Chương 3: Cuộc Đối Mặt Đầu Tiên
Cơn bão linh khí mà tôi vừa tạo ra không chỉ khiến người đàn ông lạ mặt đứng sững lại mà còn làm cho không gian xung quanh tôi chao đảo. Cả phòng thí nghiệm bỗng dưng như bị bao phủ bởi một lớp khí mờ ảo, tỏa sáng một cách lạ lùng, như thể chúng tôi đang ở một thế giới khác, nơi không còn sự ràng buộc của trọng lực hay thời gian.
Người đàn ông lạ mặt chớp mắt vài lần, dường như bất ngờ trước sức mạnh mà tôi có thể điều khiển. Hắn dừng lại một chút, rồi thở dài, như thể đã nhận ra điều gì đó quan trọng.
“Thế giới này quả thực đã thay đổi.” Hắn mỉm cười lạnh lùng, ánh mắt lộ vẻ khinh miệt. “Nhưng mày không hiểu đâu, Lý Minh. Cây này, linh khí này, không phải thứ mà con người có thể kiểm soát. Mày đang chơi một trò chơi nguy hiểm.”
Tôi không trả lời ngay, mà chỉ quan sát hắn. Cái tên này, dường như có điều gì đó khác biệt, như thể hắn không phải là người bình thường. Tôi bắt đầu cảm nhận rằng những gì tôi đang đối mặt không chỉ là một cuộc thử nghiệm khoa học nữa. Đây là một trận chiến, và linh khí từ cây giống như đã mở ra một cánh cửa dẫn đến một thế giới hoàn toàn mới, một thế giới mà tôi chưa từng hiểu hết.
“Vậy hắn là ai? Và tại sao hắn lại muốn cây này?” Tôi tự hỏi trong đầu, nhưng không có thời gian để suy nghĩ thêm. Người đàn ông bắt đầu hành động.
Hắn vung tay, và một cơn gió mạnh mẽ bắt đầu hình thành xung quanh chúng tôi. Từ bàn tay hắn, một tia sáng màu tím đậm xuất hiện, nhanh chóng lan tỏa thành một vòng tròn ma quái. Tia sáng xoay tròn quanh hắn, tạo thành một bức tường chắn giữa tôi và cây.
“Đừng cố chống cự, Lý Minh. Thứ cây đó là di sản của vũ trụ, một phần của một lực lượng lớn hơn rất nhiều so với những gì mày có thể tưởng tượng,” hắn nói, mắt không rời khỏi cây.
Tôi cảm nhận được sức mạnh kỳ lạ trong không khí, như thể một vầng sáng vô hình đang kéo cây và linh khí vào một lực trường siêu nhiên. Linh khí, vốn trước đây là thứ quý giá mà tôi đã mất bao lâu để nghiên cứu, giờ đây lại trở thành thứ mà tôi phải chiến đấu để bảo vệ.
Một dòng linh khí mới từ cây bắt đầu chảy vào tôi, nhưng lần này, nó không chỉ giúp tôi bảo vệ bản thân mà còn tạo ra một phản ứng đối kháng mạnh mẽ. Tôi cảm nhận được sự kết nối giữa tôi và cây, và linh khí từ cây như một dòng sông không ngừng chảy, nâng đỡ tôi trong trận chiến này.
“Cây này không chỉ là một giống cây bình thường. Nó là cánh cửa dẫn tới một vũ trụ vô hạn, và tất cả chúng ta đều bị cuốn vào một cuộc chơi mà chúng ta không thể quay lại,” tôi nói, giọng đầy quyết tâm.
Tôi bắt đầu bước tới phía trước, không để cho vòng tròn sáng của người đàn ông ngăn cản mình. Linh khí từ cây đột ngột tăng lên mạnh mẽ, tạo thành một sóng năng lượng khổng lồ, đẩy lùi tất cả những thứ xung quanh.
Người đàn ông cười nhạt, không hề có vẻ gì là ngạc nhiên.
“Cái cây này có thể mạnh, nhưng chưa đủ để ngăn cản được ta,” hắn nói, và bắt đầu tụ năng lượng từ tay, chuẩn bị tấn công.
Đột nhiên, tôi nhận ra rằng không thể chỉ dựa vào sức mạnh linh khí của cây để đối phó. Đây không phải là một cuộc chiến đơn giản về sức mạnh – mà là một cuộc đối đầu về trí tuệ, về cách tôi có thể khai thác nguồn năng lượng từ cây để chống lại kẻ này.
Tôi vung tay lên, và trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, linh khí từ cây bắt đầu xoay quanh tôi, tạo thành một cơn lốc ánh sáng. Tôi cảm nhận được sự tỏa sáng của linh khí hòa quyện vào cơ thể mình, như thể chúng ta là một thể thống nhất. Chỉ trong chớp mắt, tôi đã nắm được sự điều khiển tuyệt đối đối với linh khí.
“Tốt lắm,” tôi nói, một nụ cười tự tin xuất hiện trên môi. “Nhưng tôi không dễ dàng đầu hàng.”
Với một cú vung tay, linh khí từ cây lập tức tạo thành một rào cản mạnh mẽ, đánh bật người đàn ông lạ mặt ra xa. Hắn bị hất văng về phía sau, cơ thể bị đẩy lùi trong không khí, không thể chống cự.
“Tôi không chỉ bảo vệ cây này, tôi còn bảo vệ cả vũ trụ này. Và bạn không có quyền ngăn cản tôi,” tôi nói, bước đến gần hơn.
Khi tôi tiến gần đến người đàn ông, hắn ngẩng đầu lên, ánh mắt của hắn không còn vẻ tự tin như trước, mà là một vẻ gì đó lo lắng. Đúng lúc này, hắn bất ngờ rút lui.
“Cây này, linh khí này… Cảnh báo đã đến,” hắn nói, giọng khẽ run. “Lần sau gặp lại, ta sẽ không tha cho mày.”
Người đàn ông không nói thêm lời nào, ngay lập tức biến mất vào trong không khí, như thể hắn chưa bao giờ tồn tại ở đây.
Tôi đứng giữa phòng thí nghiệm, vẫn còn cảm nhận được sự chấn động trong không khí. Cây vẫn tiếp tục phát ra ánh sáng lấp lánh, linh khí tiếp tục tuôn chảy mạnh mẽ. Nhưng giờ đây, tôi biết một điều chắc chắn – cuộc đối đầu này mới chỉ là bắt đầu.
Tôi nhìn vào cây, cảm nhận được sự kết nối mạnh mẽ giữa chúng tôi. Cây này, linh khí này, không chỉ là nguồn sức mạnh của riêng tôi. Nó là chìa khóa mở ra một cuộc hành trình lớn hơn, một hành trình xuyên qua vũ trụ, nơi tôi sẽ phải đối mặt với những thử thách chưa từng thấy.
Và tôi đã sẵn sàng.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top