4.
Eunseo chậm rãi mở mắt, tay theo thói quen với sang tìm người ôm. Đãng trí, thật đãng trí mà, Chengxiao đâu có ở đây đâu chứ! Thói quen ôm Chengxiao ngủ của Eunseo đã có từ rất lâu, thời gian gần đây tuy không được ôm cô ấy ngủ nữa, nhưng tay vẫn tự chủ với sang bên cạnh. Thói quen này khó bỏ như vậy, giờ cả hai lại chia tay rồi, không biết đến bao giờ cô mới bỏ được đây! Tối hôm trước, cô nằm khóc đến gần 3h sáng, cuối cùng vì mệt quá mà ngủ quên lúc nào không hay. Nhìn đồng hồ, mới vậy mà đã 11h trưa, mọi người trong dorm đều dậy cả rồi, chắc đang nấu bữa trưa. Eunseo mở cửa phòng bước ra, cùng lúc đó Chengxiao cũng ở phòng bên cạnh mở cửa bước ra. Chengxiao cô ấy trang điểm nhẹ, outfit cũng rất đơn giản thoải mái, sơ mi trắng với quần jeans tối màu, chắc là lại định ra ngoài. Biết Eunseo đang nhìn mình, nhưng Chengxiao vẫn không để tâm tới cô ấy, hướng mắt về phía Exy.
- Unnie, giờ em có hẹn cần ra ngoài, cũng sẽ ăn trưa ở ngoài luôn, mọi người không cần đợi em!
- Tối qua em đi cả đêm rồi, giờ còn định đi đâu nữa? - Exy lo lắng nhìn Chengxiao.
- Em chỉ đi ăn với Justin thôi, chiều sẽ về. Vậy nhé unnie, em đi đây! - Chengxiao cười, bước qua người Eunseo, nhanh chóng ra ngoài.
Justin, lại là Justin, hai người họ đúng thực sự là đang yêu nhau rồi!
- Eunseo, dậy rồi sao em? - Thấy Eunseo ngây ngốc đứng nhìn Chengxiao rời đi, trông đau khổ đến như vậy, hốc mắt đỏ đỏ, bọng mắt sưng vù - Mọi người đang chuẩn bị an trưa, xuống ăn cùng luôn nhé em!
- Dạ - Eunseo chỉ khẽ đáp lại, rồi theo Exy xuống nhà ăn.
Mọi người thấy Eunseo ngồi vào bàn ăn, đang nói cười vui vẻ thoáng cái đã im lặng, chăm chú quan sát biểu hiện trên mặt Eunseo. Bầu không khí tự nhiên lắng xuống đến lạ, nhìn vào thật cảm thấy chán nản.
- Mấy đưa còn không mau ăn đi, đồ ăn nguội hết rồi! - Phải mất đến gần mười phút sau, câu nói của Seola kèm theo nụ cười gượng gạo mới xóa đi được sự tĩnh lặng ấy.
- Nae...
Các thành viên nhẹ giọng đáp lại chị cả, chậm rãi ăn. Cái dorm này mọi khi rất náo nhiệt, nhất là bữa ăn, không phải tiếng tranh nhau đồ ăn, tiếng thét chói tai của leader thì cũng là màn nồng ấm tình tứ đút nhau ăn của hội có gấu. Nhưng hôm nay lại đặc biệt ăn trong lặng im, chính làdo cả bọn dã được nghe Xuanyi kể nghe chuyện Eunseo với Chengxiao, và để tránh làm Eunseo thêm buồn, cả bọn không được phép vô tư như hàng ngày. Thấy Eunseo chỉ ăn com không mà không chịu gắp thức ăn, Yeoreum liền đẩy đĩa gà xào măng gần chỗ Eunseo:
- Unnie, ăn gà xào măng đi, chẳng phải unnie thường ngày rất thích món này sao?
Eunseo ngước đôi mắt buồn rầu nhìn đĩa thức ăn. Gà xào măng? Đây chẳng phải là món ưa thích của Chengxiao sao? Chengxiao rất thích ăn gà xào măng, đặc biệt là gào xào măng do mẹ Eunseo làm, vậy nên sau mỗi lần về thăm nhà, Eunseo đều trở về dorm với một hộp đầy ắp gà xào măng do mẹ cô đặc biệt chuẩn bị riêng cho Chengxiao. Eunseo học dần thì cũng biết làm món này, tuy không ngon bằng mẹ cô làm nhưng Chengxiao vẫn rất yêu thích, thế nên chỉ cần có thời gian rảnh, cô nhất định sẽ làm món này cho Chengxiao ăn. Trước đây cô không thích măng, càng không thích thịt gà, nhưng vì thường xuyên ăn món này với Chengxiao nên dần dần cũng thấy thích thích, cuối cùng thì mê món gà này không kém gì Chengxiao. Nhìn đĩa đồ ăn, lại nghĩ đến Chengxiao trước đây cùng mình vui vẻ ăn cơm, rồi lại nghĩ đến hiện tại mình khổ sở nuốt từng hột cơm thế này. nước mắt Eunseo không kiểm soát được lại ứa ra, khiến mọi thứ trước mắt cô đều nhòa đi.
