Chương 5


Mạc Hàn xoa lên cái đầu trọc không có sừng của Tiểu Long Nhân bị chính mình bóp đau trừng mắt nhìn Hứa Giai Kỳ, Hứa Giai Kỳ xoa phía sau gáy nhìn chằm chằm Ngô Triết Hàm, Ngô Triết Hàm nhìn chằm chằm vào Tiểu Long Nhân với khuỷu tay bị bầm tím trên mặt đất. Tiểu Long Nhân bẹp miệng trừng mắt với người mới vừa vào cửa trượng nhị kim cương sờ không được Đới Manh, Đới Manh đem một lượt bốn người trong phòng nhìn chằm chằm một lần.......... Năm nhân vật quan trọng trong câu chuyện này cuối cùng đã được tập hợp lại.

Một phen tự giới thiệu thêm tóm tắt sơ lược của Mạc Hàn, Đới Manh cuối cùng cũng hiểu được tình hình hiện tại, hứng thú bừng bừng ý cười nhanh chóng nổi lên khuôn mặt, với công thức của cán bộ cấp trung trong tương lai của các doanh nghiệp nhà nước khách sáo hướng Ngô Triết Hàm vươn tay hào phóng —— "Hạnh ngộ hạnh ngộ, không nghĩ tới đứa trẻ...... Hey...... Cô nhanh như vậy liền xuất hiện."

Ngô Triết Hàm tính chất lịch sự cười cười, rút cái tay bị bóp đau về, từng cái biểu hiện của mỗi người ở đây đều thúc đẩy dục vọng muốn trốn thoát của Ngô Triết Hàm, đặc biệt là cái người đầu tròn mập kia, nàng vốn đang rất thích...... Thân sinh hài tử.

"Tôi đã rất nhân nghĩa" Hứa Giai Kỳ vội vàng không kịp chuẩn bị mà mở miệng "là nhìn cô nuôi nổi mới đưa tới cho cô"

"Tôi?"

Ngô Triết Hàm nhìn Hứa Giai Kỳ một cái, lại nhìn sang đứa trẻ đang ngặm sữa trong vòng tay của Mạc Hàn, trong đầu bắt đầu nhớ lại một lần cuối cùng nhìn thấy hàng ngàn chữ số trong thẻ ngân hàng của mình , thẻ tín dụng lại dự chi nhiều ít.

"Hứa Giai Kỳ, em thật đúng là bỏ được?"

Mạc Hàn hôn hôn trong ngực hài tử, thực sự không thể nào hiểu được hành vi "máu lạnh" như vậy lại phát sinh trên người bằng hữu của mình.

"Hừ, nếu như chị giống như em độc thân sống một mình tiền đồ xa vời lại có cái nghiêm như mẹ nhạc mẫu tự nhiên là bỏ được"

"Nhạc mẫu?" Đới Manh cau mày nhìn về phía Ngô Triết Hàm "Cô ấy đã nhìn thấy mẹ của chị chưa?"

Mạc Hàn ngại tức giận hét lớn "là mẹ nhạc phi"

"Ahh"

Mạc Hàn lại chuyển hướng sang Hứa Giai Kỳ "Giống như mẹ em ăn ngay nói thật nha"

"Ai sẽ tin a?"

Đới Manh và Hứa Giai Kỳ cùng đồng thanh

"Quả thật sẽ không tin"

Ngô Triết Hàm nhẹ giọng nói.

Nếu không phải là mình đích thân trải nghiệm, những người khác có nói nàng cũng sẽ không tin rằng điều phi thường này sẽ xảy ra, chứ đừng nói đến chủ nghĩa duy vật đi sâu vào não bộ và che chắn tất cả các thế hệ tưởng tượng.

Hứa Giai Kỳ bế Tiểu Long Nhân đang ngặm sữa trên mặt một đống thịt, bị Mạc Hàn chặn gỡ ra, xoay tay hướng Ngô Triết Hàm nói "Nó bú sữa một trận như vậy cô cũng thấy đấy, tôi thật sự nuôi không nổi, cũng không cần thiết liên luỵ hai người họ, nếu điều kiện cô không tệ, chính là cô.... Nè, cô đưa nó đi đi"

Ngô Triết Hàm gãi gãi đầu, "Nhưng tôi, sẽ không mang theo đứa trẻ."

"Mời bảo mẫu nha."

"Mời không nổi."

"Hừ," Hứa Giai Kỳ chọc chọc Mạc Hàn bên cạnh, "Chị xem, có người vô tình vô nghĩa ở đây nhưng chị không thèm chỉ một cái."

"Tôi thật sự, ít nhất hiện tại nuôi không nổi."

Ngô Triết Hàm, người luôn ghét phàn nàn với mọi người, bắt đầu gãi đầu. Nàng không ngờ rằng mình sẽ đột nhiên mô tả tình huống khó xử của mình với ba người lạ này.

______________

Hứa Giai Kỳ nhục chí ngã lưng xuống sô pha "Cho nên, cô là cái quá khí người mẫu, trụ chính là còn có thể kiếm tiền khi công ty phân phòng ở, qua không bao lâu liền sẽ bị thu hồi đi, quần áo đi show đều được tài trợ, làm tóc cũng ghi vào tài khoản công ty, mấu chốt là cô không hiểu được chính mình còn có thể lại công ty trong bao lâu?"

Mấy câu nói chói tai này, nguyên lai chính mình tình cảnh bị người đứng xem miêu tả lên thảm như vậy, Ngô Triết Hàm mười phần muốn tìm cái chỗ nào đó hảo hảo khóc một hồi.

"Không có việc gì, mọi người cùng nhau đồng kham cộng khổ, chờ đứa nhỏ này lớn lên thì tốt rồi, nhìn đứa nhỏ với tốc độ này, không cần một năm vóc dáng liền có thể cao hơn chị nữa nha."

Mạc Hàn người này, đừng xem ngày thường lãnh đạm, ở ngay lúc tình cảnh suy sụp chung quy lại có thể nói ra những lời có chút nhiệt

Hứa Giai Kỳ không có bị lời nói này làm cho ấm áp —— Bận rộn nửa ngày, vấn đề không có giải quyết, tìm ra người này cũng cho mình cuộc sống về sau nhiều thêm một phần xấu hổ, không đáng a..

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #75