Part I

1ST Day

 

Hít vào..thở ra…Tôi có thể làm được…Tôi sẽ làm được…Siết chặt nắm tay trong khi đẩy nhẹ cánh cửa màu trắng của căn phòng. Sunny vỗ nhẹ lên vai tôi, khuyến khích tôi làm những gì mình cần làm --- những việc mà tôi nên làm từ lâu rồi mới phải. Làm nàng mỉm cười .

" Vào đi. " , Sunny nói

Tôi gật đầu. Cánh cửa mở ra không một tiếng động. Bất chấp cảm giác nặng nề và ngột ngạt bởi những thứ tôi đang mặc, mùi của thuốc, thuốc khử trùng và bệnh tật sộc vào mũi tôi. Tôi muốn rời khỏi đây. Tôi ghét nơi này. Nó nhắc tôi nhớ tới sự yếu đuối , bệnh tật ---- chết chóc. Tôi bước 1 vài bước vào bên trong. Ở đó, tôi thấy nàng nằm trên chiếc giường có khung bằng thép và một tấm nệm trắng. Nàng quá mải mê với cuốn sách trên tay mà không nhận ra sự có mặt của chúng tôi

Tiffany ... Tiffany của tôi. Tôi đứng ở cửa trong 1 phút để cố trấn an bản thân. Mắt nàng nhìn xuống, liếc ngang liếc dọc, di chuyển lên xuống thật chậm đọc cuốn sách. Bàn tay của nàng gầy gộc xương xương. Một ống mỏng nối với 2 túi nhựa đựng thứ dịch gì đó có lẽ là thuốc được treo ở đầu giường   gắn vào mu bàn tay của nàng. Trên mũi của nàng cũng là 1 đường ống trong suốt và mỏng để giúp nàng thở. Toàn bộ cơ thể của nàng được phủ hờ bởi tấm chăn màu trắng trông thật mỏng manh, kiệt sức, và yếu ớt. Nhưng điều mà tôi chú ý là mái tóc của nàng, hoặc sự thiếu vắng của nó. Mái tóc tuyệt đẹp, đen dày và óng mượt  trông như của những cô người mẫu quảng cáo cho dầu gội đầu của nàng.. đã biến mất. Chỉ còn 1 vài sợi màu đen lơ thơ

Nhắm chặt mắt… Cắn chặt  môi …tôi như ngừng thở . …

Chết tiệt. Đừng khóc. Mày không có quyền khóc. Mày ở đây để mang lại nụ cười cho nàng. Mày ở đây để sửa chữa những sai lầm của mày

Tôi quay sang Sunny và ra hiệu cho cô ấy

"Chào Tiffany! Xem ai đến nè. " Sunny hồ hởi chào Tiffany. Tôi không biết liệu mình nên tức giận hay vui vẻ với điều này. Cái cách Sunny nói với nàng như thể chúng tôi đang có 1 cuộc dạo chơi ngoài công viên. Giống như Sunny đã lựa chọn bỏ qua cái thực tế rằng  cô ấy đang nói chuyện với một bệnh nhân ung thư nằm liệt giường, người chỉ còn sống được vài tuần

Tôi là một kẻ đạo đức giả. Một kẻ đạo đức giả tồi tệ. Tôi tự chế giễu mình

Tiffany bất ngờ nhìn lên. Có vẻ như nàng đã sốc khi thấy có khách trong phòng mình. Nàng đặt cuốn sách lên đùi và với những ngón tay run rẩy, nàng lấy ra 1 vật gì đó dưới gối. Một cái mũ trùm đầu màu hồng.. Oh Tiffany .

Trái tim tôi vỡ vụn khi nhìn thấy vẻ xấu hổ của Tiffany. Mái tóc dài của nàng  đã biến mất.. Hóa trị liệu, như những gì Sunny đã nói với tôi, đã làm nó biến mất. Nàng đã từng rất tự hào về mái tóc, khoe khoang nó trước mặt tôi trong khi tôi hít ngửi mùi hương vani phảng phất trên đó. Cảm giác bồn chồn ở đầu ngón tay khi tôi hồi tưởng lại từng cái vuốt ve lên mái tóc mềm  mượt của nàng. Tất cả mọi thứ về những sợi tóc đen nhánh ấy  gợi lên một cảm xúc hoài niệm  trong tôi. Tôi cố ngăn bản thân mình chạy đến bên Tiffany và ôm nàng trong một cái ôm yên bình và thì thầm những lời   " Đừng lo ,em vẫn xinh đẹp.Em vẫn luôn rất xinh đẹp"Giờ đây nàng trông rất khác lúc xưa. Tôi thậm chí không dám tưởng tượng cảm giác của nàng lúc này như thế nào. Tôi không thể. Tại sao em phải gánh chịu những điều này Tiffany ?

