nghiệp tới không trượt một ai

Thức dậy vào lúc mặt trời đã lên cao. Ánh nắng chói chang của giữa trưa cố gắng len lỏi qua rèm cửa. Từng đó là đủ để đánh thức 1 người khó vào sâu giấc như Soobin nhưng kì lạ thay anh lại rất an tĩnh.

Lần này là Beomgyu đã thức dậy trước. Sau một đêm mây mưa thì dù có rã rời thì bằng một cách thần kì nào đó em lại tỉnh lại trước người lớn hơn đang thở đều đều bên cạnh. Hoặc do cái ôm có chút chặt khiến em vì cơn đau nhức phải nhíu mày thức giấc.

Có lẽ đây là lần đầu tiên em thức dậy trước tính kể từ lúc cả 2 gặp nhau và những lần chung giường. Soobin khi ngủ an tĩnh và trầm ổn hơn rất nhiều. Nhưng lông mày anh lại đang khẽ chau lại như bất mãn gì đó.

Beomgyu khẽ cựa quậy để thoát tay ra khỏi vòng ôm của anh. Đưa tay lên nhẹ kéo giãn cặp mày có chút nghiêm nghị đó. Có lẽ đã có chút ý thức mơ hồ, Soobin không dậy nhưng lại vòng tay qua em khẽ siết kéo sát em vào trong lồng ngực.

Thân hình trần trụi dán sát vào nhau nhưng lại không mang bao nhiêu dục vọng mà thay vào đó là cảm giác ngọt ngào của đôi tình nhân còn son sắt.

Khoé môi em khẽ kéo lên khi đang chôn mặt trong vòm ngực của người kia. Một khía cạnh mềm mại nơi em thứ mà khó có ai có thể trông thấy.

Beomgyu ngẩng đầu lên cách Soobin một khoảng vừa đủ để ngắm nhìn anh. Ánh mắt giờ đã nhu tình như nước.

Bé con nghịch ngợm dùng tay phác hoạ từng đường nét trên khuôn mặt người thương. Lúc thì nhẹ nhàng lướt qua khi thì khẽ dùng sức miết nhẹ.

Rõ ràng là với sự "quấy rầy" này thì Soobin phải tỉnh chứ. Nhưng mà hiếm có lúc em dịu dàng như vậy nên anh cứ mặc để em chơi đùa trên mặt mình.

"Ưm..."

Anh khẽ ưm một tiếng giọng mũi nhẹ hơn bình thường, rõ là có chút nũng nịu ở trong.

Em nghe vậy thì tròn mắt sau đó lại nhỏ giọng cười khúc khích. Soobin rõ là dễ thương nhỉ?

Đưa tay lên một lần nữa. Hai bàn tay bao lấy mặt Soobin khẽ nhào nặn chơi đùa giây lát. Tay cái nhẹ nhàng miết lấy đôi môi có đang hơi chu ra vì trêu đùa kia.

Em cố rướn người lên, nhẹ nhàng đặt nhẹ nụ hôn lên môi anh.

Hửm?

Soobin mở mắt rồi. Tỉnh luôn rồi, mắt tròn xoe cúi đầu ngạc nhiên nhìn em.

"Beomgyu à? Đây có tính là hôn trộm không? Anh còn chưa dậy mà."

Giọng nói có hơi trầm thấp do mới thức giấc chứ đầy thích thú hỏi em.

"Em không có hôn trộm màaa! Em đường đường chính chính hôn. Em hôn người yêu của em sao lại tính là hôn trộm chứ?"

Âm cuối hơi kéo dài, môi hồng chu lên nũng nịu sau lại dụi dụi vào ngực anh.

"Dễ thương thế này thì thứ nào chịu nổi !!!"

" Anh là người yêu của em sao? Hửm?"

Anh hỏi sau khi chụt nhẹ lên đỉnh đầu của mặt trời con đang vùi mặt trong lòng mình.

"Không phải sao? Rõ là người yêu em mà? Em không chịu! Là người yêu em đấy."

Em ngước lên nhìn anh, rồi lại cúi xuống ôm chặt lấy người lớn hơn kháng nghị.

Soobin cười khúc khích. Đáng yêu quá đi thôi. Sao em ấy có thể dễ dàng làm náo loạn nhịp tim anh vậy nhỉ?

" Tất nhiên rồi! Anh là bạn trai của em."

Nâng mặt Beomgyu lên Soobin hôn khắp mặt và chụt một cái thật kêu vào môi xinh vừa nói lời mật ngọt lại hở tí là lừa đảo anh.

Được rồi. Bằng đó là đủ đường cho mấy phút sáng. ( khồng Soobinssi!!! Trưa cmnr )

Anh thả em ra khỏi vòng ôm của mình đứng một chân bên mép giường chống đầu gối lên giường tay vòng qua vai và chân của em người yêu dễ dàng bế lên.

Chưa kịp định thần nên em có hơi giật mình, nhanh chóng vòng tay qua cổ anh để tìm kiếm sự an toàn.

Sau khi lại ngọt ngào kẹo ngọt hầu nhau đánh răng rửa mặt tầm 15 phút thì cả 2 mới ra khỏi nhà tắm.

