Chương 9: Còn nữa...môi cô rất mềm, tôi rất thích!
Thẩm Mộng Dao đuổi theo Ảo Ảnh một lúc rất lâu, đến gần bãi đất hoang thì mất dấu tên đó, Thẩm Mộng Dao có chút tức giận "Lại để cho tên đó thoát, chết tiệt"
"Ai thoát?" Ảo Ảnh xuất hiện từ phía sau, áp chế 2 tay cô nàng ra phía sau, cả người đều dựa sát vào lưng của Thẩm Mộng Dao
"Ảo Ảnh, cô làm vậy mà đáng mặt hảo hán sao?" Thẩm Mộng Dao cười nửa miệng nói
"Chỉ cần bắt được người thì đều không sao? Còn quản chi mấy cái đạo lý đó" Ảo Ảnh cười nói, nụ cười này khiến Thẩm Mộng Dao tức giận "Thả tôi ra, nếu không đừng trách".
"Bình tĩnh, nói chuyện vài câu được không?" Ảo Ảnh đột nhiên nghiêm túc nói
"Chúng ta không có chuyện gì để nói" Thẩm Mộng Dao gằn giọng nói
"Về chiếc vali?" Ảo Ảnh cười khẽ, giọng điệu có chút bỡn cợt khiến Thẩm Mộng Dao có chút không vui.
Mãi đến một Thẩm Mộng Dao mới có chút dịu lại, cô nhìn vào mắt Ảo Ảnh để xác nhận xem những gì tên đó nói có đúng không.
"Tôi không gạt cô, hiện tại tôi muốn nói chuyện với cô về chiếc vali" Ảo Ảnh buông Thẩm Mộng Dao ra để thể hiện chút thành ý cũng như xác định lại lời nói của mình là đúng sự thật.
"Tôi tạm tin cô" Thẩm Mộng Dao lạnh lùng nói
Ảo Ảnh ngồi xuống một đường ống nước bỏ hoang đã lâu nhìn chầm chầm vào Thẩm Mộng Dao, chờ đợi cô ấy mở miệng trước.
"Cô muốn nói gì?" Có lẽ là vì thấy người kia cố ý im lặng mà nhìn mình rất lâu nên Thẩm Mộng Dao đành bấm bụng mà lên tiếng trước
"Lí do cô xuất hiện là vì chiếc vali?" Ảo Ảnh nhìn cô nói, giọng nói có chút nghiêm túc không còn vẻ bỡn cợt như trước đó.
"Đúng vậy. Vì cô đã phá rất nhiều vụ làm ăn của ông chủ... cho nên ông ta cử tôi đến đây khử cô và lấy lại chiếc vali cho lão ta" Thẩm Mộng Dao lúc đó không biết bản thân bị gì mà khi nói những lời đó xong cô có cảm giác bản thân mình như một đứa trẻ đang nói dối mà bị người lớn phát hiện vậy.
"Chỉ có vậy thôi sao?" Ảo Ảnh vẫn nhìn thẳng vào mắt Thẩm Mộng Dao nói
"Chỉ...chỉ vậy thôi" Thẩm Mộng Dao lúc này chỉ biết ấp úng mà trả lời, nhưng cô có cảm giác đôi mắt của người đối diện khiến cô không thể nói dối, đôi mắt đó rất đẹp luôn khiến Thẩm Mộng Dao bị nó thu hút.
Ảo Ảnh không nói gì chỉ nhìn chằm chằm vào người đối diện, đôi mắt hiện lên một tầng sương mờ ảo khiến người đối diện khó mà nhận ra là cô đang suy nghĩ gì lúc này.
"Thẩm Mộng Dao" Ảo Ảnh bất ngờ gọi ra một cái tên làm Thẩm Mộng Dao ở phía đối diện trợn tròn mắt ngạc nhiên khi tên đó biết tên của cô "Sao...sao?"
"Cô nói dối rất dỡ tệ" Ảo Ảnh lại lắc đầu nói tiếp, giọng nói có vẻ rất bất lực pha lẫn một chút nuông chiều.
"Cô..." Thẩm Mộng Dao chính thức á khẩu, cô không biết bản thân nên nói gì tiếp theo, cổ họng dường như có gì đó nghẹn lại khiến cô không nói được câu nào tiếp theo.
Ảo Ảnh không nói gì chị đi lại gần Thẩm Mộng Dao, đưa tay lên tháo chiếc khẩu trang mà cô đang đeo, nhẹ nhàng in lên môi cô một nụ hôn thật nhẹ. Tuy cách một lớp vải nhưng Thẩm Mộng Dao vẫn có thể cảm nhận được hơi thở ấm nóng của người kia.
