Ôn Nhu

Tác giả: 明珂狗

---------

Đới Manh là người rất đáng yêu, chí ít Mạc Hàn nghĩ như vậy.

Em ấy soái khí ôn nhu lại đáng yêu còn biết quan tâm người khác, quan trọng nhất chính là, em ấy, em ấy còn chung thuỷ.

Mạc Hàn mỉm cười đối mặt với ống kính, cùng người chủ trì trò chuyện vui vẻ.

"Nói về quá trình kết giao của hai người đi"

"Tôi cùng với em ấy, kỳ thật quá trình ở cùng nhau cũng thật không dễ dàng, có một lần.......................................... sau đó liền ở cùng nhau"

"Oa thật hâm mộ a, thật rất lãng mạn."

"Không có rồi, tôi cảm thấy rất bình thường a."

"Vậy hai người có dự định tiến thêm một bước không?"

"Ừm....... vẫn là phải xem em ấy rồi, tôi trước mắt không có ý nghĩ gì khác, đều theo em ấy"

Sau khi kết thúc phỏng vấn, Đới Manh đến wechat Mạc Hàn nhắn tin khủng bố

"Em thừa nhận mình rất đáng yêu lại còn soái khí ôn nhu, biết quan tâm, chung thuỷ"

"Lão công tốt như vậy chị còn không mau về nhà?"

"Ah đúng rồi... em đem coca tưới chết cây mọng nước rồi..."

"Hôm nay ban ngày gặp được một người đặc biệt không có tố chất, em ôm hận đi trở về, đụng vào người miệng còn đầy thô tục, nhìn xem thật rất phiền"

"Em lại mua một viên kim cương, chuẩn bị năm ngón tay mỗi ngón một cái."

"Hôm nay đi thử trang phục, vừa nhìn bảng treo giá niêm yết không nói hai lời toàn bộ gói lại rồi, Quầy tỷ gọi là bị một cái kích động a, ha ha ha ha vui vẻ a, mấy năm trước em sẽ là cái người len lén chạy đi"

Mạc Hàn chỉ trả lời một câu: "Chị đang ghi hình, làm sao em biết chị nói gì?

"Tiểu X phát trực tiếp cho em."

Nội tâm Mạc Hàn os: "Em từ lúc nào đối với công việc của chị để ý như vậy?

Hoàn toàn chính xác, hai người hiện tại xem như là "Hợp đồng tình nhân"

Tình huống hai người tương đối phức tạp, bắt đầu xem như chỉ là quan hệ đồng nghiệp, về sau làm việc với nhau lâu dần liền có hảo cảm với nhau, về sau thành tổ cp, lại về sau công ty đề nghị ký "Hợp đồng tình nhân", thời gian là năm năm

Đến bây giờ, còn thiếu một năm là đến thời hạn năm năm. Đến lúc đó an bài phát một cái tuyên bố chia tay, nói là tình cảm tan vỡ không thể tiếp tục ở cùng một chỗ, cũng không có phiền muộn gì về phương diện tài sản, đã gặp nhau thì cũng có lúc chia tay

Sau đó hai người sẽ bắt đầu phát triển sự nghiệp của riêng mình

Cái hợp đồng này rất căng, lúc ký hai người còn rất trẻ, cảm thấy chơi vui, cũng đối với đối phương có hảo cảm, liền mượn hợp đồng này ở cùng một chỗ

Nhưng chân chính ở chung một mái nhà hai người mới phát hiện căn bản chuyện không phải như vậy

Đầu tiên, các nàng phải nghiêm khắc dựa theo hợp đồng làm việc, không thể tùy tiện cùng bằng hữu khác đơn độc ra ngoài hành động, liên hoan cũng nhất định phải cùng một chỗ, không thể vượt qua ba lần không cùng một chỗ, còn không thể bị phát tán ảnh chụp hoặc video cải nhau, còn phải định kỳ tham gia phỏng vấn, ghi hình, tham gia các tiết mục tống nghệ của tình nhân

Nếu nói là một tháng thì hai người chắc sẽ thể hiện hết tất cả cảm xúc, thế nhưng là năm năm a, không đến hai năm hai người liền mệt mỏi.

Bắt đầu từ một thời gian nào đó, ngoại trừ ở bên ngoài ân ân ái ái hòa hòa thuận thuận, người nào đó về nhà liền sẽ không lại chủ động nói câu nào, có đôi khi chỉ ừ hai tiếng, có đôi khi hỏi cái gì, làm gì, đi đâu, cũng không giống như lúc đầu đối với hành động của đối phương cảm thấy hứng thú, chia giường ngủ, một lượt lời nói trong nhà ba tháng cộng lại còn không bằng ở bên ngoài một ngày.

Có đôi khi hai người đều sẽ đối với đối phương phát cáu, bất quá ai cũng không để ý tới ai. Vừa mới bắt đầu người nào đó sẽ còn nghiêm túc dỗ dành, thật giống như tình yêu cuồng nhiệt của một đôi tình nhân, sợ một chiêu vô ý mất đi đối phương. Hiện tại, cũng không sao cả, người nào đó động động ngón tay Mạc Hàn liền biết nàng đang suy nghĩ gì.

Mạc Hàn còn chưa trải nghiệm qua hôn nhân, trong hai năm xem như cảm nhận được thời gian khổ cực sau khi kết hôn, sau khi về nhà chính là dày vò vô tận. Ngoại trừ chơi hai trận game thật đúng là không tìm được phương pháp giải sầu tịch mịch

Đới Manh cũng là người cuồng công việc, công việc ban ngày vất vả, sau khi về nhà cũng rất ít nhìn thấy bóng dáng của nàng, hoặc là đi ngủ, hoặc là một mình đơn độc ở phòng gym yên lặng bảo trì dáng người

Đếm ngược thời gian một năm cuối cùng , Đới Manh vậy mà thay đổi, lại trở về tinh thần nhiệt huyết lúc đầu. Chính là tối nay.

Mạc Hàn thậm chí phát ra nghi vấn: Nàng lúc nào quan tâm tới công việc của mình?

Mạc Hàn mang theo cảm xúc thấp thỏm về tới nhà, phát hiện người kia thật đúng là thiết thiết thực thực chơi một thanh lãng mạn, quần áo ban ngày còn chưa thay, tay áo sơmi được xắn lên, hai nút trên cổ áo bị mở ra, quần tây cùng đôi chân dài của nàng thiếu chút nữa khiến Mạc Hàn nhớ lại một năm mới bắt đầu kia, Đới mỗi ngày tự mình đi hẹn hò Manh

Ở trên bàn ăn trải đầy cánh hoa hồng, trên giường cũng có, trên ghế sô pha cũng có

Tâm tính sớm đã luyện thành đao thương bất nhập, ý nghĩ đầu tiên của Mạc Hàn là: Nhiều cánh hoa như vậy xem em làm sao dọn, sợ không phải lại muốn chị giúp đỡ, đặt cái túi xuống đi tới.

Mạc Hàn nở một nụ cười khổ tiến về phía trước.

Đới Manh móc ra viên kim cương mới mua, yên lặng cầm lấy ngón tay Mạc Hàn đeo lên , sau đó đốt nến, lại chỉ lưu lại ánh đèn của phòng ăn.

Đới Manh muốn tạm biệt trước sao?

Mạc Hàn trong lòng không khỏi nổi lên nghi ngờ.

Lúc bắt đầu, Đới Manh quả thực chơi qua một màn như thế, khi đó là vì chúc mừng.

Có bắt đầu sẽ có kết thúc

Đới Manh mỉm cười đem Mạc Hàn kéo xuống ngồi ở đối diện mình. Nàng mở rượu vang đỏ rót ra hai ly. Mạc Hàn thuận ý nàng cạn ly lại cạn ly, cũng không hỏi nàng có ý gì, đồ ăn ngon liền ăn, uống rượu xong thì lại ăn tiếp.

Mạc Hàn thỉnh thoảng để bụng nghỉ ngơi một chút, còn đem kim cương sáng ở dưới ánh đèn lắc mấy lần, nhìn xem độ tinh khiết có đủ hay không.

Đới Manh nhìn thời gian chênh lệch không nhiều lắm, liền đem lễ vật lấy lòng mình mua lúc sáng chất chồng ở trước mặt Mạc Hàn, nói với nàng: "Đều là đồ chị thích"

Mạc Hàn trong lòng lập tức bị cảm động đánh vào

Nhưng rất nhanh nàng lại xác định một sự thật: Đới Manh là không muốn tiếp tục nữa, nàng cái người này nhẹ dạ thiện lương, tuyệt đối không phủi mông một cái liền rời đi.

Quả nhiên, Đới Manh nói chính là ý Mạc Hàn đang nghĩ, nàng muốn kết thúc hợp đồng sớm, công ty đồng ý, về sau nàng sẽ đi nước Pháp sinh hoạt một năm, đợi mọi người đều từ từ lãng quên đoạn quá khứ này sau đó sẽ trở lại.

Mạc Hàn không được tức giận

Hai bên căn bản đều không có hỏi qua ý kiến của mình, bất quá hỏi cũng như không, lòng người ta mình không giữ được.

Mạc Hàn lại cười khổ một tiếng, "Được, chị chúc em tiền đồ như gấm."

"Momo" Đới Manh muốn nói gì đó rồi lại thôi, có lời nghẹn ở trong miệng.

