Xa xăm
Tương sinh hoa lá vốn tốt tươi
Cảnh đẹp chi mang nỗi oán hờn
Phiêu bạc với gió cùng trời mây
Sương mù bao phủ che tầm mắt
Khuất nỗi tương tư buồn thăm thẳm
Hơi sương mờ mịt trông người đi
Lần đầu mình viết thơ ạ ai xem thì nghĩ giúp mình câu kế nhé hihi
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top