Chương 3


Hai người đại khái mất năm phút đồng hồ mới thay phiên đem Hứa Giai Kỳ véo cho tỉnh, Hứa Giai Kỳ không muốn mở mắt, run rẩy bị véo đến đỏ cả người buồn bả nói "Hai người các chị, còn ở đây không?"

"Còn"

"Trong lòng bàn tay của em chính là cái gì?"

"Là con gái của em a"

Hứa Giai Kỳ lại hôn mê bất tỉnh.

--------

Ngày cá tháng tư ngày đó "Tiểu Long Nhân" đã bò loạn khắp nơi. Thật sự không thể tìm thấy một bộ quần áo trẻ nhỏ như vậy. Bộ chính là Mạc Hàn từ trên giường Hứa Giai Kỳ trộm lấy váy của con búp bê Barbie.

Thứ hai, tất cả mọi người phải đi làm. Hứa Giai Kỳ phải xin nghỉ một tuần để trông coi vị thần này.

Nàng gác chân trên ghế sô pha, thưởng thức cà phê hoà tan và nhìn thấy bóng của chính mình trên khuôn mặt của Tiểu Long Nhân đang cố gắng bò lên người mình. Tiểu Long Nhân càng muốn tác quái, cung mông chui vào trong dép lê, Hứa Giai Kỳ một tay cầm cái ly, một tay bế Tiểu Long Nhân lên giống bế mèo con lên trước mặt mình.

"Không giống ta a?...... Giống ai chứ?"

Hứa Giai Kỳ ở trong đầu nỗ lực nhớ lại sự xuất hiện của người phụ nữ khác trong đêm đó. Ngoại trừ mái tóc thẳng dài cùng xúc cảm ôn nhu, cái gì cũng nghĩ không ra.

Nàng nhấc đứa trẻ lại gần mặt mình hơn. "Ngươi thực sự là được ấp ra từ trong quả trứng kia"

Trong vòng một ngày uống hết nửa bình sữa bột mà Mạc Hàn đã mua, so với ngày trước đã béo hẵn ra, nhìn rất dễ thương. Lúc này nàng bị mấy ngón tay siết chặt rất khó chịu, ở trên không múa tay múa chân bĩu môi "Ác —— ác ——" réo lên không ngừng.

"Một chút cũng không giống ta, ta có thể không thừa nhận mình là mẹ ngươi"

"Cạch"

Một ngụm sữa sền sệt giống như bị áp lực phun ra từ một khẩu súng vào mặt của một hài tử

"Đau.. Trung khí có đủ a? Xem ta không đánh chết ngươi!"

Tiểu Long Nhân không mạnh nhưng lại có ý chí sinh tồn rất cao, vùng vẫy từ trong tay Hứa Giai Kỳ rơi vào sô pha, trong nháy mắt biến mất không dấu vết.

"Mình đây là nuôi một con chuột con a? Đi ra cho ta!"

----------------

Với chìa khoá, Mạc Hàn giữa trưa mang theo sữa bột mới mua cho Tiểu Long Nhân, vừa vào cửa liền la lên một tiếng "Xong rồi!"

Hứa Giai Kỳ đầu bù tóc rối cầm nĩa cầm côn từ trong WC ra tới, "làm gì?"

"Làm chị sợ muốn chết, chị tưởng nhà em cũng bị sao chép rồi chứ, chị còn tưởng không phải người ngoài hành tinh lại đem em bắt đi, chính là tổ chức nghiên cứu đem đứa trẻ này ngay cả em cũng mang đi mất"

Hứa Giai Kỳ sức cùng lực kiệt ngã xuống ở trên sô pha, "Chỉ cần có thể buông tha em, hiện tại em liền chủ động đem đứa trẻ này giao ra a!"

"Em có nhân tính không? là do em sinh ra đó! em không phải vẫn luôn nói về sau muốn sinh một cô con gái sao?"

"Đây là con gái bình thường sao? Mang theo nó về sau em làm thế nào còn có thể gặp người khác, đúng không?"

"Là lập gia đình sao"

"Đúng vậy, chị dạy em làm sao phải giải thích Tiểu Long Nhân" này cho người ta"

"Thảo nào cái người nam thân thiết kia gọi điện tới em đều cúp máy"

"Nếu không... phải làm gì đây? Tặng không cho hai người, các chị đều không cần."

Công việc tụi chị so với em còn bận hơn, làm thế nào mà...... Hài tử đâu?

"Tìm một buổi sáng, vừa lúc thay người tìm xem."

Vừa dứt lời, Tiểu Long Nhân từ sô pha phía dưới bay thẳng tới chân Mạc Hàn với vận tốc của một con mèo

"Lại lớn thêm một chút rồi, béo ị thật là đáng yêu mà"

Mạc Hàn bế đứa trẻ lên, thân mật hôn lên chiếc sừng nhỏ

"Chị lại mua sữa bột? một lần uống nữa bình, còn là uống đồ nhập, lúc này là mới vừa sinh ra, chị nói xem, em làm sao nuôi nổi nó với chút tiền lương này đây?"

"Không phải còn có chúng ta sao."

Thanh âm Mạc Hàn từ trong phòng bếp truyền đến, trên vai còn quải thêm đứa trẻ nhỏ đang uống sữa

-------------

Trong trường hợp gặp xui xẻo, người ta thường muốn thay đổi vận may, Hứa Giai Kỳ mới download trên điện thoại một cái app. Trong đó một chuyên gia chòm sao khuyên nàng ấy nên thay đổi kiểu tóc, nàng quả thực là kéo Mạc Hàn xin nữa ngày ở nhà giữ đứa trẻ, chính mình dọn dẹp một chút, nhịn đau đi đến tiệm tóc thượng hạng thiết kế một kiểu tóc.

Nàng nhẫn tâm cắt đi mái tóc dài 23 năm qua đã cho mình không ít hảo vận, tuy là nhà tạo mẫu tóc đề cử những hình ảnh xem ra rất đẹp, dù sao không biết được làm trên đầu mình hiệu quả như thế nào, người thích chưng diện như nàng khẩn trương đến tay chân lạnh cả người, tạp chí, điện thoại đi dộng gì cũng đều xem không nỗi, liếc mắt nhìn đông ngó tây trong mắt hiện lên một gương mặt giống như đã từng quen biết.

Nàng lấy bản thân năm đó ra khảo phi công cũng không có vấn đề gì, di động Ipad ba hợp một đều không thể chinh phục tốt thị lực, tinh tế mà cân nhắc nghiêng đầu hướng bảy giờ đưa lưng về phía cô gái cùng tuổi ở trong kính kia là khuôn mặt đoan trang yên tĩnh

"Giống như ai? Lông mày sao...... Đã quên...... Đôi mắt sao...... Nhớ không rõ...... Cái mũi sao...... cái mũi giống nhất...... Miệng...... Đúng, chính là nhỏ như vậy!...... Cằm......"

Ánh mắt người nọ từ trên tạp chí vừa rời ra, ở trong kính cùng nàng thẳng tắp đối mặt, bĩu môi một cái, có chút thật có lỗi tựa như né tránh ánh mắt.

"Vẻ mặt này..... chính là.."

Hứa Giai Kỳ tuyệt đối không muốn gặp lại người này, nó gợi lên hồi ức đêm đó khuất nhục là không nguyện ý nói chuyện nhân đạo. Nhưng mắt thấy Tiểu Long Nhân một ngày uống nguyên một bình sữa nhập, Tiểu Long Nhân ngày càng (thật là ngày càng ) lớn lên, nàng cùng hai người kia vốn là kiếm tiền có thể so với cu li, mà nhìn từ trong gương, người này mặt đồ đều là quần áo tinh xảo, chắc chắn là người giàu có và bình tĩnh ngồi ở nơi này, nơi rửa và thổi nhẹ là bay hàng trăm ngàn. Khí chất trầm ổn, càng không phải người làm công bình thường có thể với tới...

Lúc này nàng đã không quản được đêm đó Yến Minh ngâm mình lại bị đối phương quên mất không còn một mảnh sự tình, trong đầu "bùm bùm" tính toán......

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #75