Chương 10(H):Hào Quang Đen Trong Bóng Tối

"Hôm nay là thứ 7"-Ánh mắt Lộc Hàm chứa đầy ưu sầu khi nghĩ đến lời Thế Huân nói.

  -Tiểu Lộc!-Một giọng nói trầm ấm vang lên sau lưng Lộc Hàm khiến cậu nhất thời giật mình quay lại.

  Huỳnh hội trưởng(Zon:Xem lại Chương 3).Mọi thứ do Huỳnh Dương nói cậu đều không nghe dù chỉ 1 từ vì cậu chỉ lo mãi nghĩ đến hắn-Ngô Thế Huân.Ánh mắt cậu thẫn thờ nhìn đâu đó khiến Huỳnh Dương nhíu mày.

  -Tiểu Lộc!?

  -A!Vâng!?-Cậu giật mình quay lại.

  -Em đang nghĩ gì?-Huỳnh Dương nhíu mày quan tâm hỏi.

  -A!Không!Ưm!...Anh nói lúc nãy em nghe kĩ rồi!-Lộc Hàm thấy hội trưởng nhíu mày liền cười cười như ta đây biết rõ.

  -Được!Vậy tối nay đến nhà anh điều tra thử lại 1 lần nữa xem còn thiếu sót gì không.

  -Vâng!

  "Tối mai hay...nay...?"

----oOo----

  -Bar Bad-

  Thế Huân mặc hờ chiếc áo choàng tắm,mái tóc rối bù còn đọng vài giọt nước làm tăng độ quyến rũ của hắn.Tay xoay  xoay ly rượu đỏ trên tay.Mắt liếc về phía đồng hồ đeo tay đang yên vị trên bàn.

  "Cạch!"-Cửa phòng đột ngột mở ra.

  -Xin lỗi!-Lộc Hàm khuôn mặt đầy mồ hôi mệt mỏi lên tiếng.

  -Tắm trước đi!-Thế Huân mặt không đổi lạnh lùng nói.

----oOo---

  Ở 1 nơi khác,Bạch Hiền đang bùng bùng lửa giận.

  -Lộc Hàm!!!Anh không nói chuyện với em là không được mà!!!-Bạch Hiền nhìn dòng tin nhắn của Lộc Hàm mà răng không khỏi nghiến chặt.

  "Ting!Ting!"-Tiếng điện thoại rung lên khiến cho y giật mình.

[-Tiểu Bạch!Sao em không lại nhà Thế Huân ở?]

"Xán Liệt".Lòng y bật chợt thấy ấm áp khi nghe được giọng trầm ấm quen thuộc đó.Chỉ có anh là quan tâm đến y.Để ý đến mọi việc y làm.Và đương nhiên điều đó khiến tâm y vui vẻ và ấm áp.

-Em không muốn!-Y mỉm cười nói.

Từ lúc nào Biện Bạch Hiền y không còn quan tâm đến những chuyện về Thế Huân nữa.Y chỉ muốn khoảng cách y và Xán Liệt gần lại...

Khoảng cách chúng ta quá xa...
  Đoạn đường này càng đi lại càng dài...
  Một bước em đã bước rồi...
  999 bước còn lại không phải do anh cũng chẳng phải do em...
  Mà do duyên phận...
  Em không sợ mỏi chân...
  499 bước cứ để em tự bước lấy.

----oOo----

  "Cạch!"-Lộc Hàm mở cửa phòng tắm bước ra.

  Mọi thứ chưa được nhận thức rõ ràng thì cậu đã bị đẩy vào tường.Môi bị 1 thứ ấm áp và nồng mùi rượu đặt vào.

  Thế Huân lạnh lùng ngấu nghiến hai cánh môi mỏng đến khi chúng sưng đỏ mới dừng lại.

  Lộc Hàm thở hổn hển,tay bám chặt vào vai của Thế Huân để giữ thăng bằng.Hắn bế xốc cậu lên rồi thẩy mạnh lên chiếc giường kingsize.Lưng cậu bị đập mạnh vào nệm,cậu hoa mắt la "Ư!" lên 1 tiếng.

  Hắn giật dây choàng tắm ra rồi lấy tay xoa nắn hai nhũ hoa khiến cậu kịch liệt rên rỉ.Hắn lần mò xuống nơi nhạy cảm của cậu.Vuốt ve rồi xoa nắn nơi đang phồng to ở phía dưới.Khoái cảm từ hai phía khiến cậu không chịu nổi.Miệng thở hồng hộc,làn da trắng nõn vì khoái cảm mà trở nên hồng hồng.Bất ngờ,hắn búng vào đỉnh đầu của Lộc nhỏ khiến cậu "A!" lên 1 tiếng rồi bắn ra.

