Chap 4: Thảm họa 1

Đập vào mắt cô, đang có rất nhiều người đang ngủ ở đây. May sao, nàng chỉ nằm một mình. Trên trán vẫn còn cái khăn ấm, cô nhẹ nhàng đi lên giường nàng nằm. Vừa sờ vào trán nàng liền hoảng hơn, nó vẫn nóng. Cô nhẹ nhàng bỏ cái khăn ra, để tay mình lên đó. Nàng cảm nhận được thứ gì đó mát trên trán, rất muốn mở mắt ra nhưng cơn sốt làm nàng mệt mỏi không thể mở mắt được. 

Cô nhẹ nhàng thu hết đống nước trong chậu vào không gian, lôi ra một trai nước lớn và đống đồ  mua cho nàng bỏ ra ngoài. Đổ hết nước vào chậu liền dặt khăn đắp lại cho nàng một cách nhẹ nhàng. Cứ như vậy một tiếng sau, cô ngồi chăm sóc nàng một cách ôn nhu. Thấy tình hình đã ổn hơn, cô liền để đống thuốc và hoa quá lên đầu giường trỗ nàng nắm. Cúi xuống nói nhẹ vào tai nàng" Em đi đây, mấy hôm nữa gặp lại" 

Vừa dứt câu, cô nhẩy ra cửa sổ rồi biến mất, nàng khi nghe được câu đó liền hét toáng lên" VƯƠNG DỊCH!!" Kích động đến mọi người đang ngủ. 

"Có chuyện gì vậy, Châu Châu" Dao Dao liền mở đèn lên hỏi thăm. 

"Vừa..vừa nã..y có ai đó lẻn khụ..khụ vào đây thì phải" Nàng cố gắng nói từng câu cho mọi người nghe 

"Làm gì có ai" Trần Kha ngó ra cửa sổ nói

"Kìa, trên giường Châu Tỷ có gì kìa" Đan Ny quan sát sung quanh liền nói. 

"Sao lại có mấy thứ này ở đây?" Dao Dao leo lên trỗ nàng nằm rồi hỏi

"Mình không biết, khụ..khụ mình chỉ nghe thấy "em đi đây!" khụ..khụ giọng nói đó rất quen"  

"Thau nước vẫn còn rất mát, cả cái chai nước này nữa. Nó ở đâu ra, sao lại suất hiện ở đây"

"Mình không biết, khụ khụ... cứ có cảm giác ai đó vừa trăm sóc mình ý" 

"Không lẽ là Vương Dịch" Thư Kỳ ngồi suy nghĩ một lúc liền nói. 

"Cũng có thể, chắc cậu nói cho nó biết mình bị bệnh rồi à" 

"Ừ" 

"Biết nó còn sống là được rồi, mọi người đi ngủ đi còn sớm mà" Nhất Kỳ vừa gáp vừa nói. 

Cuộc trò chuyện được kết thúc tại đây, mọi người ai về trỗ đấy ngủ tiếp. Nàng cứ nằm vậy, vừa vui vừa lo. Liệu em ấy đang định làm gì, cứ nằm như vậy rồi lại chìm vào giấc ngủ. 

'Còn 11 ngày nữa nó mới đến, mình phải đấy nhanh tiến độ' Cô chạy ra khỏi ktx dùng cách cũ trộm vật tư, lần này cô chỉ chăm chú vào thịt cá mì và xúc xích. Cứ như vậy cô càn quét hết siêu thị lớn ở Thượng Hải. Vụ việc cô gây ra đã làm mọi người hoang mang một phen, không chỉ có vật tư. Đến cả vật liệu xây dựng cũng bị cô càn quét hết một lượt, thu về rất nhiều vật tư cần thiết dùng đến đời sau không hết. 

######################

Cô cứ như vậy đi hết các siêu thị trong thành phố khác, trước 5 ngày thảm họa. Cô vẫn ung dung đi trộm vật tư, đang trộm máy phát điện thì thấy một cơn sao băng vụt lướt qua. 

'Nó đến rồi, còn 5 ngày nữa cơ mà. Sao lại đến nhanh hơn dự kiến chữ' Cô thu máy phát điện và một số thứ cần thiết khác vào không gian. 

Chạy về khách sạn bật nguồn máy lên, rất nhiều thông báo trên máy. Cô không quan tâm nhiều liền vào wechap nhắn cho mọi người.

Nhóm kiếm người

Nhất Nhất
Xin lỗi đã để mọi người lo lắng

Dao Dao
Mày hiện giờ đang ở đâu, biết bọn tao lo cho mày lắm không

Nhất Nhất
Khoang hắng chửi, mọi người hay phòng sắn một con dao bên người mau

Nhất Kỳ
Mày định làm gì

Trần Kha
Đang yên đang lành bắt bọn tao phòng dao, mày có bị điên không

Châu Châu

Về thôi Nhất Nhất

Nhất Nhất
Bây giờ thì chưa được, mọi người nhớ cẩn thận. Cứ phòng trước một con giao bên người cho em

Lếu không ai làm theo lời em nói sẽ chết đây

Từ Xuẩn
Sao lại chết, mày dạo này bị sao đấy. Đi biệt tăm biệt tích như thế, rồi lại nói nhảm nhí gì vậy 

Dao Dao
Mày có về không thì bảo

Nhất Nhất 
Để em nói hết. Cứ phòng theo con dao và ít thức ăn và nước uống, nhất là khi nghe tin đang có thiên thạch dơi xuống trái đất thì đừng ra ngoài đường và tiếp súc với ánh mặt trời càng không được

Châu Châu 
Có chuyện gì sẽ sẩy ra à, sao trông em hoảng hốt vậy

Thư Kỳ
Đúng rồi đó

Nhất Nhất
Phải nghe theo tôi, đừng nói cái này cho bất kì ai. Lòng người khó đoán

Nhất Nhất đã off

Nhất Kỳ
Con kia, mày nói vậy là sao.

Mày có giải thích không hả

Dao Dao
Nhất Kỳ bình tĩnh, tạm thời cứ nghe theo nó đã xem nó sẽ làm gì.

Đợi nó về, bắt nó giải thích. 

Cuộc nhắn tin tạm thời kết thúc, cô thoát ra thu thập nốt vật tư. Đến khi sáng, cơn sa băng mới lại bay qua. Ai cũng thấy phấn khích khi thấy được cảnh tượng này, nhưng đâu biết thảm họa sắp ập đếm. 

#################

Sáng hôm sau, cô đi đến trang trại rau mua hết hạt giống ở đây. Cô lôi chiếc xe bọc thép ra rồi phóng về Thượng Hải một cách nhanh chóng. Sau khoảng 1 tiếng đi xe, mưa sa băng bắt đầu dơi xuống. Chúng nắm vào toàn bộ căn cứ quân sự trên toàn thế giới để phá hủy.

"Khốn khiếp, tại sao nó lại sẩy ra lúc này chứ" Cô không phục liền đạp Ga phóng thẳng đi tiếp.

Chỉ cầu mong là mọi người không sao. Tầng ozon bị thủng, tia ánh sáng từ mặt trời chiếu xuống. Tao ra sự kiện trấn động toàn cầu. Vụ nổ khắp nơi trên thành phố được phát ra, nơi đâu cũng hỗn loạn. Từng người bị chiếu sáng chết đi rồi lại đứng dậy lao vào cắn xé người khác. Cuộc thảm sát đầy nghê dợn. Những cái xác vô hồn đang được từ từ nhân lên một cách nhanh chóng, hết cách cô đàng đi đường cao tốc về lại trỗ mọi người nhanh nhất có thể.

Đang đi trên đường lại có giấu hiệu hết xăng. "Mẹ nó, sao lại hết lúc này trứ. Cái tia nắng này phải đợi 2 tiếng mới ra được mà, khốn khiếp" Cô giờ đây chỉ biết bất lức, liền mở điện thoại nhắn cho mọi người, cầu mong họ không sảy ra chuyện gì.

"Rep đi chứ, tại sao mọi người không rep. Mình làm tất cả cúng không ngăn được sao, ahhahah" Cô điên loạn hét lên, làm kích động đến bọn zombie bên đường, nhưng may sao bọn chúng bị ngăn lại giữa thanh chắn không sang được.

"Bọn chó này" Cô tức lên, liền lôi vài khẩu súng ra bắn bọn trúng. Cứ một viên một mạng, cả đàn zombie bị tiêu diệt chưa đầy 30p.

"Rep đi, chỉ cần một người thôi" Cô bỏ vũ khí xuống cầm điện thoại cầu mong. *Tình* tiếng điện thoại vang lên là tin nhắn của mọi người.

Nhóm Kiếm Người

Trần Kha
Có chuyện gì đang sẩy ra vậy, ở đâu cũng hỗn loạn cả

Nhất Nhất
Ở đâu thì ở yên đây, bây giờ đừng ai tiếp súc với ánh mặt trời

Từ Xuẩn
Truyện gì vậy, bọn chị đang trốn trong lớp

Châu Châu
Khắp nơi toàn tiếng cắn xé, mọi người đang rất hoảng loạn

Dao Dao
Nó như zombie vậy

Nhất Nhất
Có mang theo đủ đồ em bảo không

All

Nhất Nhất
Đợi em quay trở lại, chỉ cần một ngày thôi. Đừng ai chết đấy

Nhất Kỳ
Mày định làm gì, bọn tao sẽ lên sân thượng trước trờ mày

Nhất Nhất
Không được, nó rất nguy hiểm

Trần Kha
Không sao đâu, mày phải tin tưởng bọn này

Từ Xuẩn
Mấy cái bọn zombie này nhắm nhò gì, bọn tao còn bảo vệ được mày nữa là

Nhất Nhất
Đến giờ này vẫn còn nhây được. Đành chịu thôi, ai biểu tôi có đám bạn giám nói giám làm chứ

