5
"Dậy thôi hai đứa!!, sáng rồi"
Tiếng Mama từ dưới nhà vọng lên, Yeonjun hiện giờ là đang bị ôm chặt đến không cựa mình được, liếc mắt qua nhìn người bên cạnh, chợt nhớ lại chuyện tối qua, cậu liền đỏ mặt, sờ sờ vào tay anh, rồi đến mặt, mắt,mũi, miệng. Cậu như không tin chữ 'yêu' đó là do chính anh nói
"Em sờ đủ chưa? " Soobin thấy cục bông bên cạnh mình động đậy thì cũng đã thức, chỉ là vẫn chưa muốn mở mắt, vẫn muốn ôm cục bông thêm chút nữa nhưng là vì cậu cứ sờ hết chỗ này đến chỗ kia làm anh buồn cười quá phải mở miệng trêu chọc
"Anh đã dậy rồi sao? " Yeonjun giật mình hỏi tránh
"Chưa, vẫn chưa" dụi dụi cổ vào đầu cậu, anh cười cười nói
"Vậy anh mau dậy đi, em phải xuống phụ Mama làm đồ ăn sáng" khẽ gỡ tay anh ra khỏi người mình
"Anh không cần ăn sáng" Không ăn sáng thì cậu sẽ khỏi phải xuống làm đồ ăn chứ gì, sẽ được ôm cậu thêm chút nữa
"Nhưng Mama với Papa cần ăn" cậu đánh nhẹ vào tay anh ra hiệu bỏ cậu ra. Soobin trề môi xoa xoa đầu cậu rồi cũng nhanh chóng buông ra cho cậu xuống giường, bản thân mình cũng tự ngồi dậy
...
"Mama, Yeonjunie đi học đây" dọn dẹp giúp Mama xong, cậu xách balo đi học
"Con cũng đi đây"
Mama gật đầu, như vậy mới đúng chứ, thà Soobin cứ mặt lạnh đi, đừng có bắt chước Yeonjunie nữa, lúc bắt chước trông thật mắc òii
...
"Anh" Yeonjun đến cổng trường thì khựng lại chút khi thoáng nhìn thấy đám đông trước của lớp anh
"Hả? "
"À không.. " cậu thật là, ngày nào cũng vậy, có gì mà thắc mắc chứ
Soobin nhìn qua đám đông, hiểu ý xoa xoa đầu Yeonjun
"Không cần lo lắng,anh chỉ có mỗi em" Nói rồi vỗ vỗ lưng Yeonjun ra hiệu cho cậu mau vào lớp
Yeonjun đỏ mặt e thẹn vào lớp mà quên mất phải nói một chuyện với anh, chiều nay cậu phải ở lại học
Ra về, cậu đợi anh trước cổng trường, ở một chỗ khó thấy mà anh thường ở đó chờ cậu. Khi Soobin ra
"Anh, em xin lỗi hôm nay không về với anh được" Yeonjun cúi đầu nói
"Hôm nay ở lại học sao? "Anh nâng mặt cậu lên
"Đúng vậy"
Nhẹ ôm cậu vào lòng, Soobin vuốt vuốt sống lưng cậu
"Không sao, anh về một mình được mà. Tan học thì về ngay, biết chưa? "
"Hay em nghỉ một buổi nhé? Yeonjun dụi dụi đâu vào ngực anh. Phải làm sao đây, chưa xa anh mà cậu đã thấy nhớ anh rồi
"Ngốc! Em muốn anh thành người làm người em nghỉ học sao? Mau, vào học đi" Anh xoa nhẹ đầu cậu rồi đẩy đẩy cậu vào học
Haizz, không thể để vì anh mà cậu nghỉ học được
'Yeonjun à, anh cũng nhớ em lắm'
...
"Mama con đã về rồi" Cả nhà đã ăn tối xong ,Papa vẫn chưa về, anh đang ở trên phòng chỉ có Mama là ngồi đây xem TV
"Ừm mau đi tắm rửa rồi ăn cơm đi con" Mama đi lại vỗ vỗ vai cậu cười nói
"Dạ vâng"
Khẽ mở cửa phòng, cậu là muốn tạo bất ngờ cho anh, hôm nay cậu về sớm mà!. Nhưng không, anh không hề như vậy tưởng tượng là sẽ ngồi buồn chờ cậu, hay chán nản chút nào, thay vào đó còn rất vui vẻ chơi game mà không biết cậu mở cửa bước vào từ bao giờ
"Em về rồi à? " Soobin thấy cậu lẳng lặng đi vào thì cất tiếng hỏi. Thật ra mới 5 phút trước anh cũng nhớ cậu lắm chứ, chỉ là muốn cậu thấy anh mạnh mẽ, không vì xa cậu một lúc mà đứng ngồi không yên nên mới giả vờ thôi
"Em về rồi" Bỏ cặp lên bàn rồi lấy đồ đi tắm, không nhìn anh đến một cái. Tắm xong xuống nhà ăn cơm, ăn xong rồi lên giường ngủ, vẫn chưa nhìn anh một cái
Soobin thấy Yeonjun lên giường thì cũng cất máy chơi game rồi nằm xuống một bên, dang tay đợi Yeonjun nằm xuống nhưng mà không, cậu không nằm lên cánh tay dang sẵn của anh mà nằm sang bên cạnh, cách anh cả nửa mét lại còn nằm xoay lưng về phía anh. Soobin thấy biểu hiện lạ nãy giờ của cậu thì chỉ nghĩ là chỉ do học mệt nhưng mà giờ lại không nằm gần anh nữa, sao vậy chứ?
"Yeonjunie, có chuyện gì vậy em? "
"Không có gì" vẫn giữ nguyên tư thế xoay lưng lại với anh mà trả lời
"Sao vậy? " kéo Yeonjun vào lòng,anh lại hỏi
"Không có gì" để mặc cho anh ôm cậu vẫn không quay lại
______________________________________
End chap 05
Chap sau tui sẽ bù cho mọi người nhé🫶💗. Do hôm nay nhà tui có bận chút việc nên chap hơi ngắn:((
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top