- Eunseo, có sao không em? - Seola ngồi đối dienj lo lắng hỏi, không chỉ Seola mà những người còn lại đều lo khi thấy Eunseo khóc.
- Mọi người...mọi người tiếp tục ăn đi...Em no rồi, về phòng trước - Eunseo khẽ lấy tay lau nước mắt, nhanh chóng rời khỏi bàn ăn rồi vào phòng mình, đóng sầm cửa lại.
Eunseo đi rồi, mọi người thở dài não ruột.
- Yeoreum, gà xào măng là món yêu thích của Chengxiao, sao lại đưa tới trước mặt Eunseo chứ? Unnie đã cố tình để nó ở xa tầm mắt con bé rồi mà - Exy thở dài
- Em xin lỗi, do em không để ý. Tại em thấy thường ngày Eunseo unnie thích ăn món đó nên mới... - Yeoreum biết lỗi của mình, không dám nhìn các chị, chỉ lí nhí đáp.
- Cũng không trách em được. Có trách thì trách cái con bé Eunseo ngu ngốc kia kìa, rồi cả cái đứa bướng bỉnh Chengxiao kia nữa, hại chúng ta ăn cũng không yên. Không biết đến bao giờ mới được ăn ngon một bữa đây - Exy lắc đầu ngao ngán.
___________________________
Sau buổi trưa hôm ấy, cả buổi chiều và buổi tối, Eunseo hầu như không ra khỏi phòng, không xuất hiện trước mặt các chị, đến bữa cũng không thèm ăn. Cả dorm lại náo loạn lên, vì phòng đấy đâu chỉ có Eunseo ngủ, còn có hội maknae nữa mà, thế là lại phải chia đều người cho các phòng, rồi chia lại giường, xem ai ngủ với ai, thật là khiến Exy mệt chết. Rồi còn phải dấu giếm chị Minji quản lí về vụ này nữa, để chị ấy biết được thì coi như tới số, tối hôm đó chị ấy đến kiểm tra cả bọn cũng thót hết cả tim, đến khi chị về rồi cả đám mới thở phào nhẹ nhõm. Mất cả ngày dụ dỗ, cuối cùng Eunseo cũng chịu ăn chút cháo do Xuanyi nấu, nhưng cũng chỉ chịu để cửa hơi hé lấy đồ ăn, chứ nhất quyết không cho mọi người thấy mặt. Đi show thì không hé răng nói một chữ, người mặc lớp áo dày cộp cho bớt gầy, phải trang điểm rất đậm để cho dễ coi, chứ nếu không thì trông Eunseo thật sự rất thảm, về nhà liền lập tức vào phòng chốt chặt cửa lại. Ai cũng lo cho Eunseo, trừ Chengxiao ra. Chengxiao hầu như không chút biểu cảm, không chút bận tâm, nếu Eunseo có lén nhìn liếc Chengxiao thì cũng thờ ơ làm như không biết. Chengxiao cả ngày vui vẻ cười nói với các chị, nhưng nụ cười Chengxiao rất gượng gạo, nhìn còn khó coi hơn cả đang khóc. Chengxiao đi show xong liền tới ngay phòng tập nhảy, không thì lại đi luyện thanh, ngày nào cũng gần 1h sáng mới về dorm. Mọi người thật không hiểu, hai người này rốt cuộc định thi gan lì đến bao giờ, đến bao giờ mới hết khiến các thành viên khác lo lắng đây!
Mọi việc nếu cứ lặp lại như vậy cũng không sao, lâu rồi cũng thấy quen, nhưng vấn đề lại ở chỗ Eunseo đã 3 ngày liền vẫn khóa chặt cửa, không chịu mở ra để Xuanyi đưa cháo vào cho. Dorm có chìa dự phòng, nhưng lại không dám mở, sợ Eunseo tâm trạng đã không tốt lại càng nổi giận. Có lần Exy tự ý mở cửa phòng khi Eunseo chưa đồng ý, kết quả là Eunseo liền đùng đùng bỏ ra ngoài, nhất quyết không chịu về, cuối cùng đứng lạnh ngoài trời đến gần ngất mới được đưa về do chị quản lí nhìn thấy. Về sau mỗi lần Eunseo giận dỗi, khóa cửa lại, đều sẽ có Chengxiao ôn nhu nhẹ nhàng khuyên Eunseo mở cửa, và chỉ cách ấy mới có tác dụng. Nhưng giờ tình trạng hai đứa lại như vậy, các chị lớn cũng hết cách, chỉ biết lo lắng đứng trước cửa phòng, không ngừng khuyên Eunseo mở cửa. Nhưng dù đã đứng đấy gần tiếng đồng hồ, phía trong Eunseo cũng không có động tĩnh gì.
