Ren x Sora ( SE )

" Sora à ! Valentine năm nay cậu có dự định đi chơi với ai chưa ? Nếu chưa thì đi chơi với mình nha ! " - một bạn nữ chạy tới hỏi Sora.

" Ah ! Uhm... Valentine năm nay tớ tính đi chơi với người mình yêu rồi. Thành thực xin lỗi cậu nhiều nha ! " - Sora cười trừ thay cho một lời xin lỗi.

" Aww.... Thật vậy sao... Ah ! không có gì đâu ! Vậy chúc cậu đi chơi vui vẻ nha ! >•< " - Bạn nữ lắc đầu tiếc nuối rồi chạy lên trước đi cùng với người khác.
.
.
.

Valentine là ngày mà có thể một số người mong muốn nhất là những cặp đôi yêu nhau hoặc cũng có thể chẳng mong muốn như những người độc thân. Tôi cũng vậy, nhưng không phải vì tôi không có người yêu mà là chẳng qua chúng tôi đang yêu xa. Người ấy của tôi đang ở rất xa, có thể giờ này anh ấy cũng không muốn trải qua một ngày Valentine một mình đâu nhưng biết làm sao được. Bởi vì khoảng cách giữa tôi và anh ấy có đi mãi cũng không tới được.

" Han Yuu à... Em tới thăm anh rồi này.. Đây là hoa Bỉ Ngạn. Hoa anh thích đấy.. Uhm... Ở nơi đó giờ anh có đang nhớ về em không ? Em thì vẫn nhớ anh lắm... Đôi lúc em nghĩ mình có nên đi theo anh không ? chứ cứ sống trong lỗi nhớ anh, cần anh mà chẳng thể nào được gặp anh hay chạm vào anh... Mà hôm nay lại là lễ tình nhân rồi, anh à. Anh có nhớ ngày Valentine đầu tiên của hai đứa mình không ?... "
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.

Ngày 14 Tháng 2 đầu tiên...

Cậu đang ngồi uống ly Capuchino trong một quán caffe, nơi mà anh và cậu vẫn thường hay lui tới. Cảnh vật bên ngoài tấm cửa kính thật khiến cậu không khỏi buồn, từng cặp đôi tay trong tay, họ trao cho nhau những cái ôm ấm áp và đặc biệt là những món quà nhân ngày lễ tình nhân. Nhưng cậu hiện giờ chỉ có một mình, đơn giản vì anh bận đi đâu đó rồi, phải ba, bốn ngày nữa mới về được. Anh hứa rằng khi trở về, anh sẽ dành tặng cho cậu một điều bất ngờ.

Ngồi trong quán cũng được một lúc lâu cậu định đứng dậy đi về thì nhận được cú điện thoại...

" Alo ? "

" [ Giọng em sao vậy ? Lại giận anh ? ] "

" Anh có thấy ai bị người mình yêu bỏ rơi vào ngày lễ tình nhân mà vui chưa ? "

" [ Anh xin lỗi mà... Vậy bây giờ anh có thể làm gì để em có thể vui lên đây ? ] "

" Em có nói ra thì anh cũng chẳng làm được đâu.. "

" [ Để anh nói cho em nghe nha, anh mới học được phép thuật đó. Chỉ cần em nói ra là anh có thể thực hiện hết.. ] "

" Thế em muốn gặp anh ngay bây giờ có được không ? "

" [ Được. Để anh đoán nha.. Bây giờ có phải em đang ngồi uống capuchino trong quán caffe mà anh với em thường hay tới. Đúng không ? ] "

" Ừm.. Đúng. Nhưng đâu có liên quan.. "

" [ Vậy giờ... Em ra trước cửa rùi nhắm mắt lại đi.. ] "

"  Nhưng để làm gì ? "

" [ Cứ làm theo lời anh đi, làm thì mới thấy được phép thuật chứ. ] "

" Rùi rùi.. "

" [ Nhắm mắt đếm 3 giây rồi hẳn mở mắt nhé. ] "

" Rùi.. "

Cuộc điện thoại kết thúc, cậu theo lời anh nhắm mắt rồi đi ra cửa...

" ............ Một... Hai... Ba. "

Mở mắt ra thì.. Cậu trông thấy anh đang đứng ở bên kia đường...

" Tiểu Thiên Thần à... Em thấy anh mà không vui sao ? "

" ........ "

Anh đứng bên kia đường, trên tay đang cầm một con gấu bông đang vẫy trước mặt cậu..

" Nhưng sao anh bảo... "

" Bây giờ không phải lúc nói tới chuyện đó... Nè, trên nơ cổ của con Gấu Bông có tờ giấy á, em mở ra coi thử đi. "

Sora rút từ nơ cổ của Gấu Bông ra một tờ giấy được gấp rất kỹ.. Cậu mở ra, đó là hình vẽ hai con gấu nhỏ, một con thì có cái mũ trên đầu hệt như cậu, một con thì có cái bím dài. Ở dưới là dòng chữ..

Tặng Sora, Người Anh Yêu Thương Nhất. Hãy Mãi Yêu Anh Nhé~ ♡

" ..... Anh vẽ hả ? "

" Ừm.. Anh vẽ... Nó không được đẹp lắm... Đừng chê nha.. " - Ren cười ngượng.

" Ppfft... Đối với em... Cái gì cũng đẹp hết.. Em nói thật đấy.. " - Sora cười phì.

Cậu nhón chân lên hôn đôi môi của anh, anh cũng bất ngờ và đáp trả lại.. Dứt khỏi nụ hôn, cậu ôm anh khóc, nhưng đó là những giọt nước mắt hạnh phúc...

" Anh đừng rời xa em nữa nha. Em buồn lắm đấy... "

Hai tay anh áp vào hai má đỏ ửng của cậu...

" Em cứ nhớ kĩ câu này, dù có bất cứ chuyện gì xảy ra, anh vẫn mãi mãi yêu em. Hãy ghi nhận nó trong tim em nhé. "

" .. Vâng ạ. "
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.

" Chắc cả đời này em cũng chẳng thể nào quên được chuyện ngày hôm đó.... Thôi. Em chuẩn bị về đây, trời cũng sắp tối rồi. Hôm nào rảnh, em lại tới thăm anh nhé.. Và... Em sẽ cố bỏ suy nghĩ muốn đi theo anh vì... Em đã hiểu ra rằng chắc hẳn anh cũng rất muốn được nhìn thấy em sống hạnh phúc. Sống một cuộc sống cho cả phần của anh.. Đúng không ? " - Cậu nở một nụ cười vừa hạnh phúc nhưng xen lẫn với sự đau thương..

" Han Yuu, em về đây. "

Bóng cậu dần khuất sau những hàng cây anh đào đang nở hoa trong nghĩa trang.
.
.
.

-End-

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #sns