chap 2
Đang liêm diêm đi vào giấc ngủ thì bỗng nghe thấy tiếng mở cửa mở đôi mắt nặng trỉu ra nhìn là Hyomin người hàng xóm à không thế nói là hàng xóm nửa mà là chị em luôn rồi thì phải định mở miệng hỏi thì đã bi con người đó nhảy vô họng
" cái tên hậu đậu nhà cậu sốt cao đến vậy mà đến 1 viên thuốc cũng không có vậy " Hyomin tức giận làm 1 tràng " à tớ có mua luôn cháo cho cậu nè ăn đi rồi hả uống "
Tôi đơ người định mở miệng ra nói nhưng lại thôi ngoan ngoãn ngồi yên ăn cháo
" Cậu đó Eunjung mốt có trục chặt hay bệnh gì đó hãy nói với tớ nhé không được để cho ngất sĩu như vậy nhe tớ không muốn mai mốt qua nhận xác cậu đâu đó "
Tôi bật cười vì câu nói của cậu ấy " biết rồi biết rồi Min ngố "
Đã 1 tùân nằm la liệt ở nhà tôi nhớ em da diết không 1 tin nhắn hay 1 cuộc gọi từ em, tự cười với bản thân là biết em đã hết yêu mình nửa rồi đã có người mới rồi nhưng sao, tôi vẫn trong mong 1 lời hỏi thăm hay quan tâm từ em, nằm suy nghĩ miên man 1 hồi thì chuông điện thoại reo cố ngồi dậy với lấy nhìn ID người gọi là em vội bật máy
" Yeonie có chuyện gì không em " cố chỉnh lại giọng nói khàn vì không nói chuyện nhiều của mình
" Jung ra gặp em được không chỗ cũ nhé " nói rồi em cúp máy
Tôi vỡ oà trong hạnh phúc mà quên đi mình vẫn còn bệnh , bật ngồi dậy rồi lại ngã bịch lại xuống giừơng ôm lấy cái đầu đã 1 tuần nay không hết nhưng vẫn cố lết đi vì tình yêu của tôi đang đợi, nhìn mình trong gương thật kỉ cười lên 1 cái để lấy lại vẻ hồng hào trên gương mặt đã xanh xao 1 tuần vừa đi ra cửa thì thấy Hyomin cũng vừa đi tới
" Này cậu đi đâu vậy cậu vẫn còn bệnh mà " Hyomin hỏi
" tớ có chuyện quan trọng cần đi gấp " tay chống vết tường vừa đi vừa nói
" có chuyện quan trọng gì để hết bệnh rồi hẳn nói " Hyomin vẫn cố với theo nói
" Aizz quan trọng với tớ thật mà tớ sẽ về ngay cậu đừng lo " nói to rồi men theo vết tường đi xuống cầu thang A cái đầu chết tiệt cứ quay mãi
Vừa đến nơi đã thấy em ngồi đó đợi nhắm mắt lại hít hở vài cái để bớt đi nơi đầu vẫn đau đến không thấy đường đi .
" Yeonie " tôi gọi em
" Jung à.. " em ấp úng
" Có chuyện gì em cứ nói " tôi cố đứng vững vì cơn chóang ván cộng với nó cứ quay mòng mòng mãi
" Chúng ta chia tay nhé " em khó khăn nói
Tôi không nói gì chỉ đứng đó nhìn em thật lâu mới mở mịêng nói " Cuối cùng Yeonie của Jung cũng đã kiếm được người em yêu thương rồi sao "
Em nhìn tôi
Tôi nhìn em lại nói " khôg sao đâu em vì Jung đã nói với em là sao này em yêu thương ai đó thì hãy nói với Jung, vì Jung không muốn ép bụôc tình cảm người Jung yêu em à, nếu sao này người kia có làm em buồn hay khóc thì hãy đi nói với Jung, Jung sẽ chạy tới đấm cho hắn ta vài cái vì đã dám làm Yeonie của Jung khóc " cố nuốt nước mắt tôi nói tiếp " Yeonie à cho Jung ôm em lần cuối được khôg " tôi trong mong cái gật đầu từ em. Và em đã gật đầu tôi nhanh chóng ôm lấy em cho khõa nổi nhớ vì chỉ còn cái ôm này thì người con gái này đã là của người khác hơi ấm này tôi sẽ mãi mãi ghi nhớ ôm em thật lâu thật chật tôi ước gì thời gian ngưng động nơi chốn này để cho tôi lần cuối tham lam chiếm lấy nơi ấm này 1 lần nửa. Nhưng nào