Mặt Beomgyu có chút ửng hồng, Soobin thì vẫn tươi rói từ lúc bước vào đến khúc đi ra.

" Quý ngài bạn trai à! Mới đánh răng xong là anh lao vào như hổ đói vậy hả? Bộ anh cuồng hôn chắc?"

Beomgyu trêu chọc chất vấn.

"Anh không thể hôn bạn trai của anh sao?"

Soobin đáp lại bằng một câu hỏi tu từ ngữ khí đương nhiên.

Dù vấn đáp qua lại như vậy nhưng tay cả hai vẫn đan chặt vừa sánh bước vừa tươi cười.

Đôi trẻ có vẻ rất hạnh phúc nhỉ? Người làm chỉ cười thầm trong lòng khi thấy họ đã làm lành với nhau. Vì vẻ bề ngoài xinh đẹp của Beomgyu mà họ quên mất em là nguyên nhân cậu chủ nhà mình nổi đoá cách đây không lâu. Rõ là vừa phải chịu đựng cái bầu không khí kia một cách thấp thỏm lo âu và phải dọn dẹp mớ hỗn độn đồ thủy tinh bị đập vỡ bởi cậu chủ nhà mình. Vậy mà họ quên nhanh thật.

"Gì đây? Lại là mấy người à?"

Soobin dù vẫn tay trong tay với bạn trai nhưng nụ cười thì đã tắt rồi đấy.

"Gì đây? Sao 3 cái người này lại xuất hiện trong bữa trưa tình yêu của tụi này rồi? Bộ không có nhà hay sao mà sang đây vậy? Hay nhà không có cơm à mà toàn ăn trầu uống trực nhà thằng này vậy trời!"

"Này! Chú mày đừng có chửi tụi này bằng ánh mắt đấy."

Yeonjun hơi lên giọng.

"Bọn em nhìn ra được anh đang chửi thề đấy hyung nim!"

Taehyun và Kai đồng thanh than vãn.

Soobin đảo mắt châm biếm vòng sau đó thì kéo ghế ngồi xuống tiện tay kéo luôn em người yêu ngồi trong lòng mình luôn.

Ba người trước mặt hơi giật giật cơ mặt. Đôi cẩu nam nam này gợi đòn thật. Biết tụi này độc thâv nên cố tình khoe khoang đây mà. 

Họ đang bận than thầm trong lòng, chỉ vì để Choi Soobin như thằng máu chó chết trôi gần tháng mà họ lại rước về thêm một con người ngạo mạn, xấc xược không mấy kém cạnh thằng chó điên kia về đây.

Nhìn tụi nó yêu nhau ngọt ngào cũng vui cho chúng nó nhưng 2 đứa này nó vẫn gợi đòn quá rồi.

Soobin kéo người yêu ngồi trong lòng mình trước mặt anh em không biết ngại thì thôi đi. Được thêm thằng Beomgyu cũng chẳng mất tự nhiên hay nhíu mày một cái. Bực bội ghê.

"Ba người qua đây làm gì vậy?"

Beomgyu lên tiếng phá vỡ bầu không khí. Dù việc đang được đút ăn và tiếng nhai nhỏ kia cũng không che đi được giọng điệu chủ nhà hỏi ba cậu chàng.

"Tụi này qua xem xem em còn sống hay đã chết Beomgyuie."

"Hôm qua Soobin ảnh khóc trông tội ha."

Kai trêu chọc anh thứ của mình.

"Qua đến sáng chắc anh cũng bị giã cho mềm người rồi, tụi em sợ có án mạng nên đến làm nhân chứng tiện thì báo lũ cớm luôn."

Taehyun đâm chọc thêm mấy đao.

Mỏ Soobin hơi giật giật. Mắc chửi lắm rồi.

"Ya Yeonjun hyung! Đừng gọi Beomgyuie thân thiết như vậy!"

"Thằng kia anh mày khóc đấy thì sao nào? Ít ra anh mày khóc còn có người dỗ nhé! Chứ như 3 người làm gì khóc được, mà khóc cũng làm gì có ai dỗ?"

Soobin bắn một tràng rồi nhếch mép.

"Taehyun à! Chuyện tình thú của đôi tình nhân em không hiểu được đâu."

Beomgyu tỉnh bơ đáp lại sự trêu chọc của cậu em Taehyun.

Cả Yeonjun, Taehyun, Kai đều đảo mắt một lượt trước 2 con người này.

"Biết vậy không bày trò là giờ đâu phải chịu cảnh này! Không phải chỉ một đâu mà hai cái mỏ hỗn một lượt mà!"

"Thôi thôi ! Bác ơi lấy hộ con ba bộ bát đũa với ạ!"

Sau khi nhờ bác quản gia lấy đồ thì đôi tình nhân triệt để coi ba anh em kia tàng hình mà hết đút ăn, dỗ ăn, hôn ăn ngọt ngào mà triển một đường tới cuối bữa.

"Ha! Nghiệp tới không trượt một ai mà!"

.

.

.

Keke tui trở lại rồi đâyyyy. Viết vội lúc trưa thôi sai chỗ nào hay cấn ở đâu thì mấy bà nói nhaaa. Có ai đóng góp ý tưởng sóng gió tiếp kh nàoo?



Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top