Chương 2

Hôm nay cô vào một quán cà phê sách cô là người thích đọc sách sở thích này cô có từ 8 năm trước từ lúc cô gặp người đó người đó lúc nào cũng vậy chỗ hắn hay ngồi là bàn gần cửa sổ hôm này cũng vậy cô lúc ngồi ở cái bàn gần cửa bên kia để quan sát anh rồi cũng thành thói quen.

Cô chọn cái bàn kế cửa sổ chọn một cuốn sách sau đó gọi một tách cà phê cô vừa bước vào quán là đã thu hút được ánh mắt của rất nhiều người.

Mái tóc dài màu trà mật ong đây là màu tóc cô thích áo thun trơn trắng quần ngắn đen giày bata trắng cô lúc này đẹp mà đơn giản và trong tất cả ánh mắt vừa của nam vừa của nữ đang nhìn cô trong quán còn có một ánh mắt nữa đang quan sát từng hành động của cô hắn nâng tách cà phê lên nhấp một ngụm rồi đặc nhẹ nhàng xuống tất cả đều toát lên vẻ tao nhã của hắn.

Đọc một lúc cô bắt đầu mỏi mắt cô nhìn ra cửa sổ sau đó nhìn những người trong quán cô biết mọi người đang nhìn cô cô cũng không quan tâm nhiều.

Ánh mắt cô dừng lại khi chạm mắt một người hắn vẫn lạnh lùnh như vậy hắn mặt một chiết áo sơ mi trắng tất cả đầy vẻ của một lãng tử phong lưu một phút tim cô đập mạnh.

Tại sao hắn lại ở đây?hắn nhìn thấy mình từ lúc nào?...tất cả câu hỏi xuất hiện  trong đầu cô cô còn đang suy nghĩ thì hắn đã đi từ lúc nào.

Cô ngồi ở đó đến khi quán đóng cửa cô mới rời khỏi về nhà.

Thả mình trên giường cô hít một hơi thật sâu đầu cô luốn xuất hiện hình bóng của hắn một người cô đã rất yêu cô chợt nhận ra 8 năm qua cô chưa từng quên hắn cô chớp mắt thì nước mắt trào ra cố ngăn lại nhưng cô không thể.

Đêm đó cô đã lại khóc vì hắn.

Sáng cô rời giường với đôi mắt sưng húp.

Mùi đồ ăn làm cô tỉnh ngủ cô chạy thật nhanh xuống nhà bếp dì Dương đang làm đồ ăn sáng cô chạy lại ôm lấy dì Dương.

"Dì Dương đang làm gì đó"Cô hít mùi thức ăn"Thơm quá chừng"

"Cô bé này vẫn không đổi được tí nào hết cứ như con nít cô bao nhiêu tuổi rồi"

"Con mới có 24 tuổi à!còn nhỏ lắm nên con có quyền làm nũng"

"Thôi đi cô"Dì Dương quay lại bà sờ lên mắt cô"Mắt con sau sưng lên hết vậy"Giọng bà lo lắng.

"Không không có gì đâu"

"Con khóc hả"

"Không có tại hồi nảy con làm kem đánh răng văng vào mắt nên nó mới vậy"Cô che mắt mình lại.

"Làm kiểu gì mà văng cả vào mắt vậy thiệt là"

"Thôi mà chừng nào mới có đồ ăn vậy con muốn ăn"

"Ra ngoài đợi đi một tí nữa thôi"

Sau khi ăn uống no nê cô chạy lên phòng gọi cho Diệp Thiên Tử .

"Lại nhà mình đi hôm nay tụi mình đi bơi"

"Ok"

15 phút sau Diệp Thiên Tử đã có mặt tại nhà cửa cô.

Hai người đang ngồi ở hồ bơi nhà cô.

"Hôm qua mình đã gặp Trịnh Hạo Thạc"

Mắt Diệp Thiên Tử mở to nhưng sau đó định thần lại.

"Thật sao rồi như thế nào"

"Hình như anh ấy đã nhìn thấy mình từ rất lâu rồi lúc mình đang ở trong quán đọc sánh thì mình vô tình thấy anh ấy lúc đó anh ấy đang nhìn mình anh ấy chững chạt hơn rất nhiều mình suýt không nhận ra nữa kìa"

"Anh ấy có nói gì không?"

