Q2- Chương 152: Buổi Tối Điên Cuồng (Hai)
Là một người đàn ông bình thường, bị người đụng chạm nổi lên phản ứng sinh lý là một chuyện rất bình thường, nếu như đã bị người khống chế nơi yếu ớt nhất còn không có chút phản ứng, vậy thực sự phải đi bệnh viện khám bác sĩ.
Hiển nhiên Lục Thiên Thần là lần đầu tiên phục vụ cho người khác, động tác đông cứng lại thường xuyên khiến cho răng nanh va chạm, mấy lần đau khiến Đường Phong rất muốn huy nắm tay đánh bay người đàn ông đang phủ phục trên đùi mình.
Chỗ lợi hại nhất của người thông minh không phải là bọn họ bẩm sinh có bao nhiêu lợi hại, mà là mặc kệ gặp phải chuyện gì xa lạ đều kiên trì không ngừng đi nếm thử, đồng thời từ đó cấp tốc thăm dò quy tắc rồi nắm giữ, đạo lý này cũng áp dụng cho chuyện trên giường.
Sau vài lần nếm thử Lục Thiên Thần cũng chậm rãi nắm giữ một ít bí quyết, hắn giống như một kỵ sĩ có tinh thần mạo hiểm to lớn, tổng thích kiểm soát mọi góc độ cũng như độ mạnh yếu vào tay, chán ghét không có gì thay đổi, mỗi khi nghe được tiếng la hay hơi thở gấp gáp của Đường Phong liền giống như một binh lính được nữ vương cổ vũ, càng ra sức duy trì thế tiến công liên tục.
Đây không phải lần đầu Đường Phong tiếp thu người khác phục vụ cho mình, trước đó Charles cũng từng làm qua, thế nhưng cái tên kia tổng thích dùng ánh mắt khiêu khích nhìn cậu, hưởng thụ bộ dáng cậu mất khống chế mà chìm đắm trong dục vọng.
Thậm chí ở đời trước cũng đã trải qua không ít lần được người khẩu giao, chỉ là cho tới bây giờ cũng chưa từng kịch liệt như hiện tại.
Nương theo được khoang miệng nóng ấm nghiêm túc bao hàm mang đến kích thích mạnh mẽ, chàng trai khó nhịn ngẩng đầu lên, hai tay luồn vào trong tóc của người đàn ông ở giữa hai chân của mình, thân thể thanh niên khỏ mạnh lại tràn ngập sức sống, cùng lúc đó lại dễ bị câu dẫn ra lửa nóng cùng dục vọng, mấy tháng dài cấm dục khiến thân thể tuổi trẻ này có chút mẫn cảm quá đáng.
Tình dục tăng vọt tùy ý đấu đá lung tung trong màn đêm của Los Angeles, ngay khi Đường Phong nhìn ra ngoài cửa sổ, phạm vi nhìn của cậu bị lấp đầy bởi những đợt sóng pháo hoa rực rỡ, từng sóng lại từng sóng, ở trong đầu cậu, trong thân thể cậu, không ngừng nở rộ lên không, cứ thế luồng sáng ấy bùng nổ.
"Ân a—-" một tiếng than nhẹ, thân thể như đang trôi bồng bềnh cứ như những cái pháo hoa tràn ngập trong nháy mắt nổ tan rơi xuống, dư vị phảng phất còn dừng lại bên tai, phát sinh từng âm hưởng ôn ông ông.
Lục Thiên Thần thở hắt ra, khởi động thân thể cúi người nhìn chàng trai mang sắc mặt ửng hồng dưới thân.
"Đã lâu không phát tiết?" Hỏi vấn đề liên quan đến chàng trai.
"Như anh thấy..." Đường Phong có chút uể oải nhắm hai mắt lại, thân thể trải qua cao trào chậm rãi hạ xuống từ đỉnh núi xuống tới bình nguyên, lồng ngực của cậu không ngừng phập phồng bất định, những ngọn tóc bị mồ hôi thấm ướt bám lấy nơi trán, một viên mồ hôi trong suốt thuận theo đường cong của trán mà vô thanh vô tức chảy xuống, trôi qua đường nét của gương mắt lưu lại vết nước nhợt nhạt, thoạt nhìn giống như khóc.
Một chàng trai uể oải, yên tĩnh, buông thả khác biệt với bình thường.
Lục Thiên Thần cúi đầu hôn lên trán của cậu, sau đó là vêt nước trên mặt rồi đến khóe miệng của Đường Phong.
"Tôi hối hận." Lục Thiên Thần nói.
"Hối hận cái gì?" Chậm rãi mở mắt, Đường Phong cảm thấy có chút oi bức liền kéo mở áo tắm, hai chân vẫn duy trì tư thế vừa rồi không có rút về, không phải cậu không muốn, mà là cả người Lục Thiên Thần đều đặt ở giữa chân cậu lại không hề có ý định dời đi.
Ngón tay vuốt ve tóc chàng trai, Lục Thiên Thần lẳng lặng quan sát Đường Phong lúc này, chàng trai vừa mới phát tiết toàn thân đều chảy xuôi một loại khí chất gợi cảm cùng mị hoặc, đây là Đường Phong mà bình thường bọn họ không bao giờ thấy được, chỉ là vừa nghĩ tới bộ dạng như vậy bị Charles nhìn trước một tháng lẻ một ngày, Lục Thiên Thần rất muốn làm cái gì đó.
"Hối hận không có lên giường với cậu sớm một chút."
Đường Phong hít vào một hơi cười rộ lên, tay bưng lấy trán mình: "Cho nên hiện tại anh muốn lên giường cùng tôi?"
Tay của người nào đó đột nhiên di chuyển xuống dưới, chạm vào nơi không nên chạm, có chút cố sức một chút, thân thể Đường Phong run rẩy thiếu chút nữa kinh hô ra tiếng, cậu trừng mắt nhìn Lục Thiên Thần.
"Anh đang làm gì?" Rất nhanh Đường Phong đã cảm giác được một vật đông tây cách một lớp vải tây trang đơn bạc ma sát bắp đùi của cậu.
Cứng rắn, nóng bỏng, kêu gào.
"Lên giường với cậu." Lục Thiên Thần cúi đầu hôn chàng trai, mà cậu cũng song song nghe được tiếng dây lưng bị lấy ra ném trên mặt đất, cả thanh âm khóa kéo bị kéo xuống.
Rất nhanh cậu liền cảm giác được một người binh lính tràn ngập dục vọng chiến đấu đang giơ một cây đại thương nỗ lực phá cửa mà vào.
"Tiếp tục?" Lục Thiên Thần hợp thời ngừng lại, lại ái muội đụng chạm nơi cửa của Đường Phong mà bồi hồi.
"Lúc này anh khiến tôi thế nào mở miệng nói dừng lại? Muốn làm liền làm, lề mề." Đưa tay thảo mở cúc áo sơ mi của Lục Thiên Thần, Đường Phong có chút thô lỗ đem cúc áo đối phương mở ra, không thể chỉ có mình cậu trần truồng được.
Hai người giống như dã thú lúc nửa đêm hung mãnh triền đấu cùng một chỗ, Lục Thiên Thần triệt để vứt bỏ trấn định cùng lãnh tĩnh bình thường, lúc này chỉ cần tình cảm mãnh liệt cùng lửa nóng, tốc độ cùng sức mạnh, những thứ khác như là lý trí vân vân nên cùng pháo hoa phóng lên trời cao mà nổ tan, nổ đến không còn chút dư thừa.
"A——–"
Trong bóng tối mơ hồ truyền đến tiếng kinh hô của một chàng trai, sau đó là tiếng hít thở ồ ồ của hai người đàn ông không ngừng dây dưa một chỗ, liên tiếp rên rỉ cùng với thân thể nóng bỏng tràn ngập mồ hôi không ngừng kịch liệt va chạm.
...
Lục Thiên Thần lại có một chỗ không giống với Charles, ở trên giường Charles không hiểu đến tiết chế, mà Lục Thiên Thần biết lúc nào hẳn là nên dừng lại, để tránh cho sáng mai bọn họ không thể rời giường ngồi máy bay trở về.
"Hiện tại mấy giờ rồi?" Đường Phong mơ mơ màng nằm úp sấp trên giường, tay xoa xoa đầu, một chiếc áo ngủ bằng gấm như một chiếc chăn mỏng che lấy nửa người dưới của cậu, trên lưng trước ngực của cậu đếu là dấu hôn, nhưng nhìn chung không quá đậm, chỉ cần vài ngày là có thể tan hết, sẽ không gây trở ngại cho việc quay phim của cậu trong thời gian sắp tới.
Thân thể thanh niên khỏe mạnh thật là tốt.
Lần cảm thán thứ một nghìn lẻ một của Đường Phong.
"Hai giờ hai mươi ba phút sáng." Lục Thiên Thần vừa tắm rửa xong trên lưng còn quấn khăn, nửa chống đỡ nghiêng người, nhẹ nhàng xoa nắn thắt lưng cùng vai của Đường Phong, thỉnh thoảng cúi đầu hôn lên vành tai cùng gáy của chàng trai.
