Tác giả: Bệ Hạ Bất Thượng TriềuTình trạng cv : 324 chương + 11 phiên ngoạiEdit: Dã MiêuTình trạng dịch: đang tiến hành---> Chương 1 đến 90 lấy từ @khanh1112 (mình có chỉnh một số lỗi sai ngữ pháp cùng chính tả)----> Chương 91 đến 335 sẽ do mình làmP/S: Là một editor mới nên không có nhiều kinh nghiệm nên mong mọi người thông cảm và đóng góp ý kiến nhẹ nhàng.Nếu bạn nào thấy lỗi chính tả thì cứ để lại bình luận nha. Khi nào mình edit full bộ này sẽ lần theo dấu vết để sửa cho hoàn chỉnh.Không có lịch cụ thể nhưng mình sẽ không để các bạn chờ chương quá lâu.Văn ánSố phận của Diệp Sở sống ở thời dân quốc vô cùng bi thảm.Xuất thân của nàng là danh viện nổi tiếng nhất Bến Thượng Hải, đáng tiếc rằng sự tồn tại của nàng chỉ vì phụ trợ nữ chính bạch liên hoa.Sau khi trọng sinh, Diệp Sở muốn dỡ xuống ánh sáng của nữ chính tiểu bạch hoa, làm mặt của nàng đều bị đánh sưng lên, nàng lại chỉ có thể mang ơn đội nghĩa với Diệp Sở.Nàng là vai ác lớn nhất trong câu chuyện, là đóa hoa cao lãnh mà mọi người cầu cũng không được.Lục Tam thiếu trong lời đồn thanh tâm quả dục, sau khi gặp được Diệp Sở, hàng đêm xao động bất an.Hắn thích nhất bộ dáng được dung túng làm càn của Diệp Sở.Đây là một câu chuyện xưa kể về đại boss vai ác ăn sạch sẽ thiên kim kiều tiếu.Văn án 2:Hắn vốn không gần nữ sắc, lại vì nàng khom lưng.Diệp Sở muốn báo thù, rời xa nhân vật phản diện, không nghĩ tới...Hắn đem nàng áp ở trên tường, thanh âm trầm thấp, hơi thở nguy hiểm:"Nàng đang trốn ta? Ân?"Hai châ…
Tên truyện: Cục cưng bé nhỏ ăn no chưaTác giả: Phân Phân Hoà QuangThể loại: Đam mỹ, cổ đại, ngọt sủng, niên thượng (cách nhau 11 tuổi), cung đình hầu tước, thanh thủy văn, HE.Lạnh lùng ngang ngược Nhiếp chính vương công × Nhóc đáng thương tham ăn thụEdit: Huyên, Gạo, Liễu 13 | Beta: AndyĐộ dài: 69 chính văn + 3 ngoại truyệnTình trạng: HoànBìa: Trạch nữ giá đáoEDIT PHI THƯƠNG MẠI VÀ CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ - KHÔNG ĐĂNG LẠI BẤT CỨ ĐÂU.⚠️ ĐỌC KỸ DÒNG NÀY TRƯỚC KHI VÀO TRUYỆN ⚠- Bản edit sử dụng các xưng hô như cha, mẹ, anh, em, chú, bác,...- Bản edit không tốt, nhiều lỗi, hoan nghênh các bạn góp ý. - Vừa edit vừa beta, hoàn rồi cũng còn beta, sẽ có vài chỗ không đồng nhất do chưa beta xong.- Cần liên hệ với mình vui lòng tìm page "Fan não tàn của ba Thiệu", mình không có thời gian check cmt, có thể sẽ sót mấy câu hỏi của các bạn.- Đọc trên WP sẽ ít lỗi hơn, vì bản wattpad mình chưa kịp sửa.- Không KY, không KY, không KY.…
Tác giả: Chu Ngọc Biên tập: Lãnh Vân & MDH Thể loại: Cổ đại http://macdichhoi.wordpress.com/ Độ dài: 174 chươngTình trạng bản gốc: hoànTình trạng bản edit: hoànNotes: Thật ra bộ này cũng khá nhiều nhà đăng rồi, nhưng toàn gộp mấy chục chương vào với nhau, đọc như vậy đôi khi sẽ rất bất tiện nên mình quyết định đăng lại, tách riêng từng chương để các bạn đọc dễ hơn. :)…
Hán Việt : Nghi thất nghi gia (Nên vợ thành chồng) Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Gương vỡ lại lành, Nhẹ nhàng, Đô thị tình duyên. Độ dài : 83 chương + 6 ngoại truyện Mười tám tuổi, Lục Dĩ Ngưng mới vào đại học, tóc ngắn xinh đẹp, mỉm cười rạng rỡ. Lúc đó, thiên kim Lục gia đã tùy ý bỏ qua tất cả các khóa học mình có thể chọn, một bước không rời theo sau Đường Mộ Bạch thi vào ngành Y nhàm chán vô vị. Hai mươi lăm tuổi, Lục Dĩ Ngưng tốt nghiệp đại học danh tiếng hàng đầu, trong ngành nhiếp ảnh