Chương 21: Tiên đoán. Tin hay không, là tùy ở tâm.

Hôm nay, tuần mệt mỏi mới lại bắt đầu, Chanwoo mới sáng sớm ra đã gặp xui xẻo, là chuyện ở cái đêm tiệc vừa rồi, ai cũng chụm lại bàn làm việc của cẩu rồi hỏi này hỏi kia, chủ yếu là ở đó có gì, được tặng gì, có ảnh chụp hay không, khổ nỗi, những người được mời đến hôm đó không phải ít, nhưng đều nghỉ làm sáng hôm sau nên cậu không biết bám vào ai, cố tình hôm nay về thật sớm lúc 1 giờ trưa để tránh tình huống khó xử.

Nhớ lại,
Đoạn đầu sáng nay cậu gặp cô dâu ngày hôm qua, cô ta có vẻ uống rất nhiều nên nửa nhớ nửa quên, cứ phang đại tùm lum câu chữ chửi rủa vào mặt cậu với Hàn Bân. Lúc đứng ở đó có nhiều người qua lại, cô vẫn chưa thay bộ váy cưới nhuộm tím rượu của mình mà còn tự tay xé rách gần hết, mắt thì thôi rồi,
eyeliner các thứ trang điểm mắt đặc biệt, vân vân mây mây, bị nhòa ra xung quanh làm cô ả chẳng khác gì con gấu trúc bị say nắng do tham lam ăn nhiều trúc.
Lải nhải gần 30 phút trước mặt toàn thể nhân viên rồi mới bước đến rồi định tát cho cậu một cái nào là,
"Vì mày mà lễ cưới của tao bị phá hỏng"
"Vì mày cứ ám lấy anh ấy nên tao không thể cưới anh ấy"

"Vì mày.. vì mày...vì mày...." 
 Nhưng chưa kịp đưa tay lên cao thì cô ta lại té xuống rồi nằm lì ra đó ngủ. Nếu không có Hàn Bân bên cạnh nói qua loa vì cô ta bị say nên nhận lầm người thì bây giờ đến quét dọn trong công ty cũng biết cậu là ai. Raewon, vừa đáng thương vừa đáng ghét, có lẽ cậu chẳng nên để tâm đến mụ này làm gì, xong một mối nguy, cũng tốt.


_ Đến địa chỉ này đi- Chanwoo đưa cho Hàn Bân tấm giấy nhỏ 

_ Sao vậy ạ?

_Ta tìm thấy nó trong xấp đồ hôm qua mang về 

_Công việc ạ?

_Không hẳn, cứ lái xe đến










Cậu bảo Hàn Bân không cần đi theo, cứ ở trong xe mà làm việc riêng, hắn cũng chấp nhận thôi, dư giả bao nhiêu thì xài bấy nhiêu vậy
Nhấn chuông cửa, Chanwoo nghe thấy tiếng từ bên trong 
_Ai đấy?

Cậu không trả lời lại, khiến người ở trong phải mở cửa ra đón trực tiếp 

_Cậu là ai?

_Dì có biết.. Jung Chanwoo? 

_Chanwoo hả? Là ai nhỉ.. nghe hơi quen..

_ Cứ vào nhà đi, nếu tôi thấy cháu quen quen thì có nghĩa là ta từng gặp nhau rồi đấy

_Vâng

Nhìn quanh quất, Chanwoo được mời trà, cậu ngồi xuống cái ghế gỗ ở vị trí trung tâm nhà, người kia đến ngồi đối diện, tay cũng cầm một bình trà nấu sẵn rồi hỏi


_Cháu nói lại xem, cháu tên gì

_Jung Chanwoo, có hai chữ o 

_Hừm từ từ, dạo này tôi hơi lẫn rồi, khó nhớ minh mẫn như hồi còn trẻ.. chờ lát nhé, tôi xuống kho để kiếm vài thứ rồi trở lại ngay.

