you look better when you obey
warning lại lần nữa: trôn có lài, ngôn ngữ đặc biệt thô tục
1.
ba ngày sau.
màn hình máy tính trước mặt vẫn sáng, hàng dài con số và báo cáo hiện ra, nhưng hyuk kyu chẳng nhìn thấy gì ngoài khoảng trống mơ hồ. bàn tay anh lật từng trang hồ sơ, nhưng từng chuyển động trở nên vô nghĩa, bởi tâm trí anh đã bị kéo đi xa, về khoảnh khắc đôi môi bị nuốt trọn, về cảm giác nghẹt thở cùng những khoái cảm lạ kì mà người đàn ông kia mang lại.
anh đã thử gạt bỏ. đêm đầu tiên, anh vùi mình vào chăn, thì thầm với bản thân rằng đó chỉ là một cơn bốc đồng, rằng mình không cần phải nhớ. nhưng càng phủ nhận, hình ảnh ấy càng hiện rõ.
đêm thứ hai, anh cố tìm thú vui thú, đọc sách, nghe nhạc, thậm chí uống bia cho say để quên. nhưng tất cả đều thất bại. đôi môi kia, giọng nói kia, ánh mắt đè nặng kia, cứ như xen vào từng nhịp thở của anh.
đến ngày thứ ba, hyuk kyu ngồi bất động bên cửa sổ, nhìn thành phố loang ánh đèn. trong sự yên tĩnh, anh bỗng thấy lòng mình trống rỗng. sự trống rỗng ấy gợi nhớ đến bàn tay đã siết chặt gáy mình, đến nụ hôn không để mình cựa quậy, và thay vì sợ hãi, lần này anh lại run rẩy vì thèm muốn.
anh bật dậy, gần như không cho bản thân thêm một giây chần chừ. đôi giày vừa xỏ vội, áo khoác còn chưa kéo kín. bước chân hướng về phía tòa nhà nhỏ với cánh cửa kính mờ mà anh từng thề sẽ không quay lại.
tim đập dồn dập, vừa hoảng loạn vừa háo hức, hyuk kyu thì thầm với chính mình:
"chỉ lần nữa thôi... chỉ để chắc chắn."
nhưng sâu trong lòng, anh biết rõ, đây không phải là lần cuối.
2.
đôi mắt nhân viên lễ tân thoáng lộ vẻ ngạc nhiên rồi nhanh chóng giấu đi, như thể họ đã quen với kiểu trở lại muộn màng này. hyuk kyu không giải thích, chỉ khẽ hít sâu.
"tôi muốn... chọn lại người cũ. song kyung ho."
người lễ tân nhìn anh một thoáng, ánh mắt xen lẫn đồng cảm và dè chừng, nhưng vẫn gật đầu, bấm vài phím trên màn hình rồi dẫn anh vào căn phòng quen thuộc.
khi cánh cửa khép lại, bóng dáng cao lớn đã ở đó, tựa lưng vào thành ghế như kẻ thợ săn rảnh rang chờ con mồi. ánh mắt kyung ho nâng lên, thản nhiên quét qua gương mặt căng thẳng của anh. không có lấy một chút ngạc nhiên. ngược lại, nơi khóe môi thấp thoáng ý cười nhạt, như thể sự quay lại này đã nằm trong dự liệu của hắn từ rất lâu.
"tôi biết em sẽ quay lại"
gã đàn ông đứng dậy, bước đến gần, tiếng bước chân vang vọng trong không gian im lặng. hắn dừng lại trước mặt anh, cúi xuống, bàn tay thô ráp nâng cằm hyuk kyu lên buộc phải nhìn thẳng vào đôi mắt đen sẫm ấy.
"em biết vì sao không?" song kyung ho thì thầm, hơi thở nóng rực phả xuống, mùi thuốc lá lẫn trong hương da thịt đàn ông. "vì ngay khoảnh khắc môi em run lên dưới nụ hôn đầu tiên, tôi đã thấy cơ thể này vốn sinh ra là để khuất phục."
ngón tay hắn miết nhẹ dọc đường viền gò má, rồi chậm rãi trượt xuống cổ, cảm giác vừa êm ái vừa đe dọa, khiến hyuk kyu rùng mình, toàn thân căng cứng nhưng đôi chân lại chẳng chịu nhúc nhích.