Trong khoảnh khắc đó Thẩm Mộng Dao quên luôn đi việc bản thân cần phải đẩy cái tên đang hôn cô ra, đến lúc người đó buông ra thì cô mới hoàn hồn mà tức giận giơ súng lên nhắm thẳng vào giữa trán của người đó.
"Cô muốn chết?" Thẩm Mộng Dao tức giận nói
"Cô lấy súng chỉa thẳng vào đầu tôi rồi bây giờ lại hỏi tôi muốn chết?" Ảo Ảnh giơ hai tay ra sau đầu nói, giọng nói rất nhẹ nhàng như đang nói chuyện với một người bạn.
Không gian bỗng nhiên yên lặng bất thường, Thẩm Mộng Dao thấy người kia không nói gì chỉ im lặng mà nhìn cô thì bất giác cảm thấy ngại ngùng.
"Cẩn thận với Thích Dư Châu, cô ta cùng Lão Diệp là một phe" Ảo Ảnh nói
"Một phe?" Thẩm Mộng Dao khó hiểu hỏi lại
"Tôi chỉ nói vậy thôi, vẫn là nên cẩn thận. Còn chiếc vali thì một thời gian sau tôi sẽ trả cho cô, tôi cũng không cần nó cho lắm" Ảo Ảnh nói xong liền dán sát gương mặt mình vào mặt Thẩm Mộng Dao.
"Còn nữa...môi cô rất mềm, tôi rất thích!"
Chưa kịp đợi Thẩm Mộng Dao nói hết thì Ảo Ảnh đã nhanh chóng rời đi, khi nghe xong câu nói đó Thẩm Mộng Dao đứng hình mất mấy giây đến lúc nhận ra thì tên đó cũng đã rời đi từ lâu rồi.
Mặc dù có chút tức giận nhưng mà Thẩm Mộng Dao chỉ cảm thấy tim mình đập rất nhanh khi người kia hôn mình, tay còn bất giác đưa lên chạm nhẹ vào môi mình nữa, môi cô vẫn còn dư lại một chút hơi ấm sau nụ hôn vừa rồi.
Thẩm Mộng Dao lái xe trong tình trạng rối rắm, cô đang suy nghĩ không biết mọi chuyện rồi sẽ ra sao. Thật không ngờ tên Ảo Ảnh đó lại biết thân phận của cô và hơn hết là cô ta còn nói Thích Dư Châu cũng Lão Diệp là một phe.
Nếu như những lời mà Ảo Ảnh nói là thật, thì Thích Dư Châu đã phản bội lại ông chủ. Cô ta là cánh tay phải của ông chủ ở thành phố S này vậy mà cô ta dám phản bội lại ông chủ.
Mãi lo suy nghĩ cho nên Thẩm Mộng Dao xảy ra tai nạn xe với người khác, cú tông khiến cô nàng văng ra khá xa, lưng đập xuống mặt đường khiến cô đau đớn.
Thẩm Mộng Dao khó khăn đứng dậy, cả người sau cú va chạm đều đau nhức, lòng bàn tay cô đã bị trầy một mảng lớn lúc vô tình chạm vào vải vóc quần áo liền cảm nhận một mảnh đau rát.
"Cô không sao chứ?"
Đối diện Thẩm Mộng Dao là một người con gái rất cao, người đó cũng đang đỡ một cô gái khác đứng lên. Thẩm Mộng Dao thấy hai người đó không bị gì nên cũng nhanh chóng nói một câu không sao liền dựng lại chiếc xe rồi rời đi.
"Này cô gì ơi?..." Trương Hân ngẩn người một chút liền sựt tỉnh gọi với theo nhưng cuối cùng chỉ nhìn thấy được bóng lưng của người kia. Hứa Dương Ngọc Trác chậm rãi đứng lên, đưa tay vịnh lên cánh tay của Trương Hân rồi cũng nhìn theo bóng lưng của cô gái kia rời đi.
"Bộ cậu quen cô gái kia hả?" Hứa Dương vừa xoa eo vừa nói
"Không có, chỉ là cô ta sử dụng mùi nước hoa rất giống mùi nước hoa mà người mẹ quá cố của mình hay sử dụng thôi. À mà eo cậu có sao không? Có cần mình đưa cậu đến bệnh viện không?" Trương Hân đưa tay lên eo Hứa Dương xoa nhẹ giúp cô bớt đau.
"Mình không sao, về thôi. Về nhà mình xem vết thương cho cậu" Hứa Dương thấy cánh tay Trương Hânđang chảy máu nên cũng lo lắng.
"Được"
-------------------------------------------------------------------------------
Xin lỗi mọi người, vì dạo này mình có chút bận nên không thể ra chap thường xuyên.
Nhưng mình sẽ cố gắng ít nhất một tuần mình sẽ ra 2 chap để mọi người đọc.
Mọi người đọc xong nhớ vote cho mình nha.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top