Mạc Hàn lần này dứt khoát rất nhiều, nói thẳng: "Đều phải rời đi, có lời gì cứ nói thẳng là được rồi"

Đới Manh suy nghĩ một chút vẫn là không nói.

Ngày thứ hai, người kia liền lôi lệ phong hành đóng gói rời đi, mỉa mai chính là, tiết mục ghi hình hôm ấy cũng là ngày Đới Manh rời đi. Nàng cũng không trách Đới Manh, việc này không thể trách ai, không thích hợp thì tách ra thôi, ở cùng một chỗ chính là tra tấn.

Mạc Hàn chống đỡ tới nửa đêm, nhìn thấy gian phòng trống rỗng, trước đây ngủ không được liền nghĩ tới còn có một người ở bên cạnh mình. Lần này thật sự không có ai rồi

Thật ra rất lâu trước đây Đới Manh có nói qua ý nghĩ nàng muốn đi Pháp, nàng không có giở trò vô dụng với mình không thì đá một cái bay ra ngoài.

Chỉ là Mạc Hàn không có để ở trong lòng.

Đới Manh trước khi đi đã xin công ty đem ngoại vụ thuộc về mình đưa cho Mạc Hàn, trước đó Đới Manh chưa từng quan tâm tới công tác của nàng, hiện tại để Mạc Hàn đi đã hiểu rõ công việc của nàng liền có thể đền bù một chút.

Mạc Hàn thẳng đến đêm này mới phát hiện sự quan tâm ôn nhu của Đới Manh

Nàng trước kia cảm thấy Đới Manh không đủ ôn nhu, quan tâm, một lòng cũng có thể khẳng định, nàng tuyệt đối sẽ tuân thủ quy định của hợp đồng làm việc.

Trong miệng nàng nói mình tưới chết cây mọng nước rồi nhưng thật ra nó không bị tổn hại chút nào, không biết nàng đã biến cái ảo thuật gì khiến nó sống lại

Trong miệng nàng nói mình lười ứng phó với việc nhà, nhưng thật ra việc nhà đều được nàng dọn dẹp ngăn nắp, chỉ là Mạc Hàn không có để ở trong lòng.

Trong tủ lạnh sẽ không trống không, Mạc Hàn hiện tại mới hiểu được vì sao bụng đói liền có đồ ăn

Trên mặt bàn vĩnh viễn bày biện hoa quả tươi, phòng bếp cũng sạch sẽ.

Quần áo nàng treo trong tủ vĩnh viễn chỉnh chỉnh tề tề bày ở cùng một chỗ, chỉ là hiện tại trống rỗng.

Mạc Hàn bắt đầu xem kỹ cái chi tiết của nhà này một lần nữa, hoá ra nó trước đó là một ngôi nhà được sắp xếp cẩn thận, ngoại trừ chủ nhân không ngủ cùng nhau, cái khác đều hoàn hảo

Nàng đã sớm nói qua ý nghĩ an bài của mình đối với tương lai chỉ là đối với hiện thực mất đi tính nhẫn nại Mạc Hàn chưa từng nghiêm túc nghe qua.

Nàng cho rằng còn một năm, kỳ thật đây chính là ngày cuối cùng.

Mạc Hàn chống đỡ đến nửa đêm rốt cuộc không chịu đựng nổi, nàng trốn ở ở trong tủ quần áo của Đới Manh lén lút gạt lệ. Nàng thậm chít còn cho là Đới Manh sẽ không cẩn thận đẩy cửa tiến vào phát hiện mình, cho nên nàng không dám lớn tiếng khóc

Sau khi máy bay hạ cánh Đới Manh mới dám gửi tin nhắn cho Mạc Hàn

"Em là yêu chị thật, nhưng chị có vẻ không yêu em"

Điện thoại Mạc Hàn rơi ở trong phòng khách, nàng lại đang ngồi trong tủ quần áo khóc một trận

Kỳ thật Đới Manh rất nghiêm túc tìm kiếm các ghi hình hay video của Mạc Hàn, muốn tìm ra một phương diện để nàng tiến bộ đề cử cho nàng một chút, chỉ là Mạc Hàn thuộc ở trên cao hơn cũng không hề để ý

Đới Manh nói những cái phiền não này cho Tiểu X, Tiểu X cũng một mực yên lặng theo sát tình huống báo cáo Đới Manh

Đới Manh trước khi rời đi đã đặc biệt phát trực tiếp văn tự cho Tiểu X để nàng thấy những gì nàng muốn làm cho Mạc Hàn

Mạc Hàn sau khi đi ra tủ quần áo nhìn thấy tin nhắn, lại hỏi Tiểu X, Tiểu X đem tất cả đều nói cho nàng.

Một đêm này, không ai nghĩ tốt hơn.

Đới Manh là người đáng yêu nhất, chí ít là hiện tại, Mạc Hàn đã nghĩ như vậy

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #daimo