Chap 15: Sức mạnh của rank A

Tôi đang nằm trên chiếc giường trong phòng mình. Không quá rộng hoặc quá hẹp, đó là một căn phòng khá tốt. Tôi có thể cảm thấy rằng nó đã được dọn dẹp tử tế.

Quán đạo..... nó thật sâu sắc.....

Không... Không... Không... Không... Không...!!

Tôi gần như đã bị tẩy não. Lula..... thật là một cô bé đáng sợ..... Đặt nó sang một bên, giờ tôi cần phải suy nghĩ về tương lai của tôi đã.

Vấn đề là sức mạnh của tôi quá bá đạo.....

Trước tới giờ, tôi đã nghĩ mình chỉ là một con người bình thường. Nhưng hiện tại tôi là một sự tồn tại mà có thể được gọi là một con quái vật..... đó là lý do tại sao tôi không biết phải làm gì với bản thân mình...... Trước hết nếu trạng thái của tôi là thật..... Nếu như tin vào mô tả của Nữ thần-sama, thậm chí tôi có thể phá huỷ một hành tinh khi sử dụng toàn lực sức mạnh của tôi.

Thật đáng sợ khi suy nghĩ về nó.....

Vô tình, tôi run rẩy trong khi nằm trên giường..... dù cho tôi trở nên mạnh mẽ như thế nào, linh hồn của tôi vẫn chỉ là của một người bình thường. Nó chẳng thể giúp gì nếu như tôi sợ hãi.....

Tôi không biết tôi đã mất bao lâu suy nghĩ.....

Nhưng có một ngọn lửa nhỏ le lói trong trái tim tôi, tất nhiên đây là một sức mạnh khủng khiếp..... tuy nhiên tôi đã không thể cứu Sarona-san nếu tôi không sở hữu sức mạnh này.....

Tôi có thể cứu một ai đó bằng sức mạnh của tôi. Nếu tôi do dự, tôi sẽ không thể bảo vệ người mà tôi muốn bảo vệ..... đúng như thế, tôi không còn lý do gì để lưỡng lự nữa. Mặc dù tôi không thể sử dụng nó bừa bãi..... nhưng tôi đã quyết định sử dụng nó.

*Cốc cốc*

[Wazu-saaaan! bữa tối đã sẵn sàng~!] (Lula)

[Hyaiii~!!] (Wazu)

Nó khiến tôi ngạc nhiên, bởi vì Lula gọi tôi với một chất giọng kì lạ. Khi cánh cửa mở ra, Lula mặc một chiếc tạp dề và nở một nụ cười ranh mãnh. Thật xấu hổ....

Một khoảng thời gian đáng kể đã trôi qua kể từ khi tôi ở trong phòng, khi tôi đi xuống tầng dưới cùng Lula, thì mặt trời đã lặn. Có rất nhiều người trông có vẻ như là những mạo hiểm giả đang ngồi ở những cái bàn trong phòng ăn. Mọi người đều ăn, uống, cười, hoặc càu nhàu, tất cả đều vui vẻ. Lula dẫn tôi đến một cái bàn ở góc phòng và tôi ngồi xuống đó. Sau khi nói rằng sẽ đem ra đồ ăn ngay lập tức, Lula biến mất sau quầy. Trong khi chờ đợi bữa ăn của tôi được đem ra, tôi cảm nhận không khí quanh phòng ăn.

Thật tuyệt~ mọi người đang vui vẻ~ tôi khá ghen tỵ khi thấy vậy----

[Một ngày nào đó cậu cũng có thể lập được một nhóm như vậy. Đây, xin lỗi vì đã để cậu phải đợi] (Kayla)

Kayla-san đặt một cái đĩa trước mặt tôi trong khi nói như vậy. Cô ấy có thể đọc được tâm trí tôi kìa, thật xấu hổ. Tôi chuyển sự chú ý của mình vào phần thức ăn trên bàn.

Thịt nướng được ướp gia vị, salad, súp, và bánh mì, không có gì đặc biệt, tuy vậy đối với tôi nó như là một bữa tiệc nhỏ vậy. Thật hoài niệm, cũng đã được một thời gian rồi nhỉ..... thường tôi luôn luôn ăn thịt nướng trong thời gian tôi sống ở trên "Núi". Nhưng ở làng Elf, chỉ có rau dại và trái cây. Sau một thời gian dài hãy thưởng thức lại nó nào.... *ực*.....

Tôi đang thưởng thức bữa ăn bằng tất cả tấm lòng. Đôi khi những gia đình ở đó mỉm cười khi nhìn tôi.

[Cái quái gì đây!! Nó có vị thật kinh tởm, ta không thể ăn một thứ như thế này!!] (?)

Sau khi đã no bụng, một tên nào đó đã "sủa" và tôi vô tình nghe được.

[Đó là lý do tại sao tao đã bảo mày đừng đưa Homura vào nơi này mà] (?)

[Tao biết rồi, tao chỉ muốn thử thức ăn ở nơi này một lần xem sao] (?)

Khi tôi nhìn lại, tôi thấy có 3 người đang nở những nụ cười khả ố. Người đàn ông ở giữa, có vẻ như hắn ta là người đầu tiên lên tiếng. Mái tóc đỏ, đôi mắt hốc hác, hắn mặc một bộ giáp nhẹ để giúp di chuyển dễ dàng. Ở bên trái, một người đàn ông có mái tóc màu xanh lá cây với băng che một bên mắt, sau lưng gã đó là cây giáo thập tự lớn đang dựa vào tường. Ở bên phải, một tên đang nghịch ngợm mái tóc vàng dài của hắn. Gã đó mặc một chiếc áo choàng đắt tiền làm tôi liên tưởng đến một gã pháp sư.

Được rồi, mấy tên này xác định là vừa!

Lạ nhỉ, tôi ngay lập tức cảm thấy muốn sử dụng vũ lực..... Mà tôi không cảm thấy do dự gì cả.

Trong khi tôi đang suy nghĩ, tình hình trở nên tệ hơn.

[Đừng nói xấu về món ăn của cha tôi -----] (Lula)

Lula đang phản đối ba người đàn ông này trong khi ôm chặt chiếc tạp dề của mình.

[Ồ, con bé nào đây? Cha à?] (Thằng lộn xào 1)

[Có lẽ nó là đứa con gái của chủ nhà trọ tồi tàn này] (Thằng lộn xào 2)

[Fumu, con gái hả. Nói với cha của mày hãy làm đúng công việc của mình vào! Hương vị của những món ăn làm tao thấy buồn nôn, chúng tao không thể nuốt mấy cái thứ này] (Thằng lộn xào 3)

Với điều đó, một cơn giận dữ lan truyền ra tất cả mọi người trong phòng ăn. (Xác định gặp toàn mhg lolicon😉)

[Ơ? Cái đéo gì? Bọn mày có biết chúng tao là ai không?] (Thằng lộn xào 2)

[Chúng nó làm sao có thể biết được? Chúng chỉ là lũ mạo hiểm giả đến từ thị trấn biên giới thôi] (Thằng lộn xào 3)

Vừa nói, tên tóc đỏ vừa gác chân mình lên bàn trong khi ngả người lên ghế.

[Chúng tao là "Black Flame", một nhóm rank A đó] (Thằng lộn xào 1)

[Điều đó không quan trọng, xin lỗi cha tôi ngay!] (Lula)

Chúng tiếp tục hăm dọa, nhưng Lula vẫn không do dự, vẫn yêu cầu lời xin lỗi đến từ chúng. Tôi vỗ tay trong khi cổ vũ "Oo..."

[Tch, con chuột nhắt này.....] (Thằng lộn xào 1)

Tên tóc đỏ chạm tay vào Lula, ngay lập tức tôi tiến tới giữa hai người họ và tóm lấy tay của gã đó. Cùng lúc đó tôi sử dụng bàn tay còn lại để an ủi Lula, người đang ẩn sau lưng của tôi với một chút nước mắt trên mặt. Hắn ta có vẻ đang hăng máu và cố gắng siết cổ Lula.

[..... Thằng khốn, mày muốn chết à?] (Thằng lộn xào 1)

Tên tóc đỏ cố gắng hăm dọa bằng cách tập trung sát khí của mình về phía tôi. Sau lưng tôi, Lula đang nắm chặt lấy áo tôi. Trước khi tôi có thể nói điều gì, một giọng nói ồm ồm vang lên.

[Cái gì mà ồn ào vậy, mọi người!] (?)

________________________________

Đính chính lại tên của bé gái con chủ trọ là Lula nhé, ko phải Rula. Do bên eng sai tên nên mình cũng sai theo😂😂

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top