Thư Kỳ
Cậu đừng có nhây nữa Từ Xuẩn

Châu Châu
Đúng rồi đó, không biết bao giờ mình sẽ là con mồi của chúng đây

Nhất Nhất
Chị không được nói vậy, phải đợi em trở lại. Không là đừng trách

Có kế hoạch thì hành động đi, em đi trước


Cô đi ra khỏi xe đến bên mấy cái xác thử mổ não chúng ra xem có thứ gì không, tiện đổ thêm xăng xe.

'May qua có hai viên thức tỉnh bóng tối với sét và vài viên ma thạch năng lượng cấp thấp. Chuyến này ngon rồi' cô thu thập hết chúng rồi đi vào xe phóng đi tiếp.

Đang tập trung lái xe, liền cảm nhận được luồn năng lượng đang được hấp thụ. Một bên sét một bên là bóng tồi đang đầu tranh đi vào cơ thể .

'Chuyện gì vậy, nó đang được mình hấp thụ. Kiếp trước chỉ được thức tỉnh có 1 sức mạnh thôi mà'

'Cảm giác này nó lạ lắm' Cô vẫn đang suy nghĩ thì bỗng nhiên tay phải thì sét chuyền vào tâm trí, tay trái lại cảm nhận được luồn bóng tối đang giần bao phủ. Không suy  nghĩ nhiều nữa, liền nuốt hai viên đó vào bụng. Nguồn sức mạnh được bùng phát, cơn đau đớn do sét dật cũng không làm cô lo gại. Sau khi cơn đau qua đi, hai nguồn sức mạnh mới đã trào dâng trong người một cách mạnh mẽ.

Cô vẫn chưa tin là mình đã hấp thụ được hai nguồn sức mạnh này. Nhưng cô tập chung mài lái xe tiến thẳng về phía trước. Vừa tập chung lái xe vừa phấp thụ thêm nguồn năng lượng từ mấy viên mà thạch còn xót lại. Đến đợt hết xăng tiếp theo đã qua 4 tiếng đi đường. Cô đi xuống thấy trạm xăng ngay đo liền ngứa nghề trộm nốt mấy thứ ở lặt vặt ở đây.

Xung quanh giải rác rất nhiều zombie, cô liền dút một thành kiếm ra bọc thêm lớp sét vào thanh kiếm thử sức mạnh mới. Nhờ hai sức nguồn mạnh mới hấp thụ được, giờ đây cô đã có sức khoẻ hơn người. Nó giúp cô tàn sát hết mấy con zombie giải rác ở đây một cách nhanh chóng. Đến con cuối cùng, cô liền mổ não chúng ra kiếm ma thạch.

Lần này số lượng lớn hơn, cô kiếm được 1 viên hệ hoả, 1 viên thức tỉnh ngấu nhiên, số còn lại là ma thạch cấp thấp.

Cứ như vậy, cô phóng xe trên đường như bay. Có vật cản liền bị hút vào không gian. Các trạm đổ xăng cũng không được tha, lấy tất cả các vật tư và ma thạch từ những con zombie cấp thấp. Liền thu thập được rất nhiều ma thạch cần thiết.

Cô đi đến đâu đều càn quét hết sạch vật tư ở đây. Đến rìa thành phố Thượng Hải, một đám zombie đang tấn công con người, tạo ra khung cảnh rất hỗn loạn. Tiếng hét của những người hoảng loạng càng thu hút thêm nhiều xác sống

"Mẹ kiếp, bọn này cản đường quá" Cô liền buột miệng chửi thề.

"Đi đường vòng thì xa, liều vậy"

Cô kiếm một khu vắng vẻ bên rìa thành phố, rồi đi xuống đổ thêm xăng. Sau khi hoàn tất, cô cố tình lùi lại chục bước, lôi 1 khẩu súng lục và 2 thanh kiếm ra. *Pằng* tiếng súng được bắn ra, thu hút rất nhiều xác sống đến. Chúng liền lao vào trỗ phát ra tiếng động lớn kia, mục tiêu chính là cô người vừa bắn súng. Từng đoàn xác sống lao về phía cô, nhưng trong số đó có một con nổi trội đang chạy rất nhanh. Tiếng nó chạy làm cho mặt đất dùng chuyển.

Nó đang đến......

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top