Chap 2
Hôm sau, tôi tự động bật chế độ im lặng với tên điên nặng tâm thần đó.
- Lé ơi, lé à, sao ngồi buồn thịu vậy quay xuống đây chơi đi.
Không, xác định là không bao giờ tôi quay xuống, tôi ngồi nghiêm túc tiếp thu bài và ghi chép trên bảng. Hắn một hồi thấy thế cũng nản. Thành công rồi hí hí.
Giờ ra chơi hắn đến chỗ tôi:
- Này lé, mày làm gì mà để cứng họng vậy, bộ chưởi bới người ta nhiều quá nên đau họng phải giảm nói lại à.
Im lặng là vàng. Im lặng là vàng. Im lặng là vàng.
- Này...
Ôi may quá, trống đánh rồi.
Công nhận thằng này lì thật, thấy người ta không thích nói chuyện với mình mà cứ cố. Ngồi trong giờ cứ dở trò với tóc của tôi. Rồi còn cố tình đi qua thì lấy thước, lấy bút, đụng vào tay tôi khi đang viết. Nếu bình thường thì hắn có nguy cơ vào viện rồi. Nhịn, nhịn đi Lé à nhầm Linh Chi
- Giờ cả lớp chia mỗi dãy thành 2 nhóm thảo luận câu hỏi trên bảng, 3 phút bắt đầu.
- Lé quay xuống thảo luận kìa, không ra ngoài đứng giống hôm quá đó.
Tên điên đáng ghét. Không, tôi không muốn quay xuống, kế hoạch sắp thành công rồi mà.
- Em kia sao không quay xuống?
Đến nước này thì ngang quay xuống, nhìn cái mặt hắn kìa, cái mặt đắc thắng thấy ghê, cứ cười cười như thằng hâm, vậy mà nhiều gái theo, tôi không hiểu mấy đứa kia nghĩ gì nữa.
- Lé ơi, hôm nay mày đáng yêu quá.
Chẳng những điên mà thằng này còn bệnh nữa. À... chắc là dụ chị mày nói chuyện với mày chứ gì. Nằm mơ nghe con.
- Có ai nghĩ được gì chưa?
Tôi lơ hắn, tôi còn không thèm liếc hắn một cái nữa nên chả biết mặt hắn bây giờ như thế nào, có quá đáng không ta? Mà sao hắn im re vậy ? Không được, không được lơ là, kế hoạch đang trên đà thành công, hắn cũng có đối xử ra gì với mình đâu.
- Hết giờ.
______
Vậy là cả buổi nay không nói gì với hắn rồi, mình phục mình quá. Ra về, hắn cũng đi thẳng luôn, không thèm đến chí chóe với tôi như mọi lần nữa. Và rồi, đó cũng là thời điểm mà tôi nhận ra cái kế hoạch này đang đi quá xa. Mấy ngày sau đi học, hắn lơ tôi. Vì tôi là tổ trưởng nên còn phải phân công cái bảng trực nhật kia nữa, thế mà lúc tôi tới hắn lại vờ không biết rồi kéo thêm mấy thằng kia đi chỗ khác. Tôi dù mặt ngu ngu nhưng thủ đoạn cứ phải gọi là vô biên, nhân cơ hội này báo với cô hắn không trực nhật thế là tuần sau hắn trực một mình. Nhưng hắn trực, hắn trực đúng trong lịch nữa mới điên chứ. Ngồi học ở trên lớp, không có ai chọc ghẹo, làm trò nữa cũng thấy......buồn. Còn cái thằng ngồi bên cạnh tôi thì lại chuẩn thanh niên nghiêm túc. Xong, rốt cuộc là tôi lơ hắn hay hắn lơ tôi vậy trời!!!
- Nguyên....Này.......
Tôi gọi hắn, thực sự bị lơ như vậy chẳng dễ chịu chút nào hết, hơn một tuần rồi còn gì. Thấy hắn đến, tôi chắn ngay trước mặt hắn. Hắn định đi tiếp, tôi theo bước chân hắn mà chặn đường.
- Gì vậy, cái con này...
- Tại sao mày lơ tao?
- Chưa biết ai lơ ai đâu. Thế tại sao mày lơ tao?
- Hứ, có lơ đã mày mới hết chọc tao chứ.
- Thế sao bây giờ lại đứng chắn trước mặt tao thế này hả?
- Thì......
- À...tao hiểu rồi....mày nhớ tao quá chịu không nổi chứ gì, được rồi, cái miệng này sẽ làm việc hết công suất cho mày đỡ nhớ.
- Khô..ng...kho...an......
Hắn xoa đầu tôi, tóc rối hết cả rồi.
Hình như là tôi bị thằng này nói đúng tim đen thì phải, đúng là có chút....nhớ.....Trời ơi Linh Chi ơi mày bị điên nặng rồi, trời ơiiiiiiiiiiiiiiiiii
Và thế là kế hoạch bất thành, cái miệng của hắn cứ thế mà hoạt động gấp 2 lần bình thường, ôi cái số tôi....
------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Sớm ngày sau , tôi cùng tụi bạn gặp nhau trước cổng rồi cùng nhau lên lớp, mà mới tới đã gặp ngay con T, thế là tụi tôi liền 'gửi gắm' cho nhau những ánh mắt 'nồng nàn'. Đến gần lớp thì...
- Ồ, con này được đó chứ, xinh quá rồi còn gì.
Hầy, bọn con trai đúng là tập hợp của những kẻ không ra gì, lúc nào cũng tỏ vẻ với mấy em mà nhất là mấy em khối dưới, thế là mấy em xinh tươi tội nghiệp cứ thế mà bị lừa, tập trung một cái là bắt đầu bàn luận về gái, cuối năm rồi thì phải trưởng thành đi chứ, lớp 12 rồi.
- Này, tao nhắm em này lâu rồi, ai ngờ em ấy lại viết thư tình cho thằng Nguyên lớp mình, hưởng phúc đi Nguyên ơi.
HẢ??? Tôi có nghe nhầm không, con bé đó viết thư tình cho thằng Nguyên á? Trời ạ, thời đại đâu rồi mà còn viết thư. Lại thêm một em gái tội nghiệp bị đem ra làm trò, nhiều lúc nghe tụi nó nói về con gái như vậy mà tôi phát điên lên được. Nhưng mà sao hôm nay tôi lại điên GẤP 4 lần bình thường nhỉ???. Thấy trong người cứ khó chịu, nhưng rõ ràng là tôi không ốm, đầu thì không nóng, hồi sáng mới hỗn chiến với con T đó xong thì đương nhiên là con sức rồi. Ngồi học mà tôi cứ liếc về phía sau thằng Nguyên.
- Này Lé, thầy bảo làm bài gì....
- GÌ, SAO MÀY KHÔNG ĐI HỎI CÔ GÁI CỦA MÀY ĐI.
Đây chắc chắn là giây phút ngượng nhất cuộc đời tôi. Ai đời lại đi hét to như vậy chứ, may mà thầy đi ra ngoài rồi, bây giờ cả lớp đang cười ồ lên, tụi nó nghe hết rồi, mình tự làm trò cười cho lớp rồi, còn chèn thêm mấy câu kiểu mày có ý gì hả Lé. Mẹ ơi, sao sáng nay mẹ không nhắc con cầm cái xẻng đi, mẹ ơi...Còn nữa, mặt thằng Nguyên bây giờ nó đơ luôn, thôi, thà mày chọc ghẹo tao đi chứ sao đơ dữ vậy.
- Này, mày ghen hả Lé???
- G..HE..N...CÁI CON KHỈ?
- Chụy Lé lớp mình mà thích anh Nguyên nhà ta sao, chuyện có một không hai. Muahahahahaha
Giọng thằng M chứ không ai khác, con trai mà miệng như cái loa.
- Cần gì mà phải hét lên to thế, không chừng mày thích tao thật, phải khô...
- Thích cái gì mà thích, thì chẳng phải mày có nhiều gái theo lắm sao, gái học giỏi cũng đâu có thiếu, học, học đi, tụi bây nữa, học.....học đi kẻo thầy vào gọi lên bảng bây giờ.
Thằng điên đó chưa nói hết câu, tôi chặn họng lại ngay và luôn, sao tôi lại nói như vậy chứ, thế mà có vài thành phần trong lớp vẫn không ngừng cười rồi còn nhìn chằm chằm tôi. Tim tôi đập mạnh hơn cả mấy lúc đi tiêm nữa, bệnh, chắc là do bệnh nên mất kiểm soát bản thân thôi. Mà lúc tôi chặn họng hắn, tôi không giám nhìn thẳng mắt hắn, cái đó bình thường mà phải không?
.
.
.
.
.
.
.
.
Bắt đầu thích tao rồi hả Chi!
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top