"em sinh ra là để quỳ gối như thế này", hắn vừa nói vừa ấn nhẹ vai anh, buộc thân thể nhỏ bé kia khụy xuống, chạm nền gỗ lạnh lẽo.
trong giây lát, cả căn phòng im ắng đến mức chỉ còn lại tiếng thở gấp gáp của hyuk kyu, hòa với sự trầm ổn đến đáng sợ của kyung ho. và chính sự chênh lệch ấy, khoảng cách quyền lực ấy, khiến ngực anh nhói lên một niềm khoái cảm lạ lẫm mà bản thân không thể thừa nhận.
3.
hyuk kyu quỳ dưới chân hắn, bàn tay bất giác bấu chặt vào quần vải, đầu gối tì trên nền gỗ lạnh cứng. tất cả cảm giác lạ lẫm, vừa nhục nhã vừa tê dại, khiến tim anh dồn dập như muốn vỡ tung.
song kyung ho cúi xuống, bóng dáng cao lớn phủ xuống như một bức tường đen khép kín mọi lối thoát. hắn thong thả tháo đôi găng da, từng động tác chậm rãi như cố tình kéo dài sự chờ đợi. khi đôi bàn tay trần thô ráp cuối cùng xuất hiện, hắn khẽ đặt một ngón tay lên trán hyuk kyu, trượt xuống sống mũi, rồi dừng lại ở cằm, buộc ánh mắt anh ngước lên.
"nhìn tôi"
ánh mắt hyuk kyu run rẩy, phản xạ muốn trốn tránh, nhưng bàn tay trên cằm giữ chặt, buộc anh phải đối diện.
"đừng cụp mắt. em chỉ được nhìn xuống khi tôi cho phép. hiểu không?"
hyuk kyu khẽ gật, nhưng ngay lập tức bị khựng lại khi kyung ho siết nhẹ quai hàm.
"bằng lời"
cổ họng anh khô khốc, giọng thoát ra run rẩy.
"v... vâng, tôi hiểu."
song kyung ho vẫn không rời ánh mắt khỏi anh, tay vẫn giữ sau gáy như thể sợ anh dám nghĩ đến chuyện rút lui thêm lần nữa. giọng hắn trầm, gằn từng tiếng.
"bài học đầu tiên, từ bây giờ, mỗi khi đứng trước mặt tôi, em chỉ được gọi tôi là "chủ nhân" rõ chưa?"
cả cơ thể hyuk kyu run lên, cổ họng nghẹn cứng. hắn không cho anh thời gian do dự, ngón tay thô ráp siết nhẹ sau gáy, ép anh ngước mắt lên:
"còn em... chỉ được xưng "em." không được phép đặt mình ngang hàng, càng không được phép từ chối. hiểu không?"
"t... tôi..."
chưa kịp dứt lời, quai hàm anh bị bóp chặt, nỗi đau nhói khiến hơi thở ngắt quãng. ánh mắt kyung ho lóe lên tia cảnh cáo lạnh lùng.
"không có "tôi" ở đây. nói lại."
kim hyuk kyu cắn chặt môi, nhắm mắt lấy hết dũng khí. "dạ... em hiểu."
ngón tay kia buông lỏng, thay bằng một cái vuốt nhẹ xuống cổ, tựa như phần thưởng mong manh cho sự vâng lời. hắn ghé sát, môi lướt qua vành tai, tiếng nói chìm trong hơi thở nóng hổi.
"và nhớ kỹ. trước mọi mệnh lệnh, em chỉ được nói "dạ" hoặc "cảm ơn." ngoài hai chữ đó, tuyệt đối không có từ nào khác. nếu trái lệnh, tôi sẽ dạy cho em biết thế nào là trừng phạt."
song kyung ho lại lần nữa nhìn xoáy vào mắt anh.
"nói đi. em đồng ý không?"
kim hyuk kyu biết, một khi gật đầu, sẽ không còn đường lui. nhưng ngay khoảnh khắc đó, chính sự ràng buộc, cảm giác bị áp chế lại khiến con tim anh đập dồn dập như chờ đợi được nhấn chìm.
"...dạ, chủ nhân"
khoé môi song kyung ho cong lên thoả mãn. hắn cúi xuống, đặt một nụ hôn mạnh mẽ phủ kín môi anh.
4.
"chống hai tay xuống sàn. mông nâng cao." mệnh lệnh vang ra, nặng trịch như xích sắt.
