Chương 15

Chương 15: sư huynh nhũ hảo mềm, tựa hồ có thể hút ra sữa

Các sư đệ Thiên Kiếm Tông khác đã tìm được một hang bảo vật, chỉ là bị bò cạp tím khổng lồ độc hại trông coi, khó có thể công phá.

Đợi Tạ Diễn trở về, liền dẫn hắn đi vào hang động kia, đem pháp bảo cùng tiên thảo lấy hết.

Theo thường lệ là Tô Dục Giác được chọn trước bảo vật rồi mới đến lượt các đệ tử khác chọn đồ dư lại.

Nhưng mà có quá nhiều đồ vật, Tô Dục Giác chọn thật lâu, một ít đệ tử ở bên cạch đều chờ mệt mỏi, tức khắc nổi lên oán niệm.

Một đệ tử khác không nhịn được, liền đè thấp âm thanh nói với Lâm Ý Thu, "Tô Dục Giác không góp lực một tí nào dựa vào cái gì hắn lại được chọn trước, thật là phiền toái. Lâm sư đệ ngươi không thấy bất công sao?"

Lâm Ý Thu nhìn chằm chằm vào Tô Dục Giác, ánh mắt dừng trên ngón tay mảnh khảnh có chút xanh của hắn, sửng sốt một lát còn chưa phản ứng lại, không kịp trả lời.

Một đệ tử khác lại cười nói, "Sư đệ ngươi khờ thật hay giả ngốc vậy, những quái vật đó đều là đều là một mình Tạ sư huynh giết. Tô Dục Giác cùng hắn có quan hệ bí mật, đương nhiên sẽ cho Tô Dục Giác chọn trước."

Còn có một đệ tử cũng nói, "Chính là trước kia ta không thấy, hiện giờ tới bí cảnh này rồi mới biết được Tạ sư huynh là muốn tương lai đem Tô Dục Giác cưới làm bạn đời."

Lâm Ý Thu không khỏi nóng lên trong lòng, nhưng vẫn nhịn xuống nói, "Các vị sư huynh vãn là đừng nên nói bậy, ta mới biết được Tạ sư huynh muốn cùng phi tinh cốc Vệ Quyên kia đính hôn."

"Cái gì?"

Mọi người đều ồ lên, nhịn không được nhỏ giọng nghị luận.

Tô Dục Giác đem thảo dược thu vào trong nhẫn của mình, nhìn thấy bảo kiếm lại đi lấy, kết quả bị Tạ Diễn đè tay lại, không khỏi nhìn về phía hắn.

Tạ Diễn nói, "Thân thể ngươi ốm yếu, dùng mấy dược thảo này điều trị là được rồi, không cần chạm vào kiếm."

Miễn cho chính mình bị thương, lại khóc sướt mướt. Tô Dục Giác trước kia không phải chưa từng bị kiếm làm bị thương, bảo kiếm có thể nhận linh lực cường đại của chủ nhân, nhưng Tô Dục Giác yếu như vậy chỉ biết bị thương, cầm cũng vô dụng.

"Tạ Diễn, ngươi là đang khinh thường ta!"

Tô Dục Giác dùng sức đoạt thanh kiếm, kết quả vẫn bị linh khí đẩy một cái làm lảo đảo, vẫn là Lâm Ý Thu kịp thời đỡ lấy mới không bị ngã.

"Lòng tham không đủ rắn nuốt voi." Tạ Diễn răn dạy hắn một câu, đem kiếm lấy lại, đưa cho đệ tử khác chọn.

Tô Dục Giác đẩy Tạ Diễn ra, "Đồ khốn Tạ Diễn, ngươi dám mắng ta!"

Tạ Diễn đành phải nói, "Bảo kiếm chỉ nhận chủ mạnh, tu vi của ngươi quá thấp bảo kiếm còn ghét bỏ, linh thảo càng có ích với ngươi hơn."

Lời thật sự khó nghe, Tô Dục Giác không chịu nổi loại lời nói này, tức giận mắng Tạ Diễn vài câu, chỉ cảm thấy hắn ghét bỏ mình tu vi thấp.

Những đệ tử khác vội vàng chia nhau bảo vật, Lâm Ý Thu không vội, mà là đi nịnh hót nói, "Kỳ thật thiên phú của Tô sư huynh rất cao, chỉ là so với tu luyện nếu cùng nhau nỗ lực, tu vi đã sớm hơn cả khối người cùng thế hệ."

Lời này hắn thích nghe, không phải tu vi của hắn thấp, chỉ là hắn không có động lực để nỗ lực.

Tô Dục Giác đắc ý nói, "Đúng vậy, nếu ta nỗ lực nhiều hơn khẳng định rất lợi hại!"

