Chương 1:

Mộ Chi đưa tay nâng vạt áo của mình lên, để lộ cái lồn non múp míp trắng hồng nhãi nhụa nước cùng bầu vú to bự.

Y khẽ cười, phía dưới liên tục co rút, như đang mời gọi người khác xỏ xuyên.

"... ? Chàng có trò gì mới đấy?" Gương mặt tựa tranh vẽ của Mặc Ngôn bỗng cau lại, hai đặc trưng của phụ nữ bỗng xuất hiện trên cơ thể ái nhân làm hắn cảm thấy rất mơ hồ.

"Đụ ta đi, Mặc Ngôn" Mộ Chi nói rất tự nhiên, không có chút gì thẹn thùng, y đưa tay mơn trớn mép lồn, lỗ lồn chưa ai khai phá bị sờ soạng dưới ánh mắt của người khác khiến nó không ngừng trào ra nước dâm, con cặc to bự đung đưa không ngừng, rỉ ra từng giọt trong suốt.

Mặc Ngôn vươn tay bóp lấy đôi bồng đào trắng nõn của y, dùng đầu ngón tay không ngừng xoa bóp, nhào nặn, Mộ Chi nương theo đó mà ngồi hẳn lên đùi hắn, cọ lồn vào dưới quần hắn, khiến y phục của hắn thấm đẫm nước lồn.

"Đây là việc vui mà chàng nói hồi trước ư?" Mặc Ngôn bỗng nhớ tới hồi hai người vẫn còn chưa thành thân, Mộ Chi hỏi hắn có thích nữ tử không, có muốn một đứa bé không, Mặc Ngôn đương nhiên nghĩ là y nói đùa, dẫu sao thì hai người đều là nam tử và cuộc đời y đã định là sẽ rất dài, y đã đứng trên đỉnh cao của Tu Chân Giới, có hậu đại hay không cũng chẳng quan trọng nữa.

Lúc đó hắn đã nói thế nào nhỉ, à, hắn chỉ nhìn y sau đó bỏ xuống phố.

Mộ Chi không phải là người ham thích tình dục, đồ đệ của y từng nói với hắn, họ chưa từng nghĩ có một ngày sư phụ của họ sẽ động lòng với một phàm nhân.

Người trước mặt hắn dường như tức giận về việc hắn không để tâm đến công việc, hôn mạnh lên đôi môi hắn, điên cuồng cắn xé, đến khi Mặc Ngôn giật người về phía sau, y mới dừng lại.

Mặc Ngôn nam sinh nữ tướng, khuôn mặt như thần tiên bước ra từ trong tranh, nhưng lại không thể nhầm với nữ tử, cánh môi hắn hơi mở, bên khóe môi còn vương vết máu chưa khô, vạt áo phía dưới bị nước lồn chây ra nhầy nhụa, dương vật dưới háng nhô lên một cục, khiến hắn có vẻ vô cùng chật vật.

Dường như bị ái nhân chọc giận, Mặc Ngôn vươn cánh tay thon dài, hung bạo nhét ngón tay vào lỗ thịt đang chảy nước kia, khiến Mộ Chi giật người, không ngừng vặn eo.

"A.. a.. a... ha... Mặc Ngôn... đâm vào... nhiều hơn nữa... lấy ngón tay... của người... đụ chết ta đi..."

Nước dâm chảy ra quá nhiều, dính hết lên bàn tay của Mặc Ngôn khiến hắn nhíu mày, hắn nhìn ái nhân, cười một tiếng:

"Chân nhân muốn làm con đĩ dâm bị ta đụ đến thế sao?" Vừa nói hắn vừa xoay ngón tay, lại nhét thêm hai ngón nữa, thụt vào rút ra con bướm dâm đãng, hình thể của cả hai tương tự nhau, nhưng Mộ Chi cố ý dùng pháp thuật để cho cơ thể mình nhẹ hơn, nên hắn rất dễ dàng nhấc cả người của y lên, để y nằm sấp trên người mình.

Mộ Chi còn đang bất ngờ vì câu nói của Mặc Ngôn, thì cánh tay mang theo lực đạo mạnh mẽ đã đánh vào lồn y, khiến nước dâm mất khống chế mà phun ra.

"A... a... đánh tốt lắm... nữa... nữa đi... đánh mạnh hơn nữa... Mặc Ngôn... người không nghe.. ta nói gì sao.. mạnh hơn nữa... A...a...a.a.a"

Mặc Ngôn cáu hẳn lên, liên tục dùng tay tát vào lồn y, "Bốp bốp bốp", lồn bị đánh đến mức sưng đỏ, nhưng tay của Mặc Ngôn cũng bị nước lồn phun đến ướt đẫm, đỏ lên từng mảng.

Mộ Chi bỗng chống tay ngồi dậy, y nhìn thấy bàn tay sưng đỏ của người thương, không khỏi thở dài, y dùng một chút pháp thuật lên nó, vết đỏ nhanh chóng rút đi.

"Cành vàng lá ngọc của ta ơi, đau quá thì đừng đánh, người nhìn lồn ta này, bị đánh đến sưng đỏ, phun đầy nước, nhưng dù sao ta cũng là người tu đạo, chút nỗi đau xác thịt này cũng chỉ như kiến cắn."

Mộ Chi đưa tay vén tóc mai của hắn, gương mặt dịu dàng bỗng trở nên lạnh nhạt, Mặc Ngôn phát hiện được điểm này, vội giật tay y ra, lùi về phía sau, lại phát hiện cơ thể mình mềm oặt, ngửa hẳn ra sau.

Hắn thấy ái nhân đang từ trên cao nhìn xuống, bầu ngực đẫy đà bị nhào nặn nên hơi ửng hồng, đầu ti sưng đỏ như mã não thượng hạng, con cặc cương cứng che lấp đi chiếc lồn non đang chảy nước.

Y đưa chân dẫm lên hạ bộ đã ngẩng đầu của Mặc Ngôn, không ngừng chà đạp, rồi lại rất dịu dàng hạ người ngồi xuống trên thắt lưng hắn, không ngừng đưa đẩy trên đầu cặc.

Thân thể của Mặc Ngôn vốn không tốt, kích thích làm gương mặt hắn nhanh chóng đỏ bừng.

"Giúp ta... cởi ra..." Giọng hắn nhỏ dần.

"Hửm, người nói gì cơ, nói to lên nào, tiên sinh của ta." Mộ Chi đưa tay xoa nắn bộ ngực của mình, y dường như cảm thấy thiếu thiếu, dường như chỉ xoa nắn chưa đủ làm y thoả mãn, thế là y lại sửa thêm một chút, chất lỏng trắng chảy ra từ đầu nhũ, thơm nồng vị sữa.

Mặc Ngôn nhíu mày, cắn răng, Mộ Chi nằm lên người hắn, chồm lên trên, đưa bầu ngực đang tiết sữa đung đưa trước mặt hắn như mời gọi.

Nếu là một người đàn ông bình thường, hẳn sẽ không nhịn được mà đè mĩ nhân dâm đãng phát nứng này xuống, bú sữa đến khi y không tiết ra được nữa thì thôi, nhào nát núm vú y, tát vào bầu ngực y, đưa cặc đâm thẳng vào tử cung y, làm cho y phải thét lên vì sung sướng.

Nhưng Mặc Ngôn xuất thân thế gia, dù niên thiếu phải sinh hoạt nơi sa trường, nhưng sức khỏe y không tốt, chủ thượng của y quan tâm y, chưa bao giờ để y thiếu thốn thứ gì, thế nên y không phải loại người có thể bị dụ dỗ, cũng không có lòng sỉ nhục, chà đạp những thứ mĩ lệ.

Bởi vì chính bản thân y đã là tốt nhất rồi.

Cựu chưởng môn chân nhân sao có thể cam lòng ủy thân cho một kẻ phàm phu, từ lần đầu gặp mặt, Mặc Ngôn đã là "tuyết trên núi, trăng trên trời" của y, không có người nào có thể khiến y vướng bận, thương tiếc hơn người này.

Mặc Ngôn lè lưỡi liếm đầu vú y, hắn như tìm về được sức lực, nhẹ rút từng lớp áo, để lộ thân hình gầy yếu, Mộ Chi cười cười, hôn lên môi hắn.

? Vị sữa ngán thật. Mộ Chi bỗng hơi hối hận, Mặc Ngôn chắc sẽ không thích mùi vị này đâu.

Còn Mặc Ngôn chỉ cảm thấy rất đau đầu, sao hôm nay ái nhân của hắn lại nhiều trò đến vậy chứ.

Hai người nhìn nhau một hồi, đều hạ quyết tâm phải xử lý việc này nhanh gọn lẹ.

Thế là Mặc Ngôn ngồi dậy, đè lên người Mộ Chi, người sau cong chân câu lấy eo hắn, hai tay đặt lên cổ hắn.

"Đút vào đi, phu nhân." Mộ Chi cười ha hả, Mặc Ngôn cũng không chần chờ, con cặc thừa thế xông thẳng vào lồn nhỏ, "bạch bạch bạch", nước dâm chảy ra ở nơi giao hợp của hai người, khiến cho động tác của hắn dễ dàng hơn.

Mặc Ngôn không vội vàng chọt vào rút ra, mà hắn chậm rãi mài từng ngóc ngách trong lồn nhỏ, Mộ Chi dường như cảm thấy như vậy rất thú vị, không ngừng rên rỉ trợ hứng, hai bầu ngực sữa ra sức đong đưa, ánh lên từng giọt trong suốt.

Đương nhiên, tình cảnh này kéo dài không được bao lâu, Mặc Ngôn đã đưa tay ôm y lên, đứng dậy đè y vào tường, Mộ Chi hơi mất thăng bằng, hai chân càng quấn chặt lên lưng hắn, Mặc Ngôn không kiêng nể gì mà thúc mạnh liên tục vào lồn y, cảm nhận được chiếc lồn múp míp không ngừng co rút, xoắn chặt lấy côn thịt, buông lời khiêu khích:

"Phía dưới của chân nhân vừa chặt vừa ấm, cứ hút thứ ấy của ta vào mãi, dâm còn hơn lũ Hợp Hơn Tông."

Mộ Chi dường như rất vui trước lời nhục mạ của hắn:

"A.. a... a... thúc mạnh vào... phu nhân... thúc con cặc của người mạnh vào... chơi chết đĩ dâm đi, biến đĩ dâm thành con chó của người đi, tưới tinh dịch vào lồn của đĩ dâm đi...A.aaaa"

Mặc Ngôn dùng tay đánh mạnh vào mông y, lỗ tai hắn ửng hồng:

"Dâm đãng, phu quân."

Giọng Mộ Chi hơi khàn vì rên rỉ, nhưng ánh mắt y vẫn dịu dàng đến lạ:

"Người chưa từng nói với ta bằng những ngôn từ thô tục ấy, đương nhiên ta phải vui mừng thuận theo rồi chứ, là ai bắt đầu trước, hửm? Phu nhân?"

Con cặc vẫn đút vào tận sâu trong thân thể y, khiến y cảm thấy thỏa mãn cùng hân hoan, Mặc Ngôn không phải là thư sinh cổ hủ, nhưng mấy từ ngữ thô lỗ hắn dùng hồi trước với bạn cũ cũng chỉ là những từ ngữ thô tục của đám đàn ông nơi quân doanh thôi, y thầm nghĩ, mình là người duy nhất được nghe hắn nói những lời này.

Phong cảnh bên ngoài hữu tình, hai người trong phòng vẫn kẻ tung người hứng, Mặc Ngôn bú cặc cho Mộ Chi, bị y bắn hết lên mặt, sau đó còn bị y cọ lồn lên mặt, nước dâm ướt đẫm, hắn bực lắm, bắn tinh đầy lồn Mộ Chi, xem y quỳ dưới đất với chiếc lồn sưng đỏ đầy tinh dịch, rồi lại bị y đè xuống, lồn dâm không ngừng xoắn lấy con cặc, nhìn y vặn eo không ngừng kêu rên trên cơ thể mình, lại đụ hai bầu vú của y, cọ đến khi chúng sưng đỏ, bắn tinh đầy mặt y coi như trả thù cũ, Mộ Chi thấy người thương chơi hết mình thế thì lại càng phát nứng, y muốn Mặc Ngôn bú lồn y, liếm hết nước dâm của y đến khi nó không chảy được nữa, Mặc Ngôn biết ý định của y thì chửi một tiếng, hắn thừa biết y dùng pháp thuật cho lồn không ngừng chảy nước rồi, chứ cái lồn nào mà chảy nhiều nước đến thế, liếm đến bao giờ cho hết, Mộ Chi dỗ dành hắn, kêu chỉ cần liếm một chút thôi y sẽ làm nước ngừng chảy, đương nhiên Mặc Ngôn chẳng tin lời y, hắn trút giận vào cái lồn đang rỉ tinh dịch của y, "bốp bốp chát".

Mộ Chi sợ ái nhân đau tay, không dám làm hắn giận nữa, y phất tay, bầu ngực đẫy đà cùng chiếc lồn trong phút chốc biến mất không còn, rồi lại nhìn Mặc Ngôn, bỗng nở nụ cười.

? Nhìn y cười là biết lại nghĩ ra trò gì mới rồi.

Mặc Ngôn nhìn bầu ngực bỗng nhiên xuất hiện cùng cái lỗ đang rỉ nước dưới háng, thấy còn mệt mỏi hơn chuyện giành thiên hạ đời trước.



















Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top