Pháo hoa ngày cửa sổ đã ngừng, mà bóng đêm của Los Angeles vẫn đang rực sáng, chỉ là bọn họ lúc này không thèm để ý, bởi vì rèm cửa sổ sớm đã bị kéo lại, loáng thoáng lộ ra vài phần ánh trăng mông lung, ở góc tường, bóng của bọn họ an tĩnh y ôi cùng nhau.
Đường Phong nghiêng đầu nhìn người đàn ông bên cạnh, mở trừng hai mắt.
"Lục Thiên Thần, có phải anh đã quên chuyện gì đó hay không?" Cậu hỏi.
"Tôi và cậu hôn môi, lên giường, cùng tắm, vừa rồi giúp cậu xoa bóp, cho nên chuyện đã quên là...chúng ta cần nghỉ ngơi?" Lục Thiên Thần lại cúi đầu hôn khóe mắt của chàng trai, ngay sau đó liền nằm xuống mặt đối mặt với Đường Phong, loại việc cùng nhau nằm trên giường sau đó ngưng mắt nhìn nhau khiến hắn cảm thấy vô cùng thoải mái.
"Không phải." Đường Phong trực tiếp phủ định.
"Không phải? Ngô...để tôi nghĩ nghĩ."
Lục Thiên Thần giải vờ tự hỏi mà nhắm mắt lại, thường thường phát sinh một ít tiếng thở dài hay phát sinh lúc tự hỏi hoặc nghi ngờ, giả vờ cũng thật bài bản.
"Nghĩ còn thức không?" Đường Phong đưa tay trạc trạc chóp mũi Lục Thiên Thần, đại khái là cảm thấy chơi thật khá, cậu lại nhéo nhéo mặt của đối phương, cuối cùng dùng bàn tay ôn nhu vuốt ve thái dương của Lục Thiên Thần, giúp người đàn ông đem những sợi tóc tán loạn chải vuốt lại.
Đông tác quan tâm của người đàn ông thành thục lại vô ý thức xuất hiện.
Lục Thiên Thần mở mắt: "Quan hệ giữa cậu và Fiennes."
"Chúc mừng anh, đáp đúng rồi." Đường Phong vung lên khóe miệng, "Như vậy, anh còn uốn biết đáp án hay là bí mật của tôi sao?"
"Cậu nguyện ý có thể nói cho tôi biết, không muốn có thể không nói cho tôi."
"Anh đem chọn lựa khó khăn ném cho tôi, tôi nên khen anh thông minh hay giảo hoạt đây?" Đường Phong hướng Lục Thiên Thần nhích qua, cậu nhẹ nhàng hôn người đàn ông một cái, ở chuyện tình cảm chưa từng có phân chia ai trên ai dưới hay ai bị động ai chủ động, cậu sẽ không chờ Lục Thiên Thần đến hôn trấn an cậu, chính cậu muốn hôn thì sẽ tự mình động thủ.
Thói quen chủ động xuất kích mà không phải bị động chờ đợi.
"Tạm thời không cần nói cho tôi." Lục Thiên Thần đưa tay ôm lấy thắt lưng của chàng trai, thấp giọng nói.
"Vì sao? Tôi nghĩ là anh muốn biết." Đường Phong nhẹ nhàng nở nụ cười, vươn đầu lưỡi liếm liếm vành tai của Lục Thiên Thần, cậu cảm nhận được cánh tay đang ôm thắt lưng của cậu càng thêm siết chặt một chút.
"Này là bí mật của cậu, chờ đến lúc cậu nguyện ý chia sẻ với tôi thì tôi sẽ vui vẻ để biết, nếu như cậu không muốn tôi sẽ không miễn cưỡng cậu." Lục Thiên Thần khe khẽ thở dài một tiếng, hiện tại hắn biết vì sao một kẻ hoa tâm như Charles lại mê muội chàng trai này rồi, biểu hiện trên giường của Đường Phong cùng với tưởng tượng của hắn hoàn toàn bất đồng, chưa từng có ngượng ngùng cùng bó buộc, luôn thoải mái hưởng thụ sự ấm áp cùng sung sướng do hôn môi cùng ôm ấp mang lại.
Điều này sẽ làm cho song phương đều cảm thấy rất tốt, dù sao không có mấy người thích ép buộc đối phương, đâu phải ai cũng có khẩu vị nặng chứ?
"Được rồi."
Đường Phong gật đầu, chờ đến lúc cậu muốn nói thì sẽ nói ra.
Về phần hiện tại quan hệ giữa cậu và Lục Thiên Thần, Đường Phong chỉ hi vọng sáng ngày mai người kia đừng bắt cậu phụ trách là được.
Thực sự là xin lỗi, tuy rằng cậu thích cảm giác ấm áp, nhưng bây giwof vẫn chưa đến lúc nghĩ đến gì đó cố định.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top