Hắn không khuếch trương cũng không bôi gel.Hắn trực tiếp đâm gậy thịt to lớn vào hậu huyệt chật hẹp của cậu.Cậu cắn răng để không bật ta tiếng rên nhưng hạ thân thập phần đau đớn.Khuôn mặt đẹp tựa thiên thần của cậu giờ tràn ngập nước mắt.Môi bị cắn đến trắng bệch,khoé miệng rỉ chút máu.

  Sự giận dữ của Thế Huân vì như vậy mà tăng lên.Mặc kệ hậu huyệt chật hẹp đang ép chặt cự vật của hắn.Mặc kệ cậu đau đớn.Mặc kệ máu đang chảy ra từ hậu huyệt.Hắn vẫn ra vào mạnh mẽ.

  Thế Huân quay người cậu lại để cậu nằm sấp.Tiếp tục ra vào 1 cách mạnh mẽ.Bàn tay nắm lấy vòng eo nhỏ nhắn mà thúc mạnh.Khoái cảm đánh bật đi lí trí,cậu "A!" lên 1 tiếng to.Hắn từ trên cao nhếch mép nhìn cậu đang đưa lưng về phía mình.Hắn có thể tưởng tượng được gương mặt cậu đang đầy nước mắt nhưng vẫn mang đầy khoái cảm do hắn đem lại.Và hắn thích điều đó.Hắn muốn cậu tâm loạn tình mê vì hắn.

  Nhưng,có 1 sự việc dù Lộc Hàm có đề phòng kĩ càng cũng không liên tưởng đến được.

  "Ting!Ting!Ting!"-Điện thoại đột ngột rung lên khiến Thế Huân chú ý.

  Hắn vươn tay lấy nhưng vẫn không ngừng ra vào hậu huyệt của Lộc Hàm.Hắn nhếch mép khi nhìn thấy dòng chữ "Huỳnh Hội trưởng".Hắn không ngần ngại bấm nghe rồi áp vào tai của Lộc Hàm rồi tiếp tục ra vào mạnh mẽ khiến chiếc giường rung nhẹ theo.

  Cậu hoảng sợ khi nghe giọng điệu lo lắng của Huỳnh Dương.

  [-Tiểu Lộc!Em đang ở đâu?Sao khômg đến?]

  -A...ư...Em đang...ở nhà!Ư...Không!-Cậu cố gắng nói trong tiếng rên.

  Hắn nhìn cậu đang khó khăn nói chuyện.Nhếch mọi cười lạnh 1 tiếng.Tay lần mò bóp mạnh vào tiểu Lộc phía dưới.

  -Aaaa!!!-Cậu hét lên 1 tiếng rồi bắn ra đầy tay của Thế Huân và drap giường.

  [-Tiểu Lộc?]

  -A...ư!Không...có gì!A...

  -Ưm...Em...xin lỗi...Em...ư...bận!A!-Nói dứt câu liền tắt nhanh máy.

  -Giỏi nhỉ!Em cùng thằng đó lên giường rồi quen nhau?Sao?Ham tiền?Ham bị đè lắm sao?

  Cậu càng cắn chặt môi chịu những cú thúc mạnh bạo từ phía sau.Cậu mặc hắn nói.Cậu cũng là người.Cũng mệt.Những chèn ép của cuộc sống khiến cậu không thể gắng gượng được nữa.Muốn đi càng xa nơi này càng tốt.

  Hắn thúc mạnh vào các nếp gấp ấm nóng trong hậu huyệt 1 lần nữa rồi bắn dòng tinh nóng rát vào hậu đình của cậu.

_._._._Hoàn Chương 10_._._._

  Lại tiếp tục đổi tên.Trong 3 tháng:

  thynguyen1610-->Zon_ZonNg-->ThyL_ZonNg-->LamNynNg-->LamNhuoc-->LinhLLan

  Tui là thánh đổi tên TwT.

  Cái điện thoại bị max giai đoạn cuối.Tắt cmn nguồn,bắt nguồn lại ẻm méo thèm lên.Xài điện thoại má edit ảnh,kiếm lại ảnh muốn lòi bản họng ra vậy đóTwT

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top