Chương cuối: Mãi mãi bên nhau [:">~]
Note: Sau này chương M để icon như trên cho nó gợi cổm :">~
Ngủ ngon nhé mấy bợn :x
....
Mùi hương từ người nàng tản ra man mác làm cho cô say mê, cô yêu thương nhẹ nhàng bầu ngực của nàng. Đặt tay mình dịu dàng lên đó, cảm nhận nhịp tim của nàng đang đập từng nhịp vồn vã. Vừa là hồi hộp, vừa là chờ mong.
"Tae đã chờ điều này bảy năm rồi. Thật không tin cuối cùng Tae cũng đã có được em." Cô nói dịu dàng, hôn phớt qua đầu ngực cương cứng bóng lưỡng kia, thú vị nhếch lên một điệu cười hư hỏng, nàng sẽ thích cách cô chăm sóc nàng như vậy chứ?
"Em cũng đã chờ Tae bảy năm, chỉ chờ điều này, khi chúng ta hòa vào nhau.."
Trải dài bàn tay mình lên tấm lưng trần bóng loáng của Taeyeon, Tiffany nhẹ nhàng âu yếm làn da của cô, không chú ý Taeyeon đang bị mình làm cho dần trở nên mất kiểm soát, Tiffany vẫn đang trôi lạc trong thế giới của chính nàng khi bản thân nàng đang bận thủ thỉ cho cô nghe về những khoảng thời gian thiếu vắng cô nàng đã như thế nào.
"Đây là lần đầu tiên của Tae chứ?" Nàng ngây ngô hỏi, thâm tâm vẫn biết đương nhiên đây là lần đầu tiên của Taeyeon nhưng vẫn muốn nghe cô nói ra điều đó. Nàng yêu thích cái suy nghĩ mình là duy nhất trên thế giới này của Taeyeon, là người duy nhất được Taeyeon yêu thương từ đây cho đến mãi mãi.
"Là lần đầu, là dành cho em, chỉ một mình em."
Ánh mắt cô đen láy hòa vào mắt nàng một màu nâu huyền bí, làm cho cả hai bắt buộc phải say mê đối phương và khát khao người đang hiện diện trước mắt mình. Ngọt ngào cúi xuống trao cho nàng một nụ hôn thật say đắm. Bàn tay lần mò từ nơi kì diệu nhất của người con gái trở lên trên, chạm vào ngực nàng rồi bóp nhẹ. Tiffany rên lên theo bản năng, say sưa quyện chặt đầu lưỡi mình cùng với môi của Taeyeon. Mong chờ những điều thần tiên mà cô sắp mang đến cho mình rồi nhấm chìm mình vào trong nó, mãi mãi cũng không thể thoát ra.
Bàn tay đặt ở trên ngực nàng, không nhanh không chậm mà xoa bóp, tay còn lại đặt hờ lên eo nàng rồi miết nhẹ nó, chậm rãi cùng nhau dây dưa những hành động mơn trớn đối phương, từ nhẹ nhàng, cho đến mãnh liệt, để đến khi Tiffany cảm thấy bản thân mình hình như đã không chịu nỗi thì nàng mới tách môi mình ra khỏi nụ hôn của cô rồi thở dốc. Nàng yêu điều này, nhưng nàng sẽ yêu hơn nếu cô chịu mãnh liệt nhiều thêm một chút.
"Tae không muốn em sao?" Nàng e thẹn hỏi, nếu cô muốn thì rõ ràng nên mãnh liệt hơn một chút mới phải. Đây là lần đầu tiên họ gặp nhau sau bảy năm của họ mà.
Taeyeon nghiêng đầu rồi liền bật ra một nụ cười thích thú.
"Không, Tae rất muốn em, chính vì muốn em nên mới nhẫn nại yêu em, Tae sợ làm em đau. Bộ Tae làm em không thoải mái điều gì hay sao?"
"Tae chậm rãi như vậy mới chính là làm em khó chịu .. " Giọng nàng nhỏ như âm thanh muỗi kêu chứng tỏ nàng đang rất xấu hổ. Nàng không phải là loại con gái ham muốn chuyện đó gì cả, mà chỉ là nàng muốn cùng người nàng yêu nhất hòa vào nhao theo cách mãnh liệt nhất mà thôi. Đêm sẽ thật lãng phí nếu cả hai không chịu cuồng say nhau như những gì mà họ vẫn nên làm.
Taeyeon những tưởng mình mạnh bạo mới làm nàng khó chịu nhưng không ngờ dịu dàng với nàng chính là điều làm nàng khó chịu nhất. Bởi vì cô nghĩ rằng đây chắc chắn là lần đầu của nàng, điều đó đã được chứng minh qua bộ ngực của nàng, đỉnh ngực hồng phấn dễ thương, bầu ngực lại còn tròn tròn nhỏ nhắn khá vừa tay, cho nên Taeyeon đã rất cố gắng khắc chế con sói trong người mình để không lao vào nàng mà cắn xé nàng. Ai ngờ, Tiffany lại không thích như vậy, vậy thì còn chờ gì nữa mà không bùng phát mình ra đây? Taeyeon nhếch môi, hôn mạnh lên môi nàng rồi mút nó thật mãnh liệt theo cách mà nàng muốn rồi thì thầm.
"Nếu Tae mãnh liệt thì em sẽ phát điên cùng với Tae chứ?"
Cùng Tae nhảy vào bài ca tình ái của chúng ta đi em ..
"Em sẽ." Nàng đáp.
Không cần trì hoãn thêm nữa, ánh trăng lên cao phủ bóng nó xuyên qua cửa sổ trong phòng, nơi có hai người con gái đang điên cuồng lao vào nhau, chuẩn bị đem tình yêu của họ nhấn chìm toàn bộ thành phố này trong tiếng thở gấp.
Bàn tay lanh lẹ luồn xuống hông nàng rồi miết nó thật mạnh trong hai ngón tay của mình, làm da Tiffany thật mát và mềm mại như da em bé khiến cho Taeyeon muốn cắn nát lấy nó, gặm nhấm nó trong đôi môi của mình. Tiffany yêu cái cách Taeyeon mát xa hông mình, điều đó làm Tiffany rên lên khe khẽ. Đôi mắt nàng khẽ nhắm lại, thõa mãn ngẩng cao chiếc cằm nhọn của mình mỗi khi Taeyeon chạm đúng chỗ rồ dại trên người nàng. Càng lúc càng trở nên nóng lòng hơn khi Taeyeon đã gần kề chỗ ấy, nơi thiên đường đã rộng mở cửa chào đón Taeyeon mà không cần cô phải khuấy động.
Hơi thở quấn quanh, hai thân thể áp sát thật sát, bàn tay Taeyeon dạo dọc đùi non của nàng rồi tách nhẹ chúng ra. Mắt cô bỗng nhiên sáng rỡ vì những gì đang tọa lạc ở trước mắt mình, là một trăm phần trăm kì diệu của đấng tạo hóa, Tiffany cũng chẳng e ngại để mà khép chân vào, nàng có cảm giác nơi ấy của mình đang chảy thật nhiều mật ngọt trước ánh mắt nóng bỏng của Taeyeon.
"Em có sợ hãi không?" Đầu cô lấp ló đâu giữa hai chân nàng, điểm nhẹ một nụ hôn lên phần đùi non và chứng kiến sự run rẩy của đóa hoa hồng thẹn thùng lấp ló đằng trước mặt mình, Taeyeon híp mắt, chúng thật xinh đẹp và thật may mắn làm sao khi cô là người duy nhất trên thế giới được chứng kiến điều này.
Là một trong bảy tỉ người, quá tuyệt vời.
Thân người nàng run lên mỗi khi Taeyeon miết nhẹ đùi nàng bằng môi của mình, chúng khiến nàng nóng lòng, mong chờ điều ấy xảy đến với mình, nhưng cũng mong rằng nó đừng xảy đến, tựa như bạn thích ăn chocolate nhưng không dám ăn vì sợ hết, vậy đó, Tiffany cũng như vậy, nàng sợ cảm giác này sẽ chóng vánh phai đi sau nửa tiếng, hoặc sẽ chẳng lâu như vậy vì nàng nghĩ Taeyeon chỉ cần chạm vào nàng thôi là cũng đủ làm nàng khai pháo rồi..
"Em sợ sao?" Thấy nàng không trả lời mình thì cô liền ngóc đầu dậy khỏi hai chân nàng rồi lên tiếng. Nếu như Tiffany sợ thì Taeyeon sẽ dừng lại, cho dù đây không phải là điều cô muốn nhưng nếu nàng muốn vậy thì Taeyeon hoàn toàn đồng ý. Taeyeon nghĩ có đôi khi mình thật nuông chiều Tiffany.
Ngồi dậy để chứng minh cho cô biết mình không sợ, nàng kéo cằm Taeyeon ngẩng lên rồi áp sát gương mặt của mình vào cô, gần đến mức môi hai người sắp chạm vào nhau.
"Hứa với em đi. Hứa với em rằng sau này có chuyện gì cũng không hề rời xa em?"
"Vậy ra đây là điều em sợ hãi?" Taeyeon mỉm cười, là nàng sợ cô rời xa nàng sao. Thật là ngốc, nếu muốn rời xa thì cô đã không lựa chọn sự trở về để gặp nàng.
"Em sợ nhiều thứ lắm, em sợ tình ta không đủ sâu, sau đêm nay thì sẽ không thể nào như trước nữa."
Lo lắng này là điều hiển nhiên. Tiffany tài giỏi nhưng trong con mắt của người con gái đang yêu thì người mình yêu mới chính là người tài giỏi nhất. Taeyeon xinh đẹp như vậy, tài năng như vậy thì Tiffany liệu có thể giữ mãi cô cho riêng mình?
"Tae bị trúng độc rồi." Taeyeon đột nhiên nhìn sâu vào mắt nàng và nói.
"Trúng độc?"
"Uhm, độc tình, và em là giải dược, vì thế không thể nào rời xa em được."
"Tae có hối hận hay không? Việc dùng cả đời chỉ để ở bên duy nhất một người thật sự rất nhàm chán đấy." Nàng nhếch môi.
Nụ cười của Tiffany giương lên, vô tình kích thích ý chí chiến đấu của Taeyeon. Cô bỗng nhiên nhào tới rồi ôm nàng ngã xuống giường, hai tay chống sang hai bên, nói.
"Bảy năm không được gặp em mới chính là điều nhàm chán nhất."
Khoảnh khắc đó thật nóng bỏng. Taeyeon cúi xuống ngay lập tức, hôn ngấu nghiến lấy nàng. Tiffany cũng chẳng hiền lành hay e thẹn mà rụt rè ở nụ hôn cần nhiều nhất chính là sự mạnh bạo đến nghẹt thở này. Taeyeon mở miệng, nàng trượt lưỡi vào trong rồi liếm lấy lưỡi Taeyeon, làm cho cô phải rên lên một hơi dài gợi cảm trong miệng.
Nhưng cũng chẳng để cho Tiffany làm chủ quá lâu, Taeyeon đã đảo ngược ván cờ, chuyển bại thành thắng trong miệngmình khi dùng răng nhâm nhi con quái vật nhỏ màu hồng của nàng rồi cắn nó. Tiffany cảm thấy một chút nhói nhưng cảm giác đó lại khiến nàng tê rần toàn thân. Tiếng thở gấp gáp hòa lẫn với những thanh âm ám dục từ da thịt va chạm vào nhau, sớm đã khiến cả hai mất dần kiểm soát của chính mình.
Bóp mạnh ngực của nàng rồi chơi đùa với nó, làm cho nó cứng lên trong tay của chính mình, Taeyeon nghiêng người mút mạnh vào ngực nàng rồi sau đó chuyển dần thành cắn từng miếng nhỏ, để lại vô vàn dấu đỏ trên ngực của nàng. Tiffany đầu óc mơ hồ mụ mị trong từng hành động của Taeyeon, ham muốn nóng rực đưa đẩy bầu ngực của mình vào sát miệng của cô hơn, hoặc có đôi khi cảm thấy không đủ ma sát, không đủ kích thích để làm cho nàng thõa mãn, tay đã vội ấn đầu cô xuống làm Taeyeon suýt chết ngạt.
Và Tiffany bật một hơi dài đầy thõa mãn tựa như mình đã thắng giải nhất của một cuộc đua chạy marathon to lớn nào đó.
Chiếc lưỡi nham nhám thông minh như có một bộ đầu óc riêng của chính nó, nhanh chóng chạm vào mọi điểm trên người nàng ,từ vành tai quyến rũ cho tới cái cổ trắng ngần hay là xương quai xanh gợi cảm, từng chút từng chút cũng không thể bỏ sót. Hết liếm rồi lại cắn, hết cắn rồi lại liếm. Tới ngực, nhanh chóng mạnh mẽ xử lý gọn gàng, ngực càng lúc càng căng cứng, đến nỗi thấy luôn cả nước bọt bóng loáng của Taeyeon trên đầu ngực nàng.
"Thích .. không?" Nàng thở hổn hển nói, tay xoa đầu cô, lại ưỡn người vì Taeyeon mới cắn nàng thêm một cái.
"Tuyệt .. " Taeyeon ậm ừ trong cái mút, tham lam liếm láp từng chút một không chịu bỏ ra để nói chuyện với nàng.
Tiffany mặt mày đỏ như xôi gấc, mỉm cười hạnh phúc nhìn Taeyeon "Sau này sẽ làm nhiều hơn nhé?"
Taeyeon không trả lời mà chỉ đưa lên ba ngón tay.
"Một ngày ba lần?" Tiffany trợn mắt.
Gật đầu.
"Ohhhh.. ahhh...haaaa.. không được .. ba .. là nhiều .."
Taeyeon không ngẩng đầu lên để trả lời nàng, thay vào đó trực tiếp cắn lên đầu ngực đã cương cứng như thể cảnh báo nàng đây sẽ là hậu quả nếu dám từ chối cô.
"Không ..được .. mà ... " Tiffany cứng đầu nói.
Lại cắn, sau đó còn mút mạnh rồi kéo bằng môi mình.
"Ohmmmm--ahhhhhh -- được rồi --- được rồi mà... hahhhh...." Nàng ưỡn ngực đầy thống thiết, tên ngốc này thật sự là quá nham hiểm đi!
Cậu vừa ý, rời môi mình ra và thổi nhẹ hơi lên ngực nàng.
Mơn trớn nhau như vậy, cả hai đã ướt đẫm tự thuở nào không hay. Tiffany đang trong trạng thái trở nên mẫn cảm hơn bao giờ hết khi nàng thấy Taeyeon trườn xuống rồi nhanh chóng tách chân mình ra và nhìn nó, như thế nó có mặt mắt hay mũi miệng hay gì ấy. Cô căng chân nàng ra, và nhìn, sau đó rồi cười, làm cho Tiffany cảm thấy phát nóng cả mặt lẫn nơi đó vì ngượng.
"Đừng có nhìn .. em ngại lắm .." Nàng ngại ngùng lên tiếng.
"Tae thấy em thích mà." Taeyeon liếm môi "Tae ăn nó nhé?"
Đỏ mặt, đỏ mặt, đỏ mặt. Tiffany tóm đại một cái gối gần mình nhất rồi úp lên mặt.
"Đồ quỷ biến thái!" Tiffany mắng trong cái gối.
"Em sẽ phải vứt cái gối đó đi ngay thôi." Taeyeon nhếch môi mình rồi lao vào giữa hai chân nàng nhanh chóng.
Khoảnh khắc khi mũi cô đụng vào nơi kín đáo nhất của nàng thì Tiffany đã muốn lên đỉnh nhưng nàng cố kiềm chế. Cảm xúc đó đâm mạnh vào nàng như một chiếc máy bay mất định hướng. Và rồi, Taeyeon đã làm cho nàng không thể nào kiềm chế nỗi nữa khi cô dùng miệng mình và cắn nhẹ vào nó.
Tiffany muốn ré lên ngay lập tức! Thần kinh trở nên phấn chấn tột độ tựa như nàng mới được bơm thuốc gì gì đấy. Nàng liền vứt cái gối ra ngay, hai chân nhanh chóng quấn quanh cổ cô rồi đẩy mặt cô vào sâu hơn hang động của mình.
"Ăn nó đi Tae ... ăn ăn ăn.. hahhh .. mạnh vào .."
Tiffany nhắm mắt ưỡn người, cảm giác này thật tuyệt, thật khoái cảm. Nàng có thể cảm thấy cô đang đi vào mình rất nhẹ nhàng nhưng không sâu quá, đủ để nàng cảm thấy thích và sướng mà không phải cảm thấy đau. Chiếc lưỡi trơn, nóng ấm và mềm mại. Đi vào nhẹ nhàng rồi dịu dàng cong lưỡi chạm vào điểm G rồi lại thụt ra ngoài, dịch tình cũng vì vậy mà vương nhẹ từ đầu lưỡi Taeyeon nối với tam giác xinh đẹp của nàng, mọi thứ, vô cùng gợi cảm.
"Em ướt lắm Tiffany." Taeyeon cảm thán, dùng mũi mình cạ lên đám rêu phong bám trước cửa hang động, tạo thành một loại âm thanh sột soạt đầy chất kích thích làm cho Tiffany cảm thấy hứng tình kinh khủng.
"Do Tae cả đấy." Tiffany bĩu môi, gót của bàn chân phải chạy dọc trên sống lưng cô rồi kết thúc tại đầu Taeyeon, dùng sức nhấn đầu cô vào lại nơi ướt đẫm của mình, Tiffany muốn Taeyeon thật nhiều. Nhiều lắm.
"Em nóng lòng lắm phải không Tiffany?"
"Tae cứ thích trêu em như vậy phải không? Từ nhỏ cho đến lớn?" Nàng chống hai khủy tay xuống nệm, nâng người nhìn cô, thở hổn hển, âm giọng tràn đầy sự ham muốn.
"Đúng vậy, và đây chưa phải là lần chọc cuối cùng."
Không cho nàng cơ hội để hiểu cô đang nói gì, Taeyeon chồm người lên, nắm lấy tay nàng rồi lại thu người về sau và ấn đầu mình vào lại nơi bí hiểm đó khiến Tiffany giật mình đến mức muốn tè ra cả giường. Hạt đậu nhỏ liên tục bị kích thích, Tiffany biết Taeyeon đang dùng răng cắn lấy nó, mút nó, cảm giác sung sướng đó làm cho nàng muốn ngã xuống giường và rên rỉ nhưng như Taeyeon đã nói, cô sẽ trêu nàng một lần nữa vì vậy bàn tay bị nắm kia đã khiến cho Tiffany không thể ngã xuống giường mà chỉ biết ngửa đầu lên trần nhà rồi rên rỉ.
"Hahhhh... Hahhhhh ... " - Taeyeon liếm nhiều đường dỗ ngọt liên tục lên hạt đậu..
"Đau em .. Tae Tae .. đau ... hahhhh .. Từ từ ..." - Và cắn nó rồi mút nó bằng môi của mình ..
"Nhìn Tae đi em .. " Taeyeon gọi nàng, cầu mong nàng nhìn xuống. Cô muốn nàng nhớ cho rõ rằng cả đời này chỉ có một mình Taeyeon có quyền làm cho nàng sung sướng và chỉ có một mình Taeyeon mới được quyền chiêm ngưỡng cảnh tượng hoang dã vì yêu của nàng, cô muốn nàng nhớ cho rõ điều này, cả đời này Tiffany mãi mãi là của Kim Taeyeon.
Nàng thở dốc trong lúc cúi đầu nhìn xuống, chiêm ngưỡng cảnh Taeyeon đang vùi đầu mình vào thiên đường nơi giữa hai chân nàng. Hình ảnh đó, cùng những cảm xúc hỗn độn đó cứ liên tục tấn công dồn dập về phía Tiffany làm nàng mất kiểm soát rút tay mình ra khỏi tay Taeyeon. Nàng đổ ập xuống giường, thở dồn dập không ra hơi, mắt nàng mờ đi không nhìn rõ được chiếc đèn mờ màu vàng được gắn trên bức tường gần cửa.
"Ahhhhhhhh!"
Nàng thét lên, đầu óc mù mờ liền trở nên thanh tỉnh ngay lập tức. Cảm giác đau nhói từ bên dưới truyền đến, trả lời cho nàng rằng Taeyeon đã vào trong, sâu thật sâu, bằng tay của mình.
"Đau lắm phải không em?"
Cô ngoi lên, vầng trán đẫm mồ hôi nhưng toát một ma lực thu hút đầy kì diệu. Tiffany cắn môi mạnh bạo, nhằm giảm bớt cảm giác đau nhói ở phía bên dưới, thề có chúa, nàng cảm thấy đau lắm, như bị dao đâm lủng bụng vậy.
"Cắn vai Tae này, đừng cắn môi, sẽ bị bầm đấy." Taeyeon nói, hôn lên môi nàng, dịu dàng lấy lưỡi tách môi nàng ra rồi nhướng vai mình lên cho nàng cắn. Nàng cũng chả kiêng nể gì điều này, chính cô là người tự nguyện để mình bị nàng cắn mà nên nàng phải cắn.
Tiffany cắn mạnh vào đó, nàng đau bao nhiêu, nàng sẽ cắn lại cho bằng cái đau đớn trong mình. Hàm răng ấn chặt lên vai cô, chẳng cần lâu cũng đủ để lại nguyên dấu, đỏ ửng như dòng nước màu đỏ đang thấm đẫm theo ngón tay và chảy xuống drap giường màu trắng kia.
Nước mắt của nàng khô dần đi theo từng nhịp đập của thời gian trôi qua cho đến khi nơi đó bừng tỉnh trở lại, Tiffany biết, bây giờ mới là lúc mây mưa đúng nghĩa.
Nàng rời ra, nhìn sâu vào mắt Taeyeon, ánh mắt chứa chan tình cảm nồng hậu làm Taeyeon lạc đi trong hơi thở của chính mình rồi nghiêng đầu hôn nàng, nhẹ nhàng như thể nàng là thủy tinh, chỉ cần động chạm nhỏ thôi cũng đủ làm nàng vỡ tan.
Dịu dàng đẩy nhẹ.
Chậm rãi từng nhịp, Tiffany nhắm mắt, cảm nhận mình đang rơi vào đồng hoa hướng dương bất tận mùa tháng năm.
Rồi nhanh dần.
Bàn chân nàng xoạc sang hai bên, rộng rãi để cho cô tùy ý yêu đương, chốc chốc mười đầu ngón chân của nàng đều co lại khi thân người trên nhoài người về phía trước.
"Uhhh~ Uhhh~ Hahhh .. Tae ... Uhn ..." Những tiếng nói ma mị rót vào tai, biến Taeyeon trở nên càng lúc càng điên cuồng hơn lúc ban đầu.
"Taeyeon .. Taeyeon .. Uhhhh .. Ahh .. Hahhhh .. Tuyệt quá .. Taeyeon ... Hmmm~"
Khi đã quá quen với bàn tay của Taeyeon thì nơi ấy đã ương bướng đòi thêm sự yêu chiều, Tiffany úp mặt mình vào cần cổ cô rồi dùng răn cắn lấy nó, nói đứt quãng trong sự đam mê..
"Em muốn .. nhiều nữa .. thêm .. "
Sóng tình dâng cao, dịch tình ướt át, hòa lẫn vào nhau, ham muốn dâng đầy, Taeyeon ấn mạnh môi mình lên môi nàng rồi bên dưới cho thêm một ngón tay vào, thúc mạnh. Cảm nhận được từng nhịp co thắt, cảm nhận được sự trào dâng bên trong của chính nàng, cô ngọ nguậy ngón tay của mình, khiến nàng lạc đi trong cõi mơ hồ nào đấy.
Tiffany cảm nhận cơn sóng tình trong mình mỗi lúc mỗi gần đến, chúng va vào vách đá và đòi hỏi sự thoát ra. Tiffany ưỡn người thật cao, tay bấu chặt mười ngón lên hai cánh tay cô, giọng trầm khàn quyến rũ yêu cầu.
"Em gần đến .. hahhhh .. nhanh hơn .. mạnh nữa đi ..."
Buông bỏ mọi thứ và chỉ cần nghe lời nàng. Taeyeon thúc như điên dại, quên hết mọi khái niệm trên thế gian này, quên đi tất cả, quên gia đình, bạn bè, quên hết, chỉ trừ nàng.
Và rồi sau sự co thắt như muốn cắn nát hai ngón tay của Taeyeon thì nàng cuối cùng cũng đã chạm ngưỡng thiên đường trong sự thõa mãn tột cùng. Thân người nâng lên cho lần xuất ra lớn nhất trong đời của nàng rồi hạ xuống rệu rã, tâm trí là một mớ giấy lộn lùng bùng và cần phải được điều chỉnh. Tiffany mệt mỏi thở hắt ra một hơi, nàng cảm thấy hai cẳng chân mình như nhũn cả ra, ngay đến nhúc nhích còn không thể nhúc nhích được.
Taeyeon thật giỏi, làm nàng tan chảy tất cả vì cô ..
"Em nghĩ Tae trả bài được chứ?" Taeyeon nằm sang bên cạnh, tay đặt lên ngực nàng, âu yếm vuốt ve.
"Hmm~" Nàng nũng nịu dưới sự xoa nắn của cô rồi lăn vào lòng Taeyeon, ngón tay đặt lên môi cô miết nhẹ rồi cười "Em nghĩ Tae trả bài rất ngon đấy!"
"Nếu chấm điểm thì em sẽ chấm bao nhiêu?"
"Chín mươi chín?" Tiffany bỗng nhiên nhếch môi lên một cái. Không biết Taeyeon của nàng sẽ thế nào nếu như biết lý do nàng vì sao mà cho cô chín mươi chín điểm.
"Tại sao lại không phải là một trăm?" Taeyeon thắc mắc, kĩ thuật của mình còn tệ hay sao?
"Bởi vì em thích thêm một hiệp nữa."
Nàng nháy mắt, bắt đầu trở mình leo lên người cô.
"Thứ đó ... ở đâu?"
Nầng hất cằm nghiêng đầu thách thức, Taeyeon biết, cô bạn gái của mình vốn không hề hiền lành gì trong chuyện này.
"Tae sẽ đi lấy nó nhưng hãy cho Tae động lực để làm điều này đi?" Taeyeon khoanh tay như một đại gia có hầu bao thật xịn!
"Em sẽ nhún .. Uh huh?" Tiffany cúi sát người xuống làm cho bầu ngực nàng đong đưa trước mặt cô khiến Taeyeon chảy cả nước miếng ở tại khóe miệng. Đã ăn nhưng chưa bao giờ là hết thèm.
"Nghe cũng tốt.." Taeyeon giả bộ làm như mình không ủng hộ ý kiến này cho lắm nhưng đã bị Tiffany bắt bài ngay lập tức.
"Sao cưng không nói là cưng thích muốn chết luôn đi?"
Taeyeon đột nhiên kéo nàng về phía mình thật mạnh bạo rồi hôn môi nàng một cách say đắm, sâu ở giữa nụ hôn đầy mùi vị hơi thở lẫn dịch tình của nàng, cô thì thầm.
"Tae muốn chơi em đến chết, chơi đến chết..."
Tiffany mỉm cười, bá cổ cô "Đến với em nào..."
Nơi này lại một lần nữa bị nóng bỏng mãnh liệt xâm lấn, cả hai thở hồng hộc vào miệng đối phương trong nụ hôn ướt át mềm mại một cách say mê mà không hề biết rằng ở một nơi nào đó có hàng ngàn người đang phát điên vì họ.
"Nói đi, rốt cuộc Tiffany đã đi đâu!" Ông Kang, đạo diễn của Masterchef đang cay cú hỏi hai người Yoona và Sooyoung khi Tiffany tự nhiên biến mất trước thềm chung trước quan trọng vào ngày mai.
"Chúng tôi cũng không biết. Lúc nãy tự nhiên có một phục vụ của khách sạn này đem đến một xe đầy đồ ăn và bảo là chương trình đặc biệt của khách sạn nên chúng tôi có ăn một chút, kết quả lại lăn ra xỉu bất tỉnh nhân sự!" Yoona lên tiếng thanh minh cho cả hai người, rõ ràng là cả cô bé và Sooyoung cũng bị bất tỉnh thế nhưng ông ta lại làm như chính cô bé với Sooyoung mới là nguyên nhân làm Tiffany mất tích ấy.
"Vậy Tiffany là bị bắt cóc sao?!"
"Không loại trừ khả năng này." Sooyoung xoa cằm, với cái kiểu chuốc thuốc mê như vậy thì ngoài bắt cóc ra thì không còn khả năng nào khác. Nhưng nếu là bắt cóc thì lúc này đáng lẽ nên gọi điện thoại đòi tiền chuộc rồi mới đúng.
Điện thoại, Sooyoung nhìn quanh, Tiffany có thói quen để điện thoại trong một cái túi và đeo nó ngang giữa đùi non của mình những lúc nàng mang váy. Sooyoung cũng có lúc thắc mắc tại sao nàng lại có thói quen kì cục đến như vậy nhưng Tiffany chỉ nói là nàng đang chờ một người, sợ người đó gọi về mà mình không bắt máy kịp nên lúc nào cũng kè kè điện thoại bên mình. Sooyoung nghe xong cũng để đó bỏ ngoài tai, cho rằng những việc làm của Tiffany thật kì lạ nhưng bây giờ thì cô cũng phải thầm cám ơn thói quen của Tiffany. Chắc chắc lúc nãy tên nhân viên kia mang nàng đi thì chắc chắn cũng đã mang luôn điện thoại của Tiffany theo rồi.
"Để tôi gọi điện thoại cho cô ấy."
"Cô ấy bị bắt cóc mà cũng được đem điện thoại đi sao?" Ông Kang thắc mắc, bị bắt cóc mà đem được điện thoại theo thì cũng rất tài giỏi!
"Ông không hiểu đâu." Sooyoung trả lời, mặc kệ người đàn ông đầu hói kia và gọi cho nàng. Đầu dây vang lên từng đợt chuông dai dẳng, chậm rãi như thách thức sự kiên nhẫn của Sooyoung.
"Bắt máy đi nào Tiffany!"
Chiếc điện thoại rung lên liên hồi và xoay tròn trên bàn, ồn ào làm phiền cả hai thân thể đang dán chặt vào nhau. Bàn tay đặt trên vai Taeyeon làm điểm tựa, Tiffany liên tục kéo đẩy, không quan tâm đến chiếc điện thoại đang đổ chuông một cách tội nghiệp kia.
"Em .. điện thoại .. " Sự dồn dập của nàng khiến Taeyeon không thể nói chuyện một cách mạch lạc, cố gắng tách môi khỏi nụ hôn của nàng, Taeyeon thở hổn hển nói được vài con chữ rời rạc.
"Kệ nó đi .. " Nàng mặc kệ, hai tay đặt lên vai cô, tiếp tục tự đẩy cái thứ ấy vào sâu trong chính mình. Bây giờ thứ nàng quan tâm nhất chính là chuyện làm thế nào để được thõa mãn chính mình, làm gì có chuyện để tâm tới chuyện điện thoại đổ chuông hay không đổ chuông chứ.
"Nhưng mà .. " Taeyeon nhìn vào điện thoại, đổ chuông không dứt thế kia chắc hẳn người gọi là đang có chuyện gấp.
Tiffany cảm thấy không hài lòng khi Taeyeon phân tâm, thứ mà cô nên quan tâm đáng lẽ là chuyện họ đang làm mới phải.
"Nhìn em, tập trung vào một mình em thôi." Tiffany dừng lại nhịp đẩy của mình rồi dùng một ngón tay nâng cằm Taeyeon, cái cách nàng hành xử mới trông giống một vị chủ nhân làm sao. Điều này làm cho Taeyeon mau chóng quên đi cái điện thoại chết tiệt kia bởi vì cô đã bị ma lực chủ nhân của nàng hấp dẫn.
"Nói đi, giờ muốn yêu em, hay muốn bắt điện thoại và em sẽ ra về?"
"Ai lại bỏ lỡ một miếng mồi ngon như vậy chứ? Tae chọn vế thứ nhất."
"Thông minh đấy cưng!"
Tiếng động nhóp nhép lại tiếp tục được tạo ra dồn dập và liên tục. Chiếc điện thoại tội nghiệp rung liên hồi vô vọng kia dần lăn về phía mép bàn và rơi xuống, vô tình nhấn ngay phím xanh.
"Cô ấy bắt máy rồi!" Sooyoung mừng rỡ nhìn Yoona lẫn ông Kang. Yoona nhanh chóng áp sát tai mình vào điện thoại, cũng nóng lòng muốn nghe thấy Tiffany là mình vẫn đang an toàn.
"Tiffany, cậu đang ở đâu đó? Cậu có sao không?" Sooyoung hỏi ngay lập tức.
"Ohhhhhh yeahhhhh ~~ Uhn! Uhn! Ahh~ Ah~ Ah~~ Taeyeon .. Hmm~~" Nàng liếm môi, thích thú không kiềm lại được những tiếng rên thật hư hỏng và kích tình, hạ thân được cây gậy kia phục vụ rất tận tình, khiến cho nàng càng lúc càng rên thật dâm mị.
"Cái quái!" Sooyoung lẫn Yoona đều kinh ngạc thét lên và nhìn nhau. Cả hai cũng đều đã lớn thì có ngu mới không biết thanh âm trong điện thoại kia là gì. Nhưng chẳng phải Tiffany bị bắt cóc sao? Sao lại biến thành chuyện dở khóc dở cười này được?
"Taeyeon ... tuyệt quá ... uhnnnn ... uhnnn .. Hàng của Tae .. sướng quá!" Tiffany ngẩng đầu hoang dại, không kìm được mà thốt ra mấy lời hơi bị hư hỏng. Âm thanh lớn đến mức Sooyoung và Yoona không cần áp tai vào điện thoại mà vẫn nghe được. Tiffany đúng là rên càng lúc càng quá phận.
"Tiffany! Nhanh lên em! Nữa đi nào!" Taeyeon hứng thú với sự nhiệt tình của Tiffany. Hạ thân của cô cũng vì những hành động của nàng mà trở nên hứng tình, nhanh chóng cúi xuống lấy miệng phủ đi bầu ngực cương cứng đỏ ứng của nàng và làm chúng ướt thêm một lần nữa.
Sooyoung chỉ cần nghe đến đó thôi thì liền tắt điện thoại ngay lập tức. Quay đầu nhìn Yoona thấy cô bé mặt đỏ tai hồng, đoán chừng là chịu không nỗi rồi. Trong ba người thì Yoona là người nhỏ tuổi nhất, thành ra Yoona nghe xong thì không xấu hổ mới là lạ.
"Đang ấy phải không?"
Sooyoung gật đầu. Thở dài, cho con nít nghe mấy cái loại âm thanh vẩn đục tâm hồn như thế này thật đúng là không tốt cho đầu óc trẻ thơ tí nào.
"Không bị bắt cóc mà là đi ấy.. oh ... trời ơi cái cổ của em.." Yoona bộ dạng thất vọng ngẩng đầu lên trần nhà, một tay ôm cổ, cảm thán nói. Còn tưởng nàng là bị bắt cóc, làm cho mình lo chết đi sống lại, ai ngờ là .. ai ngờ là .. đi ấy ấy! Lần này về Yoona nhất định sẽ dùng giọng nói đặc trưng của mình mè nheo một chữ Unnie bên tai Tiffany cho đến khi nàng chịu không nỗi lăn đùng ra ngất xỉu thì mới thôi!
Sooyoung thở dài, lần này chắc chắc phải đi thông lỗ tai bằng máy xịt hơi cỡ lớn mới được. Giũ giũ cổ áo somi của mình, Sooyoung tin chắc rằng hoạt động bên kia của hai người họ không hề nhẹ nhàng đâu. Còn có cái gì mà "hàng của Tae" .. càng nghĩ càng thấy nóng người. Sooyoung ngay lập tức hướng nhà tắm đi tới, bỏ lại Yoona cho đạo diễn Kang.
"Vậy ... Tiffany?" Đạo diễn Kang thắc mắc, nhìn hai người họ hành xử như vậy hình như không giống Tiffany đang bị bắt cóc. Người đỏ mặt, người ôm cổ, lại còn chạy vào phòng tắm? Đây rốt cuộc là đang xảy ra chuyện gì?
"Chị Tiffany.." Yoona cắn cắn môi "Chị ấy ... ấy .. ấy .."
"Ấy ấy? Ấy ấy là ấy ấy cái gì?" Đạo diễn Kang đã có chút bực mình, hỏi lớn giọng.
"Thì ấy ấy chính là ấy ấy. Mệt quá, ngày mai đúng giờ thì chị Tiffany sẽ xuất hiện, ông đừng lo lắng."
"Cô có thể đảm bảo điều này không? Cô biết đấy, khán giả xem chương trình này năm phần là do các đầu bếp nghiệp dư, năm phần còn lại chính là do ba người, mà ba phần trong năm phần đó là của Tiffany rồi! Nếu không có Tiffany thì hiệu suất xem đài sẽ giảm hẳn! Hơn nữa, mai còn là trực tiếp." Là cái nồi cơm kiếm tiền của mình cho nên ông Kang rất lo lắng khi giờ này vẫn chưa thấy Tiffany, cho dù ngày mai mới là lúc cần tới nàng.
"Tôi lấy đầu tôi bảo đảm. Ngày mai đúng sáu giờ tối, chị ấy sẽ xuất hiện." Yoona gật đầu chắc nịch.
Nhìn thấy thái độ cứng rắn của Yoona nên ông Kang cũng không hỏi thêm nữa, miễn sao ngày mai Tiffany xuất hiện, chuyện còn lại ông chính là không quan tâm. Cửa đóng lại, khách cũng đã đi, Yoona trực tiếp ngã lên giường, lăn qua lăn lại.
"Có người yêu sướng quá vậy .. mình cũng muốn có người yêu ah ..."
Âm thanh kích tình như vậy thật khiến cho mấy đứa nhỏ dễ động tình lắm..
Chuyện bên kia, vẫn đang tiếp diễn. Mọi hoạt động mãnh liệt vẫn đang được diễn ra, chiếc hang sâu vẫn đang được khuấy động, càng lúc càng chảy ra nhiều dịch tình, làm cho mọi điểm cần được chạm thì đều được chạm. Tiffany ngửa đầu, miệng hơi hé ra trên những nhịp nẩy lên xuống, bầu ngực nàng cũng đong đưa theo từng nhịp nhấp, đôi chân thì quắp vào hông Taeyeon, hai tay đặt lên vai cô, kéo đẩy liên tục.
"Hmmmmm ... ohhhhh ... Tae .... Em mệt ... Giúp em ... "
Nàng than thở trong cơn sóng tình đập dồn dập, rất muốn mình tự lực cánh sinh, tự làm cho mình được thoải mái bởi vì nàng biết cái cách nàng chuyển động gợi dục như vậy, tất cả đều khiến cho Taeyeon trở nên muốn phát rồ vì nàng.
Nàng cũng muốn trêu chọc cô, nhưng sức lực lại không cho phép. Chổ ấy đã gần đến nhưng đùi nàng lại rệu rã mỏi mệt, buông thỏng xuống hai tay rồi ngã đầu lên vai cô, năn nỉ Taeyeon giúp mình lên đỉnh.
"Em mệt quá .. giúp em đi mà ..."
"Tiffany sung sức lúc nãy đâu rồi?" Taeyeon trêu chọc trong lúc lưỡi ve vuốt vành tai của nàng, nghe thấy được Tiffany rên hừ hừ trong cổ họng.
"Em ra hai lần rồi đó .. " Tiffany nhéo yêu vào lưng Taeyeon, mắng vốn, là do cô làm nàng mệt nên nàng mới không có sức đẩy tiếp chứ bộ.
"Aiiz, thật là đau quá đi!" Taeyeon trề môi, hàng lông mày nhíu lại, trông không khác gì con cún mặt xệ.
"Nhanh lên đi mà .. Em khó chịu lắm .."
Sự nóng bỏng từ nơi ấy vẫn chưa chịu giảm đi vì chúng chưa được thõa mãn đúng với những gì mà chúng muốn. Tiffany gấp rút năn nỉ Taeyeon, mong cô hãy mau mau đè mình xuống và vào sâu trong mình, làm mình thõa mãn, đó chính là những gì mà nàng muốn.
"Được rồi, để xem Tae có thể làm em bắn thêm lần nữa không nào." Taeyeon nhanh chóng lật nàng nằm xuống, đặt hai chân thon dài của nàng lên đôi vai đầy thách thức của mình, trầm giọng gợi cảm nói một câu thách thức "Em sẵn sàng chưa?"
"Còn hơn cả sẵn sàng nữa ~ " Tiffany nũng nịu, đây đúng là những gì mà nàng muốn. Một người yêu với những hành động dễ thương và đáng yêu ngay cả trong lúc họ đang làm tình.
Bỏ sau lưng tất cả mọi giác quan để cảm nhận, để thở, hoặc để nhìn. Taeyeon chăm chú hạ người xuống, đẩy sâu dần cái thứ dễ cưng của cô vào sâu trong nàng, tận đến khi cho nơi đó đụng vào bụng của cô thì Taeyeon mới kéo ra ngoài nhưng vẫn giữ một khoảng ở bên trong.
"Ohhhhhhhhhhhhhhh ~ " Tiffany ưỡn ngực cao hơn mọi khi, thở hụt cả hơi. Bởi vì tư thế lẫn cảm xúc đều mang đậm hai từ mới lạ, đôi chân được bắt qua vai làm chỗ đó giãn nở rộng hơn khiến Taeyeon có thể dễ dàng đi sâu vào, chạm được vào những nơi mà nãy giờ còn chưa chạm được.
Cô bắt đầu đẩy nhẹ những nhịp ngọt ngào, hai tay ôm chặt lấy đầu nàng, cố ý nhìn thật sâu vào mắt nàng, cho nàng biết rằng nàng là tất cả của mình, mình vì nàng mà có thể làm hết thảy mọi việc trên thế giới này để khiến cho nàng cảm thấy hạnh phúc.
"Em có thích không? Huh? Tae có làm em cảm thấy thích không .. huh? Em sẽ là người .. phụ nữ của Tae mãi chứ?"
Cô nói, nhịp độ đã chuyển sang nhanh dần, nhanh dần, và mạnh hơn, góp phần làm cho Tiffany khó khăn trong việc mở lại.
"Em ... em ... hahhh .. Em ... Thích ... ha ... ahhhh ... Taeyeon ... nhanh lên ... "
Nàng ôm chặt lưng cổ, cổ vũ cô nhanh hơn bằng tiếng rên ma mị của mình. Taeyeon điên dại làm theo, hoàn toàn không biết việc lưng mình như sắp gãy luôn và hông của cô dường như cũng không phải là của cô nữa, nó cứ miệt mài đẩy mạnh, càng lúc càng mạnh và làm cho Tiffany ấn sâu mười ngón tay xuống lưng của cô.
Như để nói rằng, em rất thích, em rất thích Tae mỗi khi Tae chạm vào em, làm em rơi vào hố sâu của đỉnh khoái lạc bằng những cái đẩy hông, Tae làm em bùng cháy, chỉ vì một mình Tae mà bùng cháy.
Càng lúc càng đến gần giới hạn ngọt ngào tuôn rơi. Tiffany cắn mạnh lên vai Taeyeon, hai tay chuyển xuống dưới ôm gọn lấy mông cô rồi giúp Taeyeon nhanh cả hơn bây giờ. Cả người Taeyeon bởi vì hoạt động quá mức mãnh liệt mà trở nên đỏ rực toàn thân như mới từ biển lửa chui ra. Hơi thở cô ồn ào bên tai nàng, nói ngắt quãng.
"Khoan đã .. em phải cảm nhận Tae .. "
Nói rồi nhích người dậy làm nàng cảm thấy trống vắng với khoảng không ở giữa hai người họ. Taeyeon hít lấy mấy hơi để lấy lại bình tĩnh cho bản thân rồi lấy cái thứ đó ra khỏi hông và vứt vào nơi mà cô cũng chẳng thèm quan tâm nữa.
Tiffany biết, điều này có nghĩa là gì.
Là khi hạ thân áp với hạ thân, nóng bỏng đặt lên nóng bỏng. Tiffany có thể thấy được sự rùng mình hiện rõ trên cơ mặt lẫn thân người của Taeyeon và nàng đương nhiên cũng ham muốn điều này vô cùng.
Giao động qua lại diễn ra, sớm đã không thể chậm chạp được nữa. Taeyeon cúi đầu xuống để trán mình chạm trán nàng, có cảm tưởng như mình gần như là sắp chết khi cô phải cố ngớp lấy từng hơi thở trong cơn cực khoái trào dâng đến tận từng tế bào.
"Tiffany! Hah! Tiffany! .. Hmmmm ... Hahhhhhh ... "
"Taeyeon ... Huhhh .. Hahhhh .. Em chết ... chết .. hahhh!" Tiffany rên lớn hơn khi cô nhấn mình mạnh hơn làm nàng vô tình phát hiện, nàng đôi khi cũng khá dâm đãng. Tiffany tự cảm thấy xấu hổ với suy nghĩ của mình bèn ngậm chặt môi lại, cố không để tiếng rên phát ra. Hai tay vò nát drap giường, làm chúng biến dạng đi trông thấy.
"Nào .. nào .. tách môi ra .. đừng có ngậm chúng chứ .. cho Tae nghe tiếng rên của em đi .. " Taeyeon dụ hoặc nói, không vừa ý với hành động của nàng nên đem lưỡi mình tách môi của nàng ra, làm cho những thanh âm nãy giờ bị nàng giấu nhẹm đi liền bung hết ra ngoài và trôi vào miệng Taeyeon.
"Uhmmm...Uhmmmm....Uhmmmmmm...Uhmmmmmmmmmm."
Những tràng tiếng dài tràn vào cổ họng cô, làm cho cô cảm thấy thích thú. Cảm giác được làm chủ một người phụ nữ quyến rũ như vậy thì ai lại không thích cơ chứ.
Vùng bụng cả hai đã có dấu hiệu co thắt mới, chứng tỏ sự cao trào đã gần ngay sát bên. Những lúc như vậy người nằm trên đương nhiên sẽ hạ lại những nhịp nhanh để cho người nằm dưới có thể dễ dàng lên đỉnh nhưng Taeyeon đã không làm như vậy mà ngược lại còn nhấp nhanh hơn, làm cho Tiffany muốn thét lên banh luôn cả cổ họng của mình. Nàng có cảm tưởng da nơi đó của mình như tróc đi và lực ma sát thì mỗi lúc mỗi mạnh mẽ hơn, sung sướng tràn lan đánh Tiffany không có đường lui.
"TAEYEON!!! EM ... AH ... ĐẾN!!!!"
Hmmm, và nàng ra hết toàn bộ tình yêu của Taeyeon lên tấm drap giường trắng tinh.
Tiếp theo, Taeyeon đổ xập lên người nàng. Sự ấm nóng của dịch tình theo đường rãnh ngọt ngào của hang động chảy thẳng xuống, len lỏi qua hang động của Tiffany, làm nàng cũng phải cảm thán.
"Tae ra nhiều quá .. còn nhiều hơn em .."
Taeyeon phì cười trên ngực nàng rồi đưa bảy ngón tay.
"Tae đã tích trữ bảy năm đấy..."
"Em cũng vậy mà." Tiffany cốc đầu cô một cái.
"Em ra ba lần rồi, ít hơn Tae nhiều lắm."
Tiffany bỗng lật người, giả bộ nói "Vậy giờ lần nữa, để em nằm trên cho." Nháy nháy mắt gợi tình.
Taeyeon nghe xong, không chần chừ liền lăn ra xỉu. Thật là bội phục sự dai sức của Tiffany ah!
"Ôi này, Taeyeon, Kim Taeyeon, dậy ngay, ăn xong rồi xỉu hả, tỉnh dậy!" Tiffany leo lên người Taeyeon nhún nhún mấy cái để kiểm tra xem cô thực chất là xỉu thật hay xỉu giả. Taeyeon bị nhún nhưng không hề cử động thân người, cơ mặt cũng không hề thay đổi làm Tiffany hơi bị thất vọng. Ăn xong rồi xỉu, lần sau không có đâu!
Lăn qua bên cạnh rồi kéo mền đắp cho cả hai người. Tiffany ngọt ngào hôn lén lên má người yêu rồi mắng.
"Lần sau em nằm trên đấy, không có trốn được đâu nha!"
Rồi để cánh tay của Taeyeon luồn xuống cổ mình tạo thành một cái ôm đầy sự bỏ bọc cùng an toàn. Tiffany tựa lên ngực cô, nhanh chóng lăn mình vào giấc ngủ, nơi chỉ có tình yêu cùng sự che chở của Taeyeon duy nhất dành cho mình nàng.
.....
Cục cựa người không thoải mái, cảm giác như ngực mình có vật gì đó đè nặng, Taeyeon mệt mỏi mở mắt nhìn xuống, miệng bỗng nhiên nở một nụ cười.
Taeyeon hôn nhẹ đỉnh đầu cô gái, tranh thủ hít lấy mùi hương tóc của nàng. Cuộc sống như thế này mới sảng khoái chứ, đêm qua nồng nhiệt say đắm, sáng tỉnh dậy thì lại thấy đáng yêu đong đầy. Taeyeon ước gì mỗi ngày trong cuộc đời mình đều trôi qua một cách có ý nghĩa như thế.
Ngực tuy đau nhưng tiếc nuối cái tựa đầu của nàng, cô vì vậy mà đã chẳng thể nào buông xuống sự dựa dẫm kia mà chỉ biết nằm im cảm nhận sự hạnh phúc đang lan tỏa trong người mình.
Ánh nắng chiều len lỏi những tia yếu ớt, bò dần dần về phía khuôn mặt say ngủ của ai kia, làm cho khuôn mặt người đó nhăn lại những tia đáng yêu rồi dần dần mở mắt.
"Um ~" Nàng mè nheo, lấy tay dụi mắt.
"Em dậy rồi sao?" Giọng nói ấm áp truyền đến, Tiffany ngẩng đầu ngược về phía sau, chào đón nàng là nụ cười của cô, luôn tươi trẻ và có chút biến thái.
"Em dậy rồi, ummmm, mấy giờ rồi?" Nàng trở mình, rúc mặt mình vào cổ cô rồi hôn lên phần da trần đó. Nũng nịu không muốn rời xa sự ấm áp này.
"Tae không biết nữa, chắc sáu bảy giờ sáng chăng?"
"Sáng gì mà nắng yếu như buổi chiều vậy. Điện thoại em đâu rồi nhỉ?" Nàng trở người ngồi dậy tìm kiếm điện thoại.
"Sao lại rớt xuống rồi, hmm." Tiffany vén tóc qua tai rồi cúi người xuống nhặt lấy. Hình ảnh nàng vén tóc dưới ánh nắng như vậy làm Taeyeon nhận ra một điều thiên thần là hoàn toàn có thật.
"Chết mẹ!"
Mà hình như thiên thần không ai chửi vậy đâu nhỉ, Taeyeon mỉm cười nhìn nàng hốt hoảng nhảy xuống giường rồi nhăn nhó với cô.
"Sao Tae không gọi em dậy?!"
"Tae cũng chỉ mới vừa dậy mà." Taeyeon uể oải ngồi dậy, thoải mái tựa lưng vào cạnh giường rồi nói.
"Năm giờ chiều rồi, năm giờ chiều rồi!" Tiffany hốt hoảng xoay tùm lum như gà mắc đẻ, quần áo của nàng đâu rồi nhỉ, chết tiệt, nàng quên mất mình phải tham dự vòng chung kết của Masterchef trong hôm nay. Ai mà biết được cả hai sau khi "làm việc" lại ngủ một giấc từ tối hôm qua cho đến tận chiều hôm nay cơ chứ!
Sự hốt hoảng của nàng không làm cô lo lắng. Cô dứng dậy, ôm lại nàng đang loay hoay, một cái ôm từ đằng sau lưng, đủ để làm nàng giảm bớt những căng thẳng.
"Từ từ nào, nói cho Tae biết em có gì cần làm sao?" Taeyeon hôn lên vành tai Tiffany, dịu dàng hỏi nàng.
"Em hôm nay phải làm giám khảo của chung kết Masterchef, mau đưa em đến khách sạn Locksmith đi." Tiffany xoay người lại "Nếu đến trễ thì phiền lắm."
"Không bỏ được sao, Tae không muốn xa em thêm một chút nào nữa." Taeyeon ôm hông nàng, thật sự không muốn nàng rời đi bởi vì Taeyeon đã có một kế hoạch cho cả hai người họ vào đêm này.
"Sau hôm nay thôi, thời gian còn lại của em tất cả đều dành cho Tae mà." Nhìn Taeyeon quyến luyến mình như vậy thì Tiffany cũng tiêu luôn cả ham muốn muốn đi làm giám khảo nhưng công việc chính là công việc, làm người phải có trách nhiệm.
"Thật đấy chứ? Không được nuốt lời đâu cô gái ngốc."
"Hoàn toàn thật lòng luôn." Tiffany hôn cái chóc lên môi Taeyeon "Giờ thì đi thay đồ và chở em đi nha."
"Mọi việc nghe em hết."
Cưng chiều trả lời nàng rồi lôi nàng vào phòng tắm..
Và bảy giờ Tiffany mới đến nơi tổ chức trận chung kết thay vì là sáu giờ theo đúng như nàng tính toán. Kim Taeyeon chết tiệt! Nàng váy dài cọc cạch guốc chạy vào, theo sau là Taeyeon đang đi một cách rất bình yên và thái độ cũng bình yên không kém, tựa như việc nàng đi trễ là không hề liên quan đến mình cho dù chính cô là người dạng chân nàng ra dưới vòi sen và làm nàng trễ hẹn.
"Nhanh lên!" Tiffany thấy Taeyeon đi đứng như vậy nên không thèm quan tâm nữa, bỏ lại cho cô một câu nhanh lên, nàng tức tốc nâng váy lên rồi chạy làm Taeyeon phải ngưỡng mộ không ngớt. Guốc cao như vậy mà vẫn chạy được, đúng là phụ nữ nha! Taeyeon từ sau khi được tấm bằng đại học luật sư thì mang giày tây nhiều hơn guốc, nhiều đến nỗi bây giờ Taeyeon chẳng mang được guốc để chạy như nàng nữa nhưng nếu mang đi thì cũng có thể mang. Dù sao, không mang guốc mà đứng bên nàng thì vô cùng mất mặt..
Cánh cửa của nơi dành cho trận chung kết được mở ra. Tiffany hớt hải chạy vào, ngay lập tức bị các khán giả lẫn máy quay gần đó chỉa thẳng hết tầm nhìn của họ vào mình.
"Thật xin lỗi, tôi đến muộn, thật xin lỗi!"
"Cậu đi đâu bây giờ mới đến?" Sooyoung từ vị trí giám khảo chạy lại, lo lắng nắm lấy tay Tiffany hỏi.
"Xin lỗi, mình có việc đột xuất." Nàng nói dối.
"Bận ấy thì có! Sau chuyện này cậu biết tay với mình!" Sooyoung trợn mắt.
"Cái gì? Sao .. sao .. cậu biết?" Tiffany mặt trở nên đỏ ửng, sao tự nhiên cậu ấy lại biết mình ấy ấy nhỉ?
"Oh yeah .. Taeyeon ah ... sướng quá! Hay quá ha Tiffany, sướng quá ngủ quên luôn phải không!" Sooyoung nhại lại giọng Tiffany rồi trợn mắt hỏi nàng. Tiffany nghe xong mắt liền trợn trắng, cậu ta có phải cài thiết bị ghi âm trên người mình không nhỉ?
"Giờ không phải là lúc để nói chuyện này. Mình đã liệu trước chuyện cậu sẽ đến muộn nên thay đổi cuộc thi một chút, để hai đầu bếp tại gia kia nấu một lần ba món cho chúng ta nhằm câu giờ cho cậu. May là cậu ngủ còn biết đường thức đấy, chứ nếu không mình có ba đầu sáu tay cũng không giúp được cậu." Sooyoung giải thích.
"Mình xin lỗi, tất cả là do mình, sau chuyện này sẽ đền ơn cậu thật xứng đáng. Giờ thì đi nào." Nàng nói xong lách khỏi người Sooyoung rồi đi đến bên chỗ ngồi dành cho giám khảo. Vừa lúc nàng ngồi xuống thì Yoona bên cạnh liền tò mò.
"Ấy ra sao rồi chị?"
"..."
"Sau này có ai gọi điện thoại thì nếu không muốn bắt máy thì hãy tắt luôn đi nha." Yoona cười mỉm chi.
"..." Tiffany nhớ đến cuộc gọi đêm qua và cái điện thoại rớt xuống đất thì liền hiểu ra mọi chuyện. Trời ạ, cho nghe phim heo miễn phí, cuộc đời này chắc chắn Tiffany vĩnh viễn cũng không bao giờ quên nỗi ô nhục này.