đôi tay trắng muốt chạm sàn lạnh, cả cơ thể anh bị ép vào thế bất lực, lưng cong lên, đường cong mảnh dẻ hiện rõ dưới ánh đèn. chiếc vòng da được song kyung ho vòng qua cổ kim hyuk kyu, khóa lại bằng tiếng "tách" lạnh lùng. rồi hắn kéo dây, lôi thẳng hyuk kyu về phía trước, khiến toàn thân anh đổ gập xuống.
"nhìn đi. đây mới là tư thế em sinh ra để có"
"mở miệng !"
hyuk kyu run rẩy hé môi. ngay lập tức, song kyung ho nhấn hai ngón tay vào sâu trong khoang miệng, ép anh phải ngậm chặt lấy.
"điếm ngoan thì phải biết học cách dùng lưỡi phục vụ chủ nhân"
ngón tay song kyung ho thô bạo di chuyển ra vào, ép buộc con điếm nhỏ bên dưới thực hành động tác blow job trên chính bàn tay của chủ nhân.
nước bọt kim hyuk kyu tràn ra khóe môi, tiếng sặc nghẹn vang lên, cổ họng co thắt đau rát. mỗi khi anh khựng lại, tóc lập tức bị gã đàn ông kéo mạnh.
"con điếm ngu này? tôi bảo em thế nào? em không được phép né tránh, chỉ được phục tùng và cảm ơn, nghe rõ chưa?"
kim hyuk kyu nức nở thều thào giữa hơi thở đứt quãng, "d...dạ... em xin lỗi chủ nhân..."
song kyung ho nhìn cảnh đó, khóe môi cong lên, nụ cười tàn nhẫn mà thỏa mãn. hắn áp cả bàn tay thấm nước bọt lên má đối phương, thì thầm như nguyền rủa.
"ngoan hơn rồi đấy"
rồi, hắn siết chặt vòng cổ, mở khóa quần, kéo người đang quỳ dưới chân mình sát vào hông. "bây giờ, tôi sẽ huấn luyện cái miệng này đến khi nó chỉ biết phục vụ tôi"
5.
ngón tay vừa rời khỏi, ngay lập tức song kyung ho thay thế bằng dương vật căng cứng nóng hổi, ấn thẳng vào giữa đôi môi đã ướt sũng nước bọt.
cú chèn ép bất ngờ khiến hyuk kyu ho sặc, cổ họng nghẹn ứ, vòng cổ bị kéo chặt, buộc đầu anh không được lùi lại. từng nhịp đẩy mạnh bạo dồn sâu, buộc cổ họng anh mở ra tiếp nhận, nước mắt chảy dài nơi khóe mắt.
"ngậm hết vào"
tiếng ra lệnh vang lên như búa giáng. mỗi lần hyuk kyu cố phản xạ lùi, tóc lại bị kéo mạnh về phía trước, mũi kẹt sát vào háng người đàn ông trước mặt. âm thanh "ưm... khụ..." dồn dập, nước bọt trào ra, ướt đẫm cả cằm.
bàn tay kyung ho siết chặt tóc, giữ yên đầu, để từng nhịp đẩy vào ra chà xát tận sâu trong cổ họng anh. kim hyuk kyu bật tiếng nức nở, mờ mịt giữa đau rát và thứ khoái cảm kỳ lạ đang lan khắp thân thể.
tay song kyung ho siết chặt hơn, ép đầu hyuk kyu dồn xuống cho đến khi không còn một khe hở giữa miệng anh con cặc thô to sừng sững. những nhịp thúc mạnh bạo khiến cổ họng anh gần như bị cày xới, đôi mắt nhòe lệ, nước bọt dính đặc trên cằm.
mỗi lần anh nấc nghẹn, cơ thể run rẩy như sắp gục, hắn lại giữ chặt hơn, không cho phép lùi một phân nào. cho đến khoảnh khắc căng thẳng cực độ, một dòng nóng hổi trào ra, dồn thẳng xuống cổ họng kim hyuk kyu. hắn ta xuất ngay trong miệng anh.
"nuốt."
hyuk kyu hoảng loạn, cổ họng toang khép chặt theo phản xạ, nhưng bàn tay trên gáy không cho phép anh làm điều đó. dòng tinh dịch đặc quánh tràn ngập khoang miệng, buộc anh chỉ còn một lựa chọn duy nhất: vâng lời.
và rồi, cổ họng hyuk kyu co giật từng nhịp, miễn cưỡng nuốt xuống tất thảy, nước mắt giàn giụa.
