Q4- Chương 285: Một Ngày Tốt Đẹp

  Bóng đêm trong trẻo mà lạnh lùng nhanh chóng bao phủ cả tòa thành thị, ánh sao lấp lánh gắn đầy bầu trời đêm, nam nhân chìm trong bóng tối dựa người vào trên cửa thủy tinh trong suốt trên sân thượng chậm rãi phun ra một ngụm khói trắng.

"Em ấy ngủ?" Charles lên tiếng hỏi.

"Ừ." Nam nhân từ trong phòng đi ra nhẹ nhàng khép cửa lại, liếc mắt nhìn Charles đang hút thuốc, hỏi, "Chưa ngủ?"

Charles nâng cổ tay lên nhìn thời gian, Lục Thiên Thần cùng Đường Phong là gần đến hừng đông mới về tới, quan trọng là...sau khi vào cửa Đường Phong vẫn còn ngủ, hơn nữa trên người mặc áo khoác của Lục Thiên Thần, người cũng là bị Lục Thiên Thần ôm vào.

Chỉ có bé gái thuần khiết mới có thể cho rằng Lục Thiên Thần cùng Đường Phong ở bên ngoài mà không hề làm chuyện gì, úc, dã chiến, thật khiến người điên cuồng.

Cũng...ước ao đến đố kị a.

"Cậu," Charles quan sát Lục Thiên Thần từ trên xuống dưới một phen, cuối cùng hừ hừ, "Ngày trước của lần nghỉ ngơi tiếp theo của Đường Phong đến lượt tôi."

"Tùy tiện."

"Hắc, chờ một chút."

Lục Thiên Thần dừng lại: "Có việc?"

"Em ấy có khỏe không? Nhập diễn quá sâu thật không phải là chuyện gì tốt." Charles thoạt nhìn nghiêm túc không ít, mặc dù hắn không có tới hiện trường, thế nhưng trong lúc Lục Thiên Thần cùng Đường Phong đều chưa trở lại, Charles cũng sẽ không chỉ ngồi ở nhà đờ ra, đại khái cũng biết được một ít chuyện xảy ra ở phim trường hôm nay.

"Đã không có việc gì." Khóe miệng có chút cong lên, Lục Thiên Thần đi tới cạnh Charles cũng dựa vào cửa thủy tinh, từ trong túi lấy ra một điếu thuốc đốt, ngọn lửa thiêu đốt giấy quấn, tàn lửa dấy lên, một mùi vị nồng nặc nhanh chóng từ trong làn khói tản ra.

Hít một hơi thật sâu, khói thuốc ở trong cổ họng cuồn cuộn một vòng để lại chút chát đắng, thật sâu thưởng thức mùi vị đầu tiên của điếu thuốc, Lục Thiên Thần mới chậm rãi phun ra một ngụm khói trắng.

Khói trắng rất nhanh liền pha loãng, thẳng đến không còn chút tung tích.

Lục Thiên Thần đưa tay đẩy cửa sân thượng cho rộng mở một chút, làm cho gió đêm lạnh lẽo thổi vào hòa tan mùi vị của thuốc lá, Đường Phong không thích bọn họ hút thuốc, đó cũng là vì sao bọn họ sẽ luôn tranh thủ lúc Đường Phong ngủ mới chạy ra hút một điếu.

Nghiện thuốc lá so với trước kia kỳ thực đã rất nhẹ, Đường Phong bình thường ngoại trừ thỉnh thoảng vì công việc có chút liều mạng, phần lớn thời gian đều rất chú ý dưỡng sinh, cho nên cũng sẽ yêu cầu người ở cùng cậu làm theo một ít.

Ở dưới tiền đề cải biến thói quen cuộc sống với biên độ không lớn, Lục Thiên Thần cùng Charles kỳ thực đều hưởng thụ loại cảm giác được Đường Phong quan tâm này, chí ít chứng minh nam nhân kia vẫn có chút để ý bọn họ.

Tình huống này có đôi khi khiến Charles rất khó hiểu, trước đó, hắn cho tới bây giờ cũng sẽ không lo lắng bầu bạn của mình có thương hắn hay không, đương nhiên cũng có thể nói là hắn căn bản không quan tâm những người lúc trước có thưowng hắn thật hay không.

Nhưng Đường Phong dù sao cũng là không giống người thường, có đôi khi Charles cảm thấy đối phương là yêu hắn, nhưng có đôi khí cá tính vô cùng lãnh đạm của Đường Phong lại sẽ làm cho hắn cảm thấy hắn cũng không có đem đối phương vững vàng nắm ở trong tay.

"Em ấy thích diễn kịch, giống như chúng ta thích buôn bán, tôi biết mình không thể can thiệp em ấy, nhưng có đôi khi thấy bộ dạng khổ sở của em ấy lại thực khó chịu." Hơi có chút tự giễu mà nở nụ cười, mới bao lâu Char nham hiểm cũng sẽ suy nghĩ cho người khác đối người khác yêu thương rồi.

Đúng vậy đúng vậy, hắn lo lắng Đường Phong, hiện tại hắn đã đối với nam nhân trong phòng ngủ không thể tự kềm chế được.

Hắn giống như đã trúng phải lời nguyền rủa nào đó, cho dù ở trên đường cái thấy siêu cấp mỹ nữ hay tuấn nam cũng sẽ không nhìn nhiều hai mắt, thường thường chỉ biết nghĩ: úc, nhìn những bình hoa này, nhìn nhìn đám ngu xuẩn đối với bình hoa chảy nước miếng, thật tốt, ta không là loại người giống như họ.

Sau đó bắt đầu dào dạt đắc ý chính mình thật tinh mắt, có thưởng thức.

"Charles, tương lai chúng ta có thể không có mâu thuẫn sao?" Lục Thiên Thần hỏi một câu.

Lời này tựa hồ trong ý có ý, Charles hừ cười một tiếng: "Vấn đề này của cậu thực thú vị, Lục Thiên Thần ông bạn cũ của tôi, cậu là thực sự dự định vẫn luôn cùng tôi ở lại bên cạnh Đường Phong? Điều này không giống như là lời cậu sẽ nói, chúa tôi, trong mấy năm đại học tôi đã quá hiểu biết cậu, cho tới bây giờ cậu cũng không phải là một tên thích chia sẻ với người khác."

"Cậu trả lời tôi trước, có thể chứ, có thể làm được sao?" Không có nóng thẳng ra ý nghĩ của mình, Lục Thiên Thần tiếp tục truy hỏi.

Đó là một vấn đề khiến người ta có chút khó trả lời, nếu như thuận theo nội tâm, Charles khẳng định nói không, không ai thích người mà mình yêu nhất còn có những người khác yêu thương thậm chí giữ lấy.

Nhưng hiện tại Charles lại luôn đi cân nhắc tâm tư của Đường Phong.

"Đừng nói cho tôi biết cậu làm như vậy là vì Đường Phong." Charles nheo mắt lại, điếu thuốc lá kẹp giữa hai ngón tay dần dần cháy sạch, từng đợt khói bui bị gió thổi xa.

"Vì sao không thể?"

Lục Thiên Thần vừa nói chuyện, Charles lập tức lắc đầu: "Ôi Chúa tôi, ôi chúa tôi, tôi không thể tin được, nói cho tôi biết là cái gì khiến cậu sửa đổi ước nguyện ban đầu?"

Bọn họ cũng không phải đứa ngốc, hiện tại cùng một chỗ không có nghĩa là sau đó cũng là ba người tiếp tục cùng nhau, có thể nói lần giải hòa trước đó có một bộ phận rất lớn là bởi vì Đường Phong, nếu như bọn họ khắc khẩu thậm chí tranh chấp, phỏng chừng người nam nhân nào đó đang ngủ trong phòng sẽ không nói "Hai người các anh tôi đều muốn" mà là trực tiếp một câu "Cút đi, tôi không cần các anh."

Charles đương nhiên cũng không có khả năng sẽ ngửa đầu cười to hai tiếng: ha ha ha, cậu không cần tôi vẫn có những người khác muốn tôi.

Hắn có thể 100% khẳng định, nếu có một ngày hắn cùng Lục Thiên Thần rời đi, tên người điên – biến thái nào đó sẽ thừa dịp hư không mà vào.

"Vậy cậu làm như vậy nhất định có lý do, nói cho tôi biết, là cái gì khiến cậu quyết định như vậy?" Charles loáng thoáng cảm thấy là có liên quan tới việc Đường Phong một mực ở bên ngoài hôm nay.

Lục Thiên Thần cùng Đương Phong sẽ không gạt hắn, hắn tin tưởng Đường Phong, nam nhân kia cùng Lục Thiên Thần ở bên ngoài trong thời gian dài như vậy nhất định là có nguyên nhân, mà nguyên nhân này trực tiếp dẫn đến lần nói chuyện này của Lục Thiên Thần.

Cho dù trước đó bọn họ đều luôn bình an vô sự sống cùng nhau, nhưng ai dám phủ định trong lòng sẽ không thỉnh thoảng nhảy ra suy nghĩ tính kế đem đối phương đá văng.