Sau khoảng một tiếng trôi qua thì rốt cuộc các món ăn cũng được dọn lên. Cả ba bước xuống vị trí thử món ăn, nhìn qua một lượt cách trang trí rồi bắt đầu thử chúng.
"Vì đây là một quyết định rất quan trọng nên xin mọi người cho chúng tôi ít phút để thảo luận nhé?"
"Vâng."
Thời gian chầm chậm trôi đi, sau khoảng ba phút thì Tiffany, Sooyoung va Yoona cũng bước ra khỏi phòng kín rồi đứng giữa ngay trường quay, nơi biết bao nhiêu ánh nhìn chờ mong của các khác giả đang có mặt tại đó cùng hàng ngàn ánh mắt đang theo dõi qua chương trình tivi.
"Cả ba món đều rất ngon. Jessica, bạn thật sự rất có tố chất của một đầu bếp phương Tây."
Tiffany khen tặng. Thí sinh tên Jessica đứng bên dưới nhẹ nhàng gật đầu.
"Và Yuri, thật không thể nào tin được một đầu bếp tại gia lại có thể làm ra một thực đơn ba món sang trọng đến như vậy."
Yuri cũng mỉm cười và hãnh diện trước thành quả của mình.
"Nhưng chỉ có một quán quân đêm nay thôi. Điều tôi muốn nói là cho dù đêm nay ai là quán quân thì người còn lại cũng tuyệt đối không được buông bỏ ước mơ của mình, được chứ? Hãy nuôi lấy ước mơ của mình và không ngừng phấn đấu vì nó."
Nàng nói, dõng dạc, ánh mắt lại mông lung không nhìn vào hai thí sinh mà nhìn vào người đang đứng đằng sau máy quay chính và mỉm cười nhìn nàng.
"Bởi vì dám ước mơ, dám phấn đấu thì mới có thể đạt được hạnh phúc thật sự."
Cả hai nhìn nhau, đều cùng nhau nở ra một nụ cười. Như chúng ta vậy, không ngừng phấn đấu cố gắng vì nhau. Nhiều lúc tưởng chừng như đã muốn buông bỏ vì quá mỏi mệt nhưng chỉ cần nhìn thấy một ánh mắt, hay nghĩ đến một gương mặt thì lại đứng dậy ngay và bước tiếp. Không sợ khó khăn, chỉ sợ không đủ kiên trì mà thôi.
"Quán quân đêm nay là .." Tiffany ngập ngừng, nhìn Jessica lẫn Yuri. Đã đến lúc Hàn Quốc có một tân đầu bếp rồi.
"Jessica!" Tiffany gọi tên Jessica làm cô gái đã vỡ òa lên trong niềm hạnh phúc, chạy vội lên nhận lấy cúp rồi giương nó thật cao, biểu thị mình chính là người chiến thắng trong hàng ngàn người.
Tiffany nhường lại chỗ đứng của mình cho Jessica, để cho cô hưởng hết ánh đèn sân khấu đêm nay và để cho mọi người trong đất nước này chứng kiến được quán quân mới. Cô rời khỏi tầm chiếu của máy quay, nhanh nhẹn lẻn xuống để gặp người kia nhưng ai ngờ Taeyeon đã ngay lập tức xuất hiện trước mắt cô, trước mọi người, trước máy quay, trước toàn đất nước Seoul như một điều đúng rồi.
"Cô ta là ai vậy?"
"Nhìn đẹp ghê."
"Cô có biết cô ta không?"
"Không, nhìn lạ quá."
Đám đông bắt đầu xì xầm khi một người lạ không biết từ đâu bước lên chỗ đứng của ban giám khảo. Người này nhìn bề ngoài trông rất lịch sự, hơn nữa khuôn mặt lại còn rất đẹp, nhưng điểm kì lạ nhất chính là cô gái này đối với Tiffany hình như có cái gì đó. Bởi vì ánh mắt hai người nhìn nhau thực sự có gian tình. Đó chính là những gì đang hiện diện trong suy nghĩ của những người đang có mặt tại đây.
"Ai vậy chị?" Yoona huých vai nói nhỏ với Sooyoung.
"Còn ai nữa, ấy ấy của Tiffany đó." Sooyoung liếc mắt một cái liền biết người đứng trước mắt mình là Taeyeon. Nhìn hai người này nhìn nhau bằng kiểu ánh mắt ấy thì Sooyoung chắc rằng cô gái kia là người yêu mà Tiffany đã từng nói đến.
"Ohhh, nhìn có khí chất thật, nhìn xứng đôi quá."
"Hey, coi kìa!" Sooyoung huých vai Yoona, kêu cô bé chú ý đến những gì đang diễn ra trước mắt.
"Tiffany." Taeyeon quỳ xuống, dưới những chùm đèn trắng, cô nổi bật không khác gì một vị hoàng tử trong bộ vest đen, là Hắc Hoàng Tử đó!
Mọi người trong hội trường đều đứng dậy, đây chẳng phải là kiểu kinh điển trong phim sao? Cầu hôn, chắc chắn là cầu hôn rồi, nhưng tại sao lại là con gái cầu hôn với con gái thế này? Ai nấy cũng đều tò mò, không biết Taeyeon sẽ làm gì tiếp theo, họ chắc chắn cô sẽ nói mấy lời sến và lôi ra nhẫn nhưng chính là không biết Taeyeon sẽ nói gì, hay là như mấy câu thường nói trên phim. Sến rện và chảy nước?
Đúng như dự đoán, Taeyeon lấy từ trong túi ra một hộp nhung màu đỏ và mở nắp, để lộ chiếc nhẫn trắng sáng được phủ xung quanh bằng kim cương nguyên chất. Làm cho ai cũng phải ghen tị một phen, nhìn chiếc nhẫn kia giá trị như vậy thì coi bộ thân thể của người kia cũng không hề nhỏ! Người xưa nói hồng nhan bạc phận nhưng nay xem ra đã khác rồi. Bây giờ phải gọi là hồng nhan bạc tỷ mới đúng.
"Tiffany. Tae có một chuyện muốn nói." Ánh mắt cô lấp lánh như cả một bầu trời đêm đầy những vì tinh tú.
Nàng không hề quên lời nói năm đó của nàng, nếu vẫn còn yêu nhau thì hãy lấy nhau nhé, nàng chưa bao giờ quên câu này và có lẽ ước mơ của nàng đã sắp thành hiện thực.
"Tae biết, em là một đầu bếp cực kì giỏi, ai ai cũng muốn ăn những món ăn được em nấu ra nhưng Tae muốn xin em một điều này được chứ?"
"Tae nói đi."
Nhẫn được nâng lên cao, gần sát tay nàng.
"Tae có thể xin em một điều rằng em có thể nào vào căn bếp của Tae và nấu ăn cho riêng một mình Tae được hay không? Từ năm này cho đến năm khác, để cho Tae trở thành người hạnh phúc nhất trên thế gian này vì đã có được một người phụ nữ xinh đẹp quyến rũ như em trong căn bếp của chính mình?"
Tiffany bật khóc. Nàng có một ước mơ từ lâu chưa nói, nàng học nấu ăn cũng chỉ vì muốn nấu ăn cho mỗi một mình Taeyeon. Ước mơ của nàng là có cô bên mình, được ở cùng với cô, nhắm mắt lại là cô, mở đầu một ngày mới cũng là cô, cùng nhau vui đùa trong căn bếp. Từng thứ Tiffany cố gắng hôm nay tất cả cũng chỉ vì Taeyeon.
"ĐỒNG Ý ĐI TIFFANY UNNIE!"
Lãng mạn đang bồng bềnh trong từng khoảnh khắc bỗng bị một tiếng nói lớn phá tan đi. Tiếng nói đó không là của ai khác mà chính là của Stepho's, phóng viên của tờ báo Delulu Time.
"Đồng ý đi chị Tiffany! Nhìn hai người xứng đôi quá, em thích quá, đồng ý mau đi, đồng ý mau đi mà!!" Stepho's quên mất nhiệm vụ cần phỏng vấn của mình mà cứ nhảy cẩng lên hối thúc Tiffany mau mau đồng ý. Lúc nãy khi Taeyeon bước lên thì Stepho's đã ngờ ngợ lắm rồi, làm gì có hai người con gái nào nhìn nhau mà tràn trề âu yếm như vậy đâu. Hơn nữa, Taeyeon nhìn rất có khí chất, xem ra là người có thể làm Tiffany hạnh phúc nên Stepho's không ngại ngần mà cổ vũ cho idol của mình, giúp cho nàng thêm phần dũng cảm để chộp lấy hạnh phúc của nàng.
"Tiffany! Con gái lấy nhau thì có sao đâu, chị cứ đồng ý đi! Hạnh phúc là của chị mà, không phải là nồi cơm của họ nên chẳng ai có quyền nói sai hay đúng cả!" Stepho's hét lớn làm vài người có tâm địa xấu xa nhột người, số còn lại thì lại hưởng ứng nhiệt tình ra mặt. Nhìn hai người từ trên xuống dưới đều không có một cái gì gọi là không tốt đẹp cả, tâm con người lại hay có thiện cảm với những gì đẹp đẽ cho nên đa phần người có mặt tại đây đều muốn Tiffany đồng ý.
"Đồng ý đi Tiffany!"
"Nhận lời cô ấy đi!"
"Xứng đôi quá ah!"
"TaeNy ah!!!" Một fan girl hét lớn làm mọi người chung quanh quay lại nhìn. Nàng bị nhìn nên liền lúng túng giải thích "TaeNy là tôi ghép từ tên họ đấy!"