Chengxiao đi luyện thanh về, mệt mỏi bước vào dorm. Hôm nay luyện tập có hơi quá sức, vì trong bài tập có đoạn lên tone hơi lạ, Chengxiao cố gắng lắm cũng không lên được. Trong "Dream comes true", chủ tịch đã ưu ái chia nhiều line hát cho cô, chứng tỏ ông đã tin tưởng Chengxiao rất nhiều, và phản ứng của fan cũng rất tốt, có vài netizen nổi tiếng khó tính cũng công nhận lần này cô hát tiến bộ rất nhiều. Vì thế cô càng phải cố gắng luyện hát hơn nữa, để có thể tự tin cầm mic, tự tin hát mà không chút lo sợ, cũng không bị xảy ra sai sót trong lúc live. Nhưng cả chiều nay, cô đã cố gắng lắm, cổ họng hát đến muốn nổ tung mà vẫn không thể lên nốt được, khiến Chengxiao rất khó chịu. Cô thấy khó chịu, tức giận, bực bội chính bản thân mình, giờ nhìn thứ gì cũng muốn đá, đạp, đấm hết. Bước vào trọng, Chengxiao liền thấy mọi người đứng trước cửa phòng ngủ, mặt ai cũng đều rất hình sự.
- Có chuyện gì thế, sao mọi người lại đứng đây? - Chengxiao khó hiểu nhìn mọi người.
- A, Xiao, về rồi sao em - Seola nhìn Chengxiao cười trừ - Tại Eunseo trong đó 3 ngày rồi không ra ngoài, ăn cũng không chịu ăn, nên bọn chị rất lo, từ nãy tới giờ tìm mọi cách năn nỉ em ấy mở cửa đều không được.
Xuanyi kể, Chengxiao còn tình cảm vơí Eunseo, nếu vậy, nghe Seola nói thế hẳn là phải rất xót đi, rồi sẽ tìm cách để kéo Eunseo ra ngoài, có khi hai đứa còn có thể làm hòa với nhau, một công đôi việc, Seola tự thấy kế hoạch mình vạch ra thật hoàn hảo.
Chengxiao nghe Seola nói xong, gương mặt thoáng chốc co lại, sau đó là vẻ măt hầm hầm rất hiếm thấy, khiến mọi người kinh sợ một hồi. "Son Eunseo, gì đây chứ, lại định giở tính tiểu thư ở đây à?" Chengxiao nghĩ đến cảnh mình tập luyện cực khổ ca buổi chiều, các chị trong dorm mất bao nhiêu công sức thuyết phục, còn người kia lại vô tư thản nhiên ngồi trong đó nghe dỗ dành, "làm giá", liền giận không đâu kể hết. Sướng quá hóa rồ đây mà! Không coi ai ra gì mà! Quá đáng, đúng là con người ích kỉ!
- Exy unnie, đưa chìa khóa dự phòng cho em! - Chengxiao hướng Exy nói.
- Hả, gì cơ, chìa khóa nào? - Exy bị bất ngờ, nhất thời chưa kịp load mấy lời Chengxiao vừa nói.
- ĐƯA CHÌA KHÓA PHÒNG CỦA NGƯỜI TÊN SON EUNSEO CHO EM! - Chengxiao giận giữ quát, khiến ngay cả leader Exy còn thấy nổi da gà, lập tức rút chìa khóa đưa cho Chengxiao. Mà đâu chỉ Exy bị Chengxiao dọa, mấy người còn lại đều được phen hoảng hốt, không thể tin nổi Chengxiao lại có ngày cả gan dám lớn tiếng với Exy.
Chengxiao nhận chìa khóa, lập tức mở cửa phòng, bước vào rồi khóa trái lại, đập vào mắt liền thấy hình ảnh Eunseo ngồi co rúm dưới đất, gục mặt vào đầu gối.
- Ra ngoài, ra ngoài hết cho em, không ai được vào đây cả. Đi ra hết đi!
Eunseo cho rằng các chị vào phòng, liền hét lớn đuổi mọi người ra ngoài, cô bây giờ chính là không muốn gặp mặt ai.
Chengxiao nghe xong, đã giận nay còn giận hơn, nghiến răng từng chữ:
- SON EUNSEO, ĐỨNG DẬY NGAY CHO TÔI!!!!
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top