẩy sờ vào bờ má chút phồng của em, còn em đang cố nhớ đến vừa nãy soonyoung đã yêu em như thế nào, và thử bắt chước theo: lưỡi cố gắng khuấy đảo nơi đỉnh đầu, nhưng quá to nên chan thực sự thấy rất khó để di chuyển lưỡi đi được, thế là hơi mỏi miệng, em ngậm lại nuốt nước miếng cái ực, cơ miệng hơi bóp vào. soonyoung chỉ muốn rít lên, nắm lấy tóc chan đem vào thêm. dương vật dài và to, y như miếng xúc xích lớn, nhưng cứng hơn nhiều, và gợi dục hơn như lẽ đương nhiên, chan không thể đem hết vào miệng ngay vào lúc này được, có cố cũng hơi nguy hiểm.

"em biết... cái gọi là deep throat không?"

soonyoung đẩy hông, cho cái ấy to lớn đi vào miệng chan thêm chật ních, làm chan cố gắng thở, lại co bóp vòm miệng, làm anh có thêm một tí thoả mãn.

"sẽ hơi đau họng, dù sao em vẫn còn tội."

chan hơi gật gật đầu, khiến dương vật to lớn thêm đi vào. thực sự, chan nghĩ đây là giới hạn, quá sâu rồi, và chẳng còn chỗ để đi thêm sâu nữa, thế mà vẫn chưa hết chiều dài của soonyoung.

bỗng soonyoung kéo đầu chan vào, dương vật to lớn chạm đến họng mềm của em, đâm thêm vài cái sung sướng, rồi từ từ, nhưng vẫn đưa đẩy, đi ra ngoài, với nước bọt liễu nhiễu óng ánh. chan kéo lại, mút cho sạch sẽ lớp nước bạc, khiến anh muốn run lên đâm thật mạnh vào khuôn mặt thiên thần, mà cũng ác quỷ đây.



"em biết chứ? anh nói là anh rất yêu em, và đây là lúc mà anh muốn yêu em nhất."


















-

tưởng đã hết? không đâu =)))))

còn tới 3k words khác chờ các bạn ở pt 4(2) =))))))))

đặc biệt dành kẹo cho Jshua_Jhan <3

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top