Thể loại: Đô thị tình duyên, tình hữu độc chung, trọng sinh, giới giải trí, niên hạ, chủ công, ngọt văn, HE. Độ dài: 105 chương + 10 phiên ngoạiTình trạng: Đã hoànNhân vật chính: Hạ Thanh Tây, Trác Tri ViNhân vật phụ: Phương Huyên Dao, Đào Kính Hàn, Biên Tuế Đồng…
Tên khác: Vứt bỏ mười cái nam chủ sau ta trốn chạy thất bại / Phao khí thập cá nam chủ hậu ngã bào lộ thất bại liễuTác giả: Thu Mễ Thu Mễ ThỏSố chương: 105 chương + 4 phiên ngoạiTag: Đam mỹ, hệ thống, xuyên không, sảng văn, tu la tràng, ngụy NP, 1v1, ngọt, HENguồn: Tấn GiangTình trạng raw - convert: Hoàn thànhTình trạng edit: Hoàn thànhEditor: Tô, Lune, MintCHÚ Ý : EDIT PHI THƯƠNG MẠI, CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ, VUI LÒNG KHÔNG CHUYỂN VER HAY REUP.BẢN EDIT CHỈ ĐÚNG 60-70%Mở lò ngày: 13/9/2021 - 5/5/2023Đang bận quẩy sinh nhật nên chưa đăng ngoại truyện nka :))))…
Tên: Tiệm cơm nhà ta thật mỹ vị.Tác giả: Nguyệt Bán Yếu Phân Gia.Tình trạng convert: Đã xong.Tình trạng edit: Đã xong.Số chương: 100 + 7 ngoại truyệnThể loại: Ngôn tình, Ẩm thực , Cổ đại, HE, 1vs1.🧄🥯🧅🥩🍔🍳🥩Từ một học trò không có tiếng tăm gì phấn đấu lên thành một danh trù khó cầu, Mễ Vị mất hai mươi năm đi xong con đường chông gai này, đang lúc nàng tính quăng lại sản nghiệp cho đồ đệ, tự mình về hưu an hưởng cuộc sống bình lặng, lại gặp phải tai nạn xe cộ đi đời nhà ma, sau đó xuyên đến trong một ngọn núi không biết tên ở một triều đại không biết là gì.Mễ Vị:...... Không cho nàng về trời sớm thì thôi đi, vì sao trong bụng nàng còn mang một đứa nhãi con?May mắn vận khí không tồi, được vị trụ trì trong miếu cứu giúp, ăn nhờ ở đậu vô ưu vô phiền trong miếu đến gần bốn năm. Nhưng ngày vui ngắn chẳng tày gang, khi thằng tiểu tử nhà nàng vừa qua sinh nhật ba tuổi, trụ trì liền đóng gói hai mẹ con ném xuống núi, bảo đi tìm cha của thằng bé.Mễ Vị nhìn tiểu tử nhà mình mở to mắt gào khóc đòi ăn, không thể không vén tay áo, một lần nữa cầm nồi cầm muỗng, đi lên con đường mỹ thực.Đây là một câu chuyện xưa về vị mẫu thân cá mặn mang theo nhãi con mở tiệm cơm mỹ thực.🥑🫑🧅🍞🍳🥩🍔🥪Editor: Có nam chính nha, có nam chính, chỉ là xuất hiện trễ thôi!^^…
Tác giả: Công Tử Như LanThể loại: Nam x nam, hiện đại, HE, showbizTình trạng: Hoàn (66c + Kết truyện ngắn)Editor: Cam Canh (Tranh)Thời gian edit: 2/7/2019 - 10/5/2020Beta-er: Mều (-c45, lần 1), Cam Canh (Tranh, lần 2).Design bìa: Mều⚠️ Không re-up, chuyển ver. Không dùng với mục đích lợi nhuận ⚠️…
Tên truyện: Thừa cơ mà nhập.Tác giả: Nhược Đào Lý.Số Chương: 100 - Đã hoàn thành.Nguồn QT: Wikidth.Cố Dung Khanh là nữ thần của Ôn Lĩnh từ thời đại học.Để có được Cố Dung Khanh, Ôn Lĩnh đã đứng ở ngoài, chờ thời cơ thích hợp mà chiếm lấy.Cho dù, Cố Dung Khanh không yêu cô, thì làm sao nào? Không chiếm được tâm thì phải chiếm được thể xác!Nhưng mà, trong lòng nữ thần lại có bạch nguyệt quang, phải làm sao đây?Ôn Lĩnh và Cố Dung Khanh kết hôn với nhau bảy năm, sự kiên trì của Ôn Lĩnh cũng có giới hạn.Ôn Lĩnh quay đầu nhìn cuộc hôn nhân bảy năm qua cùng với Cố Dung Khanh. Cô cảm thấy mình như là bà mẹ đơn thân.Sau đó...người ta bắt gặp cô ở Cục Dân Chính.TIN HOT: <<Ảnh Hậu Cố Dung Khanh cùng với tiểu biên kịch Ôn Lĩnh ẩn hôn>>Nhưng mà...các cô đã ly hôn rồi.Không lâu sau đó, Ôn Lĩnh nhận được câu hỏi của phóng viên hỏi cô vì sao ly hôn, cô hỏi lại: "Cố Dung Khanh nói như thế nào?"PV: "Tình cảm tan vỡ.""Không có cảm tình, mà tôi thừa cơ mà nhập."Sau này, Ôn Lĩnh phát hiện... không phải cô thừa cơ mà nhập. Chẳng qua là do EQ của Cố Dung Khanh khá thấp.Tóm tắt: Cùng với cô vợ trước EQ thấp phục hôn.Thể loại: Bách hợp, HE, Gương vỡ lại lành, Giới giải trí.…
Toàn bộ thế giới đều biết em thích chị, chỉ có chị không biết.Chị nói, thích em chọc cho chị cười, thích em mỗi lần chủ động nắm tay chị.Em nói, em thích chị cười, thích sự ấm áp trong lòng bàn tay chị.Chị nói, trên thế giới không có gì là vĩnh viễn không thay đổi, tình yêu cũng vậy.Em nói, không có gì làm cho em thích thật lâu, mong chị ngoại lệ.Bất luận năm tháng trôi qua bao lâu, em nhất định cũng sẽ không quên.Mùa thu, chúng ta gặp nhau tại khuôn viên trường tươi đẹp đó.Hạnh phúc là gì?Các cô nói, nếu có thể ở bên nhau, nghe âm thanh của thời gian trôi qua, đó chính là hạnh phúc.…