"Tôi chỉ là muốn em ấy sống được càng hài lòng một chút."

Nói ra những lời này ngay cả Lục Thiên Thần cũng cảm thấy buồn cười, từ lúc nào hắn cũng sẽ nói ra loại lời nói hùng hồn đại nghĩa này rồi, nhưng đây đều là lời nói thật, không phải lời nói dối tùy tiện biên ra hay lời mê sảng lộn xộn.

Trong lúc quay [Siêu Sao], hắn càng hiểu rõ Fiennes song song cũng càng thêm yêu thương Đường Phong.

Hắn không có cách nào tưởng tượng một người biết được chính mình sắp chết đi không còn sống được bao nhiêu năm, là thế nào thản nhiên đối mặt với chuyện người yêu mà mình vẫn luôn tin cậy rời đi, nhìn người yêu cũ cùng người khác kết hôn sinh hoạt cùng nhau.

Khi những người khác đều có gia đình cùng tương lai thuộc về mình, Fiennes chỉ có thể đối mặt với cô độc cùng tùy thời tùy khắc đều có thể gặp phải tử thần.

Lúc Fiennes ôm ngực giãy dụa ở biên giới sống chết, nam nhân kia nhất định rất muốn có người ở cạnh cậu đi, cho dù chỉ là một giây cũng được.

Mang theo tiếc nuối mà cậu xa cầu rồi cả đời cũng không cách nào đoạt được, mang theo đau lòng làm cho người khó có thể chịu đựng, cuối cùng chậm rãi nhắm hai mắt lại rời đi thế giới này.

Lục Thiên Thần còn nhớ rõ lần đầu tiên nhìn thấy Đường Phong của bây giờ, trong mắt nam nhân kia tràn đầy lửa nóng cùng nhiệt huyết, giống như một ngọn lửa đang thiêu đốt, đó là sinh mệnh, là hy vọng, còn có quang minh.

Lại một lần nữa chiếm được sinh mệnh, "Fiennes" chỉ có đối sinh mệnh cảm kích cùng vô hạn ước mơ vào tương lai.

Hắn muốn đưa cho Đường Phong một vài thứ đặc biệt, hắn muốn yêu nam nhân kia, càng muốn làm cho Đường phong vẫn luôn đều là hạnh phúc mà sống sót thẳng đến đi xong cả đời này.

Nghe xong lời nói coi như là nguyên nhân của Lục Thiên Thần, Charles lăng lăng nhìn người bạn cũ này hồi lâu, xác nhận đối phương không phải nói giỡn hay đùa giỡn âm mưu mới thở dài thật sâu.

"Được rồi được rồi, cậu đều đã nói như vậy..." Nhịn không được nở nụ cười, Charles đem tàn thuốc vứt đi, bàn tay chìa ra.

Liếc mắt nhìn "bàn tay hòa bình" Charles đưa tới, Lục Thiên Thần mỉm cười cùng đối phương ra sức nắm chặt.

Bọn họ đều là loại người nhìn xa, khiến Đường Phong ở chung với một người, hoặc là ở chung với cả hai người bọn họ, kỳ thực cũng không có bao nhiêu khác nhau.

Trong lòng tiếp nhận rồi, cũng sẽ không có chuyện gì nữa.

"Vậy cậu có nghĩ tới Albert không?" Charles hỏi một câu.

Albert không giống như là người sẽ tùy tiện buông tha, Charles hiểu tính cách của tên kia, nếu như Albert thực sự chỉ đem Đường Phong trở thành món đồ chơi mà mình cảm thấy hứng thú, sẽ không cứ dây dưa như vậy.

Cũng đã nhiều năm, người bên cạnh Albert đều không vượt qua hai tháng.

Như là ngôi sao Hollywood Kevin trước đó không lâu, cũng chỉ hướng về phía tiền của Albert, đáng tiếc nghe nói Albert ngay cả đụng cũng không có đụng một chút, sau đó không tới một tháng Albert không còn để ý tới Kevin nữa, ngược lại Kevin lại muốn chết muốn sống mà về đến bên người Albert.

Ngôi sao bé bỏng đáng thương, thật đúng là cho rằng mị lực của mình siêu lớn, muốn lấy cái chết uy hiếp, kết quả Albert căn bản không để ý đến, ngược lại Kevin vừa ra màn diễn như vậy thiếu chút nữa diễn chết.

Hở ra là tìm chết tìm sống, cũng không nhìn nhìn đối phương là ai, làm sao có thể bởi vì loại uy hiếp này mà quay đầu lại.