như là mơ cuối cùng vẫn phải buôn em ra nhưng tại sao em không khóc tôi tự cười mình 1 lần nửa cố gắng nhìn em thật lâu 1 lần nửa để khắc sâu khuôn mặt mà tôi đã yêu hơn mạng sống của mình , tôi nói " Yeonie hạnh phúc em nhé " rồi tôi quay lưng đi thật nhanh vì tôi không thể kìêm chế được nửa rồi vừa quay lưng đi nước mắt tôi đã không cầm được mà ào ạt tuôn ra cơn choáng ván lại ùa tới đi đến nơi hẽm vắng người tôi lọan choạn té nhào trên nền đá lạnh tôi nằm đó khóc mặt cho mọi người đi ngang qua họ nói gì, bây gìơ tôi không thể cảm nhận được nửa rồi con tim tôi nó đã thật sự tan vỡ , nó đã vở ra từng mảnh vụn rồi em à, vội ôm lấy nơi ngực trái để cảm nhận là nó còn đập nhưng chỉ là những nhịp đập yếu ớt tôi cười khổ . Tình yêu của tôi cuối cùng cũng rời bỏ tôi mà đi
' Tách Tách ' mưa rồi , mọi người ai cũng vội vả mà chạy đi tìm chỗ trú mưa còn riêng tôi thì khôg tôi muốn cảm nhận cơn mưa này chắc có lẻ nó sẽ giúp tôi xoa nhẹ cơn đau cơ thể lẫn con tim đang rỉ máu của tôi gắng ngồi dậy để đi tìm thứ gì đó dựa vào mà đứng lên nhưng vừa đứng lên lại ngả xuống 1 cách không thương tiếc cơn choáng ván chết tiệc ôm đầu cố ngồi dậy 1 lần nửa bước những bước loạn choạng trên con đường trơn ướt ngẩn đầu lên để cảm nhận những giọt mưa tát vào mặt đau rát nhưng tôi thích cái cảm giác này tuy có đau đó nhưng vẫn có những giọt mưa cũng buồn giống tôi mà rơi xuống đập tan trên đường nhựa lạnh lẽo, đứng đó hồi lâu cảm thấy nơi mũi mình có thứ chất lỏng ấm ấm cũng muốn buồn cùng với chủ nhân nó mà trào ra bật cười rồi đưa tay lên quẹt ngang máu mũi cùng nước mưa hòa làm 1 tạo nên 1 dòng nước thật đẹp mắt, bỗng trước mắt 1 màu đen bao trùm lấy tôi, nó đến thật đúng lúc có lẽ đây là thứ tôi cần nhất lúc này
Mở mắt ra thì cơn chống mặt lại ập đến cố mở mắt ra lần nửa để tìm nước uống thì 1 giọng nói quen thuộc lại vang lên
" Đồ lì lợm nhà cậu nói là đi 1 chút rồi về ngay đó hả đi đến tận khuya mới về lại còn bị người ta mang vào bệnh viện nửa chứ " Hyomin tức giận xả 1 tràng
Tôi bật cười vì những câu nói ấy của Hyomin chí ít vẫn có người quan tâm đến tôi ấy chứ " Là ai đưa tớ đến bệnh viện vậy Minie "
" Còn ai ngòai tớ nửa vì tớ thấy tối quá cậu vẫn chưa về nên tớ chạy đi tìm cậu chạy 1 hồi thì thấy cậu nằm giữa đường rồi còn lại cậu cũng đã biết "
Tôi cười khổ " Vậy cậu đã thấy... "
Hyomin không nói chỉ gật nhẹ đầu. Tôi thở dài thì Hyomin lại nói " cậu tốt nhất là nghe theo lời bác sĩ đi đừng cố chấp nửa tớ đã báo cho bama cậu rồi, bệnh tình của cậu ngày 1 chuyển xấu đi nên nghe lời tớ mà ở đây dưởng bệnh đi đừng có ngu ngốc mà đi rình cô ta mãi "
Tôi ngạc nhiên hõi " sao cậu biết "
" Vì lúc cậu vừa bước ra khỏi bệnh viện thì tớ đã theo cậu suốt quãng đường đó thấy cậu lạ lẫm cứ lanh quanh nơi đó mà không chịu đi về nên tớ đã theo hướng cậu nhìn mà nhìn theo thì thấy cậu nhìn chăm chú đôi tình nhân kia ôm ấp nhau cứ thế cậu đi đâu tớ theo tới đó cho đến khi cậu về tới nhà, rồi cái lúc cậu ngất trên phòng đó tớ chạy qua thì thấy cậu nằm trên vũng máu lúc đó tớ rối rấm khôg biết làm sao định gọi cho bama cậu nhưng lại thôi rồi ngay cả khi cậu bệnh nằm la liệt trên giường ngay cả 1 cuộc gọi hay 1 tin nhắn từ cô ta cũng chẳng có tớ thấy cô ta có gì mà để cậu yêu thương hơn cả bản thân mình vậy Eunjung " Hyomin bức xúc nói
