Chap 4: Tạm biệt

Một tuần sau đó, So Yeon đi công tác về đúng ngày cuối tuần, nhận được tin vui từ Eun Jung nên liền cho người làm thủ tục cho Eun Jung đi du học vào đầu tuần sau, vì ông biết Eun Jung cần thời gian để chuẩn bị và chia tay bạn bè.

Tối hôm sau, tại quán ăn nhỏ gần nhà Ahreum.

- Cậu ăn gì?

- Tớ muốn ăn lẩu kim chi._Ahrem cười

- Ok. Cho 1 lẩu kim chi._Eun Jung quay sang người bồi bàn

- Vâng, quý khách đợi một lát._Người bồi bàn quay đi.

- Cậu có chuyện gì mà gọi tớ đi ăn vậy?

- Bộ có chuyện mới mời cậu đi ăn được à?_Eun Jung đùa

- Đâu có._Ahreum phụng mặt trông cực dễ thương

- Được rồi, được rồi đừng trưng cái mặt đó ra đây. Người ta nhìn kìa_Eun Jung véo má Ahreum

- Á! Đau..._Ahreum la lên

- Đau à? Vậy ăn đi cho hết đau!_Eun Jung cười, lúc này người bồi bàn cũng đem món ăn đến bày ra bàn.

- Ăn đi nào!_Eun Jung gắp thức ăn cho Ahreum

- Không!_Ahreum giận dỗi

- Không ăn thì tớ ăn một mình, ăn xong thì tớ về một mình luôn._Eun Jung thư thả ăn, chẳng màn đến Ahreum nữa

Bất chợt, Ahreum đá mạnh vào chân Eun Jung cố gắng la lên thật nhỏ để không bị chú ý

- Á.... Đau tớ. Cậu làm gì thế? Không ăn thì thôi sao lại đá tớ.

- Đáng đời!_Ahreum tỉnh bơ gắp thức ăn rồi bắt đầu "chiến dịch ăn uống"

Eun Jung vừa đau mà vừa buồn cười, cứ khúc khích cười mãi. Sau khi ăn xong, cả hai đi bộ ra công viên gần đó rồi đến chỗ ghế đá ngồi. Mặc dù trời khá lạnh nhưng họ vẫn mặc đủ ấm nên không vấn đề gì. 

- Cậu ngồi đi

- Ukm.

- Mà này! Tớ có chuyện muốn nói với cậu.

- Chuyện gì?

- Tớ muốn cho cậu biết là.... đầu tuần sau.... tớ sẽ đi du học ở Anh

- Mwo? Cậu nói gì? Du học á?

- Ukm.

- Cậu.... sao cậu lại dấu tớ đến bây giờ mới nói?_Ahreum kích động

- Tớ ... xin lỗi! Tớ chỉ sợ cậu buồn._Eun Jung ngập ngừng

- Cậu thật đáng ghét! Chuyện đáng mừng như thế mà cậu lại dấu tớ đến bây giờ_Ahreum đánh nhẹ mấy cái vào vai Eun Jung

- Cậu vui?_Eun Jung ngạc nhiên

- Đương nhiên rồi,  chuyện này là chuyện tốt mà, sao lại không vui chứ. Mà cậu đi bao lâu_Ahreum cười nhưng tim không cười

- Khoảng 5 năm! Học nhiều thì kiến thức càng rộng mà.

- Ukm. Cậu nói cũng đúng.... Tớ ủng hộ cậu_Ahreum trưng ra một nụ cười tươi nhất có thể, nhưng dù có tươi nhất thì sâu trong đó vẫn là sự đau đớn mà thôi.

- Cảm ơn cậu!_Eun Jung cười

- Thôi, trời bắt đầu lạnh rồi. Chúng ta về đi._Ahreum đề nghị

- Ukm! Tớ đưa cậu về!_Eun Jung đứng dậy rồi cùng Ahreum đi bộ về nhà

Cả hai không nói gì suốt quãng đường cho đến khi đứng trước cổng nhà Ahreum.

- Cậu vào đi!

- Cậu cũng về đi! Ngủ ngon nhé!

- Ukm! Cậu cũng ngủ ngon.

