Chap 2
Trời đã vào cuối thu, lá rơi bê bết một cách tự do giữa không gian lạnh lẽo và yên vị trên mặt đường thật tự nhiên nhưng nhẹ nhàng, từ tốn. Ở khoảng không, cơn gió Đông kéo đến một ngày dày đặc hơn, có những con người chạy qua chạy lại chỉ để tránh cái giá rét của mùa Đông ập tới.
Không khí ảm đạm bao trùm toàn bộ thành phố, con đường hằng ngày qua lại đông như kiến giờ lại thưa dần, bến tàu, sân ga cũng vắng người, chắc giờ ai cũng ở nhà sưởi ấm cùng gia đình của mình, quây quần bên nhau cạnh bữa cơm nóng hổi, nghi ngút khói.
Nhưng đâu phải ai cũng được gần gia đình trong lúc này, có người còn bận cả trăm nghìn việc, sinh viên đi học xa nhà, cho đến những người đi du học,... Cảnh đời thật lạ, các cô cậu bé nhỏ tuổi mà phải lang thang, không nơi nương tựa, gia đình đôi khi còn bỏ rơi, sống rơi rớt giữa chợ đời rộng lớn... Những người già lại bị con cái họ xa lánh, phải làm lụng vất vả chỉ để kiếm chút ít tiền trang trải qua ngày...
Nhâm nhi một ít cà phê, anh hạ giọng, chìm đắm trong khung cảnh yên tĩnh, đang tận hưởng cảnh đẹp nghìn năm có một thì... Cạch... Bộp...
- Anh kêu tôi đem đống hồ sơ này cho anh có việc gì sao?
- Giữa khung cảnh tráng lệ như thế này mà cô xuất hiện thì hư hết mọi thứ, đúng là chả làm được việc gì!_ Người có khuôn mặt điển trai tới hoàn hảo lúc nãy vẫn nhẹ giọng, nhấm thêm tí cà phê, anh tỏ vẻ bình tĩnh vô cùng.
- Giám Đốc nói vậy là tổn thương tôi rồi, tôi phải vùi mình ở đây mà không được về nhà, tới bữa cơm tối còn chưa ăn, khổ thân tôi thế này.
- Khổ thân cô? Tôi đây làm việc gấp ngàn lần, đáng lẽ bây giờ tôi nên ở nhà ăn một bữa thịnh soạn mới đúng. Cô mau tuần trình lại những sự kiện sắp tới đi...
- Ngày mai sẽ có các khách hàng nước ngoài đến công ty để bàn chuyện làm ăn lúc sớm, còn thứ tư thì...
- Buồn ngủ thật... Cô đang kể hay đang nói làm nhàm vậy. Tại sao cô không đổi nghề làm rapper luôn đi, thôi mà cô đừng rap, cô rap người ta khỏi nghe luôn đấy.
- Anh thật là nhiều chuyện cứ như bà già vậy. Thế thì anh tự xem đi, thật tốn hơi..._ Cự Giải kiềm chế được một hồi thì bộc lộ hết bức xúc ra ngoài.
- Được rồi. Cô ra ngoài đi. Tôi tuyển thư ký cứ như tuyển chủ vậy, đúng là vô dụng hết chỗ nói...
Thiên Yết quay người vào bàn làm việc, cầm tờ hồ sơ và lịch làm việc mà anh lắc đầu tỏ vẻ chán trường. Cự Giải đứng chân tại đó, lòng bức xúc, muốn đập anh ta một cái, nhưng là vì cấp trên và tiền lương không cánh mà cô nhịn nhục.
- Tôi đi đây, thưa Giám Đốc.
- Ừ...
Cự Giải vừa bước ra ngoài, cô đóng cửa một cách 'nhẹ nhàng'... Rầm...
- Cô ta mà còn ở đây, cửa này có ngày phải thay sớm.
_____________________
Tối đó...
Chuyến tàu điện ngầm đã đóng cửa, chuyến xe buýt cũng nghỉ sớm, Cự Giải đành bắt đại chiếc taxi về. Đến nhà cũng đã hơn 1 giờ sáng, cô rửa mặt rồi thay đồ ngủ. Tự lục trong tủ lạnh, cô lấy đại vài quả trứng đem chiên ăn với cơm.
- Cứ thế này chắc mình không còn sức làm việc nữa mất.
Ăn uống xong, cô dọn dẹp mọi thứ tươm tất thì lăn mình vào phòng ngủ. Đang chợp mắt một hồi thì... kính coong... cô vứt chăn sang một bên, bực mình ra ngoài xem là ai?
- Hả?! Sao Giám Đốc lại ở đây?
Cô chần chừ một hồi lâu mới mở cửa.
- Cô bỏ rơi chìa khóa phòng ngay bàn làm việc, bảo vệ vừa đưa cho tôi, làm việc có trách nhiệm tí đi. Tôi về.
- Cảm ơn Giám Đốc.
Phù~ May quá, không thì mai coi như khỏi đi làm luôn quá. Vốn dĩ phòng làm việc của cô có chìa khóa riêng để đề phòng có ai vào lấy đồ quan trọng ý mà. Dạo này các công ty thường hay có trộm nên phải đề phòng.
Nghĩ nhiều làm gì, giờ này chăn ấm nệm êm chứ rãnh rỗi ngoài đây làm gì?
______________________________________
Sáng hôm sau...
- Ôi trễ giờ rồi.
Loay hoay một hồi, cô chôm đại cây lược, chải nhẹ cái đầu, vuốt vuốt rồi phóng như tên lửa tới trạm xe buýt.
May là xe buýt vừa tới kịp, hôm nay coi như cô gặp may.
Đến công ty, số phận may mắn của cô ngắn ngủi, vừa vào đã chạm mặt với anh ta, không quan tâm, anh ta chỉ đưa sắp tài liệu cho cuộc họp và ngoảnh mặt đi. Cô đờ người ra, cằm sắp tài liệu lao thẳng vào phòng làm việc nhanh trong chớp mắt. Còn ba giờ nữa khách hàng sẽ tới, cô hoàn thành xong công việc thật nhanh, nộp cho giám đốc rồi còn xử lý lịch trình cho giám đốc nữa.
- Giám đốc, tôi đã hoàn thành công việc anh giao rồi.
- Cô cũng nhanh thật. Pha cho tôi một cốc cà phê.
- Vâng ạ.
- Còn một tiếng nữa khách hàng sẽ tới, cô chuẩn bị nước và vật dụng cần thiết đi.
- Vâng ạ.
- Khoan đã. Cô rãnh không, tôi bị nhức lưng từ sáng giờ, phiền cô mát xa cho tôi.
- Vâng. Tôi ra ngoài.
Cô đành nhịn nhục, tuy vậy nhưng cô sắp tức điên lên. Vừa pha cà phê mà mặt cô nhăn như muốn ăn tươi nuốt sống tên Yết vậy.
- Của anh.
- ..._ Anh nhấm tí cà phê, rồi nhìn Cự Giải_ Cô còn không mau mát xa cho tôi?
Đành vậy, cô tiến tới phía ghế Giám Đốc, đưa tay lên tạo thành nấm đắm như muốn cho anh ta một trận. Tiếc rằng anh ta quay lại nhìn:
- Sao cô lâu lắc quá vậy?
Vừa nói xong,...
- Á... Đau... đau quá đi... Cô... dừng lại.
Cự Giải hả hê, cười thầm trong bụng.
- Giám Đốc, tôi xin lỗi. Như vậy là nhẹ nhất rồi đấy. Tôi là con gái, tay mềm yếu nên anh làm ơn bỏ qua cho tôi. Tôi sẽ mua thuốc...
- Cô mà mềm yếu... tôi không phải khúc gỗ mà cô muốn đánh thì đánh... Không biết tại sao tôi lại tuyển cô nữa? Thôi được rồi, làm việc của cô đi.
Cô cười tươi nham hiểm, anh đã sai tôi mát xa mà, chỉ là tôi không hợp với việc lặt vặt này thôi.
Cái con nhỏ lùn tịt mà phách lối kia...
Nhờ có chút chuyện thôi mà cũng không xong... hừ...
8 giờ sáng... Các khách hàng đã đến, buổi họp kết thúc trong sự bình yên. Họ đã đồng ý ký hợp đồng và hợp tác làm ăn.
- Mau nộp lịch trịch sắp tới cho tôi, với lại sắp giấy tờ tôi sẽ ký nữa.
- Vâng...
_______________________________________
Cứ thế ngày qua ngày, câu chuyện cứ thế diễn biến. Cự Giải làm việc rất tốt, rất chăm chỉ nhưng vụng về vô cùng. Đụng đâu là rớt đó, chạm đâu là bể, hư hỏng chỗ đó. Một hôm, bất chợt công ty có buổi họp gấp, chắc quan trọng lắm vì thấy giám đốc khác hẳn thường ngày.
_______________________________________
💡Mọi người thấy fic này của au thế nào? Au thấy au toàn đề cập tới việc làm ăn trong công ty nên couple chưa có tiến triển là mấy... với chữ dài dòng nên dễ ngán... Mọi người ủng hộ, có sai xót gì thì nói au nghe nha. Mọi người đọc vui vẻ😊😊😊
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top