ở nước ngoài hô mưa gọi gió, quan hệ rộng rãi, lại chỉ duy nhất tránh không bao giờ nhắc đến Đường Mộ Bạch. Trong vài năm, những tin đồn về Đường Mộ Bạch từ trong nước cũng truyền tới------- Tài hoa xuất chúng, hai mươi sáu tuổi đã ở giới y học nhất chiến thành danh. Sau nhiều năm gặp lại, Lục Dĩ Ngưng thay bạn tốt Tâm Duyệt đến tìm bác phụ khoa tìm hiểu quân tình: "Bác sĩ, dạo gần đây kinh nguyệt của tôi không đều, thích ăn chua, thích ngủ, còn hay nôn khan... có phải có rồi không?" Bác sĩ từ một xấp bệnh án dày cộp ngẩng đầu lên, lộ ra một gương mặt đẹp trai quen thuộc, ánh mắt âm trầm, thần sắc nguy hiểm: "Có cái gì?" Lần đầu gặp lại, Lục Dĩ Ngưng thật bất hạnh mà ngã từ trên ghế xuống. --------- Truyện được dịch và đăng tải duy nhất tại www.wattpad.com/LiuXingYu --------- Trong lúc quá chán vì dịch cộng thêm tự nhiên muốn thử sức lại gặp bộ này mà không tìm thấy edit nên ta quyết định tự đào hố #200403 ~ 220618…
Tên: Trường An đệ nhất mỹ nhân_长安第一美人Tác giả: Phát Đạt Đích Lệ Tuyến_发达的泪腺Thể loại: Nguyên sang, ngôn tình, cổ đại, HE, tình cảm, trọng sinh, song khiết, hào môn thế gia, cung đình hầu tước, kiếp trước kiếp này.Tình trạng convert: hoàn 127c+ 27PNBìa + văn án: @tiemtaphoathucungNguồn convert: La wikidichTình trạng edit: Hoàn thànhNgày đào hố: 17/11/2020Ngày lấp hố: 08/11/2021Về việc REUP truyện: bị reup hết trơn rồi :)): Chỉ đồng ý cho một bạn làm audio, những trang khác đều là ăn cắp.Văn án:Phủ Vân Dương Hầu chọc giận Thánh thượng nên bị tịch thu tài sản, tước hết chức vị. Trong một đêm, Thẩm tam cô nương được nuông chiều từ nhỏ bị bức bách đến nỗi chỉ có thể dựng lên một cửa hàng son phấn.Từ đệ nhất mỹ nhân thành Trường An ngày trước nay lại thành biến thành bông hoa yêu kiều ai cũng có thể tùy ý ngắt lấy.Ngày nọ, thế tử Lục Yến của phủ Trấn Quốc Công đi ngang qua Bách Hương Các, mắt thấy nàng bị những công tử quyền quý đùa bỡn chợt nhớ lại khoảng thời gian ân ái mặn nồng cùng nàng ở đời trước.Hai tay y run rẩy, đến cùng cũng không quên được khoảnh khắc lúc nàng xoay người đi gả cho người khác, cái cảm giác đau thấu tim gan đó.Vì thế y lại cứu nàng, dụ nàng trở thành ngoại thất* của mình. (*thê tử sống chung nhưng không hợp pháp.)❗Nam chính không trọng sinh là dần dần có được ký ức đời trước.❗Nam chính không thê, không thiếp, không thông phòng.…
"Anh hùng"? "Anh hùng"..... Là cái gì?Hy sinh rồi sẽ nhận lại được gì?Cho dù có cố gắng đến đâu, những thứ đã định sẵn vẫn như cũ, không lay động. Cậu không muốn hy sinh vào những thứ vô bổ của thế giới bất lương này nữa!!!Cái gì mà anh em, rồi gia đình trong bang chứ?Bọn họ đi quá xa rồi.....Con đường mà cậu từng ngày nặng xây tay đến rỉ máu, họ lại không nhìn. Lại đi dấn thân vào con đường đầy gai không biết đường là gì.......... Bỏ cuộc thôi.......Ánh mắt hào quang gì chứ? Tinh thần không từ bỏ là cái gì?Thôi đủ rồi.... Từ nay cậu sẽ dừng lại. Cậu sẽ bỏ rơi họ, không có liên hệ gì nữa....Họ đi đường của họ.... Cậu đi đường của cậu....Nước sông không phạm nước giếng, cá không ngoi lên bờ. Thân ai nấy lo, cậu không muốn chịu hết tất cả nữa. Thật lạc lõng!!!Chỉ là.... TẠI SAO?!?!?Ánh mắt cầu xin sự cứu rỗi của họ khiến cậu lại lung lay ý chí.... Họ muốn cậu cứu họ sao? Đùa đấy à?...... Đừng dừng lại....."Mọi người, đừng bỏ cuộc. Bỏ cuộc chính là sự cô đơn..... HÃY NHÌN TAO! TAO SẼ CỨU BỌN MÀY DÙ CÓ CHẾT THÊM LẦN NỮA!!!!"…