9.

Cạch...

Eunseo mở cửa dorm, cũng đã nửa đêm rồi, sợ mọi người thức giấc nên nhẹ đặt vali xuống sàn. Cả tuần qua phải đi quay show ở tận ngoài đảo, mà ngoài đảo thì sóng điện thoại kém kinh khủng khiếp, làm Eunseo suốt mấy ngày không gọi được nổi cuộc điện thoại nào về. Không gọi điện về nên đâu hỏi thăm mọi người về tình hình của Chengxiao được, làm Eunseo lo tới nỗi dù cả ngày phải quay show mệt mỏi nhưng tới khi đặt lưng xuống vẫn không ngủ nổi. Lát trên đường về dorm Eunseo cũng định ghé qua bệnh viện, nhưng nhớ lại trước khi đi mình đã bảo cho Chengxiao thời gian suy nghĩ, giờ đến đó thì chắc chắn cô ấy sẽ tỉnh dậy. Chengxiao tính ngủ cỡ nào Eunseo đâu còn lạ, tiếng động dù nhỏ xíu nhưng cũng đủ làm Chengxiao tỉnh khỏi mộng đẹp. Nếu giờ Eunseo tới đó, Chengxiao vẫn chưa quyết định xong, chẳng phải là lại gây khó xử cho cô ấy hay sao? Thôi thì, cứ về dorm nghỉ ngơi cái đã, rồi sáng dậy sẽ tính tiếp.

Eunseo kéo vali tới trước cửa phòng mình, cố gắng hết sức không gây ra tiếng động nào, đnag định mở cửa thì nghe thấy tiếng gọi bé như muỗi kêu:

- Eunseo!

Cái giọng này, chẳng phải là của Chengxiao? Eunseo sợ mình nghe nhầm, quay lại thì thấy Chengxiao đnag ngồi bó gối trên sofa, mắt nhìn hướng phía mình. 

Đúng là Chengxiao, thật sự là Chengxiao. 

Eunseo tới gần sofa, cố giấu đi xúc động của mình khi nhìn thấy người thương, cố giữ cho vẻ mặt bình tĩnh. Eunseo không ngồi xuống cạnh Chengxiao mà trực tiếp ngồi trên nềnnhà lạnh lẽo, ngước lên nhìn Chengxiao.

- Về dorm từ khi nào thế?

- Về được 4 hôm rồi.

- Gần 3h sáng rồi, sao giờ còn ở đây? Không muốn ngủ?

- Exy unnie bảo tối nay Yeon về - Chengxiao vẫn như cũ, chăm chú nhìn Eunseo, có khi câu trả lời vừa rồi là vô thức nói ra cũng nên.

- Ồ, ra thế.

 Eunseo bật cười, Chengxiao đúng là dễ thương hết mức, cái giọng bé xíu ấy nói tiếng Hàn không được rõ lắm ấy bao giờ cũng khiến Eunseo mê mẩn. Đưa tay lên, khẽ áp lòng bàn tay vào bên má của người thương, khẽ xoa nhẹ. Eunseo nhẹ cất giọng:

- Thức để chờ tôi đúng không? Ngốc!

Xúc cảm dễ chịu từ lòng bàn tay khiến Eunseo thỏa mãn híp mắt lại. Má phúng phính của Chengxiao quay lại rồi, thật tốt quá, sờ thật thích. Tới lúc mở mắt ra, đã thấy Chengxiao mặt đỏ lựng, bối rối nhìn đi chỗ khác.

- Sao thế, sao không trả lời?

- Thì đúng là - Chengxiao ấp úng - Đúng là thức để đợi Yeon.

- Vậy thì chắc là có chuyện muốn nói với tôi rồi. Có phải, chuyện hôm nọ, em đã đưa ra quyết định rồi đúng không?

Chengxiao khẽ gật đầu, hít một hơi thật sâu, rồi gỡ tay Eunseo khỏi khuôn mặt mình, thay vào đó là lấy tay mình đan vào tay cậu ấy. Lâu lắm rồi không có nắm tay thân mật thế này, tay Eunseo lúc nào cũng ấm như thế, lúc nào nắm cũng thật thích. Thật ra thì, sau tối hôm đó Chengxiao đã hết giận Eunseo hoàn toàn, ai bảo cậu ấy miệng lưỡi dẻo đến thế, mà Chengxiao lại mềm lòng quá thể, cậu ấy nói có mấy câu mà đã mủn lòng rồi. Thế là ngay hôm sau, Chengxiao cùng chị quản lí xuất viện về dorm, thì mới hay tin Eunseo đã ra đảo quay show thực tế, còn là đi một tuần. Cả tuần quý cô họ Cheng mặt mày ủ rũ, vì Eunseo đi cũng không có gọi cuộc nào về. Tưởng các chị giấu mình nên Chengxiao đi hỏi, thì cả Exy và Seola đều bảo Eunseo không có gọi về, chắc do ngoài đó sóng điện thoại yếu quá, cũng không cần quá lo lắng. Đợi tới ngày thứ sáu thì chị quản lí báo Exy tối Eunseo sẽ về, nhưng có thể sẽ hơi muộn nên mọi người cũng không nhất thiết phải chờ. Và dĩ nhiên, Chengxiao đâu thể ngủ nổi, có buồn ngủ thì cũng phải cố ngồi mà đợi Eunseo về để nói cho rõ.

- Yeon à, chúng mình quay lại nhé!  - Chengxiao lấy hết can đảm nói, rồi ngước mặt nhìn thẳng vào mắt Eunseo.

- Em...em nói thật? -  Eunseo dường như không tin nổi vào tai mình? Eunseo đang mơ sao? Chengxiao thật sự muốn quay lại?