Taeyeon lẫn Tiffany đều nở ra một nụ cười. TaeNy? Cái tên nghe hay đấy.
"Em sẽ đồng ý chứ?" Taeyeon hỏi lại lần nữa.
"Em có quyền trả lời không sao?" Tiffany hạnh phúc trả lời.
"Tất nhiên là không. Em không bao giờ có quyền từ chối Tae." Cô cười rạng rỡ không thua gì ánh sáng của mặt trời vào một buổi sáng tháng năm nào đấy làm Tiffany có chút chói mắt. Nhẹ nhàng lấy nhẫn ra khỏi hộp, cô đeo nó vào tay nàng rồi hôn lên nó, nụ hôn vẫn nồng hậu như tình cảm của cô, rất chân thành và rất ấm áp.
"Vợ của Tae ~" Taeyeon cười híp mắt cầm lấy tay nàng kéo vào người mình, âm yếm gọi.
"Cưng của em ~" Tiffany nói trong hoan hỉ, mắt nàng vẽ lên thành hình nụ cười quá mức đáng yêu.
"Tối nay nấu cho Tae ăn nhé?" Taeyeon nháy mắt.
"Uhm, món gì em cũng biết nấu hết. Tae muốn ăn gì?"
"Đại hào hồng ướt át." Cô liếm môi, Tiffany chớp chớp mắt rồi đánh vào vai Taeyeon "Đồ quỷ!"
"Tới đây!" Cả hai bị giọng Sooyoung thu hút, tách nhau ra khỏi cái ôm, thấy người bạn của mình đang chuẩn bị khui chai sâm panh để bắn lên trời.
"Một hai ba! BÙM!!!"
Sâm panh bắn tung tóe lên thật cao, hòa vào với từng nụ cười rạng rỡ, phủ lên người Taeyeon lẫn Tiffany từng giọt vàng óng ánh màu hạnh phúc.
"Em có một chuyện muốn thú nhận." Tiffany bá cổ Taeyeon, thì thầm vào tai cô, mặc kệ sự chọc ghẹo của nhiều người xung quanh mà nũng nịu với cô.
"Em nói đi."
"Nhớ cái phòng hồi xưa em không cho Tae vào chứ?"
"Thì sao nào?"
"Em để sextoy ở trong ấy đấy." Nàng lè lưỡi.
"Hả?"
"Haha, em đùa thôi. Trong đó tất cả đều là hình của Tae."
Taeyeon ôm eo nàng, kéo nàng vào gần mình hơn, thắc mắc "Em yêu thầm Tae?"
"Từ hâm mộ chuyển sang yêu thầm lúc nào mà em cũng không hay biết nữa." Tiffany cưng chiều nhéo mũi.
"Sao em không nói cho Tae biết sớm hơn, để Tae phải nhọc công giảm cân cho em như vậy, đồ heo tám mươi kí!"
"Có công mới hái được quả ngọt, thử thách Tae như vậy mới biết được chân tình chứ. Với lại, lúc đó Tae biến thái quá làm em sợ."
Taeyeon tiu nghỉu, thì ra nàng chơi mình, yêu mình trước cả mình yêu nàng mà nàng không muốn nói.
"Nhưng giờ em thích Tae biến thái hơn." Tiffany mặt đỏ rực, tay níu lấy cổ Taeyeon, nhún nhún rồi lén lút cắn tai cô trong lúc mọi người không chú ý.
"Tối về biến thái với em nữa nha."
"Ô kê hế hế hế ~ "
Cười thật biến thái ...
Hạnh phúc tràn ngập trong hội trường. Tiếng cạn ly, tiếng cười, hòa lẫn vào nhau tạo nên một buổi hòa âm tràn ngập sắc màu hạnh phúc. Đâu đó giữa những con người này có hai con người, đang chìm đắm vào nụ hôn với nhau một cách bất tận và hình ảnh đó cũng lọt luôn vào máy quay làm cho dân chúng cả nước đều nhìn thấy.
Ngày mai, trên trang tìm kiếm Naver lớn nhất Hàn Quốc. TaeNy được hiển thị là mục được tìm kiếm nhiều nhất, chứng minh cho tình yêu của họ đã được dân chúng thừa nhận.
Vậy đấy, rốt cuộc thì sao bao nhiêu khó khăn thì tám mươi kí của chúng ta rốt cuộc cũng đã tìm thấy tình yêu của chính mình và sống rất hạnh phúc. Điều này chứng minh rằng không cần bạn đẹp, mà cũng chẳng cần bạn giàu, chỉ cần bạn xấu vừa đủ và ngu ngu theo một cách rất riêng thì Bạch Mã Quàng Tử sẽ đường đường cưỡi heo xông tới và yêu bạn!
Tất nhiên, Quàng Tử đó mắt phải lé một con, chân phải ngắn một mẩu, tay phải ú, nhé? Mà hình như con người này là kiếm đã có bông rồi bạn ơi ..
Toàn Văn Hoàn.
.......
=)))))))))) Vậy là xong một fic nữa, mỗi lần xong một fic nào đấy thì mình đều cảm thấy nhẹ nhõm vô cùng, kiểu như đẻ con xong rồi, giờ anh nuôi đi =)))
Chắc mình sẽ nghỉ một thời gian dài sau fic này vì lưng mình dạo này đau quá, không ngồi nhiều được, nhưng mình sẽ cố gắng viết nhanh hơn có thể để up cho các bạn. Nhưng các bạn cũng phải cho mình động lực nữa, chẳng hạn như vote một trong ba fic dưới đây để mình xem fic nào có được sự ủng hộ nhiều nhất thì mình sẽ viết nó xong trước hai fic còn lại.
Đây là hai longfic và một shortfic, gồm Chờ em lớn lên 2 - Yêu em là điều tuyệt vời nhất.
Sói ơi, thương cưng.
Và Vị thiên nữ.
Chờ em lớn lên 2 - Yêu em là điều tuyệt vời nhất thì y như Chờ em lớn lên 1. Ngược và ngược, ngược từ đầu đến cuối, chưa yêu cũng ngược, không yêu cũng ngược, yêu rồi cũng ngược, được cái HE. Truyện kể về một người là gái điếm, một người là Tổng giám đốc đê tiện và xấu xa, và bi kịch bắt đầu từ chỗ chỉ có một trong hai là nhớ được kiếp trước của mình. Một người ôm trong mình nỗi nhớ nhung của kiếp trước, một người lại không biết vì sao người kia lại cứ hay thích đeo bám lấy mình. Tình yêu như vậy thật khó có kết quả. Và mấy bạn đoán thử xem, ai là người nhớ, ai là không? Và ai sẽ tự tay giết chết tình yêu của mình trong fic này?
Sói ơi, thương cưng là một hài fic, khác với fic ở trên và cũng là fic mình ưng nhất hiện tại. Truyện kể về bánh bèo boi ăn ở đoảng hậu quá nên lúc mới sinh ra là bị quẳng vô trong rừng zòi, tưởng ảnh bị cúng cho sói ăn hay hổ bào rồi ai ngờ sói thấy ảnh khóc oe oe dễ thương quá nên đem về nuôi, cho ảnh uống sữa sói để lớn được làm bạn với tinh tinh. Mười lăm năm trôi qua, ảnh lớn phổng phao đẹp trai như những gì chúng ta vẫn biết thì lúc đó chính là lúc ảnh gặp ẻm và cứu ẻm thoát khỏi sự vồ mồi của bầy hổ đói. Những tình tiết cẩu huyết cũng bắt đầu xuất phát từ đó. Với một người không hề biết về thế giới con người ra sao như ảnh nên ảnh rất tò mò về ẻm, như đùi ngực mông hàng họ đồ, sao to hơn ảnh, còn ảnh chỉ có hạt tiêu =)) còn ẻm thì sợ ảnh muốn té đái, ai đời trong rừng xuất hiện người rừng chứ =)) Nhưng sau nhiều lúc tiếp xúc thì ẻm rốt cuộc cũng đã có cảm tình, cảm tình nên lôi ảnh về nhà sống luôn và cái căn hộ nhỏ xí của ẻm đã bị ảnh phá banh chành bởi vì ảnh sợ tivi, sợ tiếng chuông điện thoại, không biết giật nước bồn cầu, hoảng hồn với bếp gas và bị ám ảnh bởi xe tải =)) Khổ dễ sợ =))))
Vị thiên nữ thì là hài fic lẫn ngược fic. Đây cũng là fic mình ém tới năm ngoái sang năm này vẫn chưa xong và cảm thấy thực có lỗi =)) Truyện kể về Thiên nữ Tiffany được sinh ra để mang nhiệm vụ phong ấn quỷ Satan 1000 năm một lần và Tiểu yêu tinh Taeyeon chuyên đi rút hồn các cô gái hỏng còn trinh để được làm người, đủ 1000 linh hồn thì sẽ làm người. Ai ngờ tới lúc bắt được ẻm, muốn rút hồn ẻm mà phát hiện ẻm vẫn còn trinh nhưng ảnh không thể làm ẻm mất trinh tiết được bởi vì ẻm là Thiên nữ, được sự bảo vệ của đấng tối cao nên ảnh không thể làm gì được ẻm, trừ phi ẻm tự nguyện đồng ý. Đó thấy hớp dỡn chưa =)) Cái này cũng khá cẩu huyết, đi diệt trừ yêu ma mà niệm thần chú mặc xu bi la mi đồ =)) vãi cả thần tiên thiên nữ gì đâu mà thật giống Harry Potter =))
Đó, giờ thì vote đi, thuận theo số đông. Mình thì ưng cái số 2.
Làm ơn né cái số 1 ra ._. ..
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top