chương 14 trận chiến giữa ma và thần
Sau khi phân thân tan biến ở Ma Giới, nguyên thần Tử Nguyệt quay trở về Thiên Giới, nhập lại vào thân xác thật của nàng trên Tru Tiên Đài. Nàng mở bừng mắt, không còn là đôi mắt trong veo của Hàn Y, mà là đôi mắt xanh băng giá, lạnh lẽo đến tận cùng, chứa đựng một nỗi đau đớn và phẫn nộ tột cùng.
Những lời nói tàn nhẫn của Huyền Dạ – "Một Ma Tôn như ta sao có thể động lòng với thần tiên như các ngươi được chứ?" – vẫn văng vẳng bên tai nàng, ghim sâu vào tâm khảm. Cái ôm cuối cùng, và rồi nhát kiếm xuyên ngực, tất cả như một vết sẹo không thể lành, cháy bỏng trong linh hồn nàng.
Tử Nguyệt đứng dậy. Luồng Tiên Khí từ nàng bùng nổ mạnh mẽ, khiến cả Tru Tiên Đài rung chuyển. Các thần quan và tiên tử đang canh giữ vội vàng quỳ xuống, cảm nhận được sự phẫn nộ ngút trời từ vị Chiến Thần vừa thức tỉnh.
"Chiến Thần Tử Nguyệt... Người đã hoàn toàn thức tỉnh!" Một vị thần quan lắp bắp, giọng run rẩy.
Nhưng Tử Nguyệt không nghe. Nàng nhìn ra xa, về phía Ma Giới u ám. Nỗi đau khổ đã hóa thành một ngọn lửa hận thù cháy bỏng trong lòng nàng. Hắn đã lợi dụng nàng, lừa dối nàng, và rồi hủy hoại nàng bằng chính tình cảm mà "Hàn Y" đã trao đi một cách chân thành.
"Huyền Dạ!" Tử Nguyệt gầm lên, giọng nói vang vọng khắp Thiên Giới, mang theo uy lực của thần linh và sự căm phẫn tột độ. "Ta sẽ không tha thứ cho ngươi! Ngươi sẽ phải trả giá cho tất cả những gì ngươi đã làm!"
Nàng siết chặt tay, móng tay đâm vào da thịt. Mối thù ngàn năm giữa Thiên Giới và Ma Giới, giữa nàng và hắn, giờ đây đã sâu sắc hơn bao giờ hết, không chỉ là vì sự đối lập về thân phận, mà còn là vì sự phản bội và nỗi đau cá nhân.
Tử Nguyệt biết rõ mục đích của Huyền Dạ khi đoạt lấy Sinh Tử Uyên. Thần khí đó có sức mạnh tái sinh vạn vật, nhưng cũng có thể bị sử dụng để hủy diệt. Nàng không thể để hắn tự do hành động với nó
Sau khi Tử Nguyệt trở về Thiên Giới với trái tim tan nát và nỗi hận thù cháy bỏng, ở Ma Giới, Huyền Dạ đã hoàn toàn bị ma khí xâm chiếm. "Phong Tịch Hạ" hiền hòa, tiêu dao đã hoàn toàn biến mất, nhường chỗ cho sự lạnh lùng, tàn nhẫn và tham vọng thống trị Tam Giới của một Ma Tôn tối cao.
Dù vẫn còn dấu vết của độc tố "Ma Độc Đâm Hồn" và vết thương từ chính đòn đánh của hắn, Huyền Dạ không hề bận tâm. Hắn đã có được Sinh Tử Uyên, và giờ đây, không gì có thể ngăn cản hắn thực hiện mục đích cuối cùng của mình. Hắn muốn phá bỏ trật tự Tam Giới, muốn Ma tộc trở thành bá chủ.
Trong đại điện tối tăm và rộng lớn của Ma Giới, Huyền Dạ ngồi trên ngai vàng cao ngất, toàn thân bao phủ bởi ma khí cuồn cuộn. Đôi mắt đen sâu thẳm của hắn lóe lên tia sáng tàn độc. Trước mặt hắn, hàng trăm tướng sĩ ma tộc hùng mạnh và các trưởng lão ma tôn uy nghi đang quỳ rạp, run rẩy trước uy áp khủng khiếp của hắn.
"Ta đã có được Sinh Tử Uyên," Huyền Dạ cất tiếng, giọng hắn trầm thấp nhưng lại vang vọng khắp đại điện, mang theo sức mạnh rung chuyển trời đất. "Sức mạnh của nó sẽ giúp Ma Giới chúng ta thống trị Tam Giới!"
Hắn đứng dậy, bước xuống bậc thang, ánh mắt quét qua từng gương mặt quỳ rạp dưới chân. "Thiên Giới đã cai trị quá lâu. Đã đến lúc, Ma Giới chúng ta vươn lên, đặt dấu chân lên khắp cõi trần gian!"
"Ta tuyên bố," Huyền Dạ gầm lên, giọng nói hắn như tiếng sấm sét giữa trời quang, "từ giờ phút này, Ma Giới chính thức tuyên chiến với Thiên Giới! Chúng ta sẽ quét sạch lũ thần tiên giả nhân giả nghĩa, và thiết lập một trật tự mới, nơi Ma Tôn là kẻ thống trị tối cao!"
Các tướng sĩ và trưởng lão ma tộc đồng loạt quỳ lạy, hô vang: "Ma Tôn vạn tuế! Thống trị Tam Giới!" Tiếng gầm rú của chúng vang vọng khắp Ma Giới, báo hiệu một cuộc chiến tranh khốc liệt sắp sửa nổ ra.
Huyền Dạ siết chặt Sinh Tử Uyên trong tay, ánh mắt hắn lạnh lẽo nhìn về phía Thiên Giới xa xăm. Hắn biết, Tử Nguyệt đã thức tỉnh. Và cuộc chiến này, không chỉ là giữa hai giới, mà còn là sự đối đầu cuối cùng giữa hắn và nàng, giữa tình yêu đã hóa thành hận thù, giữa ánh sáng và bóng tối.
Lời tuyên chiến của Ma Tôn Huyền Dạ vang vọng khắp Tam Giới, khiến cả Thiên Giới rung chuyển. Sấm sét nổi lên, mây đen kéo đến, báo hiệu một tai họa khôn lường sắp giáng xuống. Các vị thần quan, tiên tử đều hoảng loạn, không ngờ Ma Tôn lại hành động liều lĩnh và nhanh chóng đến vậy.
Trên đỉnh Tru Tiên Đài, Tử Nguyệt đang tập trung linh lực, cảm nhận sự hỗn loạn từ Ma Giới. Nỗi đau và hận thù trong lòng nàng càng cháy bỏng khi nàng biết Huyền Dạ đã hoàn toàn bị ma tính khống chế, trở thành kẻ hủy diệt mà nàng từng căm ghét.
Trong ánh sáng rực rỡ của Thiên Giới, Thiên Đế và các vị Thượng Thần triệu tập một cuộc họp khẩn cấp tại Đại Điện Linh Tiêu. Không khí nặng nề, lo lắng bao trùm.
"Ma Tôn Huyền Dạ đã có được Sinh Tử Uyên và chính thức tuyên chiến Thiên Giới!" Thiên Đế cất tiếng, giọng nói uy nghiêm nhưng lộ rõ vẻ ưu tư. "Sức mạnh của Sinh Tử Uyên trong tay Ma Tôn sẽ trở thành mối họa cho Tam Giới. Chúng ta phải chuẩn bị cho một cuộc chiến tranh tổng lực!"
Các vị Thượng Thần bàn tán xôn xao, nhưng ai nấy đều lộ rõ vẻ lo lắng. Ma Tôn Huyền Dạ chưa bao giờ dễ đối phó, và giờ đây, hắn còn có trong tay Sinh Tử Uyên – một thần khí có khả năng đảo ngược sinh tử, quyền năng vô song.
Đúng lúc đó, một luồng ánh sáng xanh băng giá rực rỡ xé toang không gian Đại Điện Linh Tiêu. Tử Nguyệt bước vào, thân ảnh nàng cao lớn, uy nghiêm trong chiến bào trắng bạc, ánh mắt xanh biếc tràn đầy quyết tâm. Sự xuất hiện của nàng khiến tất cả chư thần đều kinh ngạc.
"Thần đã trở lại, thưa Thiên Đế!" Tử Nguyệt cất tiếng, giọng nàng vang vọng, mạnh mẽ nhưng vẫn mang chút lạnh lẽo. "Mối thù này, không chỉ là của Thiên Giới, mà còn là của riêng thần!"
Nàng kể lại mọi chuyện, từ việc nàng bị phong ấn linh hồn, giáng xuống trần gian, cuộc gặp gỡ với "Phong Tịch Hạ", cho đến sự lừa dối tàn nhẫn và sự thức tỉnh của bản thân. Mỗi lời nàng nói ra đều khiến chư thần bàng hoàng.
"Ma Tôn Huyền Dạ đã bị ma tính khống chế hoàn toàn. Hắn ta không còn là Huyền Dạ mà chúng ta từng biết, hay là Phong Tịch Hạ nữa. Hắn chỉ còn là một kẻ hủy diệt," Tử Nguyệt nói, ánh mắt nàng ánh lên sự đau đớn tột cùng khi nhắc đến tên hắn, nhưng rồi nhanh chóng bị sự phẫn nộ lấn át. "Hắn ta sẽ không từ thủ đoạn để thống trị Tam Giới. Chúng ta phải ngăn chặn hắn!"
Thiên Đế nhìn Tử Nguyệt, trong mắt ông có sự tiếc nuối cho số phận của nàng, nhưng cũng có sự tin tưởng tuyệt đối vào vị Chiến Thần này. "Tử Nguyệt, ta tin tưởng vào ngươi. Ngươi là niềm hy vọng của Thiên Giới."
Ngay sau đó, Thiên Đế ra lệnh triệu tập toàn bộ quân đội Thiên Giới, chuẩn bị cho một cuộc chiến tranh long trời lở đất. Các vị Thần tướng, tiên quân đều tuân lệnh, tập hợp binh mã.
Đồng thời, để tăng cường sức mạnh và khích lệ tinh thần chiến đấu, Thiên Đế quyết định tổ chức một Lễ Hội Phong Thần lớn chưa từng có. Đây là lễ hội để vinh danh những vị thần đã có công với Thiên Giới, và cũng là để phong cấp cho những vị thần mới, tăng cường sức mạnh cho quân đội Thiên Giới trước khi cuộc chiến tổng lực với Ma Giới nổ ra. Mục đích của Lễ Hội Phong Thần lần này cũng là để Tử Nguyệt hoàn toàn nhận lại vị trí và sức mạnh đỉnh cao của mình, trở thành người dẫn dắt Thiên Giới trong cuộc chiến sống còn này.
Hai ngày sau lời tuyên chiến long trời lở đất của Ma Tôn Huyền Dạ, Tam Giới chính thức chìm trong khói lửa chiến tranh.
Trên một khoảng không bao la giữa Thiên Giới và Ma Giới, nơi từng là một dải ngân hà lấp lánh, giờ đây là chiến trường rực lửa. Ma khí đen kịt từ Ma Giới cuồn cuộn bay lên, hòa quyện với linh quang chói lòa từ Thiên Giới, tạo nên một cảnh tượng hùng vĩ nhưng cũng đầy bi tráng.
Từ phía Ma Giới, Huyền Dạ hiện diện ở trên cao, lơ lửng giữa không trung. Hắn không còn vẻ tiêu dao hay phong trần của "Phong Tịch Hạ" nữa. Toàn thân hắn bao phủ bởi ma khí cuồng bạo, đôi mắt đen sâu thẳm lạnh lẽo đến tận cùng, mang theo sự tàn nhẫn và tham vọng của kẻ thống trị. Bên cạnh hắn là những thuộc hạ ma giới mạnh mẽ nhất, những kẻ có thể một mình đương đầu với cả đội quân. Ở phía dưới, hàng vạn trưởng lão ma giới và binh sĩ ma tộc với đủ loại vũ khí ghê rợn đang gầm thét, sẵn sàng xé nát mọi thứ cản đường. Trong tay Huyền Dạ, Sinh Tử Uyên phát ra ánh sáng trắng bạc kỳ lạ, đối lập hoàn toàn với ma khí của hắn, nhưng lại khuếch đại sức mạnh của hắn lên bội phần.
Từ phía Thiên Giới, ánh sáng rực rỡ và tiếng nhạc thần thánh vang vọng. Tử Nguyệt, trong chiến bào trắng bạc tinh khôi, đứng ở vị trí cao nhất, nơi ánh sáng thuần khiết nhất hội tụ. Gương mặt thanh tú của nàng không còn nét đau khổ, thay vào đó là sự uy nghiêm, lạnh lùng và quyết tâm đến sắt đá của một Chiến Thần. Nỗi hận thù đối với Huyền Dạ đã hóa thành sức mạnh, tiếp thêm lửa cho nàng. Bên cạnh nàng là Thiên Đế, các Chiến Thần khác với vẻ mặt kiên nghị, và các Thượng Thần tỏa ra linh quang chói lọi. Ở phía dưới, hàng vạn binh sĩ Thiên Giới với áo giáp vàng óng và vũ khí sắc bén đang đứng nghiêm, sẵn sàng nghênh chiến.
Ánh mắt của Huyền Dạ và Tử Nguyệt giao nhau giữa không trung. Không cần lời nói, không cần hành động, sự đối đầu trực diện giữa Thần và Ma, giữa tình yêu đã hóa hận thù, đã bắt đầu.
Huyền Dạ nở một nụ cười lạnh lẽo, đầy vẻ thách thức. "Tử Nguyệt Chiến Thần... Ngươi cuối cùng cũng đã đến."
Tử Nguyệt không đáp lời, chỉ siết chặt thanh kiếm trong tay. Luồng Tiên Khí từ nàng bùng nổ mạnh mẽ, sẵn sàng cho trận chiến cuối cùng.