"Anh ấy không nói gì đi lúc nào mình còn không biết"

"Biết mà lo nhìn người ta rồi quên chứ gì"

"Tại bất ngờ quá chưa bộ cũng trùng hợp thật ha mới về có mấy ngày mà gặp rồi thành phố này thật nhỏ bé"

"Mà ngày mai cậu đến công ty ba cậu làm hả?"

"Ừ mình cũng không thích lắm"

"Sao vậy?"

"Mình thích vẽ hơn mình cũng không có hứng thú với việc kinh doanh"

"Muốn làm họa sĩ hả?nghê ta"

"Chắc là sau khi em mình lớn có thể tiếp quản công ty mình sẽ không làm nữa"

"Vậy sao?"

Hôm sau là ngày cô đến công ty làm việc cô mặc một bộ vest nữ và giày cao gót đen cô xõa tóc màu son đỏ cam càng làm toát lên vẻ sang trọng của cô.

Hôm nay cô chỉ làm quen với công ty thôi ngày mai cô phải cùng ba đi gặp đối tác ba cô nói đối tác này là đối tác lớn nếu hợp tác thành công chắc chắn thu nhập rất nhiều danh tiếng của Cao thị cũng lên theo.
                      ____________     
Hôm nay là ngày đi gặp đối tác nơi để bàn công việc là ở một quán bar.

Trong một căn phòng ba dặn cô đủ kiểu vì lo cô có sai sót vì tính cô rất hay bộc phát bất ngờ hay cười mà không có lí do.

Cửa hé mở một người đàn ông cao ráo ung dung bước vào phía sau là một người đàn ông nữa có vẻ đã lớn tủi điều làm cô bất ngờ đó là người đàn ông đi trước chính là hắn Trịnh Hạo Thạc.

"Chào Trịnh tổng"Ba cô bước đến chào hắn

Cô cũng chào theo ba cô.

"Chào ông chủ Trịnh"

"Chào Cao tổng ngồi xuống rồi nói"Hắn giơ tay ra ý bảo ngồi xuống
Không khí trở nên nặng nề cô ngồi kế ba cô không nói gì lâu lâu lại nhìn hắn  cô cũng biết hắn đang nhìn cô.

"A chưa giới thiệu với cậu đây là con gái tôi Tuệ Mẫn"

Cô cúi đầu nhẹ chào hắn

"Nghe tên đã lâu hôm nay mới được diện kiến đúng là sắc xảo hơn người"

Ba cô cười lớn"Cuộc đời của tôi lúc nào cũng tự tin về đứa con gái này nó vừa bên Pháp trở về"

"Vậy sao thì ra là du học nước ngoài"Miệng thì nói nhưng mắt hắn vẫn dán vào cô

"Con sao không nói gì đi"Ba cô gọi

"Vâng tôi trẻ người non dạ chỉ mới vào kinh doanh có gì mong anh chỉ bảo"Cô nhìn thẳng vào mắt hắn nói

"Nếu có thời gian anh sẽ chỉ em nhiều hơn"

"À Trịnh tổng năm nay bao nhiêu tuổi nhỉ?"

"Tôi 26 tuổi"

"Đúng là trẻ tuổi tài cao"

"Không dám không dám"

"Nào tôi cạn cậu một ly"Ba cô nâng ly rượu lên

"Tôi mời ông"

Sau đó hai người bàn công việc cô cũng không nói gì chỉ nhìn lâu lâu Lại thêm vô vài câu dù là vài câu nhưng để nói được vài câu đó cô đã rất cố gắng.

Bàn xong cô trở về nhà vừa ngồi xuống ghế thì đã thấy Cao Tuệ Nhân người đầy vết thương vào đi sau là dì Dương với gương mặt lo lắng.

"Con có sau không dì lấy thuốc cho con nhé"

"Con không cần"

"Tuệ Nhân em đánh nhau"

Cậu chưa vội trả lời ngồi xuống ghế rồi rót nước uống"Lúc đầu đáng lẽ em không đánh đâu nhưng tụi nó cứ khiêu khích em tức quá nên em mới đánh"

"Khi nào em mới bỏ cái thói hở một chút là dùng vũ lực đây hả?"

"Em chẳng thấy có gì là không tốt cả dùng vũ lực để giải quyết là chuyện co rất có ý nghĩa"

"Coi hai bên má là hai vế bầm sưng tím lên còn bị rách cả khóe miệng nữa chứ"

"Em quen rồi"

Cô cũng hết cách với đứa em trai này cô đành im lặng rồi trở lại phòng.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top