Chương 8
Ngô Triết Hàm đối với chuyện mình ở bên ngoài gió lạnh sẽ bị cảm mạo rất có lòng tin, tự giác uống liền một viên thuốc, còn ở một nơi khác hai mẹ con cùng nhau ngủ đến trời tối mịt.
Thời điểm tám giờ rưỡi quả nhiên không có chạm mặt nữa, cửa phòng ngủ khóa chặt, Tiểu Long Nhân ngủ trên ghế sô pha phía sau ghế ăn. Trên bàn để hàng trăm tờ tiền mặt, kèm theo tờ giấy —— "sữa bột, cảm ơn!"
"Cảm ơn" hai chữ viết đặc biệt mượt mà đáng yêu, hàn khí bên ngoài Ngô Triết Hàm trong nháy mắt tiêu tan thành mây khói
Đầu húi cua Tiểu Long Nhân đã dài ra đen nhánh, bước đi khá ổn, đầu cũng cao lên tới trên đùi Ngô Triết Hàm, Mạc Hàn trước đây cố tình mua một số lượng lớn váy nhỏ, giờ bị thân tròn vo kéo căng đến bung chỉ ở ngay mép, nguyên lai giày nhỏ lại càng hoàn toàn vô dụng.
"Chơi đùa! Chơi đùa!"
Uống xong sữa thể lực Tiểu Long Nhân vô hạn dùng sức lắc chân của Ngô Triết Hàm, suýt chút nữa đem Ngô Triết Hàm bốn chân chổng lên trời.
"Ta và Hứa Giai Kỳ là người nhã nhặn, ngươi làm sao lợi hại như vậy a?"
Ngô Triết Hàm cố hết sức ôm lấy Tiểu Long Nhân, bắt đầu tìm kiếm vết tích trên người mình với Tiểu Long Nhân, dĩ nhiên một chút cũng không tìm ra được, một ý niệm ở trong đầu hiện lên......
Vội vàng mở di động ra tra baidu —— "Quá đắt, quá đắt, xét nghiệm ADN không được, không đủ khả năng giám định!"
Bất quá tốc độ tăng trưởng này nhanh hơn nhiều so với tốc độ tăng trưởng của trẻ em bình thường, thành phẩm này có thể từ đâu tới, không phải ở trên UFO đêm đó
Trước khi ra cửa, Ngô Triết Hàm ngồi xổm xuống, ấn bàn tay nhỏ của Tiểu Long Nhân đè xuống, hung dữ trừng mắt nói "Ngươi dám ở bên ngoài kêu Aba Aba gì gì đó, ta lập tức ném ngươi vào trong thùng rác, lập tức ! Có nghe thấy không?"
Tiểu Long Nhân hai cánh tay mũm mĩm sao trước ngực (động tác này lại cực kỳ giống Ngô Triết Hàm khi lần đầu tiên Ngô Triết Hàm bước vào cánh cửa này đứng trước mặt Hứa Giai Kỳ), cùng Ngô Triết Hàm đối mặt, ánh mắt cũng hùng dũng mười phần: "Hừ"
"Hừ cái gì mà hừ, nói xong rồi!"
"Ba ba tốt!"
"Hả?"
"Hừ"
"Móc tay"
"Hừ"
"Làm người phải có uy tín, chúng ta đều đã móc tay rồi"
"Hừ"
"Lại hừ vậy ta tự đi ah"
"Ngũ Chiết nói nhiều"
"Ơ hay"
Quá trình shopping chính là một hồi truy đuổi ——lâu đài trẻ em, công viên giải trí, khu vực trải nghiệm trò chơi điện tử.... Việc Ngô Triết Hàm có thể làm là đi theoTiểu Long Nhân ở phía trước trả tiền
"Cứu mạng a! Cuối tuần mau tới đi"
Cuối cùng, Tiểu Long Nhân ở khu giáo dục gia đình yên tĩnh lại, Ngô Triết Hàm nhân cơ hội mua chai nước ngồi ở bên cạnh nghỉ tạm, chỉ chốc lát sau liền nghe được tiểu tỷ tỷ dạy đọc viết kia thốt lên một tràng "Đứa nhỏ này là thiên tài a! Chỉ có nửa giờ liền từ ghép vần đến bây giờ đã đọc xong《Thần bút Mã Lương》rồi?
"Tiểu Long Nhân, ách, trước đây có học qua một chút"
"Baba gạt người"
Thương cảm Ngô Triết Hàm không thể lần nữa phát huy kỹ xảo xách bé con chạy thoát thân, mấy hạt mồ hôi trên lưng còn chưa khô...
Ngày hôm nay về nhà coi như là sớm, nắng chiều chiếu muộn, Hứa Giai Kỳ đóng cửa lại, đưa tay trước mắt che khuất ánh nắng chói lóa trong kính cửa sổ. Âm thanh của những chiếc nồi và chảo trong bếp rất dễ nghe, đây là phòng mà Hứa Giai Kỳ từ khi rời nhà chưa có hưởng thụ qua, có người vì mình ở trong phòng bận rộn cảm giác thật ấm áp, cảm giác mệt mỏi suy giảm. Tiểu Long Nhân thoạt nhìn đều thuận mắt liền chạy tới ôm ngay chân Hứa Giai Kỳ gọi "Mama"
"Ô? Hôm nay Ngô Triết Hàm... người kia mua cho ngươi trang phục mới sao?"
"Thần khí!"
Tiểu Long Nhân trong bộ âu phục màu đen nhỏ chống nạnh ở trước mặt Hứa Giai Kỳ xoay một vòng.
"Người mẫu quả nhiên phẩm vị không tệ a, là rất thần khí."
Đây là lần đầu tiên Hứa Giai Kỳ đối với Tiểu Long Nhân "cười", Tiểu Long Nhân lập tức "cười khúc khích" duỗi tay cầu ôm một cái, một bàn tay Tiểu Long Nhân thế nhưng lại xách Hứa Giai Kỳ bất động, "Hey ——" một tiếng hai tay đem Hứa Giai Kỳ ôm đến trong lòng ngực.
"Ê! nè! Được một tấc lại muốn tiến một thước có phải không? Đừng cắn mặt nha! Có phấn! Nước bọt!"
"Đã trở về?" Ngô Triết Hàm từ phòng bếp che màn bên trong đưa đầu ra, "Chính cô chọn y phục"
"Rất đắt a! Cái này?" Hứa Giai Kỳ lật nhãn hiệu trong cổ Tiểu Long Nhân
"Cái kia tôi...... Đói bụng, có thể, nấu một chút đồ ăn không?"
Ngô Triết Hàm một tay cầm đũa, một tay cầm muỗng lớn, mu bàn tay cọ xát đùi hỏi một chút
"Vừa lúc, nấu nhiều cho tôi một chén."
"Được!"
Mắt thấy người này thoải mái ngây ngô cười lùi về phòng bếp, "một nhà ba người" bốn từ này từ trong đầu Hứa Giai Kỳ hiện lên, Hứa Giai Kỳ lắc đầu, đẩy Tiểu Long Nhân đang ôm chặt ra thả xuống
"Hôm nay ngươi chơi cái gì a?"
"Đọc sách"
"Oh"
Tiểu Long Nhân nhắm mắt theo đuôi đi theo Mama Hứa Giai Kỳ đến phòng ngủ thay quần áo tháo trang sức, đem《 Thần bút Mã Lương 》đọc từ đầu tới cuối một lần không sót một chữ, đợi hai người đi ra, ba bát mì cải thìa lớn đã nóng hỏi đặt ở trên bàn
Hứa Giai Kỳ thốt lên: "Nhìn cô không có mập a, muốn ăn hai chén sao?"
"Tiểu Long Nhân" – Ngô Triết Hàm cầm chiếc đũa chỉ chỉ Tiểu Long Nhân
"What?"
Tiểu Long Nhân đã leo lên cái ghế, bàn tay nhỏ nắm đũa lên ở không trung kẹp chặt "bạch bạch" vang lên.
"Không uống sữa, ăn mì!"
"Xác định?"
"Giữa trưa Tiểu Long Nhân ở bên ngoài ăn một chén."
"Không tiêu chảy?"
Ngô Triết Hàm nhún nhún vai "Vừa rồi Baba kéo đến nhưng khỏe mạnh."
Tiểu Long Nhân quơ chân múa tay vui vẻ, "Ba ba, ha ha ha ha...... Ba ba!"
"Câm miệng!"
"Thật tốt quá, tiết kiệm được một khoản tiền mua sữa."
Hứa Giai Kỳ lúc này mới phát hiện tiền mặt trên bàn còn nguyên xi không nhút nhích
"Ừm, Tiểu Long Nhân biết chữ rồi, ngày mai tôi sẽ đưa nó đi thư viện, chạy ở bên ngoài tôi thật là không có đuổi kịp!"
"Ừm, cô xem rồi làm đi."
"Được."
Ba người không nói gì thêm, đều bận rộn "oạch oạch" hút mì sợi, trước khi ăn món do Ngô Triết Hàm nấu, Hứa Giai Kỳ chỉ dùng mì như một món ăn mà mình muốn tiết kiệm khi mua quần áo. Chưa bao giờ cảm thấy mình đang ăn cái gì
Hai người ăn ý ở bồn nước một người rửa chén một người lau khô, cánh tay cùng đầu ngón tay thỉnh thoảng đụng nhau, theo lý nên trò chuyện chút gì đó, nhưng cái này có chút lúng túng nếu không có việc gì sẽ không chủ động nói, Hứa Giai Kỳ quyết định phá vỡ sự im lặng —— "Cô còn sẽ làm cái gì?"
"Ngoại trừ người mẫu"
"Ngoại trừ nấu mì"
"Ạch, chỉ biết nấu mì"
"Mùi vị không tệ a"
"Thật?"
"Cô mở quán mì thì tôi sẽ đi a"
"Thật không?"
"Thật a", Hứa Giai Kỳ muốn biểu hiện một chút chân thành, buông khăn rửa chén xuống, xoay người mặt hướng đối phương "Với tôi mà nói đây chỉ là một bữa ăn kéo dài tính mạng, nhưng cô thật sự nấu ăn rất ngon"
"Nga, a."
Ngô Triết Hàm móc đầu, chẳng biết tại sao bên tai lại nóng bừng lên khi bị nhìn chằm chằm "Tôi rõ ràng là thích một người tóc dài a!"
"Ừm, ế, tiểu tử kia hình như đang gọi thì phải?"
Hứa Giai Kỳ vẩy vẩy lên còn không có thích ứng đường cong đuôi tóc ngắn, quay đầu liền chạy —— "Tên kia làm như vậy không được tự nhiên? Khiến cho mình đều không được tự nhiên...... Sẽ không đối với mình có ý nghĩ gì chứ?...... Về sau vẫn là ít gặp mặt đi, đúng!"
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top