Chap 12


Ngày thứ hai ở trong phòng tập luyện Trương Ngữ Cách cũng không nhìn thấy thân ảnh quen thuộc kia, nàng có chút bất an, nhưng lại không biết cái bất an này bắt nguồn từ nơi nào.

Đột nhiên, nàng nhìn thấy cách đó không xa Mạc Hàn đang cùng Đới Manh nói gì đó, sau đó ánh mắt Mạc Hàn liền rơi xuống trên người nàng.

"Ngữ Cách, hôm nay Khổng Tiếu Ngâm buổi sáng nói nàng tối nay đến, nhưng bây giờ nàng cũng không có đến, chị phát cho nàng cái wechat, nàng cũng chưa trả lời. Em có thể giúp chị đến ký túc xá xem nàng một cái không? Chị ở chỗ này đi không được."

Mạc Hàn vừa nói vừa đưa thẻ trường cho Trương Ngữ Cách, mặt mày bên trong là mấy phần lo lắng.

Trương Ngữ Cách gật gật đầu, không khỏi nhớ tới hôm qua Khổng Tiếu Ngâm thân ảnh mệt mỏi, bước nhanh chạy ra khỏi phòng.

Đây là lần chạy nhanh nhất từ trước đến nay của Trương Ngữ Cách, nàng không lo tránh né hố nước trên đất, một đường chạy vội đến ký túc xá của Khổng Tiếu Ngâm

Nàng dùng thẻ của Mạc Hàn mở cửa, trong phòng đen kịt một màu. Nhưng trực giác nói cho nàng biết Khổng Tiếu Ngâm ở bên trong

Nàng muốn đưa tay mở đèn lên, lại nghe thấy một tia thanh âm yếu ớt khàn khàn từ bên trái trên giường vang lên.

"Momo, đừng bật đèn."

Cái thanh âm suy yếu này khiến lòng Trương Ngữ Cách đau nhói, nàng chậm rãi hướng đi bên giường, chậm rãi ngồi xổm xuống, mượn ánh sáng yếu ớt, đối người trên giường nói.

"Tỷ tỷ, là em"

Xưng hô thế này khiến Khổng Tiếu Ngâm một mực hữu ý vô ý nâng lên, nàng luôn luôn nói Trương Ngữ Cách nhỏ hơn nàng, thì phải gọi nàng một tiếng tỷ tỷ.

Nhưng Trương Ngữ Cách không nguyện ý dùng xưng hô thế này trói chặt quan hệ hai người bọn họ

Nàng không muốn chỉ làm muội muội của nàng.

Huống hồ, nàng cũng vẫn muốn thăm dò thái độ của Khổng Tiếu Ngâm trước, cho mình giữ lại một đường sống có thể thoái lui

Thế là nàng mới một mực cố chấp gọi nàng là học tỷ.

Tỷ tỷ xưng hô thế này, thân mật nhưng lại xa cách.

Nhưng bây giờ trạng thái của Khổng Tiếu Ngâm thật sự là khiến trong lòng nàng mềm nhũn, ngay tiếp theo nàng phun ra hai chữ này thời điểm cũng là mềm giọng xuống

Người trên giường động động, sau một khắc, một tay ấm áp liền kéo lấy ống tay áo của Trương Ngữ Cách, làn da nóng hổi tiếp xúc khiến nội tâm nàng giật mình, nhưng lần này nàng cũng không có né ra.

"Ta..Tako?"

Tựa như thanh âm mèo con kêu lên tên thân mật nhất của Trương Ngữ Cách, nàng chỉ cảm thấy hô hấp nặng nề, trong lòng thật giống như bị dòng điện đánh trúng xốp giòn ngứa đến cực điểm.

"Là em"

Trương Ngữ Cách giống đối đãi tiểu hài tử lại một lần nghiêm túc đáp trả câu hỏi của Khổng Tiếu Ngâm

"Đầu giường có đèn bàn, có thể mở."

Trương Ngữ Cách nghe vậy đứng dậy muốn đi mở, không ngờ lại bị Khổng Tiếu Ngâm nắm cổ tay

"Đừng đi"

Nàng có chút không biết nên khóc hay cười, đành phải nhẹ nhàng nắm chặt ngón tay Khổng Tiếu Ngâm, nhẹ nhàng nói.

"Tỷ tỷ, em phải đi mở đèn, nếu không em không có cách nào chiếu cố chị"

Khổng Tiếu Ngâm sau khi nghe xong ngoan ngoãn buông tay ra, nhưng vẫn là không yên lòng xoay người nhìn Trương Ngữ Cách.

Đầu của nàng có chút mê man, trong dạ dày cũng không tính quá dễ chịu, toàn thân càng là mềm yếu bất lực.

Có thể trong lòng lại bị ấm áp lấp đầy

"Tako."

Nàng thăm dò tính lại kêu một tiếng, hi vọng đây không phải giấc mộng của mình. Rõ ràng nàng thích người tổng đối nàng nhiệt tình không mặn không nhạt, thậm chí lạnh lùng băng băng.

Nhưng bây giờ, tại bên giường người lại ôn nhu làm nàng cảm thấy không chân thực.

"Em ở đây tỷ tỷ."

Trương Ngữ Cách vừa mở đèn lên liền nghe thanh âm của Khổng Tiếu Ngâm, nàng trong lòng có chút dập dờn, đưa tay một lần nữa nắm chặt bàn tay Khổng Tiếu Ngâm.

"Không phải là mơ"

Khổng Tiếu Ngâm nhỏ giọng thầm thì nói, sau đó nàng cầm thật chặt cái tay kia, trên mặt đẩy ra một vòng nụ cười

Thật tốt, nàng rốt cục có thể gọi nàng là Tako

Thật tốt, nàng tới chiếu cố nàng.

Trương Ngữ Cách nhìn xem Khổng Tiếu Ngâm lại lâm vào ngủ say không khỏi nhíu nhíu mày, nàng lặng lẽ buông tay bị nắm chặt ra, đặt ở trên trán Khổng Tiếu Ngâm sờ lên.

Thoạt nhìn là phát sốt, Trương Ngữ Cách một bên đứng dậy xuống lầu một bên nghĩ đến.

Nàng khi trở về cầm nhiệt kế cùng thuốc hạ sốt, nhìn xem người trên giường ngủ say, không khỏi lộ ra một vẻ ôn nhu.

"Tỷ tỷ, tỉnh dậy, đo nhiệt độ thân thể"

Khổng Tiếu Ngâm ung dung tỉnh lại, thuận theo đem nhiệt kế kẹp ở dưới nách, lại mê man giữ chặt tay Trương Ngữ Cách, cố gắng mở to mắt nhìn xem nàng.

Trương Ngữ Cách vỗ nhè nhẹ lấy nàng, ra hiệu mình sẽ không rời đi.

"Còn tốt, 37.8℃, dạng này cũng không cần uống thuốc hạ sốt. Nhưng phải đem thuốc cảm mạo uống"

Vừa nói, Trương Ngữ Cách rót cho Khổng Tiếu Ngâm một ly nước nóng, đem thuốc cảm mạo đổ hai viên đút vào trong miệng người sinh bệnh, lại từ trong ngăn tủ cầm một cái khăn lông, làm nó ướt bằng nước nóng, đặt ở trên đầu Khổng Tiếu Ngâm.

Sau khi thu xếp ổn thỏa cho Khổng Tiếu Ngam, Trương Ngữ Cách cầm qua điện thoại phát tin wechat cho Mạc Hàn, sau đó dời cái ghế ngồi ở bên giường Khổng Tiếu Ngâm.

Nàng do dự mãi, cuối cùng vẫn nắm chặt tay Khổng Tiếu Ngâm, ánh mắt nhu hòa nhìn về phía người vừa ngủ.

Làm muội muội của nàng cũng được, nàng không thích nàng cũng được. Chỉ cần có thể nhìn nàng như vậy, chỉ cần có thể cầm tay nàng như vậy, chỉ cần có thể càng tới gần nàng một chút.

Nàng liền rất thỏa mãn.

Một bên khác, Mạc Hàn cầm lấy điện thoại, ấn mở tin tức.

"Mạc học tỷ, tỷ tỷ nàng ngã bệnh, em ở đây chiếu cố nàng một hồi, chị làm xong trở về em sẽ đi"

Mạc Hàn thở dài một hơi, lập tức nhíu mày.

Xem ra Khổng Tiếu Ngâm đó tiến triển không tệ lắm.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #snh48