Lục Thiên Thần nghe xong câu hỏi của Charles liền có chút bực bội, đối với cái tên âm hồn bất tán kia thật sự không có cách nào, nhưng một điểm duy nhất có thể khẳng định là, Albert sẽ không thương tổn Đường Phong, ở trình độ nào đó thậm chí còn lo lắng cho nam nhân trong phòng hơn cả bọn hắn.

"Cứ như vậy đi." Lục Thiên Thần nói một câu.

Hắn sẽ không chủ động đi công kích Albert, từ tình huống hiện tại đến xem, Albert tựa hồ cũng không dự định đem hai người bọn họ từ bên người Đường Phong đá văng ra.

Hiện giờ, cũng cứ vậy rồi, cũng không thể lại đột nhiên xảy ra sự cố, hiện tại thế nhưng là gia đoạn bay lên của sự nghiệp diễn viên của Đường Phong.

...

Ngày hôm sau nam nhân mang theo mệt mỏi chậm rãi mở mắt tỉnh lại thì phát hiện bên cạnh mình có hai người, bên trái là Lục Thiên Thần bên phải là Charles, kỳ thực bọn họ rất ít khi ba người cùng ngủ trên một cái giường.

Tuy rằng Đường Phong không ngại buối tối nhiều ấm chăn, nhưng Lục Thiên Thần cùng Charles lại cảm thấy như vậy rất kỳ quái.

Cho nên trên cơ bản buổi tối Đường Phong chỉ cùng một người cùng giường, sau khi đã quen với vệc bên cạnh có người ngủ chung, cậu không bao giờ muốn một mình một người trong phòng ngủ, từ đời trước đã sớm phiền chán cái cảm giác lạnh lẽo trống rỗng tĩnh mịch này.

"Chào buổi sáng." Lục Thiên Thần đang xem báo cúi đầu cho Đường Phong một nụ hôn chào buổi sáng.

"Bảo bối, đói bụng sao?" Bên này vừa hôn xong, bên kia Charles đã ôm thắt lưng của cậu hôn một cái vào bờ vai.

Ngay sau đó Charles nhảy xuống giường, vừa mặc quần áo vừa nói: "Tôi đi kiếm chút gì ăn, em đi tắm trước đi thân ái."

"Nước nóng đã chuẩn bị sẵn rồi." Lục Thiên Thần buông báo trong tay xuống, mở hai tay ôm Đường Phong vào ngực nhẹ nhàng xoa bóp, nhỏ giọng hỏi, "Còn có thể đi đường sao?"

"Tôi có yếu đuối vậy sao?" Nghĩ đến trận dã chiến hôm qua thật là có chút lỗ mãng cùng điên cuồng, Đường Phong dùng khuỷu tay đẩy Lục Thiên Thần ra, động tác mặc dù có chút thô lỗ, nhưng trong mắt của người sáng suốt đều có thể nhìn ra sự sung sướng bên trong.

Đối với Đường Phong mà nói, sáng sớm mở mắt có thể thấy người yêu bên cạnh là một chuyện vô cùng vui vẻ, mà đối phương thậm chí tri kỷ giúp cậu chuẩn bị xong nước ấm, đi tìm ăn.

Không cần cậu đói bụng đi tắm, lại đói bụng gọi thức ăn bên ngoài.

"Lục Thiên Thần." Xốc chăn lên, bàn chân trần giẫm trên mặt đất, Đường Phong quay người lại hướng nam nhân tặng một cái ôm thật to, "Chào buổi sáng, thân ái."

Năm chữ này, nhất là hai chữ sau, thật đúng là khiến người nào đó ngọt tới trong lòng đi.

Sau khi chiếm được tình yêu mà người khác dành cho, Đường Phong cũng luôn luôn tận lực hồi báo đối phương, một ít chi tiết nhỏ rất đơn giản, Charles cùng Lục Thiên Thần có thể sẽ không nhớ kĩ chỉnh sửa cà – vạt ngay ngắn, nhưng Đường Phong sẽ nhớ kỹ.

Cậu vào buổi sáng sẽ dành cho người yêu hôn môi cùng ân cần thăm hỏi, trong lúc ăn cơm sẽ đúng lúc đưa cho đối phương khăn tay, sẽ thỉnh thoảng cùng đối phương nho nhỏ hôn môi một chút.

Giống như rất nhiều năm trước, cậu mỗi ngày đều chờ đợi gặp được một ngày tốt đẹp như vậy, tuy rằng rất bình thường, nhưng đủ để khiến cậu thỏa mãn.  

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top