Chương 2



Dưới ánh đèn phòng khách sáng chói, Đới Manh đem bóng con ngươi từ thấu kính trong khung thoát ra: "Hứa Giai Kỳ bị người ngoài hành tinh làm vật thí nghiệm cùng một nữ nhân hạ sinh một quả trứng?"

"Không sai a"

Mạc Hàn khẩu khí hời hợt dường như mỗi một người trên đời kể cả lúc này "You and I" xưa nay đều là từ trong trứng phá xác mà ra.

"Ngày kia mới là cá tháng tư, chị gấp làm gì chứ"

"Biết là em sẽ không tin, dù sao sự thật chính là như thế, tự tay chị đỡ đẻ a!"

Hai lông mày của Đới Manh bắt đầu toả ra, ngồi vào bên cạnh Mạc Hàn cùng nhau cùng một chỗ suy nghĩ hướng về phía ánh đèn khách sạn buổi tối 8 giờ, màu sắc ánh đèn này biến hoá vi diệu của đá pha lê trứng vịt muối.

"So với buổi chiều vừa lúc lòi ra nó đã lớn nhanh gấp đôi."

"Thật sao?" Đới Manh gỡ xuống mắt kính, dụi dụi mắt, ngón tay dính lên một hàng mi dài, "Chị biết, trên thế giới này người em tín nhiệm nhất chính là chị Momo......"

"Ừm"

"Còn Hứa Giai Kỳ?"

"Tương thân a"

"À"

"Chị cũng hiểu được em ấy suốt ngày mơ tưởng yêu đương a? Nghe nói mẹ em ấy lần này giới thiệu cho em ấy cái này cũng không tệ"

"Muốn nói yêu thương chính mình đàm luận nha, tương thân đó là vì kết hôn, không phải vì yêu đương mà"

"Em ấy sẽ không nói chuyện yêu đương chị cũng không phải không biết, em ấy sẽ không nói chuyện với bất cứ ai em ấy thích. Nó có thể phù hợp hơn để em ấy yêu sau khi kết hôn."

"Ừm...... Nhưng, vấn đề là em ấy không phải mới vừa đẻ trứng sao?"

"Chị cũng hỏi em ấy nếu em ấy muốn ngồi cử trong một tháng. Em ấy nói rằng mình không thoải mái với điều này. Không đi ra ngoài một chút sẽ có lỗi với chính mình"

"Cái này, chị ngày mai trở về sẽ đưa cho em ấy."

"Em ấy từ bỏ, gọi em tìm một nơi chôn cất."

"Không vội, cái này lấp lánh nói không chừng là loại hiếm có, có thể đổi không ít tiền a"

"Hai người các người thật sự không hổ quan hệ mật thiết lớn lên, chỉ nghĩ cho lợi ích của mình"

"Bất quá chỉ là một quả trứng nha"

"Chị cảm thấy được bên trong có sinh mệnh"

"Trời ạ..."

Đới Manh vỗ trán nhắm hai mắt lại, "người ngoài hành tinh" "đẻ trứng" "ở cữ" "ấp trứng" những thứ này quá xa với cuộc sống của nàng, nàng quyết định vẫn là ngày mai tự mình tìm Hứa Giai Kỳ hỏi cho ra nhẽ cho thỏa đáng.

Mạc Hàn bế lấy cái trứng kia tựa như bế một hài tử vừa mới ra đời, nhẹ nhàng dựa vào vai Đới Manh "A, chúng ta cũng có thể có một kết tinh thật tốt, con mắt giống em, cái mũi giống chị..."

"Phụt..!"

Đới Manh mới vừa đút trong miệng một ngụm "Trà Mo" đường đỏ trà sữa phun ra xa hai mét ......

___________

Mạc Hàn ngủ ra một thân mồ hôi, từ phía sau lưng được bao quanh bởi Đới Manh, quả trứng trước ngực không ngừng phát nhiệt, trứng thuỷ tinh nở lớn, lúc này đã là trứng đà điểu

Sáng sớm, từ phòng tắm tắm rửa xong bước ra, cô đang lau tóc, khăn mặt rớt xuống chân...

Đới Manh mở ra một mực vỗ mặt mình, mở to mắt, Mạc Hàn đang nửa vui nửa buồn hai tay giao trứng ở trước ngực quỳ ở bên giường.

"Ngày hôm nay cuối tuần a, em dậy sớm như vậy làm gì"

"Ấp ra tới ai!"

"fu......"

Đới Manh bị chân của món đồ chơi trần trụi đạp nhẹ một cái, quay đầu nhìn lại, đó không phải là hài nhi sinh non, đứa trẻ cởi truồng tứ chi kiện toàn sao?

Mà cái trứng thuỷ tinh kia tựa như vỏ trứng lúc này giống một vài miếng vỏ cam nằm xoài trên bàn tay bên cạnh...... Xem ra là bán không đủ giá.

_________

Hứa Giai Kỳ còn buồn ngủ từ trên cánh cửa miêu nhãn lý nhìn thấy khuôn mặt tươi cười hiền lành ôn nhu của Mạc Hàn, người cầm cái này biểu lộ đối với mình thời điểm kế tiếp cũng sẽ không có chuyện gì phát sinh tốt

Cô không nhịn được nhấc cánh cửa năm lần để mở khóa cửa, một trong cái khăn tắm lộ ra một đứa bé to lớn với một cái sừng nhỏ đập trước mặt nàng, cái miệng nhỏ nhắn bĩu môi giống ăn cá trong hồ nhân tạo trong công viên. Giống như hai con cá koi, đôi mắt đen to như hạt đậu đang hét vào mặt nàng ...

"Thứ gì a"

Nàng lui thẳng một đường về phía sau ngã vào trên sô pha.

Đới Manh cười trên nỗi đau của người khác, khuôn mặt tươi cười từ đằng sau quái vật nhỏ dần hiện ra đến —— Chúc mừng em nha Hứa Giai Kỳ, là con gái a! Đừng sững sờ nha, đứng lên và cho con bú sữa mẹ đi!

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #75