5

- Ji Soo anh gọi sao mày không trả lời hồn mày đi đâu rồi ?

- Ối anh có gọi em sao ?

- Anh gọi mày muốn khan cả cổ mà mày vẫn cứ thộn mặt ra.

- Hì tại em đang suy nghĩ chút việc của cửa hàng đó mà.

Cậu đưa tay gãi gãi đầu cười hì hì hối lỗi

- Tiệm từ lúc mở đến giờ vẫn làm ăn tốt mày nghĩ cái gì. A anh biết rồi mày lại nghĩ đến em nào trong khu nhà mình à.

- Tào lao đi ông nội nuôi Lisa đã đủ mệt nuôi thêm người nữa chắc mắc nợ đầy đầu.

- Haha

- Cười cái con khỉ tới trường rồi mau lẹ đi không trễ giờ đó.

ChanYeol đậu xe vào bãi giữ xe của trường, cả hai mở cửa bước ra

- À mà anh với mày đừng có ngồi gần nhau. Mắc công người ta tưởng hai đứa tụi mình là vợ chồng thì khổ cho anh lắm.

- Ông làm như Kim Ji Soo tôi muốn ngồi kế ông lắm vậy bớt ảo tưởng đi Park Chan Yeol.

- Hay lắm anh cho mày đi bộ về.

- Xin lỗi em đây cũng có tiền đi taxi nhé.

- Đm sao anh nói cái gì mày cũng nói được vậy hồi xưa sao mày không làm luật sư luôn đi làm chủ tiệm cafe chi vậy.

- Cũng muốn lắm nhưng không được haha. Đừng nói nữa sắp đến giờ họp rồi chạy đi ông anh.

Nói rồi cả hai cùng nhau chạy mà khổ nổi Park Chan Yeol được ông trời ưu ái cho cặp chân dài nên chạy nhanh. Còn cậu chân ngắn ngủn chạy cóc lại Park Chan Yeol. Xui hơn là cậu đang chạy thì đụng trúng một cô gái.

- Tôi chạy nhanh quá nên đụng trúng cô, cô có sao không ?

- Tôi không sao đâu cám ơn cô.

- Để tôi nhặt đồ giúp cô

- Cảm ơn

- Là tôi đụng trúng cô mà không cần cảm ơn đâu.

Cậu đưa tay nhặt lại mấy tờ giấy của cô gái, trong lúc cậu cúi xuống nhặt mấy tờ giấy gần cầu thang. Cậu vô tình nhìn thấy sợi dây chuyền có hình mặt trăng của cô gái kia.

Sợi dây chuyền đó....

Làm sao cô ấy có nó....

Làm sao mà sợi dây ấy giống cái mà cậu đeo cho Jennie năm ấy.

Có lẽ nào cô gái này là Jennie.

Trong lúc cậu suy nghĩ thì cô gái đã đứng dậy đi mất. Cậu vốn dĩ muốn hỏi cô ấy

Liệu em có phải là Jennie không ?

Liệu em có còn nhớ đến lời hứa năm xưa hay không ?

Liệu em có còn nhớ đến cậu hay không ?

Nhưng cậu chưa kịp hỏi câu nào thì người đã biến mất. Cậu suy nghĩ chút rồi lại đi tìm phòng học của con gái. Vừa tìm tới phòng, cậu bước vào thì cô gái cậu đụng trúng cũng ở đây.

Cậu muốn đi lại hỏi nhưng mà hình như có gì đó sai sai. Cô ta đứng ngay bàn giáo viên chắc có lẽ là cô giáo. Cậu nghĩ thế liền cúi đầu chào cô ta rồi được cô ta chào lại.

Cậu nhìn xuống phía cuối dãy thì thấy Park chân dài ngồi dưới nên đi xuống. Cậu lựa ngay chỗ bàn bên cạnh mà ngồi. Park chân dài quay sang hỏi cậu

- Làm gì mà chạy lâu vậy đệ ?

- Đệ chân ngắn anh có thấy không ?

- Anh quên mất đệ của anh chân ngắn haha.

- Đm chân dài mà tưởng ngon

- Chứ sao haha.

- Không nói nữa ủa mà đó là cô giáo chủ nhiệm của tụi nhỏ à ?

- Ừ cô đó

Cậu ngồi lặng im suy nghĩ mông lung nhìn về phía cô giáo.

Có thật cô ấy là Jennie hay không ?

Hay là do cậu nhớ Jennie nhiều quá nên mới sinh ra ảo tưởng là ai đeo dây chuyền có hình mặt trăng đều là Jennie.

Nhưng mà không phải ngày đó chính tay cậu để dành tiền mua sợi dây chuyền cặp đó rồi còn tự tay khắc tên cả hai. Nên không thể nào có sợi dây nào khác giống y chang như vậy được.

- Ji Soo cô giáo gọi điểm danh tên con của em kìa em ngồi đó làm cái quái gì vậy ?

- Tới tên Lisa rồi hả anh ?

- Sắp rồi ngồi đó mà mơ là đi bụi luôn đấy.

- Biết rồi em chỉ suy nghĩ một chút thôi mà.

- Nghĩ cái quái gì mà lắm vậy nghĩ từ lúc trên xe đến đây ngồi vẫn còn nghĩ.

- Chuyện của em kệ em đi mà.

- Ừ.

————————————-

Nàng cảm thấy hơi lo, dù sao tuổi đời của nàng chắc cũng nhỏ hơn phụ huynh ở đây. Chỉ cần sơ suất tí thôi là nàng sẽ bị vùi dập nàng sợ cảnh đó vô cùng.

Tuy rằng nói giáo viên sẽ được yêu thích nhưng cái gì cũng có cái xấu nhất là ngành giáo dục này.

Nàng hít một hơi sâu lấy bình tĩnh rồi đứng trước mặt phụ huynh của các em học sinh giới thiệu.

- Chào mọi người tôi là giáo viên chủ nhiệm của lớp 1E. Tên tôi là Jennie Kim.

Tất cả mọi người vỗ tay chào như chào đón nàng, lòng nàng cũng bớt lo sợ hơn.

Cuộc họp diễn ra vô cùng suông sẻ cho đến khi có một phụ huynh nàng nói như vậy là quá lịch sự với tên đó.

- Cô chủ nhiệm tôi có chuyện muốn hỏi

- À vâng chào anh, cho hỏi anh là phụ huynh của em nào ạ ?

- Tôi là appa của Ki Hoon

- Vâng anh có chuyện muốn hỏi vè thằng bé sao ?

Nàng lúc đó vì phép lịch sự và vì nàng là giáo viên nên mới đứng lại nói chuyện không thì nàng đã bỏ đi mặc kệ tên đó rồi.

- Không tôi muốn hỏi chuyện của cô giáo.

- Tôi sao ? Tôi đã giới thiệu hết trong lúc họp rồi còn gì.

- Tôi muốn hỏi cô có người yêu chưa ?

- Chuyện đó hình như hơi riêng tư thì phải thưa anh.

Nàng chủ thầm mong có thể đấm vào mặt tên này vài phát về độ mặt dày của hắn nhưng không nàng không thể.

- Chuyện riêng gì chứ tôi rất thích cô nếu cô không ngại tôi muốn cô làm người yêu của tôi được chứ ?

- Xin lỗi tôi nghĩ là không được. Tôi không thích anh và anh nên về chăm lo cho Ki Hoon thì hơn. Xin phép tôi đi trước.

TBC

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #jensoo