Chap 20: Gọn gàng sạch sẽ
Mình đã khỏi ốm nên tiếp tục đăng nè🤗🤗
====================
Sau cuộc chiến, tôi quay trở lại Quang Phong Quán. Trên đường đi, Orlando đã nói chuyện với tôi và Emma-san cũng đã giới thiệu chồng cô ấy với tôi. Những mạo hiểm giả khác thì ồn ào. Bởi vì chúng tôi có thể trò chuyện bất cứ lúc nào, tôi dừng nói chuyện và bỏ về hơi sớm. Tuy nhiên tình hình cũng chẳng khác nhiều ở quán trọ. Các mạo hiểm giả đang làm ồn trong phòng ăn, bởi thế tôi đã ăn tối trong phòng của tôi.
Khi tôi đi xuống, mọi người lại càng hăng máu hơn. [Cậu mạnh thật đấy!] Keyla-san nói thế trong khi mỉm cười với tôi. Khi tôi gặp Lula, với đôi mắt lấp lánh cô ấy nói rằng [Thật tuyệt vời!! Trận đấu kết thúc quá nhanh……]. Theo Keyla-san, Lula đã khá lo lắng cho tôi vì cô ấy không thể nhìn rõ tôi dưới các đòn tấn công bằng hỏa thuật. Ừ thì, tôi làm vậy là đều có mục đích cả. Cũng không cần phải lo lắng về các đòn tấn công như vậy. [Xin lỗi vì làm cho em lo lắng] Tôi nói như vậy trong khi vỗ đầu Lula. Tôi đi ngủ trong khi bao quanh bởi tiếng ồn ào và ầm ĩ đến từ phòng ăn.
Vào ngày hôm sau tôi đến thẳng tới guild vì Ông hói đã gọi tôi. Tôi được hướng dẫn bởi Emma-san đến phòng của chủ guild, trên đường đi cô ấy liên tục nói với tôi [Cậu mạnh thật đấy], [Chồng tôi cũng rất phấn khích khi xem cậu thi đấu], [Chồng tôi đã rất lo lắng cho cậu vào ngày hôm qua đó] giống như ngày hôm qua. Tôi lúng túng tìm câu trả lời. Tôi không có người yêu nên trái tim tôi khá đau khi nghe những lời đó. Cho tới khi đến được phòng chủ guild, tôi chỉ có thể đưa ra câu trả lời nửa vời như là "Vâng" hoặc "Ừ thì" .
*Konkon*
[Ông chủ, tôi đã dẫn Wazu-san đến rồi đây] (Emma)
Emma-san chuyển sang chế độ làm việc và nở một nụ cười thông thường trên mặt. Mới lúc trước cô ấy vẫn còn đang tiếp tục nói về chồng mình như điên. Cô ấy mở cửa và mời tôi vào. Ông hói dường như cũng vừa hoàn tất công việc giấy tờ. Chúng tôi ngồi xuống mặt đối mặt trên ghế sofa giống như trước đây. Sau khi mời chúng tôi trà, Emma san cúi đầu trước khi cô rời khỏi phòng.
[Xin lỗi vì đã cho gọi cậu đến đây hôm nay và cả hôm qua] (Regan)
[Không, tôi không bận tâm đâu. Vậy thì, hôm nay tôi được gọi tới là vì vấn đề gì? Ông hói] (Wazu)
[Đồ khốn…… Ta không có bị hói…… Ta chỉ cạo trọc tóc của ta thôi] (Regan)
[Tôi hiểu rồi. Ông đang sử dụng lý do à? Ông cạo nó mỗi ngày đúng không…… mặc dù tóc của ông đã biến mất từ đời nào rồi] (wazu)
[Được rồi, cậu đang ngứa đòn hôm nay chứ gì] (Regan)
[Đó chỉ là trò đùa thôi…… vậy nên hãy hạ nắm đấm của ông xuống đi] (Wazu)
Hình như tôi trêu ông ấy hơi quá. Khi tôi đang hối lỗi trong đầu, Ông hói--- ý tôi là Regan-san cúi mặt xuống trong khi tạo ra bầu không khí nghiêm túc.
