16 ( hết 50 chương đầu)
Nhưng bất kể ông Tôn có đuổi thế nào cũng không theo kịp.
Ông Tôn nổi giận, nhổ một bãi nước bọt xuống đất rồi chửi ầm lên.
"Con đàn bà thối! Dám chơi xỏ ông đây! Xem hôm nay ông đây làm sao chơi chết mày!"
Nói rồi, ông Tôn đột nhiên đạp mạnh chân ga, lao về phía trước.
Lúc sắp đuổi kịp chiếc Ngũ Lăng Hồng Quang phía trước thì thấy đối phương đột nhiên đánh lái rời khỏi đường cao tốc, đi vào một khu rừng.
Ông Tôn thấy vậy thì mừng thầm, xem ra cô nhóc này căn bản không biết cách chạy trốn, chạy đến chỗ này chẳng phải là tự tìm chết sao?
Nhớ lại dáng người của Tạ Thiên Cách vừa nãy, ông Tôn không khỏi chảy nước miếng, thân hình của mấy cô nữ sinh này chơi mới đã.
Đợi lát nữa chơi xong, nhất định phải quay video và chụp ảnh lại, chờ tống được một khoản lớn rồi giết chết cô, cuối cùng, cả chiếc Knight XV kia cũng sẽ thuộc về ông ta.
Nghĩ như vậy, ông Tôn càng đắc ý, hai mắt đỏ ngầu!
Ông ta không chút do dự lái theo chiếc Ngũ Lăng Hồng Quang vào khu rừng nhỏ kiam..
Giữa khu rừng nhỏ có một khoảng đất trống, đi sâu hơn nữa thì không còn đường.
Ông Tôn quan sát kỹ một hồi, thế mà lại không thấy chiếc Ngũ Lăng Hồng Quang kia đâu, cảm thấy có hơi kỳ lạ.
Ông ta dứt khoát dừng xe ở khoảng đất trống, xuống xe đi xem xét xung quanh.
Tốt lắm, trên đường này không có camera giám sát, mà nhà dân gần nhất cũng cách đó một hai km, xem ra ông trời cũng đang giúp ông ta!
Lát nữa ở đây, bắt được cô nhóc kia, muốn làm gì thì làm.
Ông Tôn tìm một vòng nhưng chẳng phát hiện ra gì.
Giống như chiếc Ngũ Lăng Hồng Quang kia đã biến mất không thấy dấu vết, ngây lập tức, ông Tôn nổi trận lôi đình.
Ông ta đá văng hòn đá nhỏ dưới chân, miệng chửi rủa om sòm.
"Con đĩ nhỏ! Đừng để tao gặp lại mày! Xem tao có giết chết mày không!"
Chửi xong, ông Tôn định lên xe rời đi.
Nhưng chưa kịp đi được hai bước thì đột nhiên nghe thấy một giọng nói dịu dàng pha chút quyến rũ vang lên trên đầu.
"Nếu là tôi, tôi sẽ không xuống xe đâu."
Ông Tôn giật mình, đứng khựng lại, lập tức quay đầu nhìn về phương hướng phát ra tiếng nói.
Rồi ông ta nhìn thấy Tạ Thiên Cách đang ngồi trên một cái cây.
Trong đêm tối, mái tóc cô như một dải lụa bóng mượt buông xõa trên vai, làn da trắng như phát sáng.
Ông Tôn mê mẩn nhìn ngắm thân hình uyển chuyển của Tạ Thiên Cách trong màn đêm, nở nụ cười đầy dâm dục: "Em gái, trèo cao thế làm gì? Xuống đây chơi nào."
"Xuống chơi sao?"
"Đúng! Xuống chơi nào!" Ông Tôn vừa nói vừa xoa xoa những ngón tay ngắn ngủn của mình, há miệng cười, để lộ hàm răng ố vàng.
Tạ Thiên Cách bật cười, một nụ cười vừa ngây thơ vừa rạng rỡ.
Khiến cho ông Tôn cũng không nhịn được mà cười theo cô.
"Được thôi." Vài giây sau, Tạ Thiên Cách cuối cùng cũng nín cười, cô chống hai tay lên cành cây, gật đầu.
"Lại đây, cưng à, xuống nào..."
Ông Tôn còn chưa kịp nói hết câu thì ngay sau đó đã cảm thấy có một bóng đen đè xuống.
"Rắc!"
Bóng đen đó đè ông Tôn ngã lăn ra đất, sau đó giẫm mạnh vào xương cổ của ông ta, trong đêm tối, tiếng xương vỡ giòn tan nghe thật rợn người.
Tạ Thiên Cách nhấc chân lên, nhìn ông Tôn đã tắt thở nằm sõng soài trên đất, khẽ 'Chậc' một tiếng rồi thu ông ta vào Tinh Ốc.
