CHẤP MÊ BẤT HỐI


https://youtu.be/k-d7W74qDAI


Tôi lướt mình giữa màn đêm u tối, chỉ có những trăn trở theo cùng, vượt qua bao sóng gió, thứ tôi nhận được đều toàn là đau thương. Thời gian dài đăng đẳng... mãi dong ruỗi đi tìm Anh... cho một cuộc tình chia biệt...

Bao năm tháng qua, tôi hòa theo dòng đời, vậy mà... vẫn không thể nào mạnh mẽ để đối diện... Đã từng nghe nói:

" Kẻ đến sau thì mãi là kẻ đến sau..."

Biết rằng có Anh trong đời, người nhìn thấy Anh trước vẫn là tôi, người yêu Anh trước cũng là tôi... Vậy mà đối với Anh... sao tôi cứ là người thứ ba thế này...

Những câu hỏi về Anh được tôi mở ra bằng chính lời Anh nói, để tôi có hiểu rõ mọi thứ về Anh...

... Trước Anh... tôi chỉ nên im lặng... để có được cái gọi là...

"Lắng nghe và thấu hiểu"

Dừng bước... tôi đứng lặng trước con người mà tôi đã say mê... và lại tự hỏi lòng... có gì mà tôi không thể buông bỏ... mạng sống tôi, tôi còn không màng cơ mà...

Đôi mắt màu xam xám không chứa đựng bất cứ một điều gì. Phải chăng... kể cả tôi... trước Anh... cũng không hiện hữu...

Xoay mình cùng gió, tôi bước từng bước quanh Anh... chẳng muốn một lần nào để Anh cảm thấy phiền... Tôi đã yêu Anh như thế đấy, cố làm mọi ước nguyện của Anh trở thành hiện thực...

Có cái gọi là hồn ma vất vưởng, trong một thế giới siêu nhiên... Tôi ước mình là thế, để mãi cứ tồn tại trên cõi đời này, như một làn khói trắng, sẵn sàng tan biến bởi mặt trời lên...

Đêm... khoảng thời gian để thương, để nhớ...

Đêm... phút giây tĩnh lặng được nghỉ bên nhau...

Đêm... để chỉ có thể đến bên Anh... vậy thôi...

Mượn vầng trăng khuyết, níu giữ từng sợi mưa... tôi tạo nên một cung đàn... nhịp điệu chỉ buông tiếng than thở... khi đôi tay mềm yếu này lướt qua.

Muôn... muôn đời Anh không thể nghe thấy, bởi thanh âm đó đâu chỉ vang lên bởi nước từ trời... mưa nước mắt khóc cho tình ly biệt.

Khép chặt miệng, tôi cũng không thể cất lên lời ca tiếng hát... với giọng điệu sâu lắng rằng... 

"Em yêu Anh"

Vẫn bên Anh đấy thôi, nhưng lại không thể chạm vào... Năng lực nào tôi có trong tay? Không... chẳng có gì kể cả việc hòa mình vào giấc mơ thầm kín...

Lại bước tới từng bước, với những vết cắt vì thương tổn... Cúi xuống... chỉ muốn chạm vào đôi môi màu tim tím đấy... tìm những ngọt ngào từ hương vị của rượu nho... đánh thức trái tim Anh đã khô cằn...

Ấy vậy mà chưa chạm vào đã có cảm giác lạnh lẽo... rõ ràng Anh không thể phản kháng, sao tôi lại chần chừ trước Anh...

Quay đầu, xoay người, tôi phóng mình vào khoảng không vô tận... xé tan cung đàn, phá vỡ bầu trời rộng lớn... thế giới trước tôi sẽ chỉ là một màu đen, kéo mây mù che phủ vầng trăng khuyết, chỉ để giữ Anh lại giữa sự ích kỷ và lòng si mê...

Đến trách móc tôi cũng không được nhận từ Anh, sao tôi lại cố chấp giữ lấy thế này... một tình yêu không được đền đáp...

Thinh lặng... thinh lặng... thinh lặng nào...

Để ta mãi mãi có được Anh... dù chỉ là một hình dáng bất động...



08:00 AM - 16 / 3 /2015 

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #palsin