Chap 8: Cảm nhận
Chap 8: Cảm nhận
1 ngày đêm trước ngày diễn ra Lễ hội
Tại sân nhà kho phía sau 1 Công ty, có 2 nhóm người, à không là 3
" Thủ lĩnh của Evil đến rồi đây, mời mọi người ở Death hãy xuất hiện"- tiếng 1 tên bên cạnh thủ lĩnh Evil
Vừa dứt lời thì khoảng 20 người tay cầm gậy sắt lừng lững bước ra từ nhà kho. B.A – thủ lĩnh của Evil lên tiếng
" Lại gặp nhau nữ rồi nhỉ. De.T"
" ồ. Lâu quá không gặp B.A. Nhìn cô thế này chắc chưa chết đâu nhỉ?'
" Giọng điệu anh vẫn không thay đổi chút nào đây De.T"
" Cô quá khen rồi. Tại sao hôm nay lại hẹn gặp vậy"
" Xem cái này đi"
B.A vứt ra trước mặt De.T 1 xấp tài liệu cùng một chiếc máy ghi âm
" Chúng ta vốn dĩ luôn đối đầu nhau nhưng cả 2 Bang đều tuân thủ theo nguyên tắc là không chơi xấu nhau. Tôi- với tư cách là thủ lĩnh của Evil- tôi muốn nghe một lời giải thích thỏa đáng. Nếu không thì đừng trách tại sao tôi lại ra tay trước"
" Đại ca. Lại có thêm 1 tên đàn em nữa của chúng ta bị Death đánh"- 1 tên đàn em sau khi nghe điện thoại thì lên tiếng thông báo
" Chắc anh cũng nghe rõ rồi"
" Lấy gì chắc chắn là do bên tôi gây ra"
" Pos. Thuật lại cho bọn chúng nghe đi"
" Dạ. sau khi ra tay, bọn chúng luôn để lại một câu nói: Thấy Death bọn tao mạnh chưa"
" Cùng tồn tại trong Thế giới ngầm với nhau, chắc cô cũng hiểu không ai tự đánh mà tự khai cả"
" Tôi biết. Thì vậy tôi mới cho anh thời gian điều tra và báo lại cho tôi biết kết quả"
" Kir. Đi điều tra chuyện này cho rõ đi"- hắn bảo một tên đàn em của hắn
" Lâu rồi chưa thử. Chơi 1 hiệp chứ?"
" Ok"
Vừa dứt lời thì B.A đang ngồi trên những ống bi sắt to đùng liền nhảy xuống bên cạnh hắn. Cả 2 đánh nhau rất quyết liệt, tuy là con gái nhưng thân thủ và cách ra đòn của B.A vừa hiểm lại vừa nhanh. Còn hắn tuy là con trai nhưng lại rất khéo léo luôn lợi dụng động tác của B.A để phản lại. Đàn em của cả 2 lắc đầu ngán ngẩm, cũng đúng thôi, lần nào gặp nhau 2 vị thủ lĩnh này cũng đều quyết chiến, quyết tử với nhanu nhưng có ai thắng đâu chứ. Họ là bất phân thất bại mà, đàn em của cả 2 đều đã lăn ra ngủ
2 tiếng sau
Tất cả kết thúc, nơi đây chỉ còn là nơi vắng tanh lạnh lẽo, tất cả đều đã chia tay nhau ra về , đúng như dự đoán, cả 2 không ai thắng cũng chẳng ai thua
...
" Bốp. Bốp. Bốp. Binh"
" Hự"
" Bốp"
Nó nghe hàng loạt tiếng " binh, bốp" nhưng lại không biết phát ra từ đâu. Giữa đêm khuya lạnh lẽo như vậy, 1 thân 1 mình mà còn là con gái nữa đi lang thang ngoài đường thật quá nguy hiểm. Nó đi đâu vậy chứ? Xin thưa nó đi mua đồ ăn đấy, bỗng nhiên thấy đói nên nó quyết định đi mua bánh kem về ăn. Chả biết cái quyết định ấy của nó là đúng hay sai mà nó lại chạm mặt với oan gia.
" Ê. Bị sao vậy? Sao lại bị đánh thế. Thiên Đức?"
Nó vừa gọi, vừa lay lay, và vừa dộng đầu hắn vô tường để kêu hắn dậy. Chẳng biết con này ngu thật hay giả vờ nữa hoặc cũng có thể lúc nhỏ bị con gì cắn thì phải, khi mà.......
" Để tôi đưa cậu về nhé!"
Nó rồi nó đưa hắn về, " đưa" ở đây có nghĩa là cõng, là dìu, là vác, là bế, còn với nó, "đưa" ở đây có nghĩa là lôi. Nó Cứ để hắn nằm trên mặt đất, nắm lấy 2 tay hắn và kéo xềnh xệch về nhà nó với quãng đường dài 500m, thật tội nghiệp hắn. Cũng may quần hắn may bằng loại vải tốt nếu không thì bao nhiêu " Hàng" phơi bày hết ra cho con điên như nó mang đi bán dạo rồi
" Cậu đưa ai về vậy Nghi. Á. Là Thiên Đức. Cậu ấy bị sao vậy, cậu tránh ra đi, để tớ đưa cậu ấy vào nhà"- Vy đẩy nó ra và đỡ lấy hắn đưa vào nhà
Không cần biết cú đẩy đó là vô tình hay cố ý, không cần biết cú đẩy đó là mạnh hay nhẹ, không cần biết người bị đẩy có ngã hay là không, và cũng không cần biết người bị đẩy nếu ngã thì có đau hay không mà chỉ cần biết một điều rằng: Nó đã khóc
" Nhã...Vy. Tớ không trách cậu vì đẩy tớ, nhưng tớ trách cậu vì...khi tớ ngã, cậu đã không dang lấy đôi tay ra kéo tớ dậy như khi tớ làm với cậu. tớ nắm lấy tay cậu, tớ kéo cậu ra khỏi vũng bùn không phải vì tớ muốn cậu đáp trả cái ơn ấy mà vì cậu là người bạn đầu tiên của tớ. Nhưng hôm nay, người bạn ấy đã vì một người khác mà đẩy ngã tớ rồi. Không sao. Ngã thì đứng dậy thôi. Cậu thích Thiên Đức ư?"- nó vừa nói vừa khóc và rồi tự đứng dậy kèm theo một câu hỏi không có người trả lời. Nó cảm thấy hơi nhói đau ở tim. Nó nghĩ có lẽ do cú ngã vừa rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top