Tôi người khổ, nước mắt đã trực trào, tôi nói " Minie cậu biết không cô ấy là tình yêu năm năm của tớ đấy năm năm chờ đợi mỏi mòn để mong được cô ấy đáp trả tình cảm. Và cái lúc mà cô ấy gật đầu đồng ý quen tớ cậu có biết tớ đã hạnh phúc như thế nào không " nói tới đây nước mắt tôi đã rơi đầy khuôn mặt tôi lại nói " Mối tình này tớ đã mong muốn đến mòn mỏi để có được nó tớ không muốn chỉ vì 1 vài chuỵên nhõ mà làm mất đi cái tình yêu mà tớ khao khát có được ngay trong cả gíâc mơ Minie à, tớ xin lỗi vì đã không nghe lời cậu xin lỗi cậu, tớ đã không ép buộc cô ấy trong tình yêu tớ không muốn người con gái của mình phải khóc vì 1 chuỵên gì đó nên tớ đã buôn tay để cô ấy tìm đến hạnh phúc của cô ấy chọn. Tim tớ thật sự rất đau khi người con gái mình yêu hơn cả mạng sống mình rời xa mình mà đi theo tíêng gọi con tim của cô ấy , tớ thật sự rất muốn chiếm giữ cô ấy là của riêng tớ mãi mãi là của tớ , nhưng Minie à tớ đã không làm được điều đó tớ không thể vì 1 chút lòng ít kỉ của tớ mà giam lỏng cô ấy nơi tớ mãi được tớ không còn sức lực để đứng lên giành giực cô ấy với người khác nửa. Vì tớ biết tớ sẽ không sống được bao lâu nửa nên dù cho có nếu giữ cô ấy bên cạnh thì tớ vẫn không thể đem lại hạnh phúc cho cô ấy trọn đời vì trong người tớ lại mang 1 chứng bệnh quái ác mà tới bác sĩ cũng phải lắc đầu " hít 1 hơi thật sâu nén nước mắt tôi lại nói tiếp " Minie à tớ có 1 tâm nguỵên chưa hòan thành cậu có thể giúp tớ không. Nếu cậu chịu giúp tớ, tớ sẽ nghe theo lời cậu ở đây dưỡng bệnh "
Lao nước mắt Hyomin nói " có chuỵên gì cậu cứ nói "
" Cậu hãy đem thứ này đến cho cô ấy dùm mình và nói với cô ấy là nếu sao này em còn nhớ chút tình cảm với Jung thì hãy đưa con em tới thăm mộ Jung nhé " tôi lau nước mắt nói
Hyomin gật đầu nói " tớ sẽ đem đến và nói với cô ấy dùm cậu gìơ thì cậu nằm xuống và nghĩ ngơi đi đồ Ngốc xứơt mướt nhiêu đủ rồi "
Tôi lau nước mắt cười hì hì rồi nằm xuống cơn bùôn ngũ nhanh chóng kéo đến vì chắc có lẻ nước mắt giúp tôi dễ ngũ hơn
Về phần của Hyomin sao khi nghe Eunjung nói vậy thì ngày hôm sau cũng đã hẹn gặp con người vô lương tâm kia
Quán Coffee Q's 7h PM
Jiyeon Pov's
Tôi vừa bước vào quán thì đã có cô nhân viên ra tận cửa dẫn tôi đến phòng Vip của tiệm. Vừa bước vào trong tôi đã thấy có người ngồi đó đợi sẵn Tách Capuchino vẫn còn nghi ngút khói chắc có lẽ cô ta mới tới tôi ngồi xuống bàn vào thẳng vấn đề hỏi
" cô tìm tôi có việc gì. Cô biết tôi sao "
Hyomin giờ mới ngước lên nhìn người trước mắt - tên Eunjung này có mắt nhìn người ghê ta chọn được em quá đẹp qúa bóc lửa luôn nhưng chỉ đẹp bề ngoài còn bên trong thì lại độc ác như mụ phù thủy - Hyomin thầm cảm thán trong lòng , nhìn bao quát cô gái đó 1 hồi cuối cùng Hyomin cũng lên tíêng " Cô chắc Là Park Jiyeon "
Jiyeon gật đầu nói " còn cô là... "
" tôi là Hyomin là bạn của tên ngốc Eunjung " Hyomin chán gét trả lời " tôi đến đây là để thay tên ngốc đó đưa cô 1 thứ và tên ngốc đó có lời muốn chuyển đến cô "
" tôi và Eunjung đã chia Tay lâu rồi gìơ chắc chẳng còn gì để nói đâu nhĩ " Jiyeon nhìn đồng hồ trả lời
" ha ha thẬt là tôi nhìn người quả không sai người đẹp chỉ được vẻ bề ngòai còn bên trong thì lại đầy màu đen tôi tới đây cũng không muốn nói nhiều với người như cô làm gì tên ngốc đó múôn nói với cô là nếu sao này cô còn chút tình cảm với tên ngốc đó thì hãy dẫn con của cô và người cô yêu thương tới trước linh vị của tên ngốc đó tôi chỉ nói bấy nhiêu thôi còn cô cứ ngồi đó suy nghĩ cho kĩ đi. Chào cô " nói rồi Hyomin bỏ đi
Tôi như chết đứng khi nghe tới 2 từ linh vị chẳng lẻ chẳng lẻ Eunjung đã chết rồi sao khôg khôg thể nào hôm trước tôi vẪn thấy cô ấy khỏe mạnh mà sao hôm nay lại chết chứ. Có lẽ Eunjung Đang gỉơn với cô múôn cô cho Jung 1 cơ hội chứ gì tự cười với ý nghĩ của mình dời mắt xuống nơi bàn thấy hộp màu đỏ đưa đôi tay lười bíên của mình mở chiếc hộp ra bên trong là 1 chiếc lắc tay Cũ kĩ và 1 tờ giấy bỏ qua chíêc lắc ấy vội mở tờ giấy ra đọc
Gửi Yeonie của Jung
Đây coi như là ước nguỵên cuối cùng mà Jung muốn gửi đến em người con gái Jung yêu hơn cả mạng sống của mình. Cuối cùng thì em cũng đã tìm được người em yêu suốt đời em biết không Jung vẫn còn luyết tiếc lắm đấy nhưng Jung sẽ tôn trọng ý kíên và quyết định của em . Nhưng Yeonie này nếu tên đó mà có ăn hiếp hay làm cho em khóc thì hãy nói cho Jung biết Jung sẽ bay tới đấm đấm đấm vào mặt cái tên đó, Yeonie à hạnh phúc em nhé, đối với Jung 3 tháng đã đủ hạnh phúc rồi em à, chắc em đã nghe Hyomin nói rồi đúng không ha ha Jung thật là khùng mà đúng không và xin lỗi vì đã làm phiền em đến vậy nhưng Jung chỉ mong có vậy em hãy hứa với Jung nhé được không em . Em không hứa cũng không sao đâu . Nhưng Yeonie à sao này dù có ở đâu nơi nào hay đã chết rồi thì em nên nhớ vẫn luôn có 1 tình yêu đứng phiá sau em chờ em hồi sinh nó lại 1 lần nửa. Em à đừng từ bỏ hạnh phúc của em nhé Yeonie Jung sẽ vẫn luôn đứng sau em ủng hộ em hết mình fighting Yeonie của Jung
Tình yêu năm năm , chờ đợi
Tôi đọc xong thì khuôn mặt đã ước nhòe khi nào cũng chẳng biết ngồi thẫn thờ nhìn vào tấm hình lúc tôi đang mê say đọc sách góc chụp nhìn rất đẹp chắc có lẽ em đã quá vô tâm với Jung đúng không em xin lỗi vì đã không nghĩ cho Jung chỉ biết nghĩ cho bản thân mình em xin lỗi, xin lỗi Jung nhiều lắm bây giờ em muốn gặp Jung. Nghĩ là làm đặt tiền lên bàn bước ra khỏi quán chạy như điên đến nhà người mà tôi đã vô tâm bỏ rơi nhưng vẫn ngu ngốc nghĩ đến hạnh phúc của tôi . Chạy 1 hồi cũng tới phòng mướn của tên ngốc đó đây là lần thứ 2 tôi đặt chân tới nơi này, lần đầu tiên là tên ngốc đó nói là cho tôi bất ngờ nên đã dẫn tôi tới nhà 1 lần, ngôi nhà nhìn vẫn như cũ vẫn sạch sẽ gọn gàng nhưng bây giờ sao nó lại hiu quạnh và lạnh lẽo đến thế tên ngốc đó đã dọn đi rồi sao. Nằm xuống nơi mà có hơi ấm của tên ngốc đó bây giờ tôi mới để ý là người tên ngốc đó có mùi thơm rất đặc và an toàn . Hơi ấm ấy làm tôi dễ chịu nhanh chóng chìm vào giấc ngũ
End Jiyeon Pov's
End chap.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top