"tốt. không được bỏ sót một giọt nào."
giọng song kyung ho vang lên như đang thưởng thức màn trình diễn hoàn hảo. hắn ngắm nhìn cảnh tượng đối phương vừa run rẩy vừa phục tùng, trong lòng trào lên thứ khoái cảm chiếm hữu mãnh liệt.
khi tất cả đã kết thúc, hắn mới chậm rãi rút ra, để hyuk kyu ngã quỵ xuống sàn, thở hổn hển như cá mắc cạn. cổ họng anh bỏng rát, dạ dày nặng trĩu, đôi mắt ướt nhòe, trông chẳng khác gì một con điếm mạt hạng vừa bị khách hàng mang ra giải khuây, vừa nhục nhã, vừa mê loạn.
song kyung ho cúi xuống, kéo vòng cổ, buộc gương mặt kia ngẩng lên. ngón tay cái miết qua môi anh, nơi vẫn còn sót lại vị mặn đặc quánh, rồi ấn sâu vào, bắt anh mút sạch.
"ngoan. từ nay, mỗi giọt của tôi đều là phần thưởng. em sinh ra là để nuốt trọn như thế này."
hyuk kyu khép mi mắt, thân thể rã rời, chỉ có thể thều thào hai chữ duy nhất mà hắn cho phép.
"...dạ... cảm ơn, chủ nhân..."
6.
chưa để kim hyuk kyu kịp hoàn hồn, song kyung ho đã thô bạo tước bỏ từng lớp quần áo trên cơ thể anh, đến khi toàn bộ thân thể kia phơi bày, hắn mới dừng lại, đôi mắt tối sầm ánh lên dục vọng chiếm hữu dữ dội.
"em biết không..." song kyung ho cúi thấp, ngón tay trượt dọc từ hõm ngực ướt mồ hôi xuống tận bụng dưới, "...thứ này sinh ra là để tôi nghiền nát."
vòng cổ bị giật mạnh, buộc hyuk kyu chống hai tay quỳ xuống. hắn ép anh vào tư thế phục tùng tuyệt đối, rồi luồn tay nắm chặt hông, nhấn xuống. cú thúc đầu tiên, lút cán, bạo lực, như muốn xé rách từng thớ cơ thể anh.
tiếng nấc nghẹn bật ra, đôi chân hyuk kyu run bần bật, móng tay cào xuống sàn nhà. đôi tay to lớn của song kyung ho giữ chặt lấy hông anh, từng nhịp hông dồn dập, không cho anh chút khoảng nghỉ.
âm thanh "chát!" vang lên dội khắp căn phòng, từng cái tát mạnh mẽ giáng xuống khiến bờ mông của kim hyuk kyu ửng đỏ. hơi thở gấp gáp, tiếng da thịt va chạm vang vọng khắp căn phòng, xen lẫn giọng trầm đục sát bên tai.
"nâng mông cao lên"
"ahh... ahhh...anh ơi đau quá... đừng đánh nữa... "
chưa kịp dứt lời, một cú đánh tiếp theo giáng xuống, "con điếm ngu này. để tôi phải nhắc bao nhiêu lần nữa đây? em phải gọi tôi như thế nào?"
"ahh...huhu...dạ... chủ nhân...em xin lỗi, em xin lỗi". gương mặt hyuk kyu đỏ bừng, lồng ngực phập phồng, da đầu như tê dại vì khoái cảm được lấp đầy quá sức mãnh liệt.
một tay song kyung ho vòng ra phía trước ngắt nhéo núm vú hồng hào đang lõa lồ giữa không khí, tay còn lại trượt xuống, chà xát phần le đĩ nhạy cảm vì bị kích thích quá độ.
hyuk kyu rùng mình, lạc giọng rên rỉ cầu xin, "... h... hức... chủ nhân tha cho em... làm ơn... em chết mất"
"yên tâm, đĩ như cưng thì bao nhiêu đây chưa chết được đâu"
rồi như để chứng minh cho câu nói của mình, hoặc như muốn hành kim hyuk kyu chết hẳn, hắn bỗng lôi cả người anh dậy, xốc lên rồi bế đến chỗ chiếc gương lớn ở góc phòng.