Cậu để ly trà xuống bàn nhỏ bên cạnh tay trái, lại tiếp tục đảo mắt vòng qua vòng lại căn nhà. Nơi này không hẳn là nằm trên một bãi cỏ xanh mướt,
nhưng gần như nó yên tĩnh, gió thổi vào lại thoáng mát, không khí trong lành. Hồ cá nhỏ phía trước nhà, vườn hoa linh lan xung quanh hàng rào.
Chanwoo mong khi về già, cậu cũng sẽ có được một căn nhà giống như thế này, không suy nghĩ đến phiền muộn, bình thản mà sống.

.
_Jung Chanwoo sinh ngày 21 tháng 1 năm 1998. Mẹ cháu tên gì, còn nhớ không?

_ Yoon seok na. Theo tôi nhớ

_Đúng rồi, là cháu. 

Bà dì đẩy cái hũ vừa mang lên về phía Chanwoo, cậu nhìn ảnh giấy được ép bằng băng dính tên trên nắp hũ 

"Yoon seok na, mất ngày 21/1/1998, có con trai tên Jung Chanwoo là người nhà

Người thân còn lại: Chưa xác định. "

_Tro cốt của mẹ cháu, tôi vẫn chưa rải, nhưng cũng không thể đem đến nhà thờ, xin lỗi cháu.

Chanwoo nhìn cái hũ, cứ nhìn chằm chằm vào mảnh giấy ở trên"chưa xác định"? 
Vậy là sao? tại sao ông ta không đến nhận lại mà để người này cất giữ bấy nhiêu năm nay? 
 

_Tôi có điều, không biết nên nói cháu hay không, vì nó không quan trọng lắm, nhưng mà...

_ Dì, dì cứ nói cho tôi. 

_Chắc chứ? 

_Vâng, chắc chắn. 

_Được

Ngay từ lúc ban đầu, gặp mẹ cháu ở bệnh viện, dì đã làm bạn với bà ấy được vài tháng, mỗi tuần bà đều đến đây khám sức khỏe cho mình và kiểm tra định kì cho em bé. Lúc đó dì là y tá phụ trách ở khoa sản, hầu hết ngày nào cũng gặp bà ấy nhưng gần đến giai đoạn cuối của mang thai thì bà ấy lại hạn chế đến bệnh viện nhiều hơn, ít tới. Kết quả xét nghiệm mỗi tháng cũng giảm dần rồi giảm dần
Cho đến cái đêm mà bà nhập viện, trong tình trạng mất máu khẩn cấp và có nguy cơ tử vong cao, bà chọn cho mình con đường chết để cứu cháu, Chanwoo. còn dặn với dì là sau khi ba cháu đến rồi đưa cháu đi, phải giữ tro cốt lại, bà mới yên lòng mà nhắm mắt. 

_ Tại sao ba tôi không giữ lại tro cốt? mà lại đưa cho dì? 

_Chuyện đó làm sao dì hiễu rõ được.

_Hừm..vâng..tôi cám ơn.. 

_Chưa chưa Chanwoo, ngồi xuống, ta còn chuyện chưa nói

_D..dạ..?

_ Vẫn còn

Ngay buổi sáng hôm sau, lúc đó dì trực ca đêm hôm trước nên sáng có chút hoa mắt với mỏi người, dì xuống tầng hầm để xác của bệnh viện để xem lại vài mẫu DNA được chuẩn bị, lúc dì đi thang máy để lên trên... dì..

_ Dì gặp mẹ của cháu đi chung thang máy với dì...bà ấy mặc váy xanh nước biển, vẫn hô hấp và đi tới như bình thường.. dù..đêm qua bà ấy đã chết trên bàn mổ..

Lúc thang máy đang đi, bà ấy có nói chuyện với dì.. nói rằng rất thích đặt tên con đầu lòng là Chanwoo, nói mình muốn làm gì ăn gì, chạm vào thứ gì trước khi chết. Nhưng điều nằm ngoài dự đoán của dì, đó là lần đầu sau mấy tháng, cũng như lần cuối dì gặp bà. Khi thang máy hiện chữ G thật lớn màu đỏ, bà ấy cũng biến mất, sau đó dì lại một lần nữa xuống nhà xác, bà ấy vẫn được đặt yên vị trong một ngăn chứa, không hề có dấu hiệu gì bị di chuyển.


_Tại sao dì lại nói với tôi?

_Ta cảm nhận sự bất thường trong cái chết của mẹ cháu

_Bất..bất..thường...?...

_Khám nghiệm tử thi lần cuối để kết luận được lý do tử vong của bệnh nhân, mẹ cháu được cho là vì mất máu quá nhiều và tổn thương phổi trầm trọng vì ma túy đá. Dì không nghĩ vậy.

Thi thể bà ấy có những nét đứt bất thường sau gáy. Tay nổi gân xanh lên rất rõ, nó thành tái đậm chứ không phải người chết được vài giờ đồng hồ. Môi sau khi chết vẫn hồng hào như vừa được đánh son. Móng tay móng chân vẫn chưa bị hư hay đổi màu. Khổ, lúc đó vẫn chưa hiện đại thế này, mọi người chỉ xem qua nên không thấy rõ điều đó

_Ý dì... ý dì là..

_Nếu được, tôi mong cháu hãy tìm rõ nguyên nhân

_Tại sao?.. dù gì mẹ tôi đã chết.. cũng không sống lại được..

_Dì nghĩ, vì không ai biết lí do thật sự đằng sau nó nên Seok Na vẫn chưa thể siêu thoát. Vài ngày trước, dì gặp lại bà ấy ở sau vườn, bà ấy đang chơi với những con ong đậu trên hoa linh lan, dì ... rất sợ Chanwoo à..

_Tôi.. dì..dì cứ giữ giúp tôi hũ tro này, xong chuyện, tôi sẽ lấy lại và cảm ơn dì.

.

.

.
RẦM

_ Trời ơi... thiếu gia đừng có hù tôi như vậy nữa..

_Tắt nhạc và đi theo chỗ này-Chanwoo bật GPs 

_Đi nữa!? 

_Không được nhiều lời!
.

.

.

.

.

.

.
Tiếng chuông cửa leng keng của tiệm Song's kêu lên, Chanwoo bước vào

_ Hôm nay tiệm đóng cửa-

_Bác trai.

_Ồ hồ hồ, Chanwoo. Lâu quá chưa gặp con

_ Trà hay cà phê? 

_ Không, con vừa đến chỗ khác ít phút trước, đã uống 

_Con vẫn phũ như vậy đó hả, đồ ranh con!

_ Bác trai, con đến đây là để hỏi rất nhiều thứ liên quan đến tình trạng sức khỏe hiện tại của con

_ Hỏi gì? Rất nhiều hử? 

_ Phải, và có điều này bác trai hứa đừng kể ai nghe nhé?

_ Con đã nhớ lại từ lâu rồi, con sẽ tha thứ cho bác.

_ Chà.. ừ...hôm nay muốn hỏi gì? J.O?- Cha của Yunheong đập hai lòng bàn tay vào nhau

_ Mất ngủ, lòng bàn tay lạnh, chân tê nhức rất nhanh

_Theo ta đoán thì.. suy nhược- 

_ Death? Con bốc trúng death sao?- Ông dừng lại, nhìn Chanwoo đang đùa dỡn với sấp bài Tarot trên bàn của mình, bỗng dưng nhìn thấy cậu chỉ làm bừa mà lại dính vào lá bài xui xẻo nhất

_Không 3 lá lận- Chanwoo chìa tay ra, quả thật, đúng 3 lá

_ Death
The lovers
the hanged man

_ Chết tiệt, con lựa ra à? 

_Không?

_Bốc lộn xộn?


_Loại bài này không phải đồ chơi cho mọi người

_Bác trai.. bác trai sao vậy?

_Nó tiên đoán được một nửa của tương lai 

_ Làm gì đó chuyện đó 

_ Ruốt cuộc hôm nay con đến đây là ý gì? Sau 6 năm qua? 

_ Thật ra, sức khỏe là cái cớ.

_ Con muốn bác chỉ cho con lại một số thứ từ tay nghề lâu năm của bác.

_Tay nghề?

_ Thuật thôi miên.
.

.

Death-The lovers- The hanged man 

( Cái giá cuối cùng phải trả cho một mối quan hệ bất hòa thuận, bị giam giữ lại và không thể giải thoát, một cái chết không có sự hối hận là câu trả lời rõ ràng nhất)















------------ENDCHAP21-----------


Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top