☁️

và một hôm nào đấy trời nắng ấm, em đem hồn mình phơi lên trong cái nắng ngập tràn.

mùa thu lại đến, như bao mùa thu khác. êm đềm, tĩnh lặng. những mùa thu lá vàng rơi lả tả, trong cái xào xạc ấy, em chưa bao giờ có được người. và vô vàn mùa thu khác nữa, có lẽ em cũng sẽ chẳng có gì.

nhưng rồi khi hồn em tràn đầy cái nắng dìu dịu ấy, nắng cuốn quanh như ôm em vào lòng và gió hiu hiu sẽ thầm thì với em rằng,

rồi sẽ ổn mà thôi.

rồi em sẽ ổn hơn, lúc mà thu lại tàn, cây lại thay lá khi từng giọt mưa xuân dịu dàng rơi xuống.



10.10.23

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #um