Chap 29: Thử thách cuối cùng (P.3)
Cô bé Quyên Quyên sau hơn tuần liền phát sốt thì giờ đã khá hơn rất nhiều nhờ bàn tay chăm sóc của Lộc Hàm, hiện tại đang nằm trên giường của hắn thư thái đọc sách dưỡng bệnh 1 cách cực kì thoải mái….
_Xin chào_ Tiếng nói đó phát ra từ ban công
Quyên Quyên giật mình quay lại nơi phát ra tiếng nói đấy. Từ phía ban công, 1 cô gái tóc ngắn, đen ôm lấy khuôn mặt thanh tú, trên người mặc 1 bộ đồ da bó sát người với áo hốc tay cổ dựng bằng da có séc và quần da bóng, chân đi đôi bốt dài tới gần đầu gối 10 phân màu đen cũng đã buộc dây, tay đeo găng ta da màu đen bước tới bên giường Quyên Quyên…..
_Cô…._Quyên Quyên không khỏi ngạc nhiên trước người con gái đang ở trước mặt mình kia
_Lâu không gặp, khỏe chứ? Nhìn cô ốm ghê_ Cô gái nói giọng chế diễu
_Châu Hiền, cô vào bằng lối nào vậy??_ Quyên Quyên nhíu mày nhìn Châu Hiền
_Hừ, tôi ở Lộc Gia lâu hơn cô nhiều đấy. Mọi ngõ ngách ở Lộc Gia này chẳng có chỗ nào là tôi không biết cả, tiểu thư ạ. Cái lan canh này chỉ cách phòng ngay bên cạnh có chưa đầy mấy cm thôi, được chưa?_Châu Hiền nhìn Quyên Quyên bằng đôi mắt lạnh nhưng cực kì sáng, có thể nhìn thấu tâm tư của người đối diện mình
_Vậy cô tới đây tìm tôi có chuyện gì vậy? _Quyên Quyên tỏ ra khó chịu
_À! Tôi muốn xác nhận 1 điều thôi ý mà. Quyên Quyên cô yêu Lộc Hàm tới vậy sao? Tôi không thể nào hiểu nổi là vì sao mà cô phải tự mình nhảy xuống hồ rồi lại còn đổ tội cho tôi chỉ vì muốn có được Lộc Hàm thôi sao? Vậy có đáng không?_ Châu Hiền nhìn thẳng vào mắt Quyên Quyên hỏi
_Hừ, 1 người như cô thì làm sao mà hiểu được chứ? Tôi cho dù là nhảy xuống hồ hay xuống biển, dù cho có thế nào đi chăng nữa thì bằng mọi cách tôi phải có được anh ấy. À! Mà cô chắc không nhỉ?…..tuy tôi bị ốm nặng nhưng bù lại thì những ngày ấy anh Lộc Hàm đã chăm lo cho tôi từng chút 1 đó, anh ấy còn chẳng thèm đoái hoài gì tới cô mà ở bên tôi suốt đó, hiểu không? Giờ anh ấy rất thương tôi _Quyên Quyên nói bằng giọng đắc trí
_Chỉ vậy thôi mà cô lừa Lộc Hàm, đổ tội lên đầu tôi cô cảm thấy vui chứ?_ Châu Hiền hơi nhíu mày nhìn Quyên Quyên
_Haha, không phải vui mà là rất vui. Phải nói là tôi quá thông minh chứ nhỉ? Lợi dụng bóng tối để che mắt anh Lộc Hàm để anh ấy hiểu lầm cô thực sự lúc đó tôi mới nghĩ ra đấy.Cũng phải cảm ơn cái mặt ngờ nghệch của cô lúc đó nữa đấy, Nhìn cô giờ nghĩ lại tôi không khỏi cảm thấy buồn cười. Châu Hiền, cô muốn đấu với tôi thì còn phải đợi 100 năm nữa đấy _ Quyên Quyên che miệng cười khoái trí, giọng nói đầy mỉa mai đối với Châu Hiền
_Được, vậy giờ cô hãy cứ vui với thủ đoạn đi. Nếu cô lấy được Lộc Hàm thì cứ lấy, tôi trả cho cô đấy_ Châu Hiền khẽ thở dài
_Không phải trả vì anh Lộc Hàm sẽ chẳng bao giờ thuộc về cô cả_Quyên Quyên khinh khỉnh nói
_Ồ!Cứ cho là vậy đi nhưng cô cũng không biết được điều này đâu nhỉ? Từ Châu Hiền này là kẻ đã không ăn được thì sẽ đạp đổ_ Châu Hiền nghiêng người cúi xuống nói thầm vào tai Quyên Quyên
“Cạnh…..”
Đúng lúc đó, cửa phòng lại mở ra và Lộc Hàm bước vào, mắt chạm mắt khiến Lộc Hàm không khỏi ngạc nhiên khi thấy Châu Hiền lại ở đây nhưng thấy Châu Hiền đứng sát Quyên Quyên làm hắn lại nhớ tới chuyện tối đó mà thấy tức giận, trừng mắt với nó, nói:
_Châu Hiền, cô làm gì đó?
_Chậc, không ngờ mi lại về nhanh vậy _ Châu Hiền bình thản nhún vai hờ hững nói
_Cô…._Lộc Hàm định nói thì Quyên Quyên chen vào
_Anh Lộc Hàm, anh đừng trách chị ấy nữa. Chị ấy chỉ qua đây thăm em và xin lỗi thôi mà_ Quyên Quyên dở giọng vị tha
_Haha, sang thăm thì có thể vì tôi muốn nhìn thấy cái mặt xanh lét như tàu lá chuối của cô ta khi bệnh thế này thôi. Còn xin lỗi ư, không bao giờ _ Châu Hiền phẩy tay, cười nhạt
_Cô muốn gì đây, Châu Hiền?_ Lộc Hàm nhìn Châu Hiền khó hiểu
_ Yên tâm đi, tôi tới không phải để giết cô ta đâu mà phải lo lắng vậy. Chỉ nói chuyện chút thôi và cái này là cho anh_ Châu Hiền vừa nói vừa bước lại trỗ Lộc Hàm rồi thẩy cho hắn cái điện thoại trên tay mình cầm nãy giờ
Rồi Châu Hiền bước qua Lộc Hàm đi thẳng ra cửa chính mà ra về, có 1 điều là ánh mắt Châu Hiền chưa 1 lần nào chạm vào ánh mắt Lộc Hàm cả….. Vì sao vậy???….
Đi tới cửa, bỗng dưng Châu Hiền quay lại nhìn 2 con người đang nhìn mình với ánh mắt khó chịu kia, nói:
_Này Quyên Quyên, cô ở đây cả tuần nay có bao giờ tự hỏi mình rằng rõ ràng cô cũng là con cháu của Lộc Gia, là 1 đại tiểu thư nhà họ Lộc mà bị tôi đẩy ngã xuống hồ thế rồi tôi cũng chẳng 1 lần xin lỗi hay giải thích gì mà bên Lộc Gia không hề nói hay tỏ thái độ gì với Từ Gia không? Vậy thì là cô hay là tôi mới là kẻ đáng thương thế???
Nói rồi Châu Hiền đẩy cửa bước ra khỏi nhà Lộc Gia thì Tứ Quỷ và Tam Ca đã đứng đợi sẵn ở ngoài cổng rồi. Châu Hiền nhận đồ từ tay Hun: 2 khẩu súng lục dài bằng bạc cài ở 2 bên eo và rất nhiều băng đạn để thay được cái ở phía sau thắt lưng, và kính râm cùng mũ bảo hiểm…..
_Bạch Hổ đâu rồi_ Châu Hiền hỏi, tay vừa đeo mang đồ lên người
_Nó được đưa lên oto cùng những vệ sĩ khác đi trước rồi ạ _ Hun trả lời
_ Um, vậy đi thôi _Châu Hiền khẽ gật đầu , bước lên chiếc xe phân phối lớn màu đen bóng loáng
_Châu Hiền, em bảo với Xán Liệt chưa? _ anh Phong hỏi
_Hì, rồi anh ấy cũng sẽ biết thôi _ Châu Hiền cười trừ
Tứ quỷ thì im lặng, tuyệt nhiên không giám hé răng nửa lời
Rồi tất cả xuất phát, địa điểm chính là sân bay Nội Bài hiện đang có 1 chiếc máy cá nhân trở 1 đoàn khách VIP đang tiến đến…..
……………………
Còn lúc đó , tại phòng tập võ nhà Từ gia, Xán Liệt với tụi kia đang ngồi nói chuyện. Anh dạy cho Baekhyun với Kris những cách kinh doanh tốt nhất, những mánh trong kinh doanh để tụi nó có thể tự lập nghiệp trên đôi tay mình và lúc này chúng nó hoàn toàn không biết gì về chuyện của Châu Hiền……
“RẦM…..”
_Này, có Châu Hiền ở đây không? _ Lộc Hàm đẩy cửa cái “rầm” chạy vào
_Không, làm cái gì mà chạy như điên vậy?_ Xán Liệt nhíu mày nhìn tên Lộc Hàm đang đứng trước cửa thở hồng hộc, mồ hôi vã ra như tắm
_Châu Hiền không ở đây thì đi đâu nhỉ? Tui tìm khắp cả chỗ này rồi mà không thấy _ Lộc Hàm quyệt mồ hôi trên mặt
_ Cậu tìm Châu Hiền làm cái gì? Tìm để nói những lời làm đau lòng cậu ấy sao?_ Jessica gay gắt quát vào mặt Lộc Hàm
_Tui….._Lộc Hàm ngập ngừng. Hắn không biết nên giải thích như thế nào nữa nhưng quả thật hắn đã khiến nó bị tổn thương quá nhiều rồi
Jessica à, bình tĩnh đi đã_ Baekhyun lên tiếng can ngăn
_Sao mà bình tĩnh được chứ. Tại cái tên ngốc này mà Châu Hiền của tui nhốt mình trong phòng 1 tuần liền đấy,hắn cũng đâu thèm bén mảng tới hỏi coi Châu Hiền của tui có bị sao đâu…. Đồ tồi tệ_ Jessica vẫn không khỏi tức giận mà gắt lên
_Được rồi Jessica, im cái coi nào. Tìm Châu Hiền có truyện gì vậy, chắc không phải giờ muốn sang đòi nợ cho Quyên Quyen chứ?_ Taeyeon bịt mồm Jessica đưa trả về chủ là Kris rồi quay lại hỏi Lộc Hàm bằng giọng cực kì châm biến
_À! Tui……tui……._ Không hiểu sao mà tên này cứ ấp a ấp úng như gà mắc tóc
_Nhận ra rồi hả? Tìm Châu Hiền là để xin lỗi phải không?_ Kris lên tiếng nói hộ Lộc Hàm
_Um…. _Lộc Hàm khẽ gật đầu
_Hử? Làm thế nào mà biết được? Chắc chắn không phải là nhỏ Quyên Quyên đó tự mình thú nhận rồi_ Jessica nhíu mày, nhăn mặt nói
_Là Châu Hiền. Cô ấy tới gặp Quyên Quyên để nói chuyện, giả vờ như là để hỏi truyện nhưng thực chất là thu âm tất cả đoạn đối thoại giữa 2 người vào cùng lời thú nhận của Quyên Quyên _ Lộc Hàm bật đoạn ghi âm trong điện thoại lúc Châu Hiền đưa cho mình ra cho tụi nó nghe
Nghe xong, tụi Baekhyun với Kris cũng phải gật đầu khâm phục cách giải quyết của Châu Hiền quá thông minh mà cũng quá nham hiểm; quả thực còn gì hơn là tự lời người hại thú nhận mình là thủ phạm chứ? Còn lúc đó mặt Jessica với Taeyeon tối sầm lại, ánh mắt hiện lên đầy tia tức giận, cả 2 cùng sắn quần sắn áo, rít lên từng tiếng :
_Tui đi giết chết con nhỏ đấy
_ 2 đứa bình tĩnh cái đã. Lộc Hàm, mi tìm khắp nơi cũng không thấy Châu Hiền hả? _ Xán Liệt can 2 đứa tụi nó trước khi 2 đứa vác dao đi băm nhỏ
_Không _ Lộc Hàm khẽ lắc đầu
_Lạ thật, Châu Hiền đi đâu được nhỉ. Đâu có thấy nó nói là ra ngoài đâu_ Xán Liệt trầm ngâm
_ Phải ha, từ sáng tới giờ chẳng thấy Châu Hiền đâu à. Bình thường thì vẫn hay quanh quẩn ở võ đường mà, không thì lúc nào chả bám lấy anh Xán Liệt_ Baekhyun nói
_ Hay vẫn ở Lộc Gia_ Kris nói
_ Không, tui tìm rồi. Người làm ở nhà bảo thấy lúc bước ra khỏi phòng tui là Châu Hiền đi thẳng ra khỏi Lộc Gia luôn _ Lộc Hàm lắc đầu giải thích
_ Anh Xán Liệt ơi!!……._ giọng Duẫn Nhi từ ngoài cửa vọng vào
Duẫ Nhi hớt hải chạy vào võ đường. K biết có chuyện gì mà khiến cho cô bé bình thường lúc nào cũng đi đứng nhẹ nhàng , 1 người lúc nào cũng điểm tĩnh, hiền lành như vậy giờ lại phải chạy hụt hơi, vội vội vàng vàng thế này chẳng giống Duẫn Nhi chút nào……
_Duẫn Nhi, em dù có không còn bệnh nhưng cũng không được chạy như thế chứ _ Xán Liệt nhìu mày nhìn Duẫn Nhi căn dặn
_Đừng quan tâm em….có……..có chuyện lớn xảy ra rồi…….. _ Duẫn Nhi xua tay, vừa thở dốc vừa nói
_Bình tĩnh đi rồi nói_ Jessica vỗ vai đưa nước cho Duẫn Nhi uống
Nghỉ 1 chút, lấy lại hơi, lau mồ hôi Duẫn Nhi tự dưng khuôn mặt biểu hiện đầy lo lắng nhìn anh Xán Liệt nói:
_Anh Xán Liệt, lần này cha Lộc lại đón khách làm ăn sang đây nữa và cần 1 lượng lớn vệ sĩ, anh nghe chuyện này chưa?
_Vậy sao? Anh không nghe cha nói, chắc tại dạo này anh đang bận việc bên công ty nên k có thời gian nói chuyện với cha_ anh khẽ lắc đầu
_ Vụ lần này quan trọng lắm vì người sang toàn là người có máu mặt trong giới kinh doanh thôi. Cha đã phải dùng tới cả Tứ Quỷ và Tam ca luôn à_ Càng nói khuôn mặt Duẫn Nhi càng tỏ ra sợ hãi, lo lắng
_Thì sao đâu? Nếu là anh thì anh cũng dùng 7 người này_ anh vẫn điềm tĩnh như ngồi thưởng trà
_Nhưng vấn đề là ở chỗ. Người chỉ huy của quân đoàn hơn trăm người đó không phải là Tam Ca, cũng không phải là Tứ Quỷ đâu. Anh biết là ai không? Là chị hai đấy ạ….._ Nói xong câu này Duẫn Nhi nhắm mắt chuẩn bị chờ phản ứng của anh trai
“CHOANG……”
Chén trà anh Xán Liệt đang cầm trong tay rơi xuống nền nhà gỗ vỡ tan tành, nước vung lênh láng ra sàn, ánh mắt anh từ bình thảnh chuyển sang ngạc nhiên rồi trong ánh mắt đó bừng bừng lửa giận nhìn Duẫn Nhi gằn lên từng tiếng:
_Em nói cái gì?
_Người chỉ huy cả đoàn quân cùng Tứ Quỷ và Tam Ca đi đón khách VIP là chị Châu Hiền ạ _ Duẫn Nhi sợ hãi nói, không giám nhìn vào ánh mắt anh trai mình
_Duẫn Nhi, em chắc chứ?_ Lộc Hàm hỏi. Hắn không tin là Châu Hiền dám nhận nhiệm vụ này 1 mình
_Dạ, Huân (Hun) nhắn tin cho em vừa xong. 2h30 chiều này khách sẽ đến sân bay ạ_ Duẫn Nhi gật đầu quả quyết
_Có chuyện gì vậy? Vụ đó là sao?_ Taeyeon cảm nhận được bầu k khí cực kì căng thẳng ở xung quanh 3 người này nên lên tiếng hỏi
_Đấy là nhiệm vụ của những người trong Từ Gia, chỉ có những người thực sự có kinh nghiệm như anh Xán Liệt hay cha mẹ anh làm thôi; đó là đi đón những khách làm ăn của Lộc Gia. Họ đều là những người rất giàu, có tài năng cũng đồng nghĩa với việc đấy có rất nhiều kẻ thù 1 lần đi như vậy có khi cần phải có 1000 vệ sĩ theo cơ. Nhất là Lộc Gia lúc nào cũng là mục tiêu hàng đầu của bọn sát thủ do các nơi khác cử đến tiêu giệt, đây là cuộc chiến trong giới kinh doanh. Vậy nên cần bảo vệ rất cẩn thận và gắt gao vì mục tiêu của chúng là khách Vip cũng như cha Lộc và đặc biệt là người chỉ huy sẽ bị nhắm đầu tiên _ Lộc Hàm giải thích, khuôn mặt hiện rõ chữ lo lắng
_Khách Vip với Lộc Gia thì rõ nhưng tại sao lại còn cả chỉ huy cũng là mục tiêu của bọn đấy được?_ Jessica hỏi
_ Giết được chỉ huy thì cả đội sẽ bị phân tán dù hàng rào có là vệ sĩ cấp cao tới đâu thì mất chỉ huy khác gì rắn mất đầu. Vì cả chỉ cần 1 phút lơ là của chỉ huy thôi là tất cả sẽ phải chết_ Xán Liệt lạnh lùng nói
_HẢ…….._cả bọn nghe xong há hốc mồm luôn
_Vậy….vậy Châu Hiền……_Jessica lắp bắp
_Chết tiệt, nhỏ đó bị điên rồi hay sao không biết đc. Tui tới đó_ Lộc Hàm tức giận đấm mạnh vào tường
_Đứng lại. Cậu đi giờ cũng chẳng giải quyết đc gì đâu, tới giờ sẽ làm Châu Hiền phân tâm hơn thôi, cậu biết hơn hết vì sao nó nhận công việc này mà. Tốt nhất là ở đây đợi kết quả đi_ Xán Liệt nói nhưng trong giọng nói đó kìm nén 1 cái gì đó…..
Đúng 2h chiều Châu Hiền cùng Tứ Quỷ và Tam ca có mặt tại sân bay Nội Bài. Bạch Hổ cùng đi cạnh Châu Hiền tiến vào phía bên trong sân bay. Người con gái vừa xinh đẹp rạng ngời vừa quá trẻ này là chỉ huy của 1 đội quân vệ sĩ cấp cao thật đúng là 1 chuyện khiến người ra k khỏi kinh ngạc . Hình ảnh cô gái nhỏ tuổi với 1 chú Bạch Hổ đi bên cạnh chỉ đạo cả đội hình bảo vệ 1 cách nhuần nhuyễn k để lại 1 khe hở nào cho bọn kia có cơ hội ám sát dù đây mới chỉ là lần đầu của cô nhận chức chỉ huy là 1 điều hiếm có mà khó có ai nếu k chứng kiến tận mắt thì k tin….nhưng dù vậy k hiểu sao cả đội quân đều răm rắp nghe theo mệnh lệnh của cô, vậy mới thấy được sức mạnh chỉ huy của trưởng nữ nhà Từ Gia nức tiếng ghê gớm tới đâu…..
2h30’ thì chiếc máy bay cá nhân của Lộc Gia trở khách VIP đáp xuống sân bay. Châu Hiền đi cạnh cha Lộc phía sau là Tứ Quỷ và Tam ca ra đón đoàn khách VIP. Thao cách bố trí thì Tứ Quỷ và Tam ca mỗi người sẽ bảo vệ 1 người trong đoàn khách VIP đấy còn những người ngoài kia lập hàng rào bảo vệ bên ngoài và 2 bên, riêng Châu Hiền và Bạch Hổ lúc nào sẽ đích thân bảo vệ cha Lộc……
_Ồ! Cô gái còn trẻ vậy mà đã là chỉ huy rồi sao?_ Bà khách Tây đi ngay sau cha Lộc nói bằng Tiếng anh, giọng bà khá ngạc nhiên khi nhận ra Châu Hiền là chỉ huy của đoàn bào vệ khi trái Châu Hiền đeo băng trắng ghi chữ “chỉ huy” bằng Tiếng Anh
_Chào phu nhân, bà quá khen rồi_ Châu Hiền mỉm cười, lịch sự đáp lại
_ Cô bé này thật xinh đẹp_Bà ngắm nhìn nó trầm trồ khen ngợi
_Cám ơn phu nhân_Châu Hiền cúi đầu cám ơn
“KLICK……”
“GRỪ….. GỪ…….GỪ…………………”
Tiếng lên cò súng, rất gần. Châu Hiền và Bạch Hổ đều nghe thấy rất rõ tiếng lên cò….
Bạch Hổ chắc chắn cảm nhận rõ hơn Châu Hiền tiếng lên cò đó phát ra từ đâu nên ánh mắt đã hằn lên những tia giận giữ ghê gớm, giọng gầm lên những tiếng đang sợ
Đưa mắt theo hướng mắt Bạch hổ nhìn, phát hiện ra mục tiêu những quá muộn, Châu Hiền không thể kịp rút súng ra nên đã xoay người chạy tới chỗ cha Lộc trước khi chúng bắn vì người chúng nhắm vào vẫn là cha Lộc……
“Bạch Hổ”
“GRÀO OOOOOOOOOOOOOOO……….”
Cùng lúc đó Châu Hiền hét kên, Bạch Hổ hiểu ý của chủ nhân mình nó xoay người nhảy lên xô ngã vài khách VIP đó đồng thời gầm lên 1 tiếng lớn vào cho Tứ Quỷ và Tam Ca cũng như cả đoàn vệ sĩ biết……..
“PẰNG……PẰNG……….PẰNG……”
Tiếng súng liên thanh vang lên chói tai rợn tóc gáy khiến khiến VIP hoảng sợ nhưng bọn chúng bị Châu Hiền phát giác trước khi bắn nên hầu như chúng k bắn trúng được ai cả. Chỉ có Châu Hiền dù có nhanh như sóc thì khi kịp phát giác đã k thể di chuyển nhanh bằng vận tốc ánh sáng của viện đạn được nên dù chỉ cách cha Lộc có mấy bước chân nhưng k thể trở tay kịp mà lĩnh ngay 1 viên đạn vào tay trái khi bảo vệ cha Lộc….
_CHÂU HIỀN….
_CHỊ HAI…….
Tứ Quỷ và Tam ca lo lắng định chạy tới chỗ Châu Hiền khi thấy nó đổ sụp xuống đất vì vết thương sượt vào cánh tay thôi nhưng đi 1 đường khá sâu nhưng nó hét lên ngăn lại:
_K được lại đây. Giữ nguyên đội hình. Tứ Quỷ, Tam ca phải bắt sống chúng không được giêt. Bạch Hổ bắt thằng đang bỏ chạy kia lại
Chỉ chưa đầy 1 giây sau Châu Hiền bật dậy hét lên ra lệnh, Bạch hổ cùng rời chủ nhân thực hiện mệnh lệnh…..
Rút khẩu súng được cài ở eo ra, mặc kệ cánh tay đang bị thương Châu Hiền nhắm cực kì chuẩn xác những bọn giả làm nhân viên hãng hàng không đang trà trộn trong này khiến chúng không bị bắn thủng chân thì cũng thủng tay hoặc đứt luôn mà ngã xuống đất….. Chỉ cần nhìn lướt qua đã nhận ra đâu là địch, chỉ cần 1 phát súng mà đập tan viên đạn chúng đang bắn tới và viên đạn Châu Hiền bắn ra lúc nào cũng đi nhanh hơn viên đạn của chúng bắn tới khiến chúng không thể làm gì được ngoài đành chịu trận, nhắm mắt quằn quại trong đau đớn về thể xác….Còn tên đang chạy cũng chính là tên nhắm bắn cha Lộc khiến Châu Hiền nhà ta bị thương đang trà trộn trong đám người bên ngoài kia chạy trốn nhưng cũng bị Bạch Hổ đuổi kịp và cắn đứt 1 tay, phế đi luôn 1 chân và nhận hẳn 1 cái tát kinh khủng từ Bạch Hổ rồi bất tỉnh nhân sự luôn……
Sau tiếng súng của đội trưởng Châu Hiền là tiếng súng của Tứ Quỷ và Tam Ca cũng bắt đầu vang lên, khả năng bắn chuẩn xác của những con người này mà chẳng mấy chốc đội ngũ bắn tỉa của bọn kia đã bị nhắm bắn sạch nhưng tuyệt nhiên không có 1 tên nào chết……Quả thật những đứa con do Từ Gia đào tạo phải khiến người khác từ kinh ngạc đến hoảng sợ luôn, sợ đối đầu với họ thì cầm chắc cái chết thảm trong tay…
Cả đội không ai dám phá đội hình cho tới lúc đưa được tất cả khách VIP lên xe theo đường hầm riêng tại sân bay do Từ Gia tạo nên về đến khách sạn của Lộc Gia đã được phong tỏa an toàn mới dám thở phào nhẹ nhõm mà đi thu dọn đống tàn phế kia……
_Chị hai, không sao chứ_ Huân (Hun) cùng Tứ Quỷ lao tới như tên bắn
_Tiểu Hiền, ổn không?_ anh Phương, Vương và Phong cũng ngay lập tức chạy tới
_ Hì, ổn ạ _ Châu Hiền cười tươi cho mọi người khỏi lo lắng, tay bịt miệng vết thương đang chảy máu không ngớt
“ROẠT….”
Anh Phong thẳng tay xé luôn cái áo mình đang mặc để băng vết thương cho CHâu Hiền, nói:
_Em chuẩn bị tinh thần đi, về thằng Xán Liệt nó mà không xử đẹp em thì anh cũng thấy tiếc đấy….
_Hì, em chuẩn bị tâm lý sẵn rồi_ Châu Hiền cười trừ. Thật sự là nó sắp xác định thật rồi
…….
_Cô chủ, bọn sát thủ kia làm gì đây ạ?_ 1 tên vệ sĩ cấp cao tiến tới hỏi Châu Hiền
_Gửi tất cả bọn ấy tới Nhật, đưa cho bang chủ bang Yakura vùng quảng đông ý, ông ấy sẽ tự biết giải quyết như thế nào_ Châu Hiền nói
_Dạ_ Tên vệ sĩ cấp cao gật người , cúi gập mình chào Châu Hiền rồi bước đi
* * * * * * * * * *
TẠI TỪ GIA:
Châu Hiền cùng Tứ Quỷ và Tam ca đi vào . Châu Hiền khoác áo da của Huân lên người để che đi vết thương ở cánh tay không cho anh Xán LIệt biết nhưng khi cả lũ vừa đặt chân vào sân nhà chính của Từ Gia đã thấy anh Xán Liệt và tụi nó đợi ở đấy rồi…… Nuốt nước bọt cái “ực” Châu Hiền tiến lại trỗ anh Xán Liệt, khẽ nói:
_Anh hai….
_Còn coi tôi là anh sao, không giám_ Xán Liệt lạnh lùng quay mặt đi
_Anh à…._ Châu Hiền nhìn anh trai
Xán Liệt không nói gì, lạnh lùng ngồi uống trà. Tụi kia nhìn Châu Hiền đầy thông cảm nhưng giờ thì chịu cũng không giúp được gì, nhìn anh Xán Liệt thế kia cũng đủ biết động vô là chết bất đắc kì tử
_Hixxx….anh à, tại em thấy anh dạo này bận rộn công việc bên công ty quá nên mới giúp anh thôi mà, đừng giận em mà tội nghiệp lắm. Em có sao đâu à, vẫn lành lặn khỏe mạnh trở về bên anh đây gì….Anh à…….._ Châu Hiền cười trừ, giải thích + ỉ ôi ông anh trai đừng giận
_Hình phạt, tự nói đi_ anh Xán Liệt nói nhưng không thèm nhìn mặt Châu Hiền
_Dạ, phat: 1 tuần không đi chơi, 1 tuần ngồi tự kỉ trong võ đường, 1 tuần không được nói chuyện với anh, 1 tuần về phòng ngủ ạ _ Châu Hiền tiu nghỉu nói và không quên quay lại lầm bẩm : “ Điều kiện ác ma, biến thái, quái dị”
_Đấy là đi chơi không nói với anh thôi, còn đây là nhận nhiệm vụ không nói với anh mà còn là nhiệm vụ nguy hiểm không báo với anh, sao nhẹ thế được chứ hả? Phạt: 1 tháng không được ra ngoài, 1 tháng ăn cơm trắng, 1 tháng ngồi võ đường kiểm điểm, 1 tháng ngủ ở võ đường, cấm đọc truyện tranh, xem tivi, nghe nhạc 1 tháng. Rõ chưa?_ Xán Liệt đanh mắt nhìn Châu Hiền
Quả thực thì anh vô cùng tức giận nó vì giám nhận nhiệm vụ nguy hiểm như thế mà không bảo anh 1 tiếng nào, nó có biết là chỉ cần nó bị sao thôi là anh sẽ phát điên không nữa? Nhưng hơn cả sự tức giận dành cho nó là sự lo lắng tột cùng, anh ngồi đây có vẻ bình thản nhưng thật ra anh như ngồi trên đống than vậy, anh sợ nó chỉ cần xơ sảy 1 cái mà mất mạng thì không biết lúc nó anh phát điên đến mức nào luôn nữa…..Giờ nó trở về bình an là may mắn lắm rồi, nhìn nó vậy thì dù anh muốn giận nó nữa cũng không được vì con nhóc em tiểu yêu này quá quan trọng với anh, anh quá thương yêu nó……
_Hơ, hixx…..dạ, tuân lệnh sếp ạ. Em vào thay đồ đây_ Châu Hiền mặt méo sệch, lết từng bước vào phòng
Hình phạt lần này còn kinh khủng hơn hình phạt nó nói, và biến thái kinh hồn. Nó đây 1 ngày không có truyện tranh thì không sống được rồi huống hồ 1 tháng; đã vậy còn không được ngủ với anh trai thì 1 tháng sau nó bước ra sẽ còn là cái thây ma biết đi quá……
Nó đang định bước đi vào phòng thì Xán Liệt nhận thấy có cái gì đó không ổn lắm, nhìn mặt Tứ Quỷ và Tam ca càng thấy không ổn nên liền kéo tay Châu Hiền lại:
_Khoan, đứng lại đã
_A……_Châu Hiền nhăn mặt kêu lên vì bị anh túm đúng tay bị thương
_Biết ngay mà_ Xán Liệt kéo Châu Hiền sát lại mình, giữ chặt người nó không cho động đậy cùng cánh tay đau và thẳng tay lột cái áo khoác nó đang khoác bên ngoài kia ra…..
Hiện ra trước mắt anh và tụi nó là cánh tay bị thương không hề nhẹ tý nào của nó. Dù đã được anh Phong quấn rất nhiều lớp vải dày nhưng máu vẫn chảy và chàn ra thấm đỏ cả băng quấn chứng tỏ rằng vết thương của nó đã bị hở miệng rồi và hiện tại vết thương không còn nhẹ chút nào nữa cả……
Lúc này thì Xán Liệt tức giận thật rồi, mặt mũi tối sầm lại, bàn tay siết chặt lấy nhau cố kìm nén sự tức giận để không quạt cho cô nhóc em này 1 trận nên thân…. Tứ Quỷ nhà ta nhìn cảnh tượng này cùng sát khí phừng phừng u ám vây quanh đây dày đặc của anh mà mặt mũi đứa nào đứa nấy cũng xanh lét như tầu lá chuốt chỉ còn biết ôm đầu thở dài lẩm bẩm buông 1 câu : “Chết chắc rồi”
_Trời ơi! Châu Hiền bị thương rồi_ Jessica đang chạy lại chỗ Châu Hiền thì Taeyeon ngăn lại
Lúc này tốt nhât là không nên chen vào , cứ để anh Xán Liệt giải quyết chuyện của Châu Hiền thì tốt hơn……
_Từ Châu Hiền _ Xán Liệt gắt lên từng tiếng
_HÌ, em không sao đâu mà. Tại lúc bảo vệ cha bị đạn của lũ sát thủ xoẹt qua tý thôi, chỉ trầy tý thôi ý mà. Mới lại Bạch Hổ cũng trả thù cho em rồi, nó phế 1 tay với 1 chân của thằng đó rồi mà, không sao đâu_ Châu Hiền cười cười giải thích cho anh nó nghe, cố làm anh nó hạ hỏa
Xán Liệt không nói gì, bế thốc Châu Hiền lên quay lại nói:
_Jessica, Taeyeon nhờ 2 em đem giúp anh hộp thuốc vào phòng
Nói rồi anh bế Châu Hiền đi thẳng vào phòng, tụi kia chỉ còn biết ngồi cầu nguyện cho Châu Hiền được an lành, sống sót quay về trong trận bão táp của anh trai…..
Sau đó thì thực ra nhìn thấy nó vậy rồi anh sót lắm có dám mắng chửi nó câu nào đâu. Xán Liệt hàng ngày đều đích thân thay bông băng với thuốc cho Châu Hiền và bắt nó ăn rất nhiều đồ ăn bổ để bù lại lượng máu đã mất. Nó mặc dù không bị anh đá qua phòng xám hối hay thực hiện hình phạt 1 tháng kia nhưng tuyệt nhiên anh cũng không cho Châu Hiền bước ra khỏi phòng nửa bước đến khi nào cánh tay lành lặn hẳn lại và lên da non mới thôi. Còn Tứ Quỷ là khổ nhất, vì bị CHâu Hiền uy hiếp thôi nhưng cái tội giám dấu Xán Liệt mà bị phạt ở võ đường tự kiểm điểm, xám hối 1 tuần liền…..
Và cũng trong những ngày đó, Lộc Hàm ngày nào cũng lui tới Từ Gia xin gặp Châu Hiền nhưng tuyệt nhiên nó không thèm đoái hoài gì hắn cả. Lộc Hàm cũng biết rằng sự việc lần này Châu Hiền sẽ chẳng dễ dàng gì tha thứ cho mình cả nên ngày nào cũng ngồi trước cửa phòng nó từ sáng đến tối mịt, mặc kệ là ngày nắng hay là mưa đều ngồi trước cửa phòng nó đợi nó bước ra…hay là chỉ đợi 1 cái gật đầu đồng ý nói chuyện từ nó mà thôi….
…………….
1 tuần sau đó nó được Xán Liệt thả cho tự do ra ngoài vì vết thương cũng đã gần khỏi và lên da non rồi nhưng chủ yếu là vì đội khách VIP của cha Lộc mà Châu Hiền đã bảo vệ đấy mở tiệc chúc mừng cuộc hợp tác thành công của các bên và rất muốn Châu Hiền cũng như các vệ sĩ đặc biệt bảo vệ họ bên Từ Gia tham gia để cảm ơn cô bé và mọi người đã cứu sống mình. Hơn nữa, nhờ có Châu HIền mà họ đã truy ra tung tích của người muốn ám sát đó để quét gọn 1 mẻ tất cả bọn đấy luôn…..
Chính vì vậy mà tại nhà hàng nổi lớn nhất ở Hà Nội này, nhà hàng “Love Song” trực thuộc quyền quản lý của Lộc Gia là địa điểm được chọn tổ chức bữa tiệc lớn và quan trọng . Nên tất cả các nhân công bình thường làm trong nhà hàng đều được thay thế toàn bộ bằng người nhà Từ Gia để đảm bảo an toàn; từ đầu bếp đến bồi bàn, phục vụ đều là các vệ sĩ cấp cao nhà Từ Gia mang tới. Lần này không chỉ có Tứ Quỷ và Tam ca nhất định phải tham gia vào đội ngũ bảo vệ mà còn có cả Taeyeon, Jessica, Baekhyun, Kris cũng tới giúp sức; không chỉ là để đảm bảo an toàn cho khách VIP mà cha Châu Hiền rất khuyến khích chúng nó đi lần này để tụi nó có dịp được học hỏi từ những con người dày dặn kinh nghiệm này về những bài học quý giá trong kinh doanh cũng như để họ biết mặt tụi nó_những người được Từ Gia và Lộc Gia bảo hộ….
Tới tối hôm nay, sau những ngày bận rộn chuẩn bị tiệc này thì đêm tiệc dạ hội trên nhà hàng nổi “Love Song” cũng đã được bắt đầu. Bên ngoài nhà hàng được bố trí tới 2 hàng rào vệ sĩ cấp cao chắc chắn; bên trong là 1 hàng rào vệ sĩ nữa đứng xung quanh 4 bức tường nhà bao quát tất cả; còn chưa kể tới còn có các nhân viên phục vụ, đầu bếp từ trong ra ngoài và Tứ Quỷ ,Tam ca và tụi nó là những khách mời vinh dự vừa là những người bao quát chỉ huy chung cả đêm tiệc này….
Phòng tiệc được trang trí rất đẹp và sang trọng bởi tiệc đứng: các món ăn đều là những món ăn đặc sản của Việt Nam là chỉ yếu nhưng cũng có cả 1 số món ăn nước ngoài để cho mọi người thưởng thức trong ánh đèn vàng ấm cúng . Màu trắng tinh khiết và thuần túy của giới quý tộc dù chỉ mà 1 màu sắc đơn thuần nếu không muốn nói là vô sắc giờ đây lại cực kì đẹp ,lộng lẫy ,sang trong khi nổi lên trên nền thảm lông đỏ sẫm của nhà khiến nó vẫn sang trọng mà không quá phô trương, khiến người ta vừa bước vào đã cảm thấy rất hài lòng bởi sự ấm cúng, thanh khiết nơi này….
Ở đây, ai ai cũng khoác lên mình những bộ đồ đắt tiền, bạc triệu, những bộ vest những bộ đầm khẳng định đắng cấp trong giới quý tộc của mỗi con người hiện hữu trong buổi tiệc này. Và tụi nó cũng không nằm trong ngoại lệ đó và nhất là khi ngoại hình của chúng nó đã rất nổi bật rồi thì khi khoác trên mình những bộ cánh dù đơn giản hay cầu kì cũng khiến cho tụi nó tỏa ra 1 sức hấp dẫn tới kì lạ…..
Tụi nó còn rất ngạc nhiên khi 2 cái tên Wu Bang và Jung Bang cực kì nổi tiếng trong giới kinh doanh này; dù biết cha mẹ của chúng nó đều là những người đặc biệt nhưng họ không ngờ rằng cha mẹ họ lại nổi tiếng tới mức vậy.Và 2 cái tên Jessica Jung con gái của ông trùm thế giới đã làm không biết bao tràng trai chết vì sắc đẹp kiểu diễm của mình nhưng lại là con cưng của ông Jung và Wu Yi Fan thông minh,tài năng, quyết đoán đã là người được ấn định thừa kế cả tập đoàn CIA sau này cũng không hề lạ lẫm gì với họ.Nhưng còn ngạc nhiên hơn nữa khi nhắc tới 3 cái tên Wu Yi Fan, Xi Luhan hay Lộc Hàm, Byun Baekhyun thì mới biết được đây là 3 chàng trai trẻ nhất trong giới kinh doanh này thì không ai là không rõ thì họ dù chưa chính thức bước vào thế giới của những người kinh doanh nhưng lại nắm trong tay không biết bao nhiêu các quán bar,vũ trường lớn nhỏ ở các thành phố rồi……Đặc biệt cái tên Park Chanyeol hay Từ Xán Liệt lại còn khiến họ cực kì nể phục khi mới chỉ có 23t nhưng đã tự lập cho mình 1 công ty riêng không cần bất cứ ai giúp đỡ, đã đưa công ty đó vượt mặt hẳn những công ty lão thành hơn thế để đứng trong vị trí top 100 công ty mạnh nhất toàn thế giới. Và hôm nay họ còn biết thêm và được diện kiến cô gái vàng của Nhật Bản Kim Taeyeon,tài sắc đều vẹn toàn; cùng cô bé thiên tài, dũng cảm, mưu trí_ Seo Joo Hyun hay Từ Châu Hiền đã 1 mình chỉ huy cả 1 đội quân vệ sĩ cùng tài bắn súng thiện sạ đã khiến họ rất khâm phục….. tất cả đều là những cái tên họ muốn khắc ghi, muốn quen và muốn hợp tác sau này……
Những con người không chỉ có tài sắc mà còn có tài này đã khiến những vị tiền bối lão thành ở đây rất quý mến không chỉ đơn giản tụi nó đều mang trên mình 1 cái họ quá có tiếng mà bởi vì chúng nó còn mang trong mình những kiến thức uyên thâm, 1 cách giao tiếp quá tốt đã khiến cho chúng nó ghi được 1 số điểm rất lớn đối với các vị khách này. Tất cả khi gặp tụi nó đều muốn bắt tay và mong được hợp tác với chúng nó sau này dù hiện tại chúng nó chưa có 1 công ty riêng nào của mình ngoại trừ Xán Liệt……
Và cuối cùng thì nhân vật chính của chúng ta, là 1 trong số những lí do có buổi tiệc này sau khi sắp xếp xong tất cả mọi việc ổn thỏa thì cũng đã xuất hiện bên cạnh anh trai mình…..Châu Hiền khi xuất hiện đã khiến cho rất nhiều người ngạc nhiên. Nó không giống bất cứ ai ở đây khi không nó không hề khoác trên mình bất kì bộ cánh lộng lẫy nào cả bộ đồ nó khoác trên mình là bộ quần áo truyền thống của cô gái Việt Nam xưa với áo yếm màu đỏ mận của thiếu nữ ngày xưa khoe cả khoảng lưng trắng ngần không tì vết và quần vải ống rộng, đi giầy đế cao. Dù bộ đồ khá đơn giản, không cầu kì nhưng chiếc áo yếm lại là điểm nhấn mạnh cho nó khi ai ai cũng bị nó hút hồn bởi vẻ đẹp đậm chất Việt Nam đấy lại quyến rũ đến chết người. Chỉ với bộ đồ này Châu Hiền đã lại mang vào trong lòng những người nước ngoài kia 1 nét đẹp văn hóa Việt Nam của mình 1 cách sâu sắc
Bữa tiệc diễn ra rất vui, ai cũng ăn uống rất vui vẻ, cưới nói rất thoải mái khi họ được những con người trẻ này đưa vào nhưng câu truyện mộc mạc, đời sống đớn giản hơn chứ không phải là những mưu mô,tính toán như ở thế giới kinh doanh kia…..họ dường như đã quên luôn cả công việc, mệt nhọc ngày thường lúc nào không hay……
Còn hắn – Lộc Hàm, hắn đợi nó bao nhiêu ngày qua cũng chỉ đợi tới lúc nó bước ra khỏi phòng để nói với nó 1 câu xin lỗi và mong nó tha thứ cho hắn. Đợi mãi mới được lúc thấy nó đi 1 mình, hắn vội vàng chạy tới kéo tay nó lôi ra 1 góc phòng ít người qua lại, còn chẳng để nó kịp hiểu ra cái gì đã lôi tuột nó đi…….
_Đồ điên, làm cái quái gì vậy?_ Châu Hiền gắt
_ Tui muốn nói chuyện. Châu Hiền đừng tránh mặt tui nữa được không?_ Lộc Hàm nhìn Châu Hiền, tay nắm chặt lấy tay nó như sợ nó chạy mất vậy
_Chuyện gì? Tui nhớ là mọi chuyện đã rõ ràng cả rồi mà, có gì để nói nữa đâu_ Châu Hiền cười nhạt
_Tui xin lỗi, tui biết tui sai rồi, tui xin lỗi vì đã không tin Châu Hiền. Làm ơn đừng giận tui nữa được không??_ Lộc Hàm năm nỉ xin lỗi nó rối rít
_Chẳng giống Lộc Hàm chút nào nhỉ? _Châu Hiền nghiêng đầu nhìn Lộc Hàm
_Châu Hiền à……_Lộc Hàm nhìn nó bằng ánh mắt đau khổ. Người khiến hắn thay đổi, người làm cho hắn trở thành con người khác chẳng phải là nó sao, cứ ở bên cạnh nó thì hắn chẳng bao giờ còn là hắn nữa…..
_Lộc Hàm, có lẽ cả anh và tôi đều đã quên mất 1 điều rằng tôi chúa ghét những kẻ lăng nhăng bội bạc. Vậy anh đã ngủ với bao nhiêu đứa con gái rồi? Và hơn hết đôi môi này của anh đã hôn biết bao nhiêu cô gái trong tay anh rồi vậy; nó không còn là của tôi nữa rồi…._ Châu Hiền nhìn Lộc Hàm, giọng nói lạnh như đá, bàn tay khẽ miết nhẹ lên môi Lộc Hàm cười đầy mỉa mai, đau đớn rồi bước đi nhưng trong nụ cười đó còn có gì đó chua sót lắm…
Còn Lộc Hàm, hắn chết sững người, đứng chôn chân tại đó vì những gì Châu Hiền nói đau quá nhưng cũng đúng mà cũng sai…….Nhưng hắn không biết phải lý giải cho nó như thế nào khi mà đôi mắt long lanh lạnh lùng đó của nó nhìn thằng vào mắt hắn trong 1 giây, bàn tay ấm nóng chạm vào môi hắn, giọng nói lạnh như nước đá đó phát ra thì trái tim hắn như ngưng đập rồi…..
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top