Chương 2:

Nhìn gương mặt mỏi mệt của Mặc Ngôn, lòng Mộ Chi mềm đi, y lại gần hắn, ôm lấy hắn, thỏ thẻ:

"Mặc Ngôn, có phải hôm nay ta làm hơi quá không?"

"Ta chỉ không nghĩ là chàng lại thích những thứ như thế này." Nhớ tới đời trước, chỉ một nụ cười, một cành hoa đã khiến số phận của hai người buộc lại một chỗ. Nhưng Mặc Ngôn cũng không chán ghét sinh hoạt tình dục như thế này, những động tác mạnh bạo, những ngôn từ thô tục, cũng phần nào khiến hắn bật cười.

Bởi vì niên thiếu của hắn và người kia đã đi quá xa, họ chưa từng là một phần của nhau trong những năm tháng nhiệt huyết nhất đời người.

"Kiếp sau ta sẽ lớn lên cùng người." Mộ Chi nắm lấy tay hắn, rất nghiêm túc hứa hẹn.

"Kẻ tu tiên cả đời chỉ mong đắc đạo phi thăng, chàng thì hay rồi, lại muốn cùng ta muôn đời muôn kiếp." Mặc Ngôn ôm lấy y, "Ta sẽ chờ chàng."

"Ta sẽ không để người phải chờ ta." Mộ Chi không đồng ý, dù vậy, Mặc Ngôn vẫn không sửa lời.

"Thế, giờ chàng định làm gì với hai thứ này?" Mặc Ngôn chỉ vào hai con thỏ trắng trước ngực, cùng chiếc lồn non mới xuất hiện.

"Ta muốn xem phu nhân thủ dâm, vừa thủ dâm vừa gọi tên ta." Mộ Chi nghĩ nghĩ, "Sau đó ta muốn liếm lồn phu nhân."

"..." Là ai đã dạy chân nhân của hắn mấy thứ này?

Đâm lao theo lao, dù sao cũng là người thương của mình, bạn cũ có biết đâu mà cười vào mặt hắn.

"Phu quân, nhìn nhé." Mặc Ngôn cười đến mê người, hắn hé hai chân, đưa ngón tay thon dài vào trước lồn, vuốt ve lên xuống.

Chiếc lồn non chưa ai khai phá rỉ nước, khe lồn úp mở khiến cảnh sắc trước mắt Mộ Chi thêm phần sắc tình, Mặc Ngôn túm lấy hai hột le, gương mặt ửng hồng, "A... A... Aa...a...a", một tay của hắn niết hai hột le đến đỏ bừng, tay còn lại xoa nắn bầu vú, "Mộ Chi... Mộ Chi... phu quân... Mộ Chi..."

"Học nhanh thật." Mộ Chi thầm nghĩ, không chờ được mà tiến lên bắt lấy hai bầu ngực ấy, trên tay làm ra một dải lụa trắng, cột bầu ngực ấy lại bằng một nút thắt nơ lớn.

Như một cách để trả thù, y nằm xuống, để ái nhân dùng khe ngực cọ cặc cho y, còn y thì dùng lưỡi liếm chiếc lồn non đang không ngừng chảy nước của ái nhân.

Mặc Ngôn cảm thấy y đang trả thù vụ hắn đụ ngực rồi bắn hết tinh dịch lên mặt y, nhưng đó đâu phải do hắn, rõ ràng là y bắn lên mặt hắn trước.

Bên dưới càng bị liếm càng phun nước, phun đầy mặt Mộ Chi, Mặc Ngôn chẳng biết y bỏ bao nhiêu nước vào mấy cái lồn này, bỗng người sau dùng lưỡi vân vê hai hạt nhỏ, kéo nó ra khỏi nơi riêng tư, nghiền một chút, khiến Mặc Ngôn co eo, gập người lại, con cặc của Mộ Chi tụt khỏi khe vú đập thẳng lên mặt hắn, cảm giác quy đầu rỉ nước cọ vào mặt lại lần nữa làm hắn bực bội.

"Ặc, dừng lại, phu nhân, á" Mộ Chi vừa muốn cười vừa hoảng hốt, Mặc Ngôn vừa ngồi lên liền cởi dải lụa trắng buộc ngực hắn ra, để lộ hai bầu vú ửng đỏ vì cọ xát, không kiêng nể gì mà thắt cặc của y lại.

Y thấy ái nhân nhìn về phía y, Mặc Ngôn đi lại, mặc cho nước dâm rơi rớt trên sàn, hắn ôm lấy y, đưa tay tiến vào hậu huyệt.

Giận mất rồi. Mộ Chi nghĩ thầm, rất ngoan ngoãn hưởng thụ ngón tay hắn xâm lược, bỗng, Mặc Ngôn giương mắt, rung động nhè nhẹ, y hôn lấy bờ môi trước mặt.

Vừa làm tình vừa hôn nhau thế này mới đúng! Y để ái nhân đặt y lên đầu gối, đưa con cặc của hắn vào sâu trong người y, y sớm đã cho phía sau một chút phép thuật nhỏ, khiến ngay cả lỗ hậu cũng chảy nước được, vừa để cho Mặc Ngôn dễ dàng đi vào, vừa tránh làm hắn bị thương.

"Bạch bạch bạch", tiếng thụt vào rút ra vang lên không ngừng, kèm theo tiếng rên rỉ nghiền ngẫm của đàn ông, hai hòn dái của Mặc Ngôn đập liên tục vào mông y, nước chảy ra từ chỗ giao hợp của hai người tạo thành những âm thanh dâm mĩ, hai người ôm lấy nhau, hôn nhau, dường như muốn khảm đối phương vào trong thân thể mình, hòa làm một thể, Mộ Chi vừa mút lấy đầu vú của Mặc Ngôn, vừa cảm nhận ái nhân đụ liên tục vào bên trong mình.

Mộ Chi vừa tìm từ vừa đưa tay ôm lấy cổ hắn, xoắn eo, ngửa mặt lên: "A.. a..a.a.a.a... đúng rồi, đụ vào đấy.", y quắp lấy eo người thương thật chặt, "Thúc mạnh vào, đụ chết đĩ dâm đi... a...a...... đĩ dâm... đĩ dâm ngồi trên ghế chưởng môn... ngày nào cũng phát nứng... muốn ăn cặc của phu nhân... muốn phu nhân bắn hết tinh dịch vào trong người...a..a..a.."

"Bốp bạch bốp bạch" Mặc Ngôn vừa nắc cặc vừa đánh vào mông y, khi vặn eo y siết lấy con cặc của hắn chặt quá, gương mặt của Mặc Ngôn vừa thấm nước vừa ửng đỏ, dường như khiếp hãi vì mức độ chịu chơi của chưởng môn chân nhân, Mặc Ngôn nói ra những ngôn từ thô tục bằng giọng ngập ngừng.

"Thế giờ... đĩ dâm ăn cặc bự đã thỏa mãn chưa... ta nắc vào lỗ lồn này của chưởng môn."

'Bốp' "Này thì dâm đãng", 'Bốp' "Ai cho phép phát nứng trước mặt người khác", 'Bạch bạc
ch bạch'

Mộ Chi rên ư ử, hai người bắn tinh cùng lúc, một người bắn hết vào lỗ đít người kia, người còn lại bắn ở giữa hai người, hai người nhìn nhau một hồi, rồi lại cùng bật cười.

Mộ Chi rút người ra khỏi chỗ giao hợp của hai người, tinh dịch cùng nước dâm chảy ào ra từ bên trong. Y phất tay, mọi dấu vết trong phút chốc bị xóa xạch, Mặc Ngôn đứng dậy lấy y phục cho cả hai người.

Trăng bên ngoài đã lên cao, hoa mơ nở trắng, đôi uyên ương tắt đèn lên giường, mặc kệ sóng ngầm chuyển động.

*****************************************
Hợp Hoan Tông là thánh địa hoan lạc của tu sĩ, tuy ít có người tu tiên tự xưng chính đạo nào nói lời hay ý đẹp về nó, nhưng không có nghĩa họ không mơ ước về nó.

Đệ tử Hợp Hoan Tông, nam nữ đều biết chơi người ta cùng bị người ta chơi, ai ai cũng dùng phép dưỡng nhan, xinh đẹp động lòng người.

Đêm đó, tông chủ Hợp Hoan Tông đón một vị khách nhân bất ngờ.

"Tu sĩ không nằm mơ, chân nhân đúng là lạ lùng"

"Vậy chân nhân đến chỗ ta hôm nay...là để lấy thứ gì?

Tông chủ Hợp Hoan Tông Từ Sở Y đẩy cặc ngọc vào lỗ lồn người bên cạnh, khiến gã đau đớn gập người lại, cố gắng kiềm nén tiếng rên rỉ.

Chỉ thấy người bên ngoài một thân áo trắng, gương mặt lạnh lùng như sương giá, nhưng bội kiếm lại mang sắc đỏ diễm lệ.

Gương mặt thế này lại sinh ra trên mặt một kẻ vong tình, Từ Sở Y không khỏi ngậm ngùi.

"Cỏ vong tình" Y cất lời.

Khoảnh khắc y thốt ra ba từ ấy, Từ Sở Y sửng sốt, sau đó, hắn gập bụng cười.

Tiếng cười của hắn quanh quẩn trong đêm, ánh nến lập lòe rồi lại rực cháy, vô cùng quỷ dị.











Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top