Ngay sau đó, cô đi đến bên chiếc xe của ông Tôn, thu cả chiếc Audi đen này vào Tinh Ốc, rồi thả chiếc Ngũ Lăng Hồng Quang của mình ra.
Tạ Thiên Cách lái xe vòng quanh khoảng đất trống vài vòng, xóa sạch mọi dấu vết của ông Tôn vừa nãy, rồi phóng xe đi.
Mười giờ tối, Tạ Thiên Cách trở về biệt thự.
Có thể nói cả ngày hôm nay cô bận rộn đến mức chân không chạm đất, nhưng đến khi đã nằm trên giường, Tạ Thiên Cách vẫn không thấy mệt chút nào.
Cả người cô đều trong trạng thái vô cùng phấn khích.
Xe tăng, hầm ngầm, vật tư.
Mọi thứ đều đang diễn ra theo đúng kế hoạch.
Kiếp này, cô nhất định sẽ sống tốt hơn!
Đúng rồi, còn có Tinh Ốc của cô nữa.
Tạ Thiên Cách bước vào Tinh Ốc, liền thấy đôi vòng ngọc bích cô lấy được từ Lạc Phi Phi đang lơ lửng.
Ánh sáng màu vàng chiếu vào đôi vòng kia khiến nó trông càng lấp lánh sang trọng, trong suốt đến lạ thường.
"Quét thấy vật phẩm mới - đôi vòng ngọc bích, có thể dùng làm thức ăn cho Tinh Ốc, có hiến dâng không?"
"Hiến dâng!"
Từ khi nhìn thấy đôi vòng tay này, Tạ Thiên Cách đã biết Tinh Ốc nhất định sẽ thích thứ này, nhưng cô không ngờ đôi vòng tay này lại mang đến sự thay đổi lớn như vậy cho Tinh Ốc của cô.
Cô chỉ nghe thấy bên tai liên tục vang lên những âm thanh du dương chỉ xuất hiện khi Tinh Ốc nâng cấp, chúng chồng chéo đan xen vào nhau, khiến tâm trạng Tạ Thiên Cách vô cùng phấn khích.
Mãi đến khi ánh sáng màu vàng trong Tinh Ốc hoàn toàn biến mất, Tạ Thiên Cách mới phát hiện ra Tinh Ốc đã thay đổi hoàn toàn.
Tinh Ốc ban đầu của Tạ Thiên Cách chỉ có cấp sáu, diện tích bên trong nhà chỉ khoảng ba mươi mét vuông, trang trí thô sơ.
Mà trên hai bức tường trong Tinh Ốc, mỗi bức tường có một cánh cửa, đằng sau mỗi cánh cửa là một không gian mới.
Lần lượt là không gian kho chứa và không gian chăn nuôi.
Còn bây giờ, Tinh Ốc trực tiếp tăng năm cấp lên thành cấp mười một, từ trang trí thô sơ ban đầu trở nên tinh tế hơn nhiều.
Tường đã nhẵn nhụi, cũng đã trở thành ngôi nhà theo phong cách hiện đại, trên đầu cũng không còn ngói, mà đã trở thành trần nhà sáng sủa.
Quan trọng nhất là Tinh Ốc bây giờ đã trở thành hai tầng.
Tầng một của Tinh Ốc trực tiếp từ hơn ba mươi mét vuông biến thành sáu mươi bảy mươi mét vuông, tăng gấp đôi, ngoài ra còn có thêm một cầu thang.
Theo cầu thang đi lên, trên đó tạm thời chỉ có một căn phòng hơn mười mét vuông, chính giữa căn phòng có một kệ trưng bày nhỏ.
Mà trên kệ trưng bày chính là viên ngọc tròn trịa kia.
Không biết có phải là ảo giác hay không, mà Tạ Thiên Cách cảm thấy viên ngọc này đã to hơn, từ kích thước bằng quả trứng gà ban đầu đã trở thành kích thước bằng quả trứng ngỗng.
Hơn nữa, ánh sáng của nó càng thêm mạnh mẽ, chỉ cần đứng bên cạnh nó, Tạ Thiên Cách cảm thấy mệt mỏi trên người mình dường như đều tan biến hết.
Không chỉ vậy, vết thương trên mu bàn tay cô dưới sự chiếu sáng nó đã nhanh chóng lành lại, cuối cùng không còn để lại một chút dấu vết nào.
Đây chính là thứ có thể cứu mạng trong thời mạt thế.
Tinh Ốc cấp mười một rõ ràng cao cấp hơn Tinh Ốc cấp sáu rất nhiều.
Tầng một của Tinh Ốc lại xuất hiện một cánh cửa, đằng sau cánh cửa này là một không gian công nghệ.
Tuy nhiên, không gian công nghệ này rõ ràng không lớn lắm, chỉ khoảng năm mươi mét vuông, trong cùng của không gian có một bảng đèn led.
Trên bảng cũng rất đơn giản thô bạo viết mấy chữ "Không gian công nghệ Tinh Ốc."
Mà bên dưới bảng thì có một số công nghệ Tinh Ốc có thể mở, lần lượt là công nghệ an toàn, công nghệ kho và công nghệ công nghiệp, ngoài ra còn có một số dấu chấm hỏi.
Có lẽ là do cấp độ Tinh Ốc của cô chưa đủ nên không nhìn thấy đó là công nghệ gì.
Bên dưới một số công nghệ này là danh sách các thứ khiến Tạ Thiên Cách thèm thuồng.
Chẳng hạn như thiết bị gia cố mặt đất, thiết bị gia cố nhà cửa, thiết bị gia cố cảnh quan, thiết bị an ninh, công nghệ phân loại kho, thiết bị lọc nước, thiết bị tưới tiêu, v.v.
Tuy nhiên, Tạ Thiên Cách chỉ có thể thèm thuồng, vì tất cả các thiết bị này đều có màu xám.
Để mở những thiết bị này cần một số điểm công nghệ nhất định.
Nhưng điểm công nghệ của Tạ Thiên Cách chỉ có "0."
Nghiên cứu mãi, Tạ Thiên Cách vẫn không tìm ra điểm công nghệ lấy từ đâu, cô đành tiếc nuối bỏ qua, đợi sau này sẽ nghiên cứu sau.
Rời khỏi không gian công nghệ, Tạ Thiên Cách nhìn thấy những thứ vẫn còn ở tầng một Tinh Ốc.
Những thứ này là do Lạc Phi Phi thu thập được ở kiếp trước, Tạ Thiên Cách vẫn chưa có thời gian sắp xếp chúng.
Đứng trước đống đồ này, Tạ Thiên Cách quyết định ngày mai nhất định phải đi kiếm vài cái tủ, rồi dọn hết những thứ này đi.
Đúng lúc Tạ Thiên Cách chuẩn bị vào không gian kho chứa và không gian chăn nuôi để xem sự thay đổi thì cô đột nhiên phát hiện ra——
Phía sau đống đồ này có thứ gì đó đang phát sáng...
Là hai cái hộp.
Hai cái hộp quà.
Phía trên buộc hai chiếc nơ bướm to, cả cái hộp đều phát ra một thứ ánh sáng kỳ lạ.
Lúc đầu, Tạ Thiên Cách còn tưởng hai cái hộp này cũng là đồ Lạc Phi Phi thu thập được, nhưng cô nhanh chóng nhận ra không phải.
Hai cái hộp này giống hệt nhau, chỉ có mỗi con số ghi trên hộp là khác nhau.
Hơn nữa, nhìn vào mức độ tinh xảo của hai chiếc hộp này, có thể thấy rằng hai chiếc hộp này hoàn toàn không giống như sản phẩm của thời mạt thế.
Tạ Thiên Cách trực tiếp mở chiếc hộp có ghi số "5" ra, sau đó nhìn thấy bên trong có một quả cầu nhỏ đang phát sáng.
Tạ Thiên Cách chạm tay vào quả cầu sáng này, quả cầu sáng lập tức chui vào cơ thể cô, sau đó cô nghe thấy một giọng nói vang lên.
"Chúc mừng người thừa kế, Tinh ốc đã nâng cấp lên cấp năm, hãy nhận phần thưởng của mình!"
Mô hình nhà an toàn * 1.
Thuốc chữa thương nặng * 10.
Tạ Thiên Cách sửng sốt một lúc mới phản ứng lại, hóa ra Tinh ốc này cứ lên năm cấp là sẽ có một hộp quà thưởng.
Hai thứ phần thưởng cấp năm này, thuốc chữa thương nặng có thể giúp bất kỳ ai (chưa nhiễm vi-rút biến dị) đang trong tình trạng nguy kịch hồi phục sức khỏe.
Tức là dù bị bệnh hay bị chém chết nửa người, chỉ cần không biến thành thây ma, uống một lọ là có thể hồi sinh tại chỗ.
Đây là một thứ tốt.
Tuy nhiên, thứ còn lại còn tốt hơn.
Tạ Thiên Cách nhìn kỹ mô tả về mô hình nhà an toàn, phấn khích đến mức gần như nhảy dựng lên.
Mô hình nhà an toàn này là một vật phẩm ảo nhưng có thể gắn nó vào bất kỳ tòa nhà nào, sau đó nó có thể hợp nhất với tòa nhà.
•HẾT 50 CHƯƠNG ĐẦU
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top