- Ừ, em nói thật. 

Chengxiao khẽ cười, cuối cùng cũng nói ra được rồi. Cảm giác nói ra lời đề nghị này cũng đâu đến nỗi tệ, còn có cảm giác giống như được lật lên làm công vậy!

- Em có chắc không? Rất có thể, tôi...tôi sẽ lại khiến em tổn thương nữa đấy.

- Đó là điều mà bất kì cặp đôi nào cũng sẽ mắc phải thôi - Chengxiao với tay tìm lấy tay còn lại của Eunseo, rồi nắm chặt luôn cả tay ấy - Em đã suy nghĩ rất nhiều, cãi vã vừa rồi của chúng ta, cũng một phần là do em. Biết tính cách của Yeon như vậy rồi mà em còn cố tình không hiểu, đi ghen tuông vớ vẩn, rồi còn khiến Yeon hiểu lầm. Cả em và Yeon đều phải cố gắng và thay đổi, vì cả hai chúng ta đều có lỗi trong việc này. Yeon nói đúng, em còn yêu Yeon, yêu rất nhiều, và em cũng không muốn khiến bản thân mình hối hận hay đau khổ, nên em chắc chắn với quyết định hôm nay của mình, em thật sự muốn chúng ta yêu nhau, lại bên nhau như trước đây.

- Cảm ơn em, thật sự cảm ơn em. Em cũng biết, tôi yêu em nhiều cỡ nào... - Eunseo mừng đến nói không thành lời, cẩn trọng hôn nhẹ lên mu bàn tay Chengxiao.

- Biết, dĩ nhiên em biết. Em cũng yê - Lời nói chưa kịp dứt, môi Chengxiao đã bị chặn bởi môi người đối diện. Nụ hôn lúc đầu có chút mạnh bạo, rồi sau đó dần trở nên nhẹ nhàng hơn. Eunseo khẽ miết nhẹ hai cánh môi mỏng của Chengxiao, lưỡi rê theo viền môi cô ấy. Eunseo thận trọng ôn nhu hôn Chengxiao, bao nhớ thương để thể hiện hết qua nụ hôn này. Chengxiao cũng dần đáp lại, hôn trả lại Eunseo, tự tách môi để lưỡi Eunseo tấn công khoang miệng mình, lùng sục nó, tìm kiếm người bạn của mình, quấn lấy nhau không dứt.  Nụ hôn sâu tưởng như kéo dài không dứt, cho tới tới Eunseo nhận ra sự khó khăn trong hô hấp của Chengxiao, mới nuối tiếc buông cô ấy ra. Chengxiao tham lam hít thở, đôi mắt đã hơi long lanh nước, hai tay vẫn còn quàng hờ qua cổ Eunseo. Eunseo tỉ mỉ quan sát, xem nào, hai má ửng hồng, môi đỏ hơi sưng, lồng ngực khẽ phập phồng, rồi lại còn ánh mắt đó nhì Eunseo, Chengxiao quả thật là mê người mà. Eunseo không tự chỉ lại cúi xuống khẽ hôn môi cô ấy, thì thầm:

- Muộn rồi, mình về phòng ngủ nhé!

Chengxiao khẽ gật đầu, rúc sâu vào hõm cổ Eunseo, tay ôm chặt cổ cậu ấy, để cậu ấy bế mình về phòng. Mùi hương của Eunseo dễ chịu quá, là mùi bạc hà thanh dịu, có khi Chengxiao ngủ luôn bây giờ mất.

Cho tới khi Eunseo bế Chengxiao vô phòng, đóng cửa lại thì 7 bản mặt của 7 chị già trong nhóm mới ló ra sau cánh cửa nhà bếp.

- Uissssss, chúng nó tình cảm dữ mấy đứa ha - Seola tấm tắc khen.

- Lạy chúa, sến rện quá. Em nổi hết da gà rồi đây, Cái gì mà tôi yêu em em yêu tôi. Mắc ói - Exy phản đối ngay chị người yêu. 

- Vì em có bao giờ nói ra nổi mấy lời đó đâu!

- Chị biết thừa em không quen mà!

- Thôi stop, đây không phải chỗ cho các vị cãi nhau - Soobin lên tiếng - Cái quan trọng là vừa nãy hai đứa hôn nhau nhìn kích thích quá đi~

- Ewwww, tởm, em còn không dám nhìn - Luda tự lấy tay che mắt, không dám nhớ lại cảnh vừa thấy.

- Đó là nghệ thuật, hôn như vậy mới nghệ thuật đó Luda, cậu không biết thưởng thức nghệ thuật gì hết.

- Tối nay cậu biến ra chỗ khác, cấm cậu ngủ cùng tôi Nam Dawon!

- Hí hí em quay được hết lại rồi này, clip hơn 4p nha, lát em gửi riêng từng người cho, gửi vô groupchat chúng nó biết hết. Meng Meiqi này đúng thật là thông minh haha.

- Thôi nháo đủ rồi mọi người - Exy cuối cùng lại lên tiếng - Ai về phòng người đấy ngủ đi, ồn áo lúc nữa chúng nó phát hiện ra thì khổ, Eunseo nó dữ lắm. Kim Bona cậu về phòng ngay, không lát nữa tên đầu gỗ kia dậy không thấy cậu lại phụng phịu mặt mũi. Còn Meiqi, nhớ gửi clip cho chị, ha, nhớ phải cần thận, gửi xong rồi thì xóa ngay clip, không con bé họ Son kia nó mò ra thì nó đập nát máy đấy. Chúng nó về với nhau là tốt rồi, ơn trời. Xin hết, giải tán!

|END|


Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top