[Một trò đùa à…… những đứa trẻ ở hàng xóm cũng gọi ta là "Hói". Lúc đầu ta không quan tâm, nhưng gần đây Lula đã bắt đầu để ý…… Ta nên làm gì bây giờ?] (Regan)
Vậy thì hãy nuôi tóc của ông đi. Mặc dù tôi không chắc chắn nếu đó thực sự là lý do. Mà kệ, tôi không quan tâm. Nhưng tôi cũng cảm thấy hơi có lỗi khi gọi ông ta là hói, tôi có nên giúp đỡ để thuyết phục Lula?
[Tôi hiểu. Tôi sẽ cẩn thận để không gọi ông là Ông hói từ bây giờ…… vậy đó có phải là lý do ông gọi cho tôi?] (Wazu)
[Cậu có biết về khu rừng ở phía đông không? Nếu cậu đi một chút về phía bắc từ chỗ đó, cậu sẽ tìm thấy cái hồ lớn bên cạnh một ngọn đồi. Tôi muốn cậu điều tra một thứ ở nơi đó] (Regan)
[Tại sao lại là tôi? Đó là những gì tôi muốn nói. Nhưng chủ Guild đã đích thân yêu cầu tôi nên phải có lý do nào đó đúng không?] (Wazu)
[À lý do thì rất là đơn giản. Ban đầu nhiệm vụ rank A này được Black Flame nhận vậy nên bọn chúng mới tới thành phố. Nhưng bởi vì chúng đã chiến đấu với một mạo hiểm giả rank F và bị thua trong một đòn, ngay bây giờ chúng đang ở trong phòng khám để điều trị. Chắc chắn đối thủ của chúng người mà chẳng có lấy một vết thương nào dư sức nhận yêu cầu này] (Regan)
[Hee…… nghe có vẻ tệ à nha] (Wazu)
Tôi trả lời trong khi mỉm cười.
[ĐÓ LÀ BỞI VÌ CẬU ĐÓ!!] (Regan)
[Tôi cá là vậy~] (Wazu)
Bởi vì vấn đề về Black Flame là trách nhiệm của tôi, tôi không thể từ chối……
[Nhân tiện, nếu cậu tiếp nhận yêu cầu này và hoàn thành nó, 30 đồng xu vàng sẽ là phần thưởng của cậu] (Regan)
[Tôi sẽ làm nó!!!!!] (Wazu)
Cảm ơn mấy chú Black Flame. Các chú đã hi sinh để tôi có tiền, tổ quốc sẽ ghi công các chú…… có lẽ vậy.
[Vậy thì, tôi sẽ nói cho cậu biết về nội dung của yêu cầu điều tra. Hai tuần trước, một thương gia đang đi trên đường núi đã báo cáo lại rằng ông ta đã nhìn thấy hình dáng của một con Rồng ở trên đỉnh núi. Bên cạnh đó, số lượng báo cáo về việc nghe được tiếng gầm của Rồng đang gia tăng. Nếu đó là sự thật, tôi muốn cậu tìm ra số lượng, chủng loại, và kích thước của chúng. Nếu có thể tôi muốn cậu khuất phục nó. Ừ thì, mặc dù sức mạnh của cậu đã được phô diễn, nhưng đừng ép mình quá] (Regan)
[Rồng à…… tốt thôi, không có vấn đề gì] (Wazu)
Thực tế thì cũng không có vấn đề gì. Khi tôi còn sống ở trên "Núi", có một số loài rồng hiểu ngôn ngữ của con người. Ừ thì, có thể nói rằng chúng là bạn của tôi, có lẽ vậy. Tôi muốn có một người bạn là con người……
[Nhờ cậu vậy. Bởi vì đó là một yêu cầu đột ngột, ta sẽ cho cậu thời gian để chuẩn bị, cậu thấy thế nào?] (Regan)
[Hmm… Tôi không có lịch trình cụ thể nên tôi sẽ đi ngay. Bởi vì nó thuộc rank A, nên phải khẩn cấp hơn. Tôi sẽ *papan* và hoàn thành nó với *swosh*] (Wazu) (chắc là vài hit xong luôn😁)
[Tôi sẽ không nói bất cứ điều gì và chỉ cầu nguyện rằng tôi đã không chọn sai người] (Regan)
[Ông không chọn sai đâu Regan-san] (Wazu)
Tôi đứng dậy và rời khỏi phòng trong khi nói như thế. Khi tôi đóng cửa, những từ này đã lọt vào tai tôi ---
[Tên đó cuối cùng đã gọi tên mình] (Regan)
Đó là một giọng nói vui vẻ trộn lẫn với một chút trách móc.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top