Tiếng gầm rú từ Ma Giới và tiếng hô vang từ Thiên Giới hòa vào nhau, xé nát sự yên tĩnh của không gian. Huyền Dạ không nói thêm lời nào, hắn nhấc Sinh Tử Uyên lên. Thần khí trong tay hắn lập tức phát ra một luồng ánh sáng trắng bạc chói lòa, đối lập với ma khí đen kịt bao trùm hắn, nhưng lại khiến sức mạnh của Ma Tôn tăng vọt đến mức khó tin. Hắn phóng ra vô số luồng ma khí khổng lồ, tạo thành những quỷ ảnh hung tợn, lao thẳng về phía quân Thiên Giới.
Tử Nguyệt cũng không chần chừ. Nàng rút thanh kiếm bạc của mình ra, linh quang rực rỡ bùng lên. Tiên Khí từ nàng tỏa ra, hóa thành vô số lưỡi kiếm băng giá, chặn đứng các đòn tấn công của Huyền Dạ và phá tan lũ quỷ ảnh.
Cuộc đại chiến chính thức mở màn.
Phía dưới, các tướng sĩ ma tộc với thân hình đồ sộ, vũ khí sắc bén lao vào đội hình Thiên Giới như một cơn sóng thần. Chúng gầm thét, vung đao kiếm, máu tươi bắt đầu vương vãi khắp chiến trường. Quân Thiên Giới, dưới sự dẫn dắt của các Chiến Thần và Thượng Thần, cũng không hề kém cạnh. Linh lực bùng nổ, những đòn pháp thuật rực rỡ va chạm với ma pháp hắc ám, tạo thành những tiếng nổ long trời lở đất. Khắp nơi là ánh sáng linh lực và ma khí giao tranh, là tiếng binh khí va chạm, tiếng la hét của binh sĩ và tiếng gầm thét của thần ma.
Các trưởng lão ma giới sử dụng những ma pháp cổ xưa, triệu hồi những sinh vật bóng tối khổng lồ, tấn công dữ dội vào hàng ngũ Thiên Giới. Đáp lại, các Thượng Thần của Thiên Giới vận dụng pháp thuật cao cường, tạo ra những lá chắn linh lực kiên cố và triệu hồi các thần thú linh thiêng để chống đỡ.
Trên không trung, cuộc đối đầu giữa Huyền Dạ và Tử Nguyệt là tâm điểm của trận chiến. Mỗi cử động của họ đều tạo ra những luồng xung kích hủy diệt.
Huyền Dạ vung Sinh Tử Uyên, không phải để chữa trị hay tái sinh, mà để chuyển hóa năng lượng của nó thành những đòn tấn công hủy diệt. Hắn tạo ra những vòng xoáy ma khí khổng lồ, hút lấy sinh lực của vạn vật trên chiến trường, rồi biến nó thành năng lượng thuần túy để cường hóa các đòn đánh của mình. Mỗi khi hắn vung kiếm, một dòng sông ma khí đen kịt cuồn cuộn lao tới, phá hủy mọi thứ trên đường đi.
Tử Nguyệt đối mặt với sức mạnh khủng khiếp của Sinh Tử Uyên trong tay Huyền Dạ. Nàng cảm nhận được sự méo mó trong năng lượng của thần khí khi bị hắn lạm dụng. Nàng né tránh, phản công bằng những đường kiếm Băng Nguyệt Trảm sắc lẹm, mang theo Tiên Khí thuần khiết. Mỗi khi kiếm của nàng chém ra, một luồng sáng xanh băng giá xé tan ma khí của Huyền Dạ, tạo thành những vết nứt trên không gian.
Ánh mắt Huyền Dạ lạnh lẽo, tàn nhẫn khi nhìn nàng, không còn chút dấu vết của "Phong Tịch Hạ" ngày nào. Hắn tấn công nàng không chút lưu tình, mỗi đòn đánh đều nhắm vào chỗ hiểm.
Còn Tử Nguyệt, trong từng đường kiếm của nàng, không chỉ có sức mạnh của thần linh, mà còn ẩn chứa nỗi đau, sự phẫn nộ và cả sự tiếc nuối cho một quá khứ đã mất. Nàng biết, nếu không ngăn chặn hắn, Tam Giới sẽ bị hủy diệt.
Trận chiến ngày càng khốc liệt, không gian rung chuyển dữ dội. Đây không chỉ là cuộc chiến giữa Thiên Giới và Ma Giới, mà còn là sự đối đầu cuối cùng giữa hai linh hồn từng có những ràng buộc phức tạp, giờ đây đứng ở hai bờ chiến tuyến, vì những lý tưởng đối lập và những tổn thương sâu sắc
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top