"A!" Tạ Diễn châm chọc một tiếng, vội vàng duy trì trật tự, mỗi lần phân chia bảo vật đều là hắn làm người chủ trì, bằng không rất dễ nổi loạn.

Tô Dục Giác nhìn bóng dáng Tạ Diễn nhỏ giọng mắng vài câu, làm cho Lâm Ý Thu cười.

Lâm Ý Thu nghĩ đến những thảo dược đó, tâm sinh ra một kế, vì thế đè thấp âm thanh nói với Tô Dục Giác. "Sư huynh, phụ cận này có một hồ nước nóng nhỏ, rất thích hợp để tắm thuốc, không bằng đem thảo dược này dùng."

Tạ Diễn luôn ghét bỏ hắn tu vi thấp, hiện giờ nếu hắn lặng lẽ đi tắm thuốc, tu vi tăng, đến lúc đó Tạ Diễn sẽ không nhịn được hâm mộ hắn!

"Được đó, nhưng mà..." Tô Dục Giác bỗng nhiên duỗi tay chỉ Lâm Ý Thu nói, "Ngươi không được cùng ta tắm, miễn cho ngươi đoạt dược liệu của ta!"

Lâm Ý Thu liên tục đáp ứng.

Suối nước nóng này ẩn bên trong sơn cốc, là một bể tắm nước nóng thiên nhiên chỉ có thể chứa hai người, xung quanh có cây đại thụ rất cao, bể tắm nước nóng có nhiệt độ ấm.

Đem dược liệu cắt ra một ít rải vào trong suối nước nóng, lại rót tinh thuần linh khí vào, suối nước nóng này liền sẽ biến thành nước thuốc, loại bể tắm nước nóng này so với bể thông thường thuận lợi cho tu luyện hơn.

Tô Dục Giác cởi quần áo ra tiến vào trong bể nước nóng, ra lệnh cho Lâm Ý Thu ở bên cạnh nhìn, miễn cho người ngoài xâm nhập.

Lâm Ý Thu dứt khoát thiết lập pháp trận trong vòng mấy chục dặm, phòng ngừa người ngoài tiến vào, bản thân ở bên cạnh chờ.

Tóc Tô Dục Giác giống như cánh hoa nổi phập phềnh trên mặt nước, lộ ra bả vai mượt mà cùng chiếc cổ nhỏ dài duyên dáng trắng như tuyết.

Lúc này mặt cùng bả vai đều bị hơi nóng bốc lên làm cho đầu vai và chóp mũi nhàn nhạt như điểm phấn, thoạt nhìn là một người cực kì đẹp.

Mơ hồ có thể thấy được quang cảnh dưới nước, eo hẹp tinh tế lộ ra cùng đầu vú nhỏ trắng hồng.

Lâm Ý Thu nuốt nước miếng, hạ thân nóng lên, vì thế nói, "Sư huynh, ta giúp ngươi xoa vai nhé, ngồi lâu như vậy sẽ rất mệt."

Đã tắm một hồi lâu, nếu làm như vậy có thể dược sẽ được hấp thu nhiều hơn.

Trong lòng Lâm Ý Thu này nhớ thương Tạ Diễn, nếu nhìn thấy vẻ đẹp của mình, chắt chắn sẽ làm hắn tự ti, còn có thể nhục nhã hắn một phen, xem hắn ngày sau còn dám nhơ thương Tạ Diễn không!

Tô Dục Giác cảm thấy biện pháp của mình rất hay, hắn đương nhiên không sợ Lâm Ý Thu nhớ thương thân thể mình, vì thế nói, "Ngươi tiến vào hồ, không được cởi quần áo!"

"Này..." Lâm Ý Thu ngạc nhiên, như là được ban thưởng, nhưng vẫn cởi áo ngoài ra, chỉ mang một cái áo vòng trong hồ, chậm rãi tới gần Tô Dục Giác.

Tô Dục Giác đứng lên lộ ra dôi chân trắng tinh thon dài, đem tóc để ra phía sau, cố ý ngồi gần cái áo Lâm Ý Thu để trên bờ đem nó làm ướt, nói, "Tiểu sư đên, ta đẹp không?"

"Đẹp, đẹp..." Lâm Ý Thu xem mà ngây ngốc, đầu vú hồng nhạt, dương vật tiểu xảo sạch sẽ, mơ hồ có thể thấy được âm hộ đầy đặn, mông thịt trắng nõn nghiền áp xiêm y phảng phất như đang ngồi ở trái tim hắn, hô hấp đều nặng nề, dương vật trướng lên gấp đôi.

Tô Dục Giác đắc ý cực kì, từ trước đến nay hắn đều đẹp, nơi nào có thể so sánh cùng tên nhóc xâu xí Lâm Ý Thu từ nơi sâu ngõ hẹp này.

Hướng mặt hắn đá một cái, lại bị nắm lấy mắt cá chân, liền dùng chân cọ lòng bàn tay hắn, ghét bỏ nói, "Ngươi chính là con cóc trên mặt đất kia, ngày sau đừng đi tìm Tạ Diễn hắn không thích người xấu như ngươi đâu."

Lâm Ý Thu hơi hơi đứng dậy, áo trong ướt đẫm dính sát vào cơ thể, mơ hồ có thể thấy được khối cơ bắp, thế nhưng lại không thua Tạ Diễn nửa phần.

Tô Dục Giác không khỏi ngây ngẩn cả người, hắn chưa từng nghĩ tới với gương mặt kia của Lâm Ý Thu lại có thân thể này, hắn cho rằng chính mình giống như bức tường bằng phẳng rộng rãi.

"Tô sư huynh, để ta giúp ngươi xoa vai."

"Hừ!"

Tô Dục Giác nhìn đến thân thể này cảm thấy Lâm Ý Thu về sau không dễ chọc, nhưng mà hắn đã quen sai sử Lâm Ý Thu, lúc này đương nhiên không sợ, vì thế đưa lưng về phía hắn ngồi xuống nước, uy hiếp nói, "Xoa cho thực tốt, nếu làm ta đau xem ta giáo huấn ngươi như thế nào!"

Lâm Ý Thu đương nhiên đáp ứng, ngón ngay đặt trên vai xoa bóp, nơi này mềm nhẵn tinh tế, đi xuống là nhũ thịt hơi mềm, đầu vú phấn hồng bị cọ trúng, lòng bàn tay liền hơi rung động, như là nhéo phải nhụy hoa non mềm, nhịn không được lăn lộn ở đó, rất nhanh liền trở nên đỏ bừng.

"Hừ ưm..." Trước ngực tê dại một trận, Tô Dục Giác nhịn không được rên rỉ, hắn nhìn thấy đôi tay kia của Lâm Ý Thu xoa ở đàu vú mình, không khỏi đỏ mặt, thở hổn hển nói, "Ngươi, ngươi làm gì đó!"

"Tô sư huynh, nơi đây chính là chỗ linh khí rót vào, phải mát xa nhiều hơn mới có thể hấp thụ linh khí." Lâm Ý Thu nghiêm trang mà làm loạn, tay sờ đến dương vật phía dưới, nơi này đã nửa ngóc đầu lên, hơi vuốt ve một chút liền hoàn toàn ngẩng đầu.

"Ngươi, ngươi nói hươu nói vượn..." Cả người Tô Dục Giác đều mềm mại, trước ngực ngứa, đầu vú đứng thẳng lên bị cọ vào tay, mà xuống dương vật phía dưới cũng vậy, đều bị Lâm Ý Thu khống chế.

Hắn nói chuyện không ra tiếng, chỉ có thể dựa vào lòng ngực Lâm Ý Thu thở dốc, gò má nóng lên.

"Sư huynh nơi này của ngươi mềm quá..." Lâm Ý Thu nhịn không được, hăn đem Tô Dục Giác chuyển qua đối diện trước mặt mình, ngậm lấy đầu vú liếm mút, tay cầm dương vật của 2 người dán lên nhau cọ xát.

"Ha a... Lâm Ý Thu... Ngươi làm cái gì..." Tô Dục Giác đẩy Lâm Ý Thu ra, lại bị hút đến ngửa đầu rên rỉ, đầu vú ngứa quá, như là bị miệng khóa lại.

"Thơm quá..." Lâm Ý Thu phun ra đầu vú ướt nước, nhịn không được liến láp vài cái, "Giống như có sữa..."

"Bốp---"

Tô Dục Giác rốt cuộc cũng được thả lõng cho hắn một cái tát, đôi mắt rưng rưng mắng, "Ngươi vô sỉ!"

Gò má Lâm Ý Thu đau và nóng rát nhưng lại không thèm để ý, hắn bắt lấy ngón tay Tô Dục Giác liếm lên, làm ướt hoàn toàn.

Mơ hồ nghe được tiếng bước chân, Tô Dục Giác cấp bách bắn ra, tinh dịch lẫn vào nước, không có sức lực.

Lâm Ý Thu ôm thân hắn, ngón tay sờ đến âm hộ, bẻ môi âm hộ ra xoa âm đế vài cái, cúi người ngập mút âm hộ phát ra tiếng nước.

Tô Dục Giác đỏ mặt lên, bên dưới quá ngứa, "Lâm Ý Thu ngươi làm cái gì!"
.
.
.
Chương sau có H ròi.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top