Chầm chậm, nàng đội cái mũ lên đầu . "Sunny ! Mình xin lỗi vì không biết cậu đến. Và oh, Totoro ! "

Môi tôi run lên, cơn rùng mình thoát lướt qua cơ thể. Nhắm chặt hàng mi ngăn những giọt nước mắt rơi. Khi đôi mắt mở ra, tôi thấy nụ cười xinh đẹp đã mãi mãi khắc sâu trong tâm trí. Nụ cười mà tôi muốn nhìn thấy. Nụ cười mà ngay cả căn  bệnh ung thư vú giai đoạn 4 cũng vĩnh viễn không thể lấy đi

Hôm nay tôi  là Totoro .

Lúc bình thường, tôi là một nhà soạn âm nhạc. Kim Taeyeon --- sáng tác  nhạc. Tôi thường ở trong phòng thu,hướng dẫn nghệ sĩ thu âm bài hát, mix và tạo những bản nhạc của riêng tôi. Tôi thường ngồi trên chiếc ghế ở phòng chờ nhấm nháp tách cà phê trong lúc lướt qua những bản ghi âm. Tôi thường dành những  ngày của mình cho âm nhạc. Nhưng điều đó đã thay đổi khi Tiffany đến bước vào cuộc đời tôi. Tiffany Hwang. Cô gái sôi nổi, vui vẻ và quá mức lạc quan cùng  một nụ cười quyến rũ đã trong 1 năm chiếm lấy trái tim tôi. Cô gái đã toàn tâm toàn ý yêu tôi . Người con gái mà tôi đã từng tuyên bố rằng mình yêu nàng nhiều hơn nàng yêu tôi, cho đến khi tôi phạm phải những sai lầm và làm tan nát trái tim cô gái ấy. Và …Ngày hôm nay tôi đang ở trong cái bệnh viện đáng ghét  này --- hôm nay tôi không còn là Kim Taeyeon .

Hôm nay tôi Totoro  của nàng

" Ngạc nhiên chưa! Mình mang Totoro đến cùng nè! "Sunny đi lại gần giường Tiffany,kéo tôi theo cô ấy

" Wow. Là Totoro thật sao ? " Đôi mắt của Tiffany vẽ thành 2 hình trăng khuyết, đôi môi cong lên thành 1 nụ cười trong khi đưa tay ra với tôi. Sunny đẩy nhẹ tôi. Ngập ngừng, tôi đưa tay ra nắm  lấy tay nàng và đặt nó vào miệng, hoặc cái miệng của bộ đồ Totoro của tôi

Nàng cười

  Trái tim tôi nhảy ra khỏi lồng ngực. Tôi nhớ nụ cười của em Tiffany .

"Thấy chưa, Totoro  là 1 người rất tốt bụng. " Sunny nói khi cô ấy đang ngồi trên chiếc ghế trống bên cạnh giường của Tiffany.

" Hi Totoro ! " Tiffany chào tôi đầy nồng nhiệt

"..."

" Totoro không thể nói chuyện sao ? " Như một đứa trẻ hờn dỗi, Tiffany hỏi Sunny.

"Xin lỗi, Totoro hơi xấu hổ. Totoro không muốn nói chuyện, nhưng cô ấy --- ý mình là Totoro có 1 bất ngờ dành cho cậu "Sunny vội vàng nói. Không có  bộ trang phục  Totoro này che đi mặt mình, tôi hẳn sẽ mỉm cười tỏ lòng biết ơn   với Sunny vì  đã giúp tôi được gặp Tiffany mà không để nàng phát hiện .

"Thật không? Là gì vậy? " Tiffany hỏi . Giọng nàng rất yếu . Nhưng cũng chứa đầy sự phấn khích, vui mừng và hạnh phúc.

"Thôi nào Totoro. Đừng ngại mà"Sunny nháy mắt .

Tôi ngoan ngoãn gật đầu. Tôi sẽ làm Tiffany cười. Đó là điều duy nhất tôi có thể làm bây giờ. Tôi di chuyển đôi chân để tạo tư thế

" Go Totoro ! " Tiffany mỉm cười rộng rãi và vỗ tay đầy phấn khích. Tôi cười khúc khích sau lớp  trang phục Totoro  

Được rồi. Bắt đầu thôi. Mình tốt hơn là không nên làm hỏng nó . Tôi rút bàn tay Totoro ra khỏi tay Tiffany và đi lại phía chân giường. 1-2-3. Được rồi. Nhảy đi Taeyeon. Nhảy như mày là 1  Totoro .

Nàng lại cười rồi

Di chuyển cánh tay của mày. Cả chân nữa. Lắc lư cơ thể. Chỉ cần di chuyển .

Nàng cười nhiều hơn

Nhún nhảy. Nhảy. Xoay tròn. Phải, mày đang làm rất tốt. Nhảy nào

Một nụ cười hạnh phúc. Lúc này đây, đôi mắt của Tiffany đã dâng đầy nước vì cười quá nhiều

Quay người..Nhảy ... Xoay tròn . Di chuyển cánh tay của mày. Nhảy đi… Chết tiệt , đừng khóc Taeyeon. Nàng thích nhảy. Nàng cười kìa..Nàng đang rất vui..Đừng khóc!

Đột nhiên Tiffany ngừng cười. Tôi tức thì dừng lại. Sunny lo lắng nhìn nàng. Tiffany nhăn mặt vì đau đớn, nàng ôm chặt lấy bụng và miệng. Sunny lao vào phòng tắm, lấy ra 1 vật trông như cái chậu. Tất cả mọi thứ xảy ra quá nhanh. Tiffany đang cười với tôi nhưng chỉ trong chớp mắt nàng đang nôn thốc nôn tháo trong khi Sunny vỗ vỗ vào lưng nàng. TÔi đứng chết lặng  ở phía cuối giường. Tôi đã bị sốc, sững sờ cùng  sợ hãi

Tiếng rên rỉ đau đớn của nàng lấp đầy tai tôi. Thay thế cho tiếng cười vui vẻ của nàng. Trong tích tắc, nàng quằn quại trên giường và rên rỉ trong đau đớn. Tâm trí của tôi là một mớ hỗn độn. Tôi đã từng thấy nàng  quằn quại, kêu khẽ  và rên rỉ trên giường vì niềm hạnh phúc, bởi những gì chúng tôi làm vì tình yêu. Nhưng bây giờ, nhìn thấy nàng trong hoàn cành nảy khiến tôi nghẹt thở. Những hồi ức vui vẻ cùng nàng đã bị lu mờ   bởi những ký ức đau khổ của nàng trong đau đớn.

Cuộc đời khốn nạn!

Do dự, tôi bước tới phía bên kia giường và chỉ đứng đó. Bộ trang phục Totoro đã có sẵn 1 nụ cười toe toet. Tôi đã không làm gì... Tôi chỉ đứng đó. Tôi thậm chí không dám tạo ra 1 tiếng động nào mặc kệ cảm giác nóng bức bên trong, cùng nước mắt rơi xuống từ đôi mắt. Tiffany rất kiên cường. Nàng sẽ vượt qua được. Tôi đang lừa ai à? Tiffany rất yếu. Tiffany đang hấp hối. Chết tiệt...Tôi muốn tự đấm vào mình quá. Tôi không biết phải nghĩ gì nữa.

Sau khi ho vài tiếng. Cơ thể Tiffany cũng thả lỏng 1 chút .

"Mình sẽ gọi y tá " Sunny mang cái chậu trở vào phòng tắm sau khoảng thời gian tưởng chừng như Tiffany sẽ cứ nôn mãi

Tôi gật đầu với Sunny.

Tiffany? Em có  sao không? Tôi rất muốn hỏi thăm nàng. Nhưng thật ra, tôi không cần làm điều đó. Vẻ mặt đau đớn và khó chịu của nàng đã nói lên tất cả khi tôi nhìn nàng nằm xuống giường,từ từ nhắm mắt lại. Trái tim tôi đang đau đớn những đó chỉ là 1 cách nói. Nó còn hơn cả thế. Nó đã bị nghiền nát .

" Totoro ? " Tiffany khẽ gọi, đôi mắt vẫn nhắm

Tôi vỗ nhẹ vai nàng như 1 câu trả lời

Tiffany mở mắt ra một cách yếu ớt và nở 1 nụ cười cũng yếu ớt, rồi nói . "Cảm ơn cậu đã đến . "

Câu nói khiến tất cả trong tôi sụp đổ. Tôi không thể chờ đến lúc chạy ra khỏi phòng và khóc lớn lên. Tôi rất muốn khóc. Tất cả đều vỡ tan. Nhưng tôi vẫn cố đứng vững, để những giọt nước mắt từ từ rơi xuống . Tôi đặt bàn tay Totoro lên đầu nàng,đang đội chiếc mũ màu hồng ấy trước khi vươn ra từ từ vuốt ve khuôn mặt  của nàng .

Nàng nhắm mắt lại. Tôi nghĩ chắc nàng chỉ ngủ thiếp đi. Tim tôi đập loạn lên trong lúc cố lắng nghe tiếng thở của nàng. Tôi muốn chắc chắn rằng nàng vẫn còn thở, rằng nàng thực sự chỉ đang ngủ thôi . Xin em hãy thở đi

Nàng đã thở

Tạ ơn Chúa, nàng chỉ đang ngủ

Tae xin lỗi vì đã rời xa em. Tae  xin lỗi vì đã rời bỏ em ngay cái lúc em cần tôi nhất. Tae xin lỗi

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: