2. Bỏ lỡ

Bầu trời hôm nay mang một màu êm ả. Những tia nắng dịu dàng của trời chập choạng buông xuống, nhuộm đỏ các cuộn mây vốn trắng xoá. Xử Nữ thẩn thơ ngước nhìn.

Cô luôn như vậy, luôn bị mê hoặc bởi những buổi chiều tàn.

- Camellia, có gì ở trên ấy sao?

Elisa đứng bên cạnh thấy Xử Nữ cứ nhìn lên trời mãi, tưởng có gì hay làm cô nàng ngước nhìn theo. Sau đó, theo Elisa cảm nhận, nó vô vị quá.

- Này, đi thôi, đèn xanh rồi! Mau lên, tôi đói!

Elisa kéo tay Xử Nữ băng qua đường. Hai người đi thêm một đoạn nữa thì dừng trước một quán ăn. Quán này bán phở, Camellia từng kể với cô phở rất ngon, nhất là thứ nước dùng. Và đi dò hỏi mọi người, Elisa biết được đây là quán nức tiếng nhất khu phố này.

Lẽ dĩ nhiên, chủ quán là người Việt. Elisa đẩy cửa bước vào trong, kéo theo Xử Nữ phía sau. Những buổi chiều nhá nhem, quán vẫn chưa đông lắm. Tầm tối tối sáu bảy giờ thì khách ra vào quán mới bắt đầu nườm nượp.

Lần này Xử Nữ là người kéo Elisa ngồi xuống một bàn, tay vẫy vẫy gọi anh chàng phục vụ đứng gần đó.

- Cô muốn ăn gì? Tái, nạm, viên, gân? Có muốn ăn thêm rau thơm với hành không?

- Cô ăn gì, tôi ăn đó. - Elisa đáp. Đây là lần đầu cô đi ăn phở, có rành gì đâu.

- Anh cho em hai tô tái cỡ lớn nha. Cho em nhiều rau thơm xí, cảm ơn anh.

Xử Nữ quay sang nói với chàng phục vụ trẻ. Chàng trai cúi đầu rồi đi.

- Mùi gì hăng thế ta? - Đột nhiên Elisa nhăn mày, và điều này làm Xử Nữ chú ý. Phải ha, bây giờ mới nghe ra được cái mùi mày. Dù là người Việt, Xử Nữ cũng không thể chịu được nó.

- Tỏi đấy! - Ánh mắt cô lia đến một hủ nước tỏi và đầy ắp những tép tỏi bên trong được đặt ngay ngắn trên khay.

- Bỏ cái này vào à?

Elisa trố mắt ngạc nhiên. Thứ mùi hăng hăng này người ta có thể ăn được sao? Điều này làm cô cảm thấy thật kỳ lạ.

Không chỉ riêng Elisa, Xử Nữ hồi còn ở Việt Nam, lần đầu đi ăn phở, khi thấy mẹ bỏ tỏi vào tô của bà và mình liền lắc đầu nguầy nguậy, cô khóc nháo một trận inh ỏi, cuối cùng là bỏ dở hai tô phở chưa động đến miếng nào mà về nhà.

- Đúng rồi, người ta nói sẽ ngon hơn, nhưng tôi không ăn được. Cô ăn được không?

- Không, tôi không chịu được mùi hăng.

Thế là Xử Nữ để hủ tỏi sang bàn bên luôn.

Ít phút sau đó, hai tô phở nghi ngút khói được bưng ra, kèm theo là dĩa rau thơm nức mũi. Đây là lần đầu tiên Elisa đi ăn phở, cô ấy ghé mũi vào làn khói, hít lấy hít để hương vị của nó.

- Thơm quá. Nghe ngọt nữa!

Elisa phấn khích reo lên. Đôi mắt cô nàng bắt đầu long lanh, vẻ thèm thuồng nhuốm đầy trong ấy.

Xử Nữ đưa đôi đũa đến chỗ Elisa, cô ấy hơi ngập ngừng nhìn nó. Sau vài ba phút quan sát Xử Nữ đang xì xụp, Elisa ngay lập tức lâm vào cuộc chiến.

- Hmm.. Virgo Camellia?

Xử Nữ vội ngẩng đầu nhìn. Đập vào mắt cô là một chàng trai. Uhmm.. trông anh ta có vẻ quen quen sao ý.

- Ô, xin chào. Hì, sao anh biết tên tôi thế? - Cô nàng ngượng nghịu.

- Chúng ta đã gặp nhau ở Daisy ấy, cô không nhớ à? - Người ấy vẫn duy trì sự ngọt ngào trên gương mặt điển trai. Trời ơi!! Xử Nữ cô rất chuộng ngọt đó >///< Người đâu mà dễ thương hết nấc thế nàyyy >///<

Xử Nữ trầm ngâm suy nghĩ. Ít giây sau, như vỡ lẽ ra điều gì, nàng ta hồ hởi reo lên: "Hoá ra là anh à!! Thật mừng khi gặp lại anh!!"

Taurus nở một nụ cười buồn, điều này làm cho Xử Nữ thấy hơi có lỗi. Còn Elisa á? Cô nàng đang âm thầm cười cô bạn mình. Đôi mắt lém lỉnh cùng với nụ cười lúng liếng phóng đến chỗ Xử Nữ, làm vết đỏ hồng kéo đến tận mang tai, tựa nắng chiều tàn thoa lên gợn mây trắng xóa, như nắng chiều hôm nay.

Phía dưới bàn, Xử Nữ đá Elisa một cái nhẹ vào bắp chân. Cô nàng biết ý, quay mặt đi vờ ho, nhưng thật ra là đang lén nhịn cười đó.

- Oh, anh ngồi xuống ăn với bọn tôi cho vui.