tư thế bế em bé này làm cây dùi cui khủng bố kia càng chôn sâu vào bên trong kim hyuk kyu, mỗi nhịp bước chân của song kyung ho là một lần đầu dương vật đỏ tím lại nắc sâu vào lỗ nhỏ đã ướt nhẹp vì khoái cảm giao hợp.
lúc được song kyung ho đặt xuống trước gương, cả người kim hyuk kyu đã run lẩy bẩy, hai chân dường như không còn cảm giác, điểm trụ duy nhất là nơi giao hợp giữa anh và người đàn ông vừa đụ anh kiểu chó dưới sàn.
song kyung ho nhìn cơ thể mảnh mai đang run rẩy trong vòng tay hắn rồi nắm tóc anh kéo mạnh, bắt kim hyuk kyu nhìn thẳng vào gương. đôi mắt nhòe nước của kim hyuk kyu nhìn chằm chằm vào hình ảnh phản chiếu của chính mình, tóc rối, miệng không khép lại nổi làm nước miếng chảy ướt cả cằm, toàn thân lõa lồ dán sát vào người đàn ông phía sau, từng cử động đều bị điều khiển.
"em thấy chưa?" giọng kyung ho gằn trầm, tay siết vòng cổ, ép đầu anh ngẩng cao. "đây là bộ dạng thật sự của em. một con điếm chỉ biết rên rỉ dưới thân chủ nhân."
kim hyuk kyu thở dốc, thân thể căng cứng, từng cơn khoái cảm cuộn trào dữ dội nơi bụng dưới.
"giờ thì nhìn cho rõ, xem tôi chơi em thế nào" hắn thì thầm, độc ác nhấp mạnh hông sâu đến tận cùng, khiến toàn thân hyuk kyu run rẩy.
"dạ... cảm ơn chủ nhân..."
"ngoan" hắn cắn mạnh vào vành tai ướt đẫm mồ hôi. "mở mắt to ra, nhìn thẳng vào bản thân nhục nhã của em đi"
vừa nói, hắn vừa tăng tốc độ, nhịp thúc mạnh đến mức cả tấm gương rung lắc. hai tay kim hyuk kyu bấu chặt vào mép bàn, toàn thân run bần bật, tiếng nấc nghẹn bật ra liên hồi.
"chủ nhân... em... không chịu được... làm ơn..."
"câm"
vòng cổ bị siết chặt hơn, kim hyuk kyu không thở nổi. khoảnh khắc ngạt thở ấy khiến mọi giác quan bùng nổ, toàn thân như treo lơ lửng giữa tận cùng khổ nhục và khoái lạc.
âm thanh da thịt va chạm vang dội trong căn phòng yên tĩnh, hai má mông trắng hồng đỏ rực lên vì bị dập liên tục, lỗ nhỏ mềm rục co bóp không ngừng nghỉ, nhịp độ ma sát mãnh liệt làm nơi giao hợp nhầy nhụa không tả nổi.
"bắn đi"
như chỉ chờ có thế, cơ thể kim hyuk kyu lập tức bùng nổ. từng đợt run rẩy dồn dập tràn ra, nước dâm bắn vương vãi xuống sàn gỗ lạnh lẽo, miệng không ngừng rên rỉ "dạ... cảm ơn... chủ nhân...cảm ơn chủ nhân".
lồn dâm vừa lên đỉnh càng co bóp mãnh liệt hơn. song kyung ho nghiến răng, dập một cú thật sâu, siết lấy eo kim hyuk kyu bằng cả hai tay rồi gầm lên, xuất toàn bộ vào bên trong.
cả người kim hyuk kyu co giật từng nhịp theo từng dòng tinh dịch nóng hổi được bơm sâu vào, cả cơ thể run rẩy như đang lên cơn sốt, đầu óc trắng xóa, bên trong ngập đầy đến tận cùng.
song kyung ho vẫn giữ nguyên tư thế, ghì chặt lấy người đẹp dưới thân, tiếng thở gấp nặng nề hòa cùng tiếng rên đứt đoạn, đôi mắt sắc lạnh ánh lên sự thỏa mãn tuyệt đối.
"nhớ lấy, kim hyuk kyu. từ giờ, em chỉ được lên đỉnh khi có sự cho phép của tôi."
end.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top