Ahreum vào nhà, Eun Jung cũng đi bộ về nhà. Biết là nhà của 2 người không gần gì nhưng hôm nay Eun Jung muốn đi bộ, muốn ngắm cảnh Seul về đêm. Đi dọc qua mấy con đường nhộn nhịp về đêm, Eun Jung dừng lại trước một quán cafe. Đó là quán cafe Page One, cách trang trí từ ngoài vào trong rất đẹp, rất lãng mạn và với Eun Jung thì có một cảm giác rất quen thuộc. Không hiểu vì sao mà như có một ma lực nào đó khiến Eun Jung cứ đứng đó nhìn vào trong mãi, nhìn vào một cặp tình nhân ngồi ở bàn gần cửa ra vào chăm chú nhưng Eun Jung lại không thể nhìn rõ được khuôn mặt của họ. Họ cười với nhau, những cử chỉ âu yếm nhau rất hạnh phúc. Eun Jung run lên khi một cơn gió lạnh thổi vào người, rời tầm mắt khỏi cặp đôi đó vài giây rồi quay lại nhìn nhưng... tại cái bàn đó, không có ai ngồi cả, cũng không có bất cứ dấu hiệu cho thấy có người vừa ngồi đó. Eun Jung thoáng giật mình.

"Mới vừa rồi họ còn ngồi đây mà. Đâu lí nào mà vài giây lại đi nhanh thế. Chẳng lẽ mình bị hoa mắt."_Eun Jung thầm nghĩ rồi lắc đầu vài cái cho sự ngu ngốc của mình. Đước tiếp tục trên con đường đó, chỉ một lát sau Eun Jung cũng về tới nhà. Eun Jung đi lên phòng tắm rồi đi ngủ.

Lúc đó, có một người vẫn chưa ngủ được

"Tại sao sau khi tỉnh lại, cậu ấy lại có những suy nghĩ thay đổi đến chóng mặt như thế? Đã gần 3 tháng rồi, cậu ấy không một lần nhắc đến người đó nữa, cũng không có dấu hiệu của sự đau lòng kia? Chuyện gì đã xảy ra? Phải chăng cậu ấy đã từ bỏ? Cứ ngỡ sẽ có cơ hội cho mình... nào ngờ...cậu ấy quyết định đi du học rồi! Vẫn biết đó là việc tốt cho cậu ấy mà tại sao tim mình lại đau thế này? Cậu ấy vẫn xem mình là bạn? Cậu ấy không có tình cảm với mình? Và cậu ấy vẫn chưa cho mình câu trả lời chính xác.... Tại sao vậy chứ? Cậu ... cậu rất đang ghét đấy? cậu có biết không Ham Eun Jung? Nhưng tớ xin lỗi, tớ vẫn rất rất yêu cậu dù cậu có là một người đáng ghét thế nào. Xin lỗi vì tớ đã không giành lại được trái tim mà tớ đã trao cho cậu. Tớ sẽ... tôn trọng quyết định của cậu... Hãy sống thật tốt Eun Jung à? Tớ sẽ đợi cậu! sẽ đợi câu trả lời của cậu dù cho nó có trễ thế nào đi nữa! Tớ yêu cậu"_Ahreum POV

-------------------------------------------

Cuối tuần đó, Eun Jung đã mời những người bạn thân của mình đến để dự buổi tiệc nhỏ coi như là chia tay. Buổi tiệc chỉ có Eun Jung và 4 người bạn của mình là : Ahreum, Hyo Min, Seung Ho và Bo Ram. Mọi người ăn uống, đùa giỡn rất vui. Đến khi tàn tiệc, Eun Jung mở cổng tiễn mọi người, Hyo Min và Bo Ram cùng đi taxi về trước, rồi đến Seung Ho cũng dắt chiếc mô tô ra về.

- Cậu đi học vui vẻ nhé! Học thật tốt đấy!

- Nhất định rồi! Tớ sẽ nhớ các cậu nhiều lắm!

- Sang đó đừng quên liên lạc với bọn tớ nhé! Nhất định sau này thành đạt không được quên bọn tớ đâu đấy.

- Tớ biết mà! Cậu và mọi người ở lại mạnh khỏe, học tốt nhé!

- Ukm. Tớ về đây! Bye cậu, ngủ ngon nhé.

- Ngủ ngon! Bye.

"Cậu quyết định sáng suốt đấy Eun Jung à! Tớ rất ủng hộ cậu! Tớ thật không hiểu, chẳng lẽ cậu đã hoàn toàn quên Ji Yeon rồi sao, từ lúc vào học trở lại, không một lần cậu nhắc đến cậu ấy và cũng không một lần quan tâm đến việc người khác nhắc về cậu ấy. Tình yêu đổ vỡ với cậu nhanh chóng quên đến thế ư? Nhưng dù sao cũng tốt hơn là cậu cứ đau khổ mãi như thế! Hãy sống thật tôt đi Jung à!"_Seung Ho POV

Eun Jung đứng nhìn Seung Ho chạy đi khuất xa rồi vào gara lấy  chiếc mô tô của mình dắt ra cổng. Lúc đó Ahreum cũng tờ trong nhà đi ra.

- Tớ đưa cậu về!_Eun Jung nhìn Ahreum

- Cảm ơn cậu!

- Lên xe đi_Eun Jung lên xe đội mũ bảo hiểm vào rồi đưa cho Ahreum một cái khác

- ... _Ahreum cũng đội vào rồi im lặng leo lên xe ngồi sau Eun Jung, tay choàng ra trước ôm Eun Jung.

- .... _Eun Jung cũng hơi bất ngờ và không thoải mái lắm

Chiếc xe dừng lại trước nhà Ahreum

- Cậu vào nhà đi! Ngoài trời lạnh lắm._Eun Jung cởi bỏ mũ ra

- Cảm ơn cậu! Ngủ ngon nhé!_Ahreum cũng tháo mũ xuống rồi vội vàng hôn lên môi Eun Jung một cách say đắm nhưng cũng vội rời đi.

- ...._Eun Jung bất ngờ

- Cậu sang đó học thật tốt nhé! Tớ sẽ đợi cậu!_rồi Ahreum trả lại mũ cho Eun Jung và đi nhanh vào nhà như đang kiềm chế những giọt nước mắt rơi trước mặt Eun Jung vậy

- ...._nhìn Ahreum vào nhà rồi hồi lâu Eun Jung mới khởi động xe chạy về nhà

----------------------------------------

7h sáng hôm sau tại sân bay Incheon.

- Con sang đó nhớ giữ gìn sức khỏe nhé! Học thật tốt con nhé_Qri ôm Eun Jung

- Vâng con biết ạ! Ba mẹ ở lại cũng nhớ giữ gìn sức khỏe, đừng vì công việc mà quên đi sức khỏe của mình đấy._Eun Jung cũng ôm Qri, mắt nhìn So Yeon

- Ba sẽ chăm sóc thật tốt mẹ của con! Con cứ yên tâm mà học thật tốt!_So Yeon đặt tay lên vai Eun Jung.

Qri buông Eun Jung ra để cho Eun Jung còn chia tay bạn bè

- Các cậu ở lại mạnh khỏe và học thật tốt nhé! Sang đó nếu có thời gian tớ sẽ liên lạc với các cậu._Eun Jung ôm nhẹ Hyo Min, Bo Ram, Seung Ho và Ahreum.

- Cậu cũng phải học thật tốt và giữu gìn sức khỏe đấy!_Chẳng hẹn mà cả 4 người bạn Eun Jung đều đồng thanh nói

- Hahaha! Các cậu đúng là đồng tâm nhỉ?_Eun Jung cười trước sự tình cờ vừa rồi

"Chuyến bay từ Hàn quốc đến London số XXY sắp cất cánh trong 30 phút nữa. Xin quý khách nhanh chóng làm thủ tục lên máy bay"_Tiếng thông báo vang lên

- Con vào đi! Sang đó có vấn đề không hiểu gì cứ việc hỏi Jung Jin Woon. Anh ta sẽ đón con ở sân bay London Heathrow và cũng là người sẽ giúp đỡ con trong những năm bên đó. Đây là số điện thoại của Jin Woon._So Yeon giới thiệu một chút về Jin Woon và đưa cho Eun Jung một tấm  "business cards" có tên Jin Woon. Jin Woon là giám đốc của một công ti thuộc quyền sở hữu của Ham tộc nằm ngay tại trung tâm London. Anh ta khá trẻ và theo mọi người thì là "tuổi trẻ tài cao" bởi mới có 20 tuổi mà đã là giám đốc của một công ti có tiếng.

- Tạm biệt mọi người! Con đi đây! Mọi người giữ sức khỏe nhé!_Eun Jung kéo hành lí đi và vẫy tay tạm biệt mọi người. Sau khi chuyến bay cất cánh, mọi người quay về nhà, mỗi người một ý nghĩ riêng.

--------------------------------------------------

Xin lõi mọi người, chap này lại ngắn hơn rồi, Y.Y Au xin lỗi. Tối qua au ngồi viết được chap này dài lắm mà bỗng dưng mất điện, chưa kịp lưu gì cả, giờ ngồi viết lại, câu từ bây đâu hết nên nó ngắn thế này đây. Au sẽ sớm ra chap mới, mọi người đừng quăng bơ cho au nữa...

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top