"Giải quyết" xong cô nàng Elisa, Xử Nữ quay lại đối diện với Taurus, niềm nở mời, thuận tay chỉ vào chiếc ghế kế bên.

- Oh, vậy thật làm phiền rồi. Tôi không khách sáo đâu nha!

Taurus híp hai mắt lại như mảnh trăng khuyết, ngọt ngào ý cười, không quên khoe ra hàm răng trắng đều tăm tắp.

- Cô ơi, cho con thêm một tô cỡ lớn nha!

Xử Nữ gọi với vào trong, bằng tiếng Việt. Không gian mới thật vui vẻ làm sao.

...

Chiều tàn, nắng tắt, đường phố lên đèn sáng choang, dòng người cũng tấp nập qua lại. Hai cô gái chào tạm biệt Taurus rồi thong dong tản bộ về nhà. Tự nhiên trong lòng nổi lên cảm giác gai gai, cổ họng ứ nghèn nghẹn chát chát như vừa cắn miếng chuối xanh ấy. Thú thật thì trước khi sang đây, Xử Nữ cũng có tìm hiểu qua, đất nước này xinh đẹp và giàu có thì đúng thật, nhưng nghĩ tới cảnh nhà nhà người người đều có một hai ba và "en nờ" khẩu súng trong tay, Xử Nữ cứ thấy sờ sợ sao ấy. Cảm giác mà đi ngoài đường, tự nhiên ngay sau đầu nó lạnh buốt cái lạnh của kim loại cứ làm cô rùng mình hết cả lên.

Ôi thôi! Cô lại vừa nghĩ linh tinh gì nữa thế nàyy??

Xử Nữ kéo khăn quàng cổ lên cao một chút, hai tay thận trọng nhét sâu vào túi áo hơn nữa. Nhìn dòng người tấp nập qua lại trên đường, Xử Nữ lại thấy man mác buồn...

Vì sao lại buồn? Cô cũng không rõ nữa. Trên đời này có hàng vạn nỗi buồn không tên...

Chắc là, lại nhớ quê nhà rồi. Sau khi hoàn thành xong chương trình ở đây, cô sẽ có một buổi chia tay tạm biệt rồi về Việt Nam liền. Chứ ba năm ròng rã rất là nhớ. Con người có quê là để về mà... "Trở về sau những chuyến đi xa.."

Hít một hơi thật sâu, Xử Nữ thầm nhủ, sao dạo này cô hay nghĩ nhiều như vậy cơ đấy. Cứ như con bé Thiên Bình kia vậy.

Lại nữa, vừa dứt đầu ra khỏi mớ suy nghĩ vẩn vơ hồi nãy, lại lao đao vào chuyện của Thiên Bình. Hình như sau khi qua đây, lúc nào cô cũng có những suy nghĩ sẵn sàng túa tràn vào trong đầu.

Tỉ như, chuyện học hành nhà cửa nè.

Chuyện công ăn việc làm tiền nong các thứ nè.

Trời mùa thu trái chín ở Việt Nam nè, trăng tròn vành vạnh và nức mùi mâm cỗ trung thu...

Về ba, về mẹ, về lũ bạn cùng tạo nên một phần thanh xuân tươi đẹp năm đó..

Còn cả cái cậu nhóc đáng yêu kia nữa..

Nhắc mới nhớ, hơn hai tháng rồi không có thư từ liên lạc gì. Tự nhiên cô nhớ cậu nhóc ấy quá thể. Hmm, phải làm sao để nghe được cái giọng nũng nịu đáng ghét kia đây..?

Ôi thôi thôi, cô vừa lại nghĩ vẩn vơ gì nữa rồiii???

- Xixi.. - Xử Nữ thở dài. Tự nhiên nghĩ đến Song Ngư là sao ý nhỉ. Haizzz, Xử Nữ cảm thấy mình cứ như một ả phù thuỷ muốn ăn thịt trẻ con đến nơi rồi vậy. Lúc nào rảnh não một tí là nghĩ tới thằng nhóc con bé xíu xìu xiu kia...

Mà nhắc mới nhớ ha. Không biết giờ này thằng nhóc đó đang làm gì vậy nhỉ?

Đấy đấy, lại nghĩ đến nữa rồi!! Xử Nữ cô thật muốn khóc quá đi mất!! Cứ nghĩ đến người ta miết là sao vậyyy TwT

Có một cô gái nào đó mang theo hàng vạn suy nghĩ về người ta cho đến khi bước lên giường ngủ luôn. Thú thực là cô nhớ cậu nhóc kia quá chừng rồi!!

...

Ở một không gian khác, có hai người đàn ông đang tâm sự với nhau bên chai rượu vang đỏ kèm theo tiếng nhạc Dalene nổi tiếng.

Sau vài ba câu chuyện, chàng trai mắt xanh tóc vàng nửa đùa nửa thật hỏi người đàn ông đối diện: "Anh quyết định đi thật à?"

- Ừ, nhờ cậu trông công ty hộ anh.

Anh tìm cô ấy rồi sẽ về.

- Chúa sẽ ban điều tốt lành cho anh. Ngủ ngon.

- Cảm ơn, ngủ ngon.

Anh yêu cô aya rất nhiều. Dù cho cả hai chưa từng gặp nhau...

...

Thật sự thì rất cảm ơn mọi người vẫn còn ủng hộ mình đến bây giờ, thật là không biết nói gì hơn ^^ và truyện của mình có chỗ nào không hợp lý mọi người góp ý giùm mình nha, mình sẽ chỉnh sửa lại ^^

Một lần nữa, xin cảm ơn vì đã ghé thăm và nhớ đến mình, chúc mọi người một ngày vui vẻ ^^ yêuuu

XT, LK, ĐN

